Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 14: Đại gia ngươi vẫn là đại gia ngươi

Chương 14: Đại gia ngươi vẫn là đại gia ngươi
Đêm khuya.
Sở Vân Hiên ngồi trên giường tu luyện.
Đúng 12 giờ đêm.
"Đinh...【 Bại tướng dưới tay hệ thống 】 đóng lại."
"Đinh... Chúc mừng ngươi ngẫu nhiên mở ra 【 Bác ái hệ thống 】."
"Khụ khụ ——"
Sở Vân Hiên nhịn không được ho khan một tiếng.
Đồ chơi gì vậy?
Hệ thống này cũng quá rộng a.
Cái trước vẫn là 【 Bại tướng dưới tay hệ thống 】 cái này trực tiếp liền đổi phong cách, tới một 【 Bác ái hệ thống 】.
Sở Vân Hiên nhanh chóng nhìn qua giới thiệu hệ thống.
【 Bác ái hệ thống 】: Trong thời gian hệ thống tồn tại, túc chủ có hành vi gây ra cảm xúc dao động của người khác phái, hoặc hành vi của túc chủ mang tính bác ái có thể nhận được ban thưởng, dao động càng lớn, ban thưởng càng cao. Hơn nữa hệ thống khi gặp người khác phái phù hợp sẽ phát động nhiệm vụ tương ứng, hoàn thành nhiệm vụ có thể nhận được ban thưởng. Thời gian còn lại: 23 giờ 59 phút 58 giây.
"Ngươi gọi đây là bác ái hệ thống? Ta thật không dám có ý kiến gì."
Sở Vân Hiên lầm bầm lầu bầu một tiếng.
"Lại là một hệ thống một ngày, nếu mà là hệ thống kéo dài một tuần thì chắc chắn là một ngành công nghiệp luôn rồi, cái này cũng tạm được, cũng không biết ban thưởng thế nào."
Sở Vân Hiên sau đó tiếp tục tu luyện.
Sáng sớm hôm sau.
Sở Vân Hiên tỉnh dậy rất sớm.
Không giống với dĩ vãng.
Mở mắt ra liền đặc biệt tinh thần, sảng khoái vô cùng.
Khi không có tu vi thì buổi sáng đúng là một sự giày vò.
Sở Vân Hiên đi ra khỏi phòng ngủ.
Lâm Nhã Nhi vừa mới làm xong điểm tâm.
"Ăn cơm thôi."
Mì hải sản, một trong những món Sở Vân Hiên yêu thích nhất.
Nó chỉ đơn giản nhưng lại tươi ngon đến cực điểm.
Sở Vân Hiên nhìn Lâm Nhã Nhi.
【 Tên: Lâm Nhã Nhi, tuổi: 24, điểm hệ thống: 99.1, thuộc tính: Băng, không gian, cảnh giới: Huyền Thiên cảnh Cửu Tinh, hảo cảm: 90( Sinh tử gắn bó )】
Đây là sau khi mở hệ thống, Sở Vân Hiên có thể nhìn thấy một loạt tin tức.
Hảo cảm sinh tử gắn bó......
Trên thế giới này có thể có bao nhiêu người nguyện ý cùng ngươi sinh tử gắn bó chứ.
"Đinh... phát hiện mục tiêu Lâm Nhã Nhi, phát động nhiệm vụ 【 Hảo cảm của Lâm Nhã Nhi 】, mục tiêu hảo cảm đối với túc chủ đạt đến 30, 60, 80, có thể theo thứ tự nhận được ban thưởng, dù hệ thống kết thúc vẫn có hiệu lực."
"Đinh... Bởi vì hảo cảm mục tiêu dành cho ngươi đã đạt đến hạn mức cao nhất của nhiệm vụ hệ thống, nhiệm vụ sửa đổi thành 【 Đẩy ngã Lâm Nhã Nhi 】, nhiệm vụ ban thưởng: 【 Cửu Kiếp ám lôi 】."
Sở Vân Hiên: ???
Hả?
Hệ thống này chắc chắn không đứng đắn!
Ta nói thật!
Đẩy ngã?
Hả?
Cái này có thể hoàn thành sao?
Chủ yếu là cho dù có thể hoàn thành, cũng không thể ra tay a?
Chờ một chút......
Sở Vân Hiên đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
Hắn thoáng lộ ra một nụ cười gian.
Hệ thống: ???
Hả?
Nụ cười này, sao có vẻ quen quen nhỉ?
"Ngoan ngoãn Tiểu Nhã! Qua đây một chút."
Sở Vân Hiên cười nói.
Lâm Nhã Nhi nhíu mày, nói: "Càng ngày càng buồn nôn, càng ngày càng buồn nôn ."
Nhưng mà nàng vẫn là đi đến trước mặt Sở Vân Hiên.
"Thế nào?"
"Ngươi để ta đẩy một chút."
Đầu Lâm Nhã Nhi lại nghi ngờ hơi nghiêng.
"Vẫn giống như sáng sớm hôm qua sao?"
"Đúng đúng đúng! Bất quá ngươi không cần đọc lời thoại."
"Ừm."
Lâm Nhã Nhi gật đầu.
Không biết Sở Vân Hiên muốn làm gì.
Nhưng nàng vẫn cứ làm theo.
"Ta tới nha."
"Ừm."
Sau đó Sở Vân Hiên đẩy.
Lâm Nhã Nhi thuận thế ngã xuống ghế sa lông.
"Hệ thống hệ thống! Thưởng chút đi!!"
Sở Vân Hiên trong đầu kích động đối thoại với hệ thống.
Hệ thống: ???
"Đinh... Túc chủ không hoàn thành nhiệm vụ mục tiêu Lâm Nhã Nhi, không thưởng."
"Uy, lại chơi xấu? Nhiệm vụ tên là gì?"
"Đinh... Đẩy ngã Lâm Nhã Nhi."
Sở Vân Hiên: "Vậy ta vừa mới không có đẩy ngã sao?"
Hệ thống: ???
"Đinh... Cái đẩy ngã này không phải cái đẩy ngã kia, không tính không tính!"
Sở Vân Hiên: "Lại vô lại à? Đẩy ngã vật lý không phải đẩy ngã? Ta có phải đã đẩy ngã không? Ta có phải đã hoàn thành theo nhiệm vụ của ngươi không? Sao lại không tính chứ? Ngươi lại đang chơi xấu ta! Lại là một kiểu sai sót, vậy sao ngươi không nói rõ ràng từ đầu? Nhanh, ban thưởng, nếu không ta khiếu nại ngươi đó!"
Hệ thống: o(╥﹏╥)o
"Đinh... Cung... Chúc mừng túc chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được ban thưởng 【 Cửu Kiếp ám lôi 】( nghiến răng nghiến lợi )."
"Đinh... Xin túc chủ chú ý, đẩy ngã vật lý sẽ không được tính là hoàn thành nhiệm vụ."
Sở Vân Hiên trong lòng vui thích.
"Thật đáng yêu."
Sau đó Sở Vân Hiên nhìn Lâm Nhã Nhi; "Chúng ta ăn cơm đi."
"Ừm."
Ăn cơm xong, Sở Vân Hiên cùng Lâm Nhã Nhi cùng nhau đến đại học Thiên Hoa.
Trên đường, hai người vừa đi vừa trò chuyện phiếm.
"Ta cũng coi như là tìm được một việc làm."
Sở Vân Hiên nói.
"Công việc gì?" Lâm Nhã Nhi hỏi.
"Ở chỗ Tiêu Thất Nguyệt hỗ trợ, hôm qua cô ấy trả cho ta một vạn tiền lương đó."
Sở Vân Hiên cười nói.
"Tiêu không phải rất nghèo sao?"
Sở Vân Hiên: "......"
Cái cô Tiêu Thất Nguyệt này nghèo, nổi tiếng vậy sao?
Quan trọng là, cô ấy lợi hại như vậy, sao lại nghèo đến thế a?
"Gần đây không nghèo."
"Rất tốt."
Lúc này, ven đường có một bác lớn tuổi đang kéo xe ba bánh.
Trên xe ba bánh cũng toàn là giấy lộn.
Chồng chất rất cao, mà vừa hay lại là đang lên dốc.
Lâm Nhã Nhi liếc nhìn.
Nàng vốn tính tình rất hiền lành, thế rồi liền đi qua, ở phía sau giúp bác ấy đẩy.
Sở Vân Hiên thấy vậy, cũng cùng đi qua hỗ trợ đẩy.
Đẩy hết đoạn dốc.
"Cám ơn các cháu nha, các cháu thật là người vừa đẹp trai xinh gái lại có lòng tốt."
Bác lớn tuổi cảm kích nói.
"Không khách sáo, bác tuổi cao rồi mà cơ thể vẫn còn cứng cáp nhỉ, xe nặng như vậy cũng có thể đẩy được."
Sở Vân Hiên cười nói.
Bác lớn tuổi cười cười nói: "Đó là đương nhiên, không nói gạt các cháu nha, bác đây à tuy tuổi cao, nhưng so với người nhỏ hơn ta mười tuổi cũng chưa chắc thân thể bằng ta đó."
Sở Vân Hiên: "Lợi hại a, bác có cơ thể cường tráng như vậy còn đi thu phế liệu làm gì, hay là về cửa hàng bán đồ ăn vặt làm nhân viên bán hàng cùng cháu đi."
Bác lớn tuổi sau đó cười nói: "Ôi, cậu em, không giấu gì cháu, bác đây hồi trẻ cái gì cũng từng làm qua cả, bác đây từng làm nhân viên văn phòng, làm sale, làm phục vụ, đến cả giáo viên bác cũng từng làm đấy, hai năm trước còn làm phục vụ bàn đó."
Sở Vân Hiên há hốc mồm: "Lợi hại vậy sao? Bác cũng lớn tuổi rồi, hai năm trước còn làm phục vụ bàn ư?"
Bác lớn tuổi tự hào nói: "Đó là còn gì, có điều cháu nói nhân viên bán hàng thì ta chưa từng làm bao giờ đó, thôi không được rồi, cơ thể không kham nổi nữa rồi."
Sở Vân Hiên cười nói: "Vậy mà bác cũng thật chịu khó học tập nhỉ, kinh nghiệm sống phong phú như vậy, lại còn làm qua nhiều công việc như vậy nữa."
Bác kia nháy mắt, sau đó gãi gãi đầu: "Hả? Cậu em...... Lúc nãy cháu nói là...... Làm việc sao?"
Sở Vân Hiên: "......"
Mẹ nó!
Ngưu bức!
Đại gia ngươi cuối cùng vẫn là đại gia ngươi!
"Đại gia bác ngầu! Cháu còn có việc đi trước."
Sau đó Sở Vân Hiên kéo Lâm Nhã Nhi đi.
"Sao thế?"
Lâm Nhã Nhi không kịp phản ứng, tò mò hỏi.
"Không có gì không có gì." Sở Vân Hiên lúng túng nói.
"À."
Rất nhanh, hai người đi tới cổng trường đại học.
"Khoác tay ta đi."
Sở Vân Hiên cười nói.
"Ừm."
Lâm Nhã Nhi thản nhiên nói.
Sau đó khoác tay lên cánh tay Sở Vân Hiên.
"Đinh... Cảm nhận được sự khẩn trương của Lâm Nhã Nhi, giá trị hệ thống +10000."
Sở Vân Hiên liếc nàng một cái.
"Khẩn trương sao?"
"Có chút, nhưng mà cảm thấy có thể khiến ngươi nở mày nở mặt, không sao cả."
Sở Vân Hiên cười cười.
Hai người cứ như vậy đi vào trong.
"Oa kháo! Xinh quá! Cô ấy là ai vậy?"
"Oa đi! Sở Vân Hiên! Em gái nhà ngươi! Gây nghiện c·hết ta rồi! Tránh xa ra!"
"Lâm Nhã Nhi học tỷ? Không hổ là Lâm Nhã Nhi học tỷ a! Quá đẹp."
"Dựa vào! Đáng c·hết Sở Vân Hiên! Hắn dựa vào cái gì chứ! A a a!! Thật hâm mộ hắn được Lâm Nhã Nhi học tỷ khoác tay, hu hu."
"Lâm Nhã Nhi, yêu nghiệt Băng Thuộc Tính võ giả, nghe nói nàng Băng Thuộc Tính một trận rét lạnh phá kỷ lục của nhân tộc, không ít thế lực cùng học viện hàng đầu đã đưa cành ô liu cho nàng, nhưng đều bị nàng cự tuyệt, thảo! Cũng là do cái tên Sở Vân Hiên đáng c·hết này, nếu không có hắn, Lâm Nhã Nhi học tỷ đã sớm bay lên! Bây giờ ít nhất cũng phải là Thần Thông cảnh."
"......"
"Đinh... Cảm nhận được 32 bạn nữ sinh phát cuồng, giá trị hệ thống +150000."
"Đinh... Cảm nhận được 107 bạn nữ sinh ghen ghét, giá trị hệ thống +310000."
Sở Vân Hiên: "......"
Sảng khoái!
Vừa mới dứt lời, hai nam sinh đi tới.
"Là Đường Hiểu Ba à, đẹp trai quá."
"Tuy Đường Hiểu Ba có thuộc tính Mộc bình thường, nhưng thuộc tính Mộc của hắn rất đỉnh cấp đó, tuyệt kỹ một tay mộc chi quấn quanh tu luyện đã đến mức Lô Hỏa Thuần Thanh, cùng cảnh giới mà dùng Hỏa Thuộc Tính cũng có thể bị hắn trói không thể động đậy."
"Oa! Đường Hiểu Ba Cao Cấp Ban! Được rồi được rồi, ta không thích hắn, bây giờ ta thích Sở Vân Hiên."
"+1, +1! Sở Vân Hiên mới là chân ái!"
"......"
"Tam ca, kia có phải là Lâm Nhã Nhi học tỷ không?"
Nam sinh bên cạnh Đường Hiểu Ba hỏi.
Đường Hiểu Ba liếc nhìn, trong mắt tràn đầy kinh diễm.
"Thật đúng là, lâu rồi không thấy mỹ nữ của đại học Thiên Hoa."
"Sao cô ấy lại khoác tay một người đàn ông vậy?"
Đường Hiểu Ba nhíu mày.
"Là Sở Vân Hiên đó."
"Thì ra là Sở Vân Hiên, vậy không được rồi, Lâm Nhã Nhi học tỷ thế nhưng là người mà Thẩm Thiểu vẫn luôn để mắt tới, Sở Vân Hiên cùng cô ấy không có quan hệ gì cả, với tính cách thích chiếm hữu của Thẩm Thiểu thì chắc chắn cậu ta sẽ khó chịu nếu biết chuyện này."
Đường Hiểu Ba gật đầu: "Không sai! Phải thay Thẩm Thiểu dạy dỗ một chút Sở Vân Hiên, nói không chừng Thẩm Thiểu vừa lòng, còn có thể cho ta chút đồ tốt nữa đấy."
"Có điều...... Lâm Nhã Nhi học tỷ ngay ở bên cạnh hắn mà."
Đường Hiểu Ba cười một tiếng: "Chỉ cần ta có lý do chính đáng, nói bóng gió để giáo huấn Sở Vân Hiên, cô ấy cũng đâu tiện ra tay chứ?"
Sau đó Đường Hiểu Ba tiến lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận