Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 575: cân bằng đánh vỡ

Chương 575: Phá vỡ cân bằng
Sở Vân Hiên cũng ngay từ đầu không nghĩ tới việc sáng tạo ra quy tắc này có thể khoa trương đến mức này. Bây giờ nghĩ lại, quả thật không hợp lẽ thường chút nào. Nhưng lại rất hợp lý. Nếu như hắn mỗi ngày có thể có được một tỷ điểm tích lũy, thì hắn có thể không đánh mà chỉ dựa vào điểm tích lũy để vượt qua vòng đấu không? E rằng cũng khó. Hiện tại là 117 trận thắng. Hắn muốn dùng điểm tích lũy để vượt qua trận thắng thứ 118 thì cũng đã là hàng tỷ điểm tích lũy. Cứ thế mãi thì khẳng định là không có vấn đề. Hắn dùng cách này có lẽ là cách duy nhất để có thể dùng điểm tích lũy ép đến 201 trận thắng. Nhưng cũng cần một thời gian rất dài. Có khi về sau cần đến mấy ngàn tỷ điểm tích lũy cho một lần vượt ải.
Điểm tích lũy còn có một tác dụng khác. Từ người cầm lái thế lực nơi đó mua sắm một số thứ. Những vật này có thể vô cùng quý giá, giúp ích rất lớn. Cụ thể Sở Vân Hiên còn chưa rõ lắm. Hắn chỉ biết rằng, một cái cửa hàng nhỏ này đã có thể phát tài.
“Chư vị đều muốn gia nhập sao?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Gia nhập! Chỉ riêng việc các hạ cung cấp rượu thịt không giới hạn thế này thì lão phu cũng nhất định phải gia nhập!”
“Chờ một chút, ta đi hội tội ác xin rời khỏi thế lực hiện tại đã, sau đó sẽ đến gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện của các hạ.”
“Ừm, ta cũng đi qua rời khỏi một chút.”
“……”
“Ta đến trước, ta đến trước, bản tôn là khách hàng đầu tiên.” Ma Vấn Thiên vội vàng nói.
Sở Vân Hiên cười: “Mời vào!”
Sau đó, vòng tay tội ác của hai người bọn họ sinh ra một liên kết nào đó. Ngay sau đó, Sở Vân Hiên, thân là lão đại thế lực này liền nhận được thông tin hắn gia nhập.
Ma Vấn Thiên, 180 trận thắng, gần nhất thể hiện thực lực là Thiên Đạo cảnh ngũ tinh. Là cao thủ.
Từng người một, không ngừng gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện của Sở Vân Hiên. Đương nhiên, vẫn có rất nhiều người không gia nhập. Bởi vì có thể bản thân bọn họ đang ở một thế lực rất lợi hại. Bọn họ có lẽ càng muốn tìm kiếm sự che chở hơn. Dù sao thì đây cũng chỉ là một thế lực vừa mới thành lập. Còn không biết Sở Bác Ái này có thể sống được mấy ngày đâu. Nhưng dựa theo tình hình trước mắt mà nói, hắn không có khả năng thiếu điểm tích lũy. Cửa hàng này, chính là một cửa hàng cấp hiện tượng toàn bộ Tội Ác Chi Đô.
Cô Thỏ Tiểu Thư đi lên phía trước.
“Thiên Tôn cảnh ngũ tinh, có thể gia nhập không?”
Sở Vân Hiên nhìn nàng một cái: “Có thể.”
“Vậy gia nhập.”
Sở Vân Hiên sau đó cùng vòng tay tội ác của nàng tiến hành liên hệ.
Cô Thỏ Tiểu Thư, 123 trận thắng.
“Hiện tại ta chỗ này còn thiếu mấy người quản sự, Ma Vấn Thiên, ngươi có thể làm không?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Đương nhiên là được, bản tôn đang rảnh rỗi, ở đây cho bản tôn một cái bàn lớn, mỗi ngày nhậu nhẹt thì không vấn đề.” Ma Vấn Thiên nói.
Hắn là 180 trận thắng. Một tồn tại mạnh mẽ quấy đảo Bát Trọng Thiên. Đã bỏ ra một lượng lớn điểm tích lũy, trở về Thất Trọng Thiên. Tại Thất Trọng Thiên thì hắn không đấu được. Mà hắn lại là kẻ thích rượu như mạng. Nơi này quả thực là thiên đường của hắn. Hắn đương nhiên muốn, cũng rất thích hợp.
“Ừm, chia sẻ một chút vòng tay tội ác.”
Hiệu quả của lần chia sẻ này là có thể để vòng tay tội ác của hắn nhận được điểm tích lũy trong cửa hàng, rồi sẽ tự động chuyển đến chỗ Sở Vân Hiên. Hắn coi như có muốn tham ô cũng tham ô được không nhiều so với mỗi ngày doanh thu, xem như cho hắn tiền lương.
“Còn một việc, tuy chỗ ta là vô hạn cung cấp, nhưng kiên quyết không cho phép mang ra ngoài bán cho người khác, một khi phát hiện thì nhất định phải g·iết.” Sở Vân Hiên lạnh lùng nói.
“Hiểu rồi.”
Thời gian thoáng cái trôi qua.
Một ngày cứ như vậy trôi đi. Tình huống bên này có thể coi là chấn động toàn bộ khu an toàn. Có người vui vẻ, có người buồn.
Trong khu an toàn, ở một đại điện. Một tên nam tử đang nhấm nháp rượu. Nơi này chính là vị trí lão đại Hắc Long Hội, một thế lực tương đối nổi tiếng ở Thất Trọng Thiên.
“Tôn chủ, xảy ra chuyện rồi.” Một thân ảnh vội vã chạy vào.
“Hửm?” Hắc Long nhíu mày: “Chuyện gì?”
Nam tử lấy ra một bình rượu và một đĩa thịt.
Hắc Long lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Tôn chủ, ngài cứ nếm thử trước.”
Hắc Long ăn một miếng thịt.
“Đây là… Từ đâu ra?” Hắn rung động không thôi.
“Còn có rượu này.” Hắc Long mở ra ngửi thử.
“Ít nhất là rượu ngon cấp mấy chục triệu, từ đâu ra vậy?”
Nam tử nói: “Ở Thất Trọng Thiên, khu an toàn, đường phố thứ mười ở phía nam có một cửa tiệm mới mở, đây đều là những món trong tiệm bán, ngài đoán xem rượu này, bao nhiêu điểm tích lũy?”
“Ba mươi triệu đi.”
“Không! Một triệu.”
“Cái gì? Điên rồi! Một triệu?” Hắc Long cau mày.
“Không sai, một triệu, thịt này một cân cũng chỉ một triệu, còn cái đùi gà này, 100.000 điểm tích lũy một cái, hơn nữa còn rất ngon.”
“Tôn chủ, còn một việc nữa, rượu và thịt này… Hắn có rất nhiều! Ước tính sơ sơ một ngày, khả năng có gần ba vạn người đã vào mua, về sau số người đến mua có thể sẽ giảm nhưng... cái tiệm này, đã lũng đoạn gần như toàn bộ số rượu ngon và đồ nhắm của những quán rượu khác trong Thất Trọng Thiên.”
Ba vạn người. Cho dù mỗi người chỉ tốn một triệu điểm tích lũy mua bầu rượu thì cũng đã là… 300 tỷ điểm tích lũy!
Hắn, Hắc Long Hội, thành lập ở Thất Trọng Thiên 70 năm! Thuộc về thế lực cấp ba. Hiện tại, thành viên có tám ngàn người. Đều là Thiên Tôn và những người mạnh hơn Thiên Tôn. 8000 Thiên Tôn và những người trên Thiên Tôn, thật ra là rất khoa trương. Toàn bộ Thất Trọng Thiên giống như có mấy trăm vạn người đi. Mỗi người mỗi tháng phải nộp 4 triệu điểm tích lũy. Hắn mỗi tháng chỉ dựa vào thu cái này đã có thể bỏ túi 28 tỷ điểm tích lũy.
Hai mươi mấy tỷ điểm tích lũy này, trong đó một nửa phải dùng để phát triển thế lực. Đến hội người cầm lái các nơi, mua đủ loại tinh thạch, đồ vật kiểu sinh mệnh nguyên tinh cho bọn họ phân phát xuống dưới.
Việc này nhất định là phải phân phát. Khẳng định phải cho bọn họ lợi ích. Đây là một mấu chốt để duy trì sự ổn định của thế lực. Không thể nào người ta gia nhập thế lực của ngươi rồi, ngươi chỉ đơn thuần muốn người ta có chỗ dựa mà lại để người ta mỗi ngày bán mạng cho ngươi được. Điều này cũng không hợp lý.
Ngoài ra còn có 20% là muốn “nộp thuế”.
Nhưng, số điểm tích lũy đến tay hắn vẫn là rất nhiều.
Thế nhưng mà... Thu hoạch cả tháng của hắn lại chỉ bằng một ngày thu hoạch của cái Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện kia sao? Hắn cũng không phải thế lực cấp bảy hay cấp tám gì cả. Hắn dựa vào cái gì chứ?
“Không thể nào, hắn ở đâu ra nhiều rượu thịt như vậy?” Hắc Long không thể tin được nói.
“Không biết ạ, hiện tại rất nhiều người cũng rất nghi ngờ, mà hơn nữa hắn còn hứa hẹn những người gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện có thể không giới hạn hưởng thụ rượu ngon và đồ nhắm.”
Hắc Long:???
“Còn nữa, Tôn chủ, rất nhiều lão bản của những quán rượu đang được chúng ta che chở đều đang tìm chúng ta khóc lóc kể lể, sự xuất hiện của cái Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện này khiến bọn họ chẳng có chút làm ăn gì cả, một cửa hàng của hắn đã lũng đoạn toàn bộ việc kinh doanh rượu thịt ở Thất Trọng Thiên.”
Hắc Long không dám tưởng tượng! Nếu hắn thực sự có thể cung cấp vô hạn những thứ này thì thật sự là hắn đã lũng đoạn việc kinh doanh phương diện này ở Thất Trọng Thiên rồi. Vậy tốc độ kiếm điểm tích lũy của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện kia, tê ——
Đừng quản thế lực nào ở Thất Trọng Thiên mạnh bao nhiêu. Dần dà, không ai có thể so sánh lại với hắn được. Đây quả thực là một việc không thể nào xảy ra trong Tội Ác Chi Đô trên lý thuyết. Sự xuất hiện của hắn đã phá vỡ sự cân bằng này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận