Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 249: Thay đổi chiến cuộc

Trên sân thượng.
Sơ Tuyết nhíu mày.
Một vị Yêu Thần đem hai cái nhân tộc Thiên Đạo cảnh kéo vào trong lĩnh vực, một kẻ khác lại muốn giết hắn.
Lần này, Sơ Tuyết lại thử dùng không gian mang Sở Vân Hiên đi.
Vẫn thất bại.
Nàng không hiểu rốt cuộc vì nguyên nhân gì.
Vì sao hắn đối mặt Thiên Đạo cảnh công kích lại bình yên vô sự?
Có phải một loại Linh Khí Phòng Ngự đỉnh cấp nào đó?
Không nên như vậy chứ.
Hoặc có lẽ là, sức mạnh của hắn đã bị cách ly hoàn toàn?
Điều này là thế nào làm được, nàng cũng không hiểu.
Đại chiến vẫn tiếp diễn.
Theo số lượng lớn yêu thú và ma thú tương đối cường lực tham gia vào chiến trường.
Nhân tộc bên này dần dần cho thấy xu hướng suy tàn...
Một bên khác.
Điện của Ngũ Yêu Thần.
“Bên Thanh Mộc truyền đến tin tức.” Phó điện chủ nhìn Viêm Ma nói.
“Nói.” Phó điện chủ nói: “Bọn chúng phát hiện người nhân tộc truyền thừa sức mạnh tình thánh, cảnh giới Thần Thông.” Nghe vậy, Viêm Ma cau mày.
“Giết?” “Bọn chúng đã thử, nhưng người đó không biết có loại sức mạnh nào trên người, dù cho sức mạnh Thiên Đạo mạnh mẽ, vậy mà không làm hắn bị thương chút nào, cứ như hắn hoàn toàn không thấy sức mạnh này vậy.” Viêm Ma cau mày, chậm rãi bước đi, đang suy tư điều gì đó.
“Cảnh giới Thần Thông, hiện tại là cơ hội tốt nhất để giết hắn, nếu lần này không thành, sau này hắn sẽ trở thành một biến số lớn.” “Thuộc hạ cũng thấy kỳ lạ, cái này rốt cuộc là làm như thế nào? Là pháp tắc sao?” Viêm Ma nói: “Trong mười hai phương pháp tắc thì hẳn là không có loại hiệu quả này, hoặc là pháp tắc không gian, đem bản thân đưa vào một không gian riêng biệt, nhìn như Thanh Mộc công kích, kỳ thực không thể trúng hắn, nhưng cũng không hợp lý, một kẻ Thần Thông cảnh lại có thể phát huy sức mạnh pháp tắc đến trình độ này sao?” Sau đó, Phó điện chủ chỉ vào hình ảnh đại chiến trước mặt, bên cạnh Sở Vân Hiên có ánh sáng che chắn.
“Chính là người này.” “Ừ.” Viêm Ma gật đầu.
Phó điện chủ nói: “Vậy thuộc hạ tự mình đi một chuyến?” Viêm Ma nói: “Ừ, ngươi tự mình đi một chuyến, nếu có thể đem hắn mang đến là tốt nhất, một người như vậy, nếu hắn có thể trở thành sức mạnh của ta, đó chẳng khác gì hổ thêm cánh.” “Vâng!” Sưu —— Sau đó, Phó điện chủ biến mất tại chỗ.
Ánh mắt của hắn nhìn hình ảnh chiến trường bên ngoài thành Lâm An.
“Ừm… Đã như thế, trong vòng nửa canh giờ nữa, cần phải có thể tiến vào nội thành Lâm An!” Hắn hài lòng gật đầu.
Chỉ cần có thể tấn công vào thành phố Lâm An, coi như thành công một nửa.
Tiến vào thành phố Lâm An, nhân tộc sẽ bị bó tay bó chân.
Bọn chúng còn phải chia một lượng lớn tinh lực và nhân thủ đi bảo vệ dân chúng.
Đây là lý do chính khiến cho những năm gần đây, dù nhân loại dần mạnh mẽ lên nhưng vẫn bị động.
Trọng tình cảm không có vấn đề gì, những người đó sống chết liên quan gì tới đám người như các ngươi đâu, cứ để ý như thế?
“Hả?” Đột nhiên, Viêm Ma nhíu mày.
Tình hình chiến đấu hiện tại rất giống với Thiên Hoa thành phố trước đó.
Cường giả đỉnh cấp có chiến trường của cường giả đỉnh cấp.
Điều đó không cần bàn.
Mà bên ngoài thành phố Lâm An.
Theo đám yêu thú tinh anh bí mật bồi dưỡng những năm gần đây của hắn và Ma Vực Đệ Tam xuất hiện.
Bọn chúng áp chế, cả quá trình là đuổi bọn họ về phía nội thành Lâm An.
Thế mà, chính trong cục diện như thế này.
Người đó rốt cuộc lại xông lên?
“Tự tìm cái chết.” Mắt của Viêm Ma ngưng lại… Bên ngoài thành phố Lâm An.
“Tổng chỉ huy, nếu tiếp tục gắng gượng chống đỡ thì thiệt hại chúng ta không cách nào tưởng tượng được!” Tổng chỉ huy thành phố Lâm An đứng đó, mặt nghiêm trọng.
“Tăng viện khi nào tới?” Bọn họ không hề tính đến việc sẽ xuất hiện mấy trăm vạn yêu thú và ma thú tinh anh.
Hiện tại, không hề có bất kỳ chuẩn bị gì, tăng viện chắc chắn không thể quá nhanh.
Hơn nữa, nhân tộc có tăng viện thì Yêu Tộc và Ma Tộc, bọn chúng cũng sẽ không ngừng phái thêm một lượng lớn yêu thú và ma thú đến.
“Đã lục tục đuổi tới rồi.” “Quá chậm, quá chậm, đợi đến khi có đủ võ giả để ngăn cản những con yêu thú này, thành phố Lâm An e là sẽ thất thủ một phần năm.” “Thế nhưng mà, tổng chỉ huy, nếu như gắng gượng chống đỡ, thiệt hại không cách nào tưởng tượng a!” Tổng chỉ huy nắm chặt nắm đấm.
Hơn nữa, hiện tại bọn họ còn phải phái rất nhiều người đi sơ tán dân chúng.
“Hả?” Lúc này, bọn họ thấy Sở Vân Hiên lần nữa tiến vào chiến trường.
“Bảo tên nhóc đó về đi! Chính hắn không biết bị Yêu Tộc theo dõi sao? Còn muốn đi chịu chết?” Yêu Tộc thậm chí phái hai Yêu Thần giết hắn.
Đủ thấy bọn chúng rất muốn giết Sở Vân Hiên.
“Vâng!” “Khoan đã!” Tổng chỉ huy đột nhiên kêu hắn lại.
Bởi vì hắn chợt phát hiện...
Bên người Sở Vân Hiên, sao không ngừng xuất hiện một vài...
“Đó là... Khôi lỗi hay là cái gì?” Bọn họ nhíu mày.
Không sai!
Số lượng lớn yêu thú và ma thú, thậm chí còn có người.
Không ngừng xuất hiện bên người Sở Vân Hiên.
Gia nhập vào chiến trường.
Hơn nữa số lượng cực kỳ khoa trương.
“Cái gì vậy?” “Không đúng không đúng, đó là vật gì?” Có thể nhận ra, những thứ này mặc dù cũng là yêu thú ma thú.
Nhưng trạng thái của chúng, không bình thường.
Hơn nữa...
Yêu thú và ma thú, chẳng phải đều không sợ chết sao?
Cho nên mới khó đối phó như thế!
Bọn chúng như phát điên.
Cứ như mỗi một con đều là đội cảm tử.
Mười triệu binh sĩ và võ giả loài người, đối mặt mười triệu đội cảm tử, đánh thế nào?
Thế mà...
Những kẻ xuất hiện bên cạnh Sở Vân Hiên cũng là loại đội cảm tử.
“Ở trên!” Sở Vân Hiên ra lệnh.
Mười mấy vạn vong linh đại quân đủ loại xuất hiện, liều mạng xông thẳng về phía đàn yêu thú.
Trong số đó, có kẻ không hề có tu vi.
Thậm chí có cảnh giới pháp tắc, lĩnh vực cảnh.
Đủ loại sức mạnh khác nhau, không ngừng điên cuồng tấn công.
Hơn nữa, bọn chúng không sợ chết.
Không sợ đau.
Chỉ nghe theo mệnh lệnh của Sở Vân Hiên.
Một đội quân như vậy, có thể tưởng tượng được nó mạnh mẽ đến mức nào?
Hơn nữa, theo cuộc chiến tiếp diễn.
Mặc kệ võ giả nhân tộc hay yêu ma chết, vong linh của bọn họ đều sẽ trở thành của Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên vẫn đang không ngừng chứa đựng vong hồn đại quân.
“Cho ta ra!” Bên cạnh Sở Vân Hiên, không ngừng có vong linh tham gia vào chiến trường.
Trong phút chốc, một khu vực phía Sở Vân Hiên.
Vốn đang bị yêu thú xung kích, mọi người liên tục bại lui.
Đột nhiên, vong linh đại quân trực tiếp phản công.
“Cái gì!?” Những người chú ý đến tình hình bên này, đều ngẩn người.
“Không phải, tổng chỉ huy, từ đâu ra thế?” Một số người bên cạnh tổng chỉ huy lộ vẻ ngơ ngác.
“Ta biết thế nào được.” “Ai ai ai, đây chẳng phải... đây chẳng phải Trần Đại Sơn lão gia tử nhà họ Trần sao? Còn có Trần Kiệt, đó là Trần Thiên Sở phải không? Sao người thế hệ thứ ba này lại ở trong đó?” Bởi vì bọn họ có Kính Tượng rất gần.
Bọn họ có thể thấy rất rõ.
Trong hàng ngàn vạn yêu thú kia, có Trần Thiên Sở!
Với tư cách là thành viên thần minh của thành phố Lâm An.
Bọn họ vẫn nhận biết được vài người này.
Bọn họ mơ hồ. Chuyện gì thế này?
Bọn họ chẳng phải đã chết rồi sao?
Trần Kiệt cũng mất tích. Sao bây giờ lại chặn đánh yêu ma vậy?
Sau đó, tổng chỉ huy trừng mắt nhìn hắn: “Cái gì mà Trần Đại Sơn, Trần Thiên Sở?” “Tổng chỉ huy, thật sự mà, ngài không biết sao? Rõ ràng như thế kia mà.” Thấy ánh mắt của tổng chỉ huy, hắn như ngay lập tức ý thức được gì đó.
“A đúng đúng đúng, ở đâu ra Trần Đại Sơn, ta nhìn nhầm, ha ha ha, nhìn nhầm rồi.” Hắn vội vàng ngượng ngùng cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận