Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 725: Lâm Nhã Nhi nguy cơ

Chương 725: Lâm Nhã Nhi gặp nguy
Sau khi trời tối.
Tổ của Lâm Nhã Nhi cũng bí mật tiến hành hành động.
Cùng lúc đó.
Trương Thu Mạt cũng đến một khu rừng nhỏ ở vùng ngoại ô thành phố.
Hắn lấy ra phù lục mà Thương Huyền đưa cho.
"Bọn chúng đã hành động, mỗi người đều có một khối không gian tinh thạch để kịp thời chạy trốn, cái này cần các ngươi có được sức mạnh không gian để ứng phó."
"Ừm, vậy vị trí của Lâm Nhã Nhi ở đâu?"
Trương Thu Mạt nói: "Khu S, thành phố Bắc Đài."
"Biết rồi."
Trương Thu Mạt nói: "Lần này các ngươi nhất định phải thả đi một bộ phận người, thứ nhất, tổn thất quá lớn đối với ta mà nói có nguy hiểm, sẽ khiến các ngươi có vẻ đã sớm có dự tính, sớm có mai phục, nhất định phải tổn thất nhỏ mới được, thứ hai, cũng cần phải thả người đi để tin tức được truyền nhanh hơn, Sở Vân Hiên mới có thể lập tức chạy đến."
"Biết, giết một nửa, lưu một nửa."
Trương Thu Mạt: "Được."
Sau đó Trương Thu Mạt nhìn xung quanh rồi biến mất trong bóng tối.
Ngay lúc Trương Thu Mạt vừa rời đi...
Trong rừng cây, một bóng người sắc mặt ngưng trọng từ sau một thân cây đi ra.
Trương Sơ Trần.
Vì sao Trương Sơ Trần lại ở đây?
Thật là trùng hợp.
Hắn và một cô gái đã hẹn nhau tìm chút cảm giác mới lạ trong khu rừng này.
Dù sao cũng là một người đàn ông.
Lại còn là một trong những thiên tài đứng đầu Lam Tinh hiện tại.
Địa vị lại cao như vậy.
Suốt ngày giết giết giết, áp lực lại lớn như thế, hắn chắc chắn cần phải giải tỏa thôi.
Chỉ đơn thuần ở trong phòng rất chán.
Cái này mới có chút kích thích.
Nhưng cô gái chưa đến thì hắn lại đột nhiên phát hiện có người khác đến.
Phản ứng đầu tiên của Trương Sơ Trần chắc chắn là trốn đi, ẩn nấp mình.
Hắn xin nghỉ một ngày mới rời khỏi tiền tuyến.
Lý do xin nghỉ chắc chắn là tương đối hợp lý.
Nếu bị người khác thấy hắn xin nghỉ mà lại vào rừng cây nhỏ thì truyền ra cũng không hay.
Nhưng mà, Trương Sơ Trần tuyệt đối không ngờ người đến lại là Trương Thu Mạt.
Tiền bối của Trương gia.
Người mà hắn sùng kính nhất đời này.
Trong mắt hắn, là một võ giả hoàn mỹ nhất.
Nhưng mà, hắn vừa nghe được cái gì?
Từ những lời mà Trương Thu Mạt nói mà hắn nghe được...
Trương Sơ Trần đại khái có thể đoán được cái gì.
Bất quá...
Hắn đang liên hệ với ai?
Người mà trong miệng hắn nói đi làm nhiệm vụ là ai?
Vì sao Sở Vân Hiên lại chạy tới?
Dù sao, thông qua lời Trương Thu Mạt nói.
Trương Sơ Trần xác định, mục đích Trương Thu Mạt cùng người kia đối thoại là vì Sở Vân Hiên.
"Không thể nào..."
Trương Sơ Trần nhíu mày, lộ vẻ không dám tin.
Suy đoán của hắn là, Trương Thu Mạt đang cùng Yêu tộc hoặc Ma tộc hợp tác để đối phó Sở Vân Hiên.
Đây là phản ứng theo bản năng của hắn.
"Không, không thể nào! Tuyệt đối không thể nào, chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, dù sao ta lại không biết đối phương là ai, nói không chừng là nguyên nhân khác thì sao?"
Trương Sơ Trần tranh thủ thời gian lắc đầu.
Tuyệt đối không có khả năng!
Trương Thu Mạt mạnh mẽ như vậy.
Chính nghĩa như vậy.
Có cái nhìn đại cục như vậy, có cách cục và khả năng thống lĩnh như vậy.
Hắn là Định Hải Thần Châm của Nhân tộc, là người bảo hộ Nhân tộc.
Niềm tin của hắn đối với Nhân tộc không ai sánh bằng.
Hắn thậm chí có thể dùng mạng của mình để bảo vệ một người bình thường.
Hắn không thể nào hãm hại bất cứ ai!
Cho dù người nào đó có thù với hắn, hắn cũng sẽ không hãm hại.
Nhiều nhất thì cũng chỉ là đối đầu trực diện, chứ không bao giờ chơi trò tiểu xảo và âm mưu sau lưng.
Hắn không phải là người như vậy.
Toàn thế giới ai cũng có thể phản bội Nhân tộc.
Duy chỉ có Trương Thu Mạt hắn là tuyệt đối không thể nào!
Cho nên Trương Sơ Trần không tin!
Hắn tuyệt đối không tin.
"Chắc chắn là ta đoán sai, sao ta có thể nghĩ về hắn như vậy chứ."
Trương Sơ Trần lắc đầu.
Nhưng hiển nhiên hắn đã không còn tâm trí ở trong rừng cây này nữa.
Trương Sơ Trần quay về tiền tuyến.
Hắn không biết ai đi làm nhiệm vụ.
Những cái này đều là bí mật.
Nhưng...
Trương Sơ Trần có cách hiểu của riêng mình.
Tuy hắn tin tưởng Trương Thu Mạt, nhưng mà, hắn chính là muốn chứng minh rằng tia nghi ngờ đó của mình là sai!
Trương Sơ Trần rất thông minh.
Ở chỗ này, người có liên quan đến Sở Vân Hiên, chính là Lâm Nhã Nhi.
Kết hợp một chút chi tiết này, Trương Sơ Trần có nghi ngờ theo hướng này.
Sau đó hắn tìm một vòng lớn.
Thực sự không thấy Lâm Nhã Nhi đâu.
Cả tổ của Lâm Nhã Nhi cũng không thấy bóng dáng.
Rõ ràng là bọn họ đi làm nhiệm vụ rồi.
Làm nhiệm vụ gì thì không ai biết.
Khi Trương Sơ Trần phát hiện Lâm Nhã Nhi không thấy nữa.
Trong lòng hắn sự bất an càng thêm mãnh liệt.
"Không thể nào, không thể nào."
Trương Sơ Trần lắc đầu.
Tuyệt đối không thể nào như những gì hắn nghĩ.
"Nếu có một ngày ta không trung thành với chính mình, với Nhân tộc, vậy ta sẽ tự tay kết thúc bản thân."
Những lời này là do Trương Thu Mạt từng nói.
Cho đến bây giờ, Trương Sơ Trần vẫn cảm thấy rung động bởi câu nói này.
Trương Thu Mạt, đúng như câu nói đó.
Hắn chính là người như vậy.
Cho nên, sao Trương Sơ Trần có thể đi nghi ngờ hắn được?
Nghi ngờ Trương Thu Mạt, chính là nghi ngờ cả Nhân tộc...
...
Một bên khác.
Lâm Nhã Nhi âm thầm bố trí xong thiết bị phát tia hồng ngoại.
Nhưng khi cô chuẩn bị báo cáo lại phát hiện, tín hiệu đã bị che giấu.
Lâm Nhã Nhi nhìn xung quanh.
Lại phát hiện sức mạnh không gian mạnh mẽ đã bao phủ cô.
Đồng thời, cô nhìn thấy một số Yêu tộc và cường giả Ma tộc.
Lông mày Lâm Nhã Nhi nhíu chặt lại.
Giờ phút này, dường như cô đã nhận ra điều gì đó.
Rõ ràng, cô đã rơi vào bẫy.
Sự chuẩn bị của Yêu tộc và Ma tộc quá đầy đủ.
Và vào lúc này, dường như Lâm Nhã Nhi cũng ý thức được điều gì.
Sở Vân Hiên.
Bọn chúng là vì Sở Vân Hiên.
Vậy hành động của mình, vì sao bọn chúng có thể chuẩn bị sẵn từ trước?
Chỉ có một nguyên nhân, trong Nhân tộc đã có kẻ phản bội.
Yêu tộc và Ma tộc bên này, bọn chúng chỉ để ý đến một mình Lâm Nhã Nhi.
Những người khác bên kia, bọn chúng sẽ giết vài người, sẽ cố tình thả đi một nửa.
Cũng sẽ để một phần trong số họ thành công.
Bên bọn họ, nhiều nhất cũng chỉ bị phát hiện, thuộc về tình huống rất bình thường.
Nhưng Lâm Nhã Nhi ở đây rõ ràng là một cái bẫy, những người khác không hề hay biết.
"Trương Thu Mạt!"
Trong đôi mắt đẹp của Lâm Nhã Nhi ánh lên vẻ lạnh lẽo.
Biết về hành động lần này người càng ít càng tốt.
Biết rõ cụ thể hành động, ai đi vị trí nào lắp đặt thiết bị phát tia hồng ngoại, lại chỉ có từng đó người.
Cô không hề nghi ngờ những người khác, mà trực tiếp nghi ngờ Trương Thu Mạt.
Vì sao?
Đây cũng là một trong những nguyên nhân cô gia nhập Thẩm Phán hội.
Cô chỉ là điều tra Trương Thu Mạt.
Việc điều tra này rất khó.
Lâm Nhã Nhi chỉ tra ra được một chút xíu manh mối.
Tính không được là chứng cứ.
Cũng không nói lên tất cả.
Nhưng đã có dấu vết để lại, vậy đại diện cho việc nghi ngờ của cô là đúng.
Chỉ là không ngờ.
Cô còn chưa điều tra ra được gì thì đã bị Trương Thu Mạt ám toán.
Lâm Nhã Nhi hiểu rõ, việc gài bẫy cô chắc chắn không phải vì cô.
Vậy chỉ có thể vì Sở Vân Hiên.
Muốn dùng cô để Yêu tộc và Ma tộc kiềm chế Sở Vân Hiên.
Lâm Nhã Nhi bóp nát không gian tinh thạch, nhưng vẫn không thể thoát đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận