Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 919: kế hoạch bắt đầu!!!

Chương 919: Kế hoạch bắt đầu!!!
Đêm đã khuya.
Sở Vân Hiên lặng lẽ đi tới phủ mưa bụi.
Két——
Cánh cửa lớn bị mở ra.
Tiểu Vũ đi ra.
“Sở công tử?”
“Tiểu thư nhà ngươi có ở đây không?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Có.”
“Dẫn ta gặp nàng.”
“Mời đi theo ta.”
Sau đó Sở Vân Hiên tiến vào phủ mưa bụi.
Trong lầu các quen thuộc, Sở Vân Hiên chờ ở tầng một.
Một lát sau, giọng nói quyến rũ truyền đến: “Sở công tử đêm khuya đến chỗ tiểu nữ tử này, cần làm chuyện gì vậy?”
Tiểu Vũ rót trà cho Sở Vân Hiên xong liền lui xuống.
“Vậy dĩ nhiên là có chút chuyện phiền phức.” Sở Vân Hiên nói.
“A? Nói nghe xem.”
Tô Điệp ngồi đối diện Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên nói: “Tô Điệp cô nương hẳn là nghe nói chuyện Linh Kiếm phái tới điều tra cái chết của Bạch Mặc rồi chứ?”
Tô Điệp khẽ gật đầu hỏi: “Bọn họ tra được trên người Sở công tử rồi?”
Sở Vân Hiên nói: “Tra được rồi, có động thái tiếp theo hay không thì khó nói, nhưng đối với ta mà nói là chuyện phiền phức, Tô Điệp cô nương định làm gì?”
Tô Điệp nói: “Dù sao việc này cũng là do ta xốc nổi mà gây ra phiền phức, ta sẽ giải quyết, tất nhiên sẽ không để Sở công tử hao tâm tổn trí.”
“Vậy xin đa tạ rồi, chuyến này đến là có một chuyện muốn nhờ.”
“Cứ nói đừng ngại.”
Sở Vân Hiên nói: “Muốn mượn Tô Điệp cô nương một người.”
“A? Mượn ai?”
“Mượn ai cũng được, chỉ cần có thể khống chế được Thiên Đạo cảnh thập tinh, tốt nhất là có thể khống chế võ giả Thần Đạo cảnh đê giai.”
“Khả năng là phải mượn võ giả Thần Đạo cảnh.” Tô Điệp nói.
Sở Vân Hiên gật đầu: “Có thể không?”
“Không vấn đề, khi nào?” Tô Điệp hỏi.
“Ừm… Hay là trước cứ đi theo ta đi?”
“Vậy vạn nhất ngươi mà làm gì tỷ muội ta thì sao bây giờ?”
Tô Điệp mỉm cười nhìn Sở Vân Hiên hỏi.
“Tô Điệp cô nương ta còn chưa làm gì cô nương mà, sao lại làm gì tỷ muội cô nương chứ?” Sở Vân Hiên mỉm cười hỏi.
“Ừm… Cũng có lý, vậy đi, ngày mai ta sẽ cho người đến khách sạn tìm ngươi.”
“Tốt, vậy làm phiền Tô Điệp cô nương.”
“Không có gì, Sở công tử muốn đi sao?”
“Không đi Tô Điệp cô nương giữ ta ở lại qua đêm?”
“Cũng có thể a, chỉ xem Sở công tử có dám không thôi.”
Sở Vân Hiên lắc đầu: “Thôi đi, ở chỗ của Tô Điệp cô nương, ta thấy có áp lực.”
Tô Điệp khẽ cười một tiếng.
“Cáo từ.”
Sở Vân Hiên chắp tay rồi đi ra.
Sau đó, Tô Điệp nói với Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ, ngày mai ngươi đến tiên miểu lâu một chuyến, bảo Thanh Loan đi tìm một người.”
“Tiểu thư, chẳng lẽ chúng ta cứ mặc cho hắn sai khiến sao? Hỗn Nguyên Thạch cũng cho hắn, người cũng giúp hắn giết, hiện tại còn muốn giúp hắn, nhưng mà hắn lại có thể mang đến cho tiểu thư cái gì chứ?”
Tô Điệp nói: “Nếu như có thể tạo mối quan hệ với hắn, người này có thể mang lại lợi ích cho chúng ta, có lẽ sẽ tốt hơn những thứ khác.”
“Hắn thật có gì đặc biệt vậy sao?” Tiểu Vũ có chút không hiểu hỏi.
“Đặc biệt hay không thì một chuyện, nhưng một người đàn ông thông minh như vậy, có tài, thủ đoạn siêu quần thì cũng không gặp nhiều.” Tô Điệp nói.
“Còn Linh Kiếm phái thì sao? Tiểu thư, bây giờ chúng ta không đối phó được Linh Kiếm phái, mà tốt nhất là đừng gây ra địch nhân như vậy.”
Tô Điệp nói: “Linh Kiếm phái không cần để ý, chỉ cần bọn chúng không ra tay là được.”
“Vâng.”
Ý nghĩ của Sở Vân Hiên rất đơn giản.
Dù sao hắn quen biết Tô Điệp.
Ra tay với Diệp Hải không có vấn đề.
Nhưng thật sự cũng không nhất thiết phải giết hắn.
Giết hắn, có khả năng lại là đánh cỏ động rắn.
Cụ thể thì phải xem tình hình.
Còn nếu có thể khống chế được Diệp Hải thì mọi chuyện sẽ càng đơn giản hơn.
Vậy bây giờ, kế hoạch của Sở Vân Hiên và Diệp Tiêu cũng chính thức bắt đầu.
Không có cách nào.
Sở Vân Hiên cần giúp Diệp Tiêu báo thù.
Phần thưởng này, đoán chừng cũng sẽ không tệ.
Phần thưởng trước đó của Diệp Tiêu đã cho Sở Vân Hiên thiên Y thánh pháp.
Hiện tại Sở Vân Hiên là y sư cao cấp nhất trên đời, thậm chí có thể nói là không ai sánh bằng.
Cho nên, thật chờ mong sẽ được ban thưởng gì.
Mà ở đế đô này, ngoài việc vài ngày nữa có khả năng sẽ xuất hiện dị bảo, thì hắn cũng không có gì làm, khẳng định là muốn làm nhiệm vụ cho tốt.
“Sở huynh, ha ha ha, mấy ngày không gặp, Sở huynh mấy ngày nay bận rộn gì vậy?”
Trên đường, Tần Tuấn Kiệt vừa hay gặp Sở Vân Hiên.
Cũng không biết là cố tình đến tìm Sở Vân Hiên hay là thật trùng hợp gặp.
Sở Vân Hiên thở dài một hơi: “Có thể bận gì? Bạch Mặc của Linh Kiếm phái bị giết, hiện tại nghe nói có khả năng nghi ngờ lên đầu ta, ngươi nói xem, đây chẳng phải là chuyện đùa sao? Hắn Bạch Mặc là Thần Đạo cảnh, bên người càng có cao thủ thần tôn cảnh bảo hộ, ta làm sao có thể giết hắn trước mặt thần tôn cảnh?”
Tần Tuấn Kiệt cười nói: “Việc này đúng là phiền phức, người của bọn họ cũng đến Tần gia ta rồi, cũng chỉ đến tìm manh mối thôi, bất quá Sở huynh không cần lo lắng, lời ngươi nói hoàn toàn chính xác là có đạo lý, bọn họ cũng không phải đồ ngốc, vẫn luôn không tìm Sở huynh gây phiền phức, điều đó chứng tỏ bọn họ cũng không tin việc này là do Sở huynh làm.”
Sở Vân Hiên gật đầu: “Vậy thì tốt rồi.”
“Đúng rồi Sở huynh, cái đó… khụ khụ, hay là dời bước đến Tần gia ta?”
“Ừm, đi, cũng vừa hay không có việc gì.”
“Ha ha ha, mời!”
Tần gia.
Trước mặt là một bàn đầy thức ăn.
Chỉ có Tần Tuấn Kiệt và Sở Vân Hiên hai người.
Tần Tuấn Kiệt rót thêm rượu cho Sở Vân Hiên.
“Sở huynh à, chuyện của Diệp Hải, Sở huynh thật không có ý tưởng gì sao?”
Tần Tuấn Kiệt vẫn luôn chờ đợi Sở Vân Hiên ra tay với Diệp Hải.
Bao gồm cả cha hắn cũng biết chuyện này.
Đối phó Diệp Hải chỉ là thuận tiện, mục đích chính của bọn họ là muốn đối phó Diệp Gia.
Nếu Diệp Gia xảy ra chuyện thì đối với Tần gia bọn họ tuyệt đối là tin tốt.
Bất kể là về thế lực ở đế đô hay là ở chỗ bệ hạ, thì Tần gia bọn họ đều sẽ tiến lên một bước.
Sở Vân Hiên nói: “Nghĩ thì thấy cũng không cần thiết lắm.”
“Sở huynh à, ngươi hồ đồ rồi, Diệp Hải hắn đã dùng đủ mọi cách muốn giết ngươi, thậm chí Diệp Hải đã tìm người của Linh Kiếm phái, tìm cách bôi nhọ, hãm hại ngươi, mượn tay Linh Kiếm phái để tiêu diệt ngươi, hắn đã làm đến mức này rồi, ngươi còn không ra tay với hắn sao?”
Sở Vân Hiên nói: “Thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, kỳ thực việc này Tần huynh tự mình ra tay cũng được mà, cảnh giới của ta thậm chí còn không cao bằng hắn.”
“Đã hiểu, là vì Sở huynh không tin ta.” Tần Tuấn Kiệt uống cạn chén rượu.
“Lùi 10.000 bước mà nói, ai ra tay đây? Ta không phải là đối thủ của hắn, coi như ta có thể là đối thủ của hắn, ta cũng không đảm bảo giữ được hắn lại, mà nếu không có chắc chắn làm được thì tại sao lại làm?”
“Sở huynh lo lắng chính là cái này?”
Sở Vân Hiên gật đầu: “Đúng vậy, Tần huynh có biện pháp không?”
Sở Vân Hiên cần Tần Tuấn Kiệt phối hợp.
Nhưng chắc chắn không có khả năng quá gắng sức.
Tần Tuấn Kiệt nói: “Ta có thể giúp một tay.”
“Thực ra đơn giản nhất là có pháp trận mạnh mẽ nào đó, linh khí, có thể trực tiếp hạn chế hắn, như vậy, ta sẽ có thể nắm chắc.”
“Ta có!” Tần Tuấn Kiệt nói.
“Hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận