Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 170: Này liền phá phòng ngự ?

Chương 170: Như vậy là đã p·h·á phòng ngự rồi sao?
Trần Thiên Sở nhìn từng cái tin nhắn. Tất cả đều đang nói có người trên diễn đàn mắng hắn, khiêu khích hắn. Còn có người chụp màn hình gửi tin nhắn cho hắn.
Tách tách tách——
Trần Thiên Sở nắm chặt nắm đấm.
“Sở Vân Hiên!”
Đôi mắt hắn ngưng lại!
Một cỗ lệ khí từ trên người hắn tuôn ra.
Hắn Trần Thiên Sở, từ nhỏ đến lớn đều là hào quang bao phủ. Từ trước đến nay chưa từng có ai dám mắng hắn. Đây hoàn toàn là không coi hắn ra gì. Bị mắng như vậy, hắn đã mất mặt. Mấu chốt là gì? Sở Vân Hiên nói chuyện, quả thực nói trúng tim đen của hắn. Hắn nói ra những lời như vậy, quả thực là cảm thấy như vậy rất đẹp trai, rất bá đạo tổng tài. Chỉ có bá đạo, mới có thể bắt được Tịch Sơ Tuyết có nội tâm băng giá! Hắn muốn cho Tịch Sơ Tuyết cảm nhận được mặt bá đạo của mình. Phụ nữ, dù là băng sơn, ai không t·h·í·c·h bá đạo chứ? Cầm xuống băng sơn phương pháp, những thứ khác không dùng được. Liền phải để nàng từ đáy lòng cảm thấy mình là một người đàn ông bá đạo có thể chinh phục được nàng! Hắn cảm thấy bị Sở Vân Hiên vạch trần đặc biệt khó xử.
“Lão tử g·i·ết c·h·ết ngươi tin không?”
Trần Thiên Sở giận sôi lên, hắn đứng dậy muốn trực tiếp đi tìm Sở Vân Hiên giáo huấn một trận. Nếu không, thật sự cho rằng hắn chỉ nói đùa thôi sao? Lời hắn đã nói ra rồi, nếu không đ·á·n·h gãy chân Sở Vân Hiên, Tịch Sơ Tuyết cũng sẽ coi thường hắn.
Nhưng mà......
Làm như vậy có thể khiến Tịch Sơ Tuyết cảm thấy mình là một người rất b·ạo l·ự·c không? Bá đạo thì bá đạo, b·ạo l·ự·c thì không được. Hơn nữa, bây giờ hắn đặc biệt thích Tịch Sơ Tuyết. Hắn không muốn trước mặt Tịch Sơ Tuyết phơi bày mặt không tốt của mình ra.
“Lão tử cho ngươi một cơ hội giải t·h·í·c·h.”
Sau đó, Trần Thiên Sở @ Sở Vân Hiên.
【Ha ha ha, một k·i·ế·m ch·é·m yêu hoàng cái kia Sở Vân Hiên đúng không? Sao thế? Ngươi muốn tranh với ta thử xem? Ta cho ngươi một cơ hội xin lỗi ta.】
Sau khi đăng bài viết này, Trần Thiên Sở trong lòng sảng khoái một lần. Kết quả tốt nhất chính là, Sở Vân Hiên xin lỗi. Như vậy, cũng là thể hiện sự bá đạo của mình một cách tinh tế. Coi như Sở Vân Hiên không xin lỗi, hắn cũng không dám đăng bài viết nữa. Coi như Sở Vân Hiên vẫn cứng rắn, vậy thì lúc này hắn Trần Thiên Sở ra tay, cũng sẽ không lộ vẻ b·ạo l·ự·c chứ?
Sở Vân Hiên: 【 Mẹ nó đi ra ngoài mua đồ ăn nhất định tăng giá, cha ngươi đ·á·n·h bài toàn nã p·h·áo, bà ngươi may đồ kim châm đ·â·m tay.】
Chỉ một câu nói đơn giản, trực tiếp khiến đạo tâm của Trần Thiên Sở suýt chút nữa sụp đổ.
“Má nó!”
Tách tách tách——
Trần Thiên Sở mặt âm trầm gắt gao nắm chặt nắm đấm: “Cho ngươi chút mặt mà không biết xấu hổ phải không?”
Không được!
Hắn mất mặt càng ngày càng nhiều rồi! Hắn nhất định phải lập tức tìm lại mặt mũi ở chỗ này!
Trần Thiên Sở cố nén lửa giận trong lòng, lần nữa @ Sở Vân Hiên, đăng một bài mới.
【 Ha ha ha, người khác cạnh tranh Tịch Sơ Tuyết với ta, ta còn thực sự phải lo lắng đấy, nhưng loại như ngươi, thật sự đừng nhảy ra để thu hút sự chú ý có được không? 】
Trần Thiên Sở không ngừng làm mới bài viết trên diễn đàn.
Tiếp đó, Sở Vân Hiên lại tung ra một bài.
【 Ông nội ngươi đánh cờ nhất định bị chỉ trỏ, ngươi chơi đấu địa chủ 3456 nhất định không có 7, em trai ngươi máy tính có đinh đinh.】
Đám người ăn dưa đơn giản là vui sướng. Toàn bộ ký túc xá đại học Lâm An, các học sinh khoanh tay trước ngực cùng nhau xem tin tức bùng nổ.
“Con mẹ nó! Cái này Sở Vân Hiên chất thật, 6 thật đấy.”
“Tên này mới tới đại học Lâm An ngày đầu tiên, liền làm chuyện lớn thế này rồi à?”
“Tao còn không hiểu sao hắn lại mắng Trần Thiên Sở, chỉ vì cảm thấy Trần Thiên Sở không cho người khác cạnh tranh Tịch Sơ Tuyết với hắn, cảm giác Trần Thiên Sở giả tạo à?”
“Thật ra thì kiểu Trần Thiên Sở đúng là khiến người khác khó chịu, cái gì mà theo đuổi Tịch Sơ Tuyết tức là gây khó dễ cho Trần Thiên Sở? Còn muốn đ·á·n·h gãy chân người khác, buồn n·ô·n thật, nhưng cũng đâu phải một hai ngày mà có ai dám nói hắn đâu? Bây giờ đột nhiên xuất hiện một Sở Vân Hiên, người anh em này thật trâu bò.”
“Quá sướng! Thật mẹ nó sảng khoái! Lão tử cũng rất muốn được so tài với kiểu thiên tài này đấy, nhưng tao không dám, tao mẹ nó muốn có sự quyết đoán của Sở Vân Hiên đấy!”
“......”
Tách tách tách——
Trần Thiên Sở gắt gao nắm chặt nắm đấm.
Hắn có chút nhịn không được rồi.
Hô ——
Trần Thiên Sở hít sâu một hơi.
Nhưng hắn vẫn giữ lý trí biên tập một bài mới.
【 Thằng hề. 】
Rất nhanh, Sở Vân Hiên lại đăng một bài mới.
【 Đồ ngốc.】
“Thảo!!”
Trần Thiên Sở tức giận hất tung bàn trà, hét lên một tiếng.
“Mẹ nó ngươi không dứt phải không?”
Trần Thiên Sở giận không kìm được.
Hắn dùng sức gõ bàn phím.
Sau đó gõ ra một bài viết đăng lên.
【 Ta thao mẹ nhà ngươi ! Sở Vân Hiên, lão tử không chấp ngươi, ngươi được một tấc lại muốn tiến một thước phải không? Thật sự cho rằng đây là thành phố Thiên Hoa? Mẹ nó ngươi ở đâu? Có gan thì đừng núp sau mạng, đến trước cửa khu Thiên Tử, ngươi dám tới, lão tử dám đ·á·n·h gãy chân ngươi, nếu ngươi không dám tới, sau này gặp lão tử quỳ xuống đất làm chó!】
Sau khi đăng bài viết này, Trần Thiên Sở một quyền đánh nát Laptop.
Sau đó hắn đầy vẻ hung ác xông ra ngoài.
Trần Thiên Sở không nhịn được nữa! Sao! Không thể nhịn được nữa. Cái tên Sở Vân Hiên này đơn giản là quá đáng hận. Thật sự coi mình là nhân vật à? Một kiếm chém yêu hoàng thì sao chứ? Bản chất hắn cũng chỉ là võ giả Huyền Thiên cảnh mà thôi? Trần Thiên Sở hắn dù gì cũng là thiên tài đỉnh cấp Thần Thông cảnh. Tồn tại trong ban Thiên Tử đại học Lâm An. Lại bị cái tên Sở Vân Hiên này cưỡi lên mặt mắng? Giả bộ cái gì chứ? Thật sự cho rằng đây là thành phố Thiên Hoa nhà ngươi à? Thật sự cho rằng không có ai trị được ngươi à?......
Bài viết của Trần Thiên Sở, cũng khiến tất cả đám quần chúng ăn dưa sôi trào.
“Ha ha ha, cái tên Trần Thiên Sở này hết giả bộ rồi, cười chết mất, trước đó vẫn còn trang thân sĩ đấy, muốn để lại ấn tượng tốt cho Tịch Sơ Tuyết, Sở Vân Hiên có vẻ đã nhìn thấu hắn là loại người gì rồi, mạnh mẽ chọc cho hắn p·h·á phòng ngự .”
“Ngoan ngoãn! Cái tên Sở Vân Hiên này thật sự là quá đáng ghét, lần này lại có chuyện hay để xem rồi.”
“Có trò hay để xem rồi, có trò hay để xem rồi, bất quá không biết cái tên Sở Vân Hiên này có dám tới không?”
“Thật sự chưa chắc, tuy hắn một kiếm chém yêu hoàng, nhưng lại nhờ vào Linh ấn thạch, bản chất chắc là Huyền Thiên cảnh? Hắn cho dù có năng lực vượt cấp chiến đấu, nhưng Huyền Thiên cảnh đ·á·n·h Thần Thông cảnh, độ khó vẫn quá cao.”
“Chắc là sẽ đến thôi, tao nghe nói khi ở Huyền Thể cảnh hắn đã có thể một chiêu bại Huyền Thiên cảnh rồi, hơn nữa nếu như hắn không tới, mặt mũi hắn coi như hết.”
“Đi đi đi, đi xem một chút.”
“......”
Trong nhất thời, mỗi ký túc xá đều lũ lượt chạy về phía khu Thiên Tử.
“Tịch Sơ Tuyết, Tịch Sơ Tuyết, đang làm gì vậy?”
Giang Ảnh đặc biệt gọi điện thoại cho Tịch Sơ Tuyết.
Tịch Sơ Tuyết đáp: “Có một Địa Giai võ kỹ mà ta cảm thấy rất hứng thú, đang tu luyện, sao thế?”
Giang Ảnh: “Trời ơi! Cái tên Sở Vân Hiên đó! Hắn vừa mới đến đại học Lâm An ngày đầu tiên, chặt đứt tay người ta coi như xong, bây giờ lại chọc người ta tức giận p·h·á phòng ngự cái tên đang đeo bám lấy cậu đấy, Trần Thiên Sở ấy, cậu xem thử mấy cái bài đăng có lượt xem cao nhất bây giờ đi.”
“Ừ.”
Tịch Sơ Tuyết liếc nhìn, sau đó sững người tại chỗ.
Nàng sau đó nhịn không được cau mày, lộ ra một vẻ lo lắng, hỏi: “Phải làm sao bây giờ?”
“Ai biết được, hắn cứ bám lấy cậu, còn nói ra những lời như vậy, ta đoán là Sở Vân Hiên sau khi biết chắc chắn sẽ không làm ngơ cái kiểu mà người yêu của mình bị người đàn ông khác đeo bám, còn kiêu ngạo tuyên bố ai cạnh tranh cậu với hắn tức là đối đầu với hắn, ai mà chịu cho nổi chứ?”
Tịch Sơ Tuyết: “Tớ gọi điện thoại cho Sở Vân Hiên bảo hắn đừng đi được không?”
“Thực ra Sở Vân Hiên nhất định có thể đ·á·n·h thắng Trần Thiên Sở, hắn ở Huyền Thể cảnh một chiêu giết Huyền Thiên cảnh, Huyền Thiên cảnh cũng nhẹ nhàng thoải mái đánh Thần Thông cảnh Thiên Diện Ma Hồ, năng lực vượt cấp của hắn đặc biệt khoa trương, cái ta lo không phải là hắn bị thương, mà là hắn gây ra cái phiền toái lớn nào đó thôi.”
Tịch Sơ Tuyết: “Cậu ở đâu? Chúng ta qua đó.”
“Qua đó tập trung luôn đi.”
“Được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận