Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 373: Diệp Linh u: Hắn như thế nào biết tất cả mọi chuyện

Chương 373: Diệp Linh U: Hắn làm sao biết tất cả mọi chuyện?
Một màn này của Tam hộ pháp. Sát Minh chi chủ liền cảm thấy khó hiểu có chút quen thuộc. Tỉ mỉ nghĩ lại. Ta sát! Đây không phải là lần trước vụ việc long huyết sao? Kẻ phụ trách Sát Bảng của Sát Minh, nuốt trọn long huyết làm thù lao giết Sở Vân Hiên. Kẻ phụ trách kia bịa ra lý do thiên hoa loạn trụy, đồ ngốc cũng biết là giả. Hắn nhất quyết không chịu giao ra long huyết. Giao ra long huyết, thì coi như vẫn chết, nhưng biết đâu lại sống? Chết cũng không giao. Mà bây giờ, Tam hộ pháp bộ dạng này, cùng kẻ phụ trách kia thật là có chút giống nhau. Sát Minh chi chủ không ngờ rằng Sát Minh của hắn lại có nhiều kẻ cứng đầu như vậy? Đều bị giày vò thành cái dạng này, mạng cũng không cần, vẫn phải giữ khư khư lấy đồ vật? Vậy ngươi phải có mạng dùng chứ. Sát Minh chi chủ cảm thấy, có lẽ bọn họ cho rằng, mặc kệ có giao ra hay không cũng là một lần chết, đằng nào cũng là chết, vậy thì sao phải giao ra? Nói không chừng còn có thể cho con cháu ai đó dùng. Sát Minh chi chủ nhìn Tam hộ pháp trước mắt, thản nhiên nói: “Giao ra Huyết Ma Châu, bản tọa lấy tính mạng thề, tuyệt đối tha cho ngươi một mạng.” “Khụ khụ.” Tam hộ pháp chật vật mở mắt ra. “Minh chủ...... Thật không có trong tay thuộc hạ...... Là Sở Vân Hiên...... Thánh nữ cùng Nhị hộ pháp làm ván cờ, thuộc hạ bị hãm hại.” Sát Minh chi chủ đi ra ngoài. Hắn cau mày. Nói thật. Theo lẽ thường mà nói, trên lý luận nếu thật sự là hắn làm. Hắn thật sự đã lấy Huyết Ma Châu đi rồi? Cảm giác Tam hộ pháp nói chuyện cũng rất thành khẩn. Nhưng mà...... Nhị trưởng lão cùng Thánh nữ là gián điệp? Thánh nữ, hắn về cơ bản chắc chắn là không thể nào. Vẫn là nói, nàng thật sự cùng Sở Vân Hiên có gì đó? Chẳng lẽ từ trước đến nay bị mơ màng một mực là hắn sao? Thế nhưng là, rất có khả năng thứ này vẫn phải ở trong tay Tam hộ pháp. Hắn càng thiên về điểm này hơn. Hơn nữa, trong hơn tám mươi người ở đây, có rất nhiều người đều có thể làm chứng. Chỉ là, Sát Minh minh chủ nảy sinh chút nghi ngờ về khía cạnh này. Mặc kệ thế nào, việc cấp bách là mau chóng nhận được Huyết Ma Châu.......
Một bên khác. Sở Vân Hiên trở về nhà. Những người khác cũng đều đi nghỉ ngơi. Sở Vân Hiên lặng lẽ lấy Huyết Ma Châu ra. Bất quá một giây sau, hắn lại nhanh chóng cất vào trong không gian giới chỉ. Thứ này, sức mạnh quá mức hung bạo. Sở Vân Hiên ở trong nhà, khẳng định không có sức mạnh để mà nhằm vào Huyết Ma Châu làm gì. Rất dễ bị phát hiện. Hơn nữa, tên Tam hộ pháp kia chắc chắn vẫn còn hận hắn. Cho nên, ngay cả cái nhà này, Sở Vân Hiên cũng tạm thời không thể ở lại. Cái Huyết Ma Châu này, sau này đơn độc một người, ở một nơi tuyệt đối bảo đảm sẽ đi mà làm cho tốt thì hơn. “Phải giải quyết tên Tam hộ pháp kia đi.” Sở Vân Hiên trong lòng tính toán. Nhưng mà, có thể giải quyết như thế nào đây? Cũng không biết tình huống bên Sát Minh ra sao. Đột nhiên, một đạo linh lực bắn nhanh vào phòng ngủ của Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên nhíu mày, lập tức né tránh cái đòn công kích có vẻ trí mạng kia. Sao! Tam hộ pháp không ngờ cái là liền đến báo thù? Không thể nào? Hắn đáng lẽ tự thân khó bảo toàn mới phải, bây giờ hắn dám ở trong lãnh địa Nhân tộc? Hơn nữa, luồng sức mạnh này rõ ràng không phải thiên đạo. Mà mục đích, hình như không phải để giết hắn. Nếu như là thiên đạo muốn giết hắn, ngôi nhà này đã dễ dàng hóa thành bụi trần, bao gồm Sở Vân Hiên trong nhà. Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn. Vừa rồi đạo linh lực kia, là một thanh chủy thủ. Chủy thủ găm trên tường, đồng thời còn ghim một phong thư. Sở Vân Hiên đi qua mở phong thư ra. “Hai đầu đường gặp, Diệp Linh U lưu.” Sở Vân Hiên hơi nhướng mày. Thánh nữ Sát Minh? Bất quá, Sở Vân Hiên đại khái đoán được mục đích nàng đến. Nhưng Sở Vân Hiên không muốn gặp. Nhưng mà...... Sở Vân Hiên vẫn muốn hiểu một chút, sau khi kế hoạch của mình, thì bây giờ bên kia tình hình như thế nào. Sở Vân Hiên do dự một chút, vẫn là mạo hiểm, giữa đêm khuya, đến nơi giao nhau của hai con đường. Sưu —— Đột nhiên, phía sau một luồng sức mạnh đánh lén. Sở Vân Hiên trực tiếp lóe lên, tránh đòn đánh lén. Sau đó hắn thấy nữ nhân trước mặt. Diện mạo không giống lúc trước. Đoán chừng vẫn là dịch dung. “Thánh nữ nửa đêm vụng trộm tới tìm ta, không sợ Sát Minh hiểu lầm?” Sở Vân Hiên cười híp mắt nhìn Thánh nữ Sát Minh trước mặt hỏi. Không biết nàng bao nhiêu tuổi. Nhưng mà, Sở Vân Hiên dùng Khuy Linh đồng tử vẫn không nhìn thấu cảnh giới của nàng. Thấp nhất cũng phải là Lĩnh vực cảnh, chẳng lẽ lại là Thiên Tôn cảnh sao? Chủ yếu là phải xem tuổi bao nhiêu. “Nhờ hồng phúc của ngươi.” Sở Vân Hiên nói: “Thế nào? Ta nói bừa đều nói đúng sao?” Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Linh U khựng lại. Nói mò? Nếu như hắn chỉ nói đúng một điểm trong đó, thì có thể nói là nói mò. Trên mặt, trên ngực đều có thể nói đúng. Làm sao có thể là nói mò? Diệp Linh U lạnh lùng đứng đó: “Cho ta lý do tại sao ngươi biết điều này.” “Đoán.” “Không thể nào.” “Hay là ta nhìn trộm ngươi tắm rửa?” Sở Vân Hiên hỏi. Mặc dù Diệp Linh U cảm thấy điều này cũng không có khả năng. Nhưng, còn có thể giải thích thế nào? “Nói!” Diệp Linh U lạnh giọng. Sở Vân Hiên sau đó hỏi: “Ngươi tin vào Luân hồi không?” Diệp Linh U hơi nhíu mày. Sở Vân Hiên: “Ngươi tin vào chuyển thế trùng sinh không?” Diệp Linh U càng nhíu chặt mày hơn: Ta thà tin vào độc tâm thuật. “Tin là ngươi hẳn biết rõ, chúng ta từ trước đến nay chưa từng gặp mặt, có lẽ gặp rồi, nhưng ai cũng không biết ai, nhưng khi ta gặp ngươi, ta thật sự không hiểu vì sao lại có một loại cảm ứng đặc thù với ngươi.” “Nói nhảm.” “Ngươi sợ nước, vì một lần tai nạn lúc nhỏ, sinh ra bóng tối, bất quá vài năm trước đã khắc phục được nỗi sợ này.” Diệp Linh U: “Ngươi còn điều tra ta?” Không đúng! Nàng ở trên đời một mình. Mà nàng lại là Thánh nữ của Sát Minh. Thân phận bí mật. Ngay cả trong Sát Minh, ngoài minh chủ ra, những người khác đều không rõ về nàng. Vậy Sở Vân Hiên này đã điều tra như thế nào? Sở Vân Hiên tự nói: “Từ khi sinh ra ngươi đã không gặp cha mẹ, Sát Minh minh chủ có ơn dưỡng dục với ngươi.” Con ngươi của Diệp Linh U co lại. “Ngươi có một người bạn chơi thân nhất, tên là Lý Lộ, bất quá đã chết.” Xoát —— Diệp Linh U lướt đến trước mặt Sở Vân Hiên, thanh kiếm trong tay đặt bên cạnh Sở Vân Hiên. “Sao ngươi biết! Rốt cuộc ngươi là ai?” Sở Vân Hiên bình tĩnh lắc đầu: “Ta cũng không biết, khi ta thấy ánh mắt của ngươi, ta liền hiểu một cách khó hiểu nên giữa chúng ta có phải là có duyên phận kỳ diệu? Ta cũng chỉ đoán thôi.” “Ta không tin vào chuyện ma quỷ của ngươi.” Sở Vân Hiên nói: “Vậy sao ngươi giải thích? Chẳng lẽ, ta thật sự có độc tâm thuật? Trên thế giới này, có độc tâm thuật sao?” Ánh mắt xinh đẹp của Diệp Linh U lóe lên vẻ phức tạp. Nàng chuyển đề tài: “Huyết Ma Châu, rốt cuộc ở đâu?” “Trong lòng ngươi rõ ràng.” “Ta cho rằng nó không ở trong tay Tam hộ pháp, bây giờ, ta lại càng có chút xác định ý nghĩ này.” Sở Vân Hiên hỏi: “Tên Tam hộ pháp đó đã làm gì mà khiến ngươi cho là như vậy? Ngươi cảm thấy, ta lại có lý do gì giữ Huyết Ma Châu? Ta có tư cách sao?” “Tam hộ pháp, bị giày vò bằng mọi cách đều không thừa nhận Huyết Ma Châu ở đâu, ngược lại không ngừng nói ngươi hãm hại hắn, ta cho rằng, một người đối mặt với giày vò như vậy, thậm chí sắp bị giết, nếu như điều này đều không lấy ra, vậy thì có thể nói, hắn thật sự không lấy ra nổi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận