Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 291: Đem diễn kịch tiến hành tới cùng

Chương 291: Đem diễn kịch tiến hành tới cùng
Huyết Ma Thiên nhìn thấy Hữu hộ pháp ra tay. Ý nghĩ của hắn vừa phẫn nộ, lại thở phào một hơi. Hắn phẫn nộ là bởi vì, hắn rất muốn cho cái tên thiếu niên loài người này chết! Hắn, một Huyết Ma che trời, lại bị một con kiến Thần Thông cảnh sỉ nhục mấy phen! Nhưng mà, Hữu hộ pháp đã xuất thủ cứu giúp. Huyết Ma Thiên chỉ có thể cho rằng đây cũng là số mạng. Có lẽ là thượng thiên ý tứ. Bởi vì, hắn đồng thời cũng sợ nếu như cái tên Sở Vân Hiên này chết ở trong Đệ Tam Ma Vực của hắn, mặc kệ có phải do chính hắn ra tay hay không, thì có thể tất cả mọi người đều trốn không thoát. Đã như vậy, đó chính là ý trời.
Sở Vân Hiên: “......”
Mà Sở Vân Hiên mộng bức đứng ở nơi đó. Không phải... Cuối cùng cũng có một cường giả nhịn không được, muốn ra tay giết hắn. Sao người của chính bọn họ lại có người xuất thủ cứu giúp a? Ta dựa vào! Nghĩ như thế nào mà chết cũng khó như vậy a?
“Hữu hộ pháp, ngươi có ý gì? Hắn làm nhục chúng ta như vậy, làm nhục cả Ma Thần đại nhân, ngươi còn che chở hắn?” Cường giả kia chỉ vào Hữu hộ pháp giận dữ mắng mỏ một tiếng.
“Đủ! Ngươi muốn chết không ai ngăn ngươi, nhưng đừng muốn đem mạng của mọi người ra làm trò đùa.” Hữu hộ pháp cả giận nói.
Cường giả kia tựa hồ cũng hiểu ra điều gì.
“Hừ!”
Hắn tức giận vung tay. Nhưng mà, giờ khắc này, hắn cũng đã tĩnh táo lại. Xúc động, chỉ có thể có một lần. Lần tiếp theo, thì không có nữa.
Sở Vân Hiên nghe đối thoại của bọn họ, lông mày hơi nhíu lại. Có ý gì? Bọn hắn thật sự đang sợ mình? Lại gần! Sở Vân Hiên không biết vì cái gì. Nhưng mà, hắn đã hiểu ra rồi, xác thực là đang sợ chính mình, không dám giết hắn. Nhưng về nguyên nhân...... cũng bởi vì bọn hắn hoài nghi Viêm Ma chết ở trong tay mình? Bọn hắn chỉ lo lắng cho an nguy của mình? Không thể nào. Cho nên Sở Vân Hiên cảm thấy không hợp lý.
Sở Vân Hiên tạm thời nghĩ không ra. Vậy thì không nghĩ. Vậy thì không chết thôi. Tùy duyên đi. Bây giờ, cũng không tính là chuyện xấu.
“A! Xem ra vẫn có người thông minh.” Sở Vân Hiên lúc này cười lạnh nói. Ánh mắt mọi người nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Hữu hộ pháp đúng không?” Sở Vân Hiên nhìn về phía cường giả kia. Hữu hộ pháp nhíu mày.
“Chỉ có thể nói, ngươi đã cứu được tất cả mọi người.” Nghe nói như thế, sắc mặt bọn hắn lại biến đổi. Huyết Ma Thiên âm thầm nắm chặt nắm đấm. Quả nhiên, tên tiểu tử này trước đó là đang giả bộ! Hiện tại hắn không còn giả nữa. Hơn nữa, Huyết Ma Thiên lại nghĩ đến một điều. Hai tỷ muội Hư Không Chi Hồ một mực giữ thái độ trung lập. Căn cứ vào tin tức hắn có được, các nàng tựa hồ... đi rất gần với người này. Chẳng lẽ, các nàng biết chuyện gì từ trước sao? Hừ! Chắc chắn là như vậy. Mà Sở Vân Hiên nói chuyện, chẳng qua là tự mình cảm thấy đoán được cái gì, nói theo mà thôi.
“Chắc chắn sẽ có một vài kẻ không hiểu chuyện.” Huyết Ma Thiên nói xong, vung tay lên. Một đạo ma quang trực tiếp xông qua. Tên cường giả Thần Hoàng cảnh trước đó muốn giết Sở Vân Hiên, không phòng bị chút nào trực tiếp bị thuấn sát.
“Giết là được.” Huyết ma tùy ý thản nhiên nói.
Sở Vân Hiên “Hài lòng” gật đầu một cái.
“Đã các ngươi nói làm sai, vậy thì hiện tại, ta đưa ra hai điều kiện. Hai điều kiện này, nếu các ngươi có thể đáp ứng, có thể sống sót. Nếu như không thể!” Sở Vân Hiên thản nhiên nói: “Xóa bỏ!”
Sau đó, Sở Vân Hiên nói: “Ai cũng đừng nên ôm tâm lý may mắn. Trong ma điện tất cả mọi người, ta đều đã nhớ kỹ.”
Sắc mặt bọn họ hoảng hốt. Cái gì gọi là ngươi nhớ kỹ? Rõ ràng là ở sau lưng ngươi, giờ phút này có thể vẫn đang có vị đại năng giả nào đó đang ngó chừng bọn họ và nhớ kỹ thì có!
“Mời nói.” Huyết Ma Thiên nói. Tuy khó chịu. Nhưng không có cách nào.
“Thứ nhất, sai thì phải đền, cái này hợp tình hợp lý a?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Tự nhiên.”
“Vậy, lễ tạ lỗi của các ngươi đâu?” Sở Vân Hiên lại hỏi.
Huyết ma hiểu rõ ý của Sở Vân Hiên. Đơn giản chỉ là một chút linh khí, thiên địa linh vật, nguyên linh tinh những thứ này. Với thân phận Ma Thần Đệ Tam Ma Vực, hắn nắm giữ tài nguyên rất nhiều. Tốt nhất là cứ giả vờ hồ đồ, không thể cho hắn. Nhưng cũng tuyệt đối không thể qua loa cho xong.
“Hiểu rồi, sau đó ta sẽ tặng cho tiểu huynh đệ ngươi.”
Sở Vân Hiên gật gật đầu: “Ừm, ngươi vẫn còn tính là có thể phân biệt đúng sai đấy.”
“Điều kiện thứ hai là gì?” Huyết Ma Thiên hỏi.
“Đệ Tam Ma Vực, gia nhập vào nhân tộc.” Sở Vân Hiên nói.
Nghe đến đây, bọn họ liếc mắt nhìn nhau.
“Cái này tuyệt đối không thể!”
“Cái gì cũng có thể đáp ứng, nhưng điểm này tuyệt đối không thể đáp ứng!”
“Đây cũng là phản tộc, chúng ta sẽ trở thành nỗi sỉ nhục của toàn bộ ma tộc, bản tôn thà chết.”
“......”
Sở Vân Hiên nói: “Vậy nếu các ngươi thật muốn chết thì......”
Sở Vân Hiên cố ý dừng lại một giây.
“Chậm đã!” Huyết ma trời sinh sợ tiếng nói của hắn vừa dứt, những cường giả ẩn nấp bên trong trực tiếp muốn động thủ, vội vàng nói một câu. Sau đó, Huyết Ma Thiên nhìn Sở Vân Hiên nói: “Tiểu huynh đệ, điều kiện gia nhập nhân tộc này thực sự hơi quá khó, hơn nữa, chuyện này không chỉ liên quan đến tôn nghiêm, mặt mũi và vấn đề phản tộc. Mà Đệ Tam Ma Vực, còn phải gánh chịu sự công kích của toàn bộ ma tộc.”
Nghe đến đây, Sở Vân Hiên cảm thấy cũng xác thực hợp lý.
“Vậy ngươi nói xem.” Sở Vân Hiên nói.
Huyết Ma Thiên cắn răng, suy tư một lúc, nói: “Thế này đi, bản tọa cam đoan, Đệ Tam Ma Vực tuyệt đối sẽ không tấn công nhân tộc dưới bất kỳ hình thức nào, cũng sẽ không trở thành đồng minh của thế lực nào khác, cũng không giúp đỡ người khác. Không biết điểm này có thể làm ngươi hài lòng?”
“Vậy vẫn chưa đủ. Hơn nữa, nếu ngươi nuốt lời thì sao?” Sở Vân Hiên nói.
Huyết Ma Thiên lại nói: “Chuyện này, bản tọa nguyện ý đích thân đi một chuyến đến nhân tộc các ngươi, dùng tính mạng của Ma Thần Đệ Tam Ma Vực để lập thề. Nhân tộc các ngươi chẳng phải có thu hình sao? Có thể quay lại, nếu vi phạm lời thề, đều có thể công khai đoạn thu hình, như thế, bản tọa và cả Đệ Tam Ma Vực đều sẽ mất hết mặt mũi.”
“Chúng ta, chắc chắn không thể nào không quan tâm đến thể diện, mà lại còn muốn đối địch với tiểu huynh đệ ngươi phải không?”
Nghe đến đây, Sở Vân Hiên cảm thấy còn tương đối phù hợp.
“Vậy có thể.” Sở Vân Hiên gật đầu một cái.
Bọn họ thở dài nhẹ nhõm: “Như thế, tiểu huynh đệ có thể hài lòng?”
“Ừm, xem như hài lòng.”
Bọn họ hoàn toàn yên tâm.
“Mau chóng thu xếp đồ đạc cho ta, ta rời đi.” Nghe những lời của Sở Vân Hiên, bọn họ thiếu chút nữa cảm động đến rơi nước mắt. Cái tên ôn thần này, cuối cùng cũng phải đi rồi. Quá khó khăn rồi.
“Được, ngươi ngồi trước một lát.” Huyết Ma Thiên lập tức dẫn theo vài người vội vàng rời đi.
Kỳ thực Sở Vân Hiên vẫn còn những ý tưởng khác. Ví như, về sau khiến bọn họ nghe theo chính mình. Nếu mình cần người giúp đỡ, bọn họ liền có thể hỗ trợ. Nhưng mà... Thứ nhất, Sở Vân Hiên vẫn chưa xác định được rốt cuộc bọn họ đang kiêng kỵ điều gì. Thứ hai, Sở Vân Hiên bây giờ muốn làm gì thì làm, đó là bởi vì hắn có hệ thống. Nếu không có hệ thống này, Sở Vân Hiên cũng không dám lại gần mấy tên Ma Thần này như vậy...
Trong bảo khố.
Huyết Ma Thiên đang cẩn thận nghĩ xem nên đưa cho Sở Vân Hiên bảo vật gì. Không thể quá kém, nhưng quá tốt thì hắn lại không nỡ. Nhưng mà, tuyệt đối không thể qua loa. Nếu không, sẽ phí công.
“Ma Thần đại nhân, ngậm bồ hòn, chúng ta cứ như vậy nuốt sao?” Tả hộ pháp hỏi một tiếng.
“Vậy ngươi muốn làm gì?” Huyết Ma Thiên khó chịu hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận