Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 709: không phải, đến thật đó a?

Chương 709: Không phải, đến thật đó à?
Trương Thu Mạt sau khi biết được tình hình bên kia thì người trực tiếp trợn tròn mắt.
Không phải... Không thể nào bất thường như thế chứ! Từ xưa đến nay, chưa từng có ai làm được như Sở Vân Hiên cả! Dù là đặt vào trước kia Lâm Thiên, để hắn trưởng thành hoàn toàn. Hắn có thể tùy ý chém giết Thiên Đạo. Nhưng hắn cũng không thể giết nhanh nhiều Thiên Đạo đến vậy. Đối mặt cục diện như thế, không cần nghĩ cũng biết là tình thế chắc chắn phải chết!
"Lực lượng pháp tắc, linh hồn pháp tắc! Sở Vân Hiên này là thiên mệnh chi tử sao?"
Phàm là trong tay hắn có pháp tắc không phải linh hồn, hoặc một pháp tắc khác. Khi đối mặt Thiên Hồn Địch, hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ! Duy chỉ có linh hồn pháp tắc kia! Phảng phất mọi thứ đều đứng về phía Sở Vân Hiên.
Một mình Dạ Ảnh Tổ. Cũng có thể nói một mình Sở Vân Hiên diệt 200 Thiên Đạo cảnh. Trong đó còn có La Uyên, một loại tồn tại trong truyền thuyết. Cái gì vậy? Trương Thu Mạt thật sự không dám tin. Vì chuyện này quá vô lý.
Hắn lên mạng một chút. Đến khi thấy gần như toàn bộ các hot search trên internet đều liên quan đến chuyện của Sở Vân Hiên. Hắn hoàn toàn tin tưởng. Quan trọng là gì? Còn có video! Có một phóng viên chiến trường không sợ chết phát trực tiếp tất cả những chuyện này.
“Điên rồi đi! Sao có thể chứ?”
Hắn còn là người sao? Mọi thứ đều vượt quá nhận thức của bọn họ. Quan trọng là… Hắn mới là Thiên Đạo cảnh nhất tinh! Về lý thuyết, cho dù để một Chí Tôn Thiên Đạo mang thất tình, mang theo lực lượng pháp tắc cũng không thể đạt tới trình độ như thế này? Thiên Đạo cảnh, trước một Thiên Đạo cảnh nhất tinh mà từng người như Huyền Thiên cảnh, Pháp Tắc cảnh, giống như sâu kiến? Chuyện này quá không hợp lý. Không thể nào hiểu nổi rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Mặc dù trước kia Sở Vân Hiên đã thể hiện một mặt không bình thường. Nhưng hiện tại, cái này còn gọi là không bình thường? Quả thực là một sức mạnh đáng sợ vượt qua cả nhận thức.
Hối hận! Vô cùng hối hận! Hiện tại Trương Thu Mạt chỉ hận lúc trước chính mình không gây áp lực đủ lớn cho Sở Vân Hiên. Chỉ hận lúc đó không giết Sở Vân Hiên. Vì sao lúc đó hắn không đuổi cùng giết tận chứ? Vì sao lúc đó hắn chỉ thử hai lần, thất bại liền không tiếp tục? Hắn đáng lẽ nên được ăn cả ngã về không xử lý Sở Vân Hiên.
Đối với Nhân tộc mà nói, Sở Vân Hiên tựa như một vị cứu thế chủ. Nhưng Trương Thu Mạt không muốn vị cứu thế chủ này. Không có Sở Vân Hiên, hắn cũng không tin Nhân tộc có thể thảm đến mức nào. Cùng lắm đánh nhau nhiều thêm mấy năm, chết thêm một ít người mà thôi. Nhưng Sở Vân Hiên là truyền nhân của Lâm Thiên. Ý nghĩa của hắn khác. Cộng thêm sự việc của Ác Chi Đô không thể kiểm soát được. Càng bất an hơn.
Trương Thu Mạt nghĩ đến một điều gì đó. Hắn nhất định phải giết Sở Vân Hiên.
Sau đó, Trương Thu Mạt vội vã tìm đến Thượng Quan Dịch. Dù Trương Thu Mạt là người của Thẩm Phán Hội, Thượng Quan Dịch là người của Thần Minh. Nhưng bọn họ đều ở chiến khu thứ nhất, bọn họ chỉ phụ trách các khu vực khác nhau của chiến khu thứ nhất mà thôi. Với thân phận của Trương Thu Mạt, việc gặp Thượng Quan Dịch là rất đơn giản. Dù sao hắn cũng là chủ của Thẩm Phán Hội đời trước.
"Trương Thu Mạt các hạ, nghe nói ngài dẫn đầu đội ngũ bức lui Ma tộc mười dặm, chuyện tốt!"
Thượng Quan Dịch khẽ cười nói. Một người rót cho bọn họ một chén trà.
“Ha ha ha, so với Sở Vân Hiên của Thần Minh, ta đây có đáng gì đâu?” Trương Thu Mạt cười nói.
“Sở Vân Hiên tiểu tử này đúng là lợi hại.”
Trương Thu Mạt: "Đã không thể gọi là lợi hại nữa, trước đây ta đã chú ý đến hắn, nhưng không ngờ mới có mấy năm ngắn ngủi, hắn đã trưởng thành đến mức này, thật là hiếm có."
Lời giải thích duy nhất, hắn đạt được truyền thừa nghịch thiên độc nhất kia. Không chỉ thất tình. Nhất định còn có cái khác. Phong Trần Thiên Diễn Quyết không phải là bí mật gì. Cũng thực sự nghịch thiên. Nhưng chắc chắn không chỉ có một Phong Trần Thiên Diễn Quyết.
"Các hạ tìm ta có việc gì?"
Thượng Quan Dịch hỏi.
"Là thế này, ta cho rằng nếu Dạ Ảnh Tổ có thể đến chiến khu thứ nhất, chắc chắn có thể phát huy tác dụng lớn nhất."
Trương Thu Mạt nói tiếp: “Trận chiến này, ở chiến khu thứ tám, Yêu tộc đã không còn tâm lực nữa, ngược lại ta cho là nếu để Dạ Ảnh Tổ tiếp tục trấn thủ chiến khu thứ tám, sẽ rất nguy hiểm.”
Thượng Quan Dịch nói: "Lấy số người ít nhất để trấn thủ một đại chiến khu, đây cũng là một lựa chọn tốt."
"Là như vậy, chỉ dựa vào một Dạ Ảnh Tổ có thể trấn thủ chiến khu thứ tám, giảm bớt mấy trăm nghìn binh lực, quả thực rất đáng giá, nhưng nếu Sở Vân Hiên có thể đến chiến khu thứ nhất, chiến khu đầu tiên này sẽ do chúng ta định đoạt, chỉ cần có một Thiên Hồn Địch, quyền chủ động sẽ nằm trong tay chúng ta."
"Mà bất kể là Thiên Hồn Địch hay pháp tắc, một khi bên Sở Vân Hiên xảy ra chuyện, hậu quả không thể tưởng tượng, tại chiến khu thứ nhất, chúng ta có thể trợ giúp hắn kịp thời nhất, đồng thời tác dụng của hắn cũng sẽ phát huy càng lớn, ta thấy bất kể là xuất phát từ đại cục hay sự an nguy cá nhân của Sở Vân Hiên, để hắn trở về chắc chắn là lựa chọn tốt nhất.”
“Ừm, chuyện này ta biết rồi sẽ thảo luận một chút, đồng thời xin ý kiến của Dạ Ảnh Tổ, đa tạ các hạ."
"Đi, vậy ta về trước."
Trương Thu Mạt lập tức đi ra.
Vì sao Trương Thu Mạt muốn để Sở Vân Hiên trở về? Bởi vì chỉ khi Sở Vân Hiên trở về, hắn mới có cơ hội ra tay với Sở Vân Hiên. Nếu không, Sở Vân Hiên đã bắt đầu trưởng thành, hắn không phải đối thủ, đánh thế nào? Chỉ có thể dùng một chút âm mưu quỷ kế mới có thể giết chết Sở Vân Hiên hiện tại.
Sắc mặt Thượng Quan Dịch trở nên nghiêm trọng. Trước Đại Hội Thiên Võ, khi Sở Vân Hiên gặp chuyện, lúc đó hắn đã có chút nghi ngờ Trương Thu Mạt. Loại nghi ngờ này luôn tồn tại trong lòng hắn. Áp lực hiện tại của Thượng Quan Dịch cũng coi như đã giảm bớt rất nhiều. May mắn có Sở Vân Hiên. Trước sau đã chém giết nhiều yêu thú và cường giả Yêu tộc đến vậy. Điều này giảm bớt rất nhiều áp lực.
Còn lấy được Thiên Hồn Địch, một loại sát khí lớn của Yêu tộc mà họ vẫn luôn rất lo lắng không biết khi nào sẽ xuất hiện. Bọn họ đã họp không dưới một lần về linh khí Thiên Hồn Địch này. Sau đó cũng vì nguyên nhân của hắn, bọn họ lại đánh thắng rất nhiều trận. Âm ỉ có khuynh hướng phản công.
Điện thoại di động của Thượng Quan Nguyệt và những người khác đều không dùng được. Đều không thể liên lạc trực tiếp với họ. Nhưng cũng may có Sở Vân Hiên. Thông qua phương thức của hắn, Thượng Quan Dịch tìm được phương thức liên lạc của Sở Vân Hiên, sau đó gọi điện.
"Ta là Thượng Quan Dịch."
Giọng Sở Vân Hiên truyền đến: "Điện chủ."
"Không cần gọi chức vụ khi riêng tư."
"Thượng Quan thúc thúc."
"Ừm, đa tạ ngươi, cô muội muội và con gái ta, nếu không có ngươi, đã đầu một nơi thân một nẻo, ta cũng thay mặt cả Nhân tộc cảm tạ ngươi."
Sở Vân Hiên: “Có việc gì lớn đâu.”
"Ha ha ha, thêm bạn chút, chúng ta mở video đi, tiện thể ngươi giúp ta gọi Thượng Quan Nguyệt đến."
“Được.”
Rất nhanh, bọn họ mở video. Thượng Quan Nguyệt ở bên cạnh Sở Vân Hiên.
"Không bàn chuyện riêng, có một chuyện rất quan trọng muốn nói với các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận