Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 169: Ngươi sẽ không cảm thấy chính mình rất bá tổng a?

Chương 169: Ngươi sẽ không cảm thấy chính mình rất bá tổng à?
Giờ khắc này.
Sở Vân Hiên đang ở trong thư viện.
"Đinh... Đang học tập 《 Địa Cầu🌏 kiếm pháp bách khoa toàn thư Thượng sách 》."
"Đinh... Đang học tập 《 Địa Cầu🌏 SSS cấp yêu thú bách khoa toàn thư quyển 1 》."
"Đinh......"
"......"
Đối với Sở Vân Hiên mà nói, cái hệ thống này có thể làm được rất nhiều thứ.
Chỉ kéo dài bảy ngày, hắn thậm chí cảm thấy quá ngắn.
Học được những thứ này, Sở Vân Hiên nhìn thấy bất kỳ yêu thú nào, hắn đều có thể nhận ra ngay.
Vô số loại yêu thú ma thú nằm trong lòng bàn tay, đối với sau này chiến đấu có tác dụng lớn.
Không có cái hệ thống này, chính hắn cật lực nhớ, cái đó thật sự không làm được.
"Ai, nghe nói không? Tịch Sơ Tuyết tới đại học Lâm An của chúng ta rồi."
"Nghe nói rồi nha, còn có Giang Ảnh nữa, ngươi thấy qua chưa?"
"Chưa thấy, nhưng mà khi các nàng còn ở thành phố Thiên Hoa, ta đã nghe nói rồi."
"Vậy ngươi thật là phế, trước đó đại học Thiên Hoa đến tìm đại học Lâm An của chúng ta luận bàn, Tịch Sơ Tuyết đã ở đó rồi."
"Như thế nào? Thật sự xinh đẹp vậy sao? Nàng mới gia nhập vào đại học Lâm An một ngày, vị trí thứ nhất bảng xếp hạng hoa khôi của đại học Lâm An yên tâm bị trực tiếp chen xuống."
"Chỉ có thể nói, một lần thấy rung động cả vạn năm, loại băng sơn này, thật sự là đỉnh của chóp, không phải nói yên tâm, Giang Ảnh không đẹp bằng nàng không, chỉ có thể nói, loại băng sơn này, thật sự làm cho đàn ông ham muốn chinh phục."
"......"
Bên cạnh Sở Vân Hiên, mấy học sinh đang nhỏ giọng thảo luận.
"Quả nhiên băng sơn vẫn được hoan nghênh a."
Trong lòng Sở Vân Hiên cảm khái một tiếng.
Băng sơn khó theo đuổi, nhưng chính vì sự cao không thể chạm này, mới càng khiến mọi người ưa thích.
Dù sao càng không có được, lại càng trân quý.
Đáng tiếc, là của chính mình rồi.
Sở Vân Hiên tiến đến, hỏi: "Mấy huynh đệ, ta xem trên diễn đàn hot search nói gì Trần Thiên Sở ở đâu đang quấn lấy Tịch Sơ Tuyết?"
Bọn họ ánh mắt nhìn về phía Sở Vân Hiên: "Ngọa Tào! Huynh đệ, ngươi đẹp trai vậy?"
"Ha ha ha, cũng bình thường thôi." Sở Vân Hiên cười.
Một nam sinh gật đầu: "Đúng vậy đó, ta cảm thấy không có nam sinh nào không thích Tịch Sơ Tuyết cả? Bất quá tên Trần Thiên Sở này hôm qua đã cao giọng tuyên bố, nếu ai cạnh tranh Tịch Sơ Tuyết với hắn, chính là gây khó dễ cho Trần Thiên Sở, bị hắn phát hiện, trực tiếp đánh gãy một chân."
"Sau đó thì sao?" Sở Vân Hiên tò mò hỏi.
"Không ai dám chọc Trần Thiên Sở cả, mặc dù không thích hắn nhiều người lắm, người này cũng không ra gì, nhưng hắn là học sinh lớp thiên tử của đại học Lâm An, Thần Thông cảnh đó, hơn nữa, Trần Thiên Sở là gia tộc võ giả, cha hắn, ông nội hắn, cả gia đình đều là võ giả rất lợi hại, có chỗ đứng ở thành phố Lâm An của chúng ta."
Sở Vân Hiên nói: "Vậy chẳng lẽ hắn là đại ca của đại học Lâm An?"
"Cũng không đến mức đó, lớp thiên tử đại học Lâm An vẫn còn ngọa hổ tàng long, đại gia trên cơ bản đều đang bế quan, hoặc ở bên ngoài lịch luyện, cũng chỉ có Trần Thiên Sở vừa hay đụng phải Tịch Sơ Tuyết, rồi sau đó quấn lấy nàng, ta đoán chừng đó, đợi đến khi mấy người khác ở lớp thiên tử nhìn thấy Tịch Sơ Tuyết, cũng sẽ như hắn mà tranh giành, chúng ta sợ Trần Thiên Sở, những người lớp thiên tử đó cũng không sợ."
Sở Vân Hiên vuốt cằm gật đầu một cái: "Cảm tạ."
"Việc nhỏ."
Đôi mắt Sở Vân Hiên hơi hơi ngưng lại.
Sao cơ chứ!
Nữ nhân của hắn cũng dám quấn lấy?
Quấn lấy thì coi như xong, còn tới một câu ai dám cùng hắn cạnh tranh Tịch Sơ Tuyết, bị hắn phát hiện liền đánh gãy một chân.
Ta đi mẹ ngươi!
Nữ nhân của lão tử, ngươi mẹ nó dám bày ra cái bộ dạng đó hả?
Hắn lấy điện thoại ra, đăng nhập vào diễn đàn đại học Lâm An.
"Trần Thiên Sở......"
Sở Vân Hiên liếc nhìn bảng xếp hạng trường.
Tên thứ nhất là chính mình.
Mà Trần Thiên Sở này, xếp hạng thứ năm.
Sau đó, Sở Vân Hiên đăng ký một tài khoản, hơn nữa để tên thật của mình, trên diễn đàn đăng một bài, còn @ Trần Thiên Sở.
【Trần Thiên Sở đúng không? Quấn lấy Tịch Sơ Tuyết? Còn nói cạnh tranh Tịch Sơ Tuyết là gây khó dễ cho ngươi, phát hiện một người, đánh gãy một chân? Ngươi giả bộ cái gì vậy? Cho là làm như thế thì tỏ ra mình bá khí lắm sao? Rất bá tổng? Đồ gì đâu?】
Sau đó Sở Vân Hiên bấm đăng.
Vốn dĩ, hôm nay diễn đàn đại học Lâm An đã đặc biệt sôi động rồi.
Học sinh nào rảnh đều đang lướt diễn đàn.
Đột nhiên, mọi người thấy Sở Vân Hiên đăng bài mới nhất này.
Trong nháy mắt, đại học Lâm An nổ tung.
Dưới bài viết, lập tức xuất hiện số lượng lớn bình luận.
"Má nó, ca này ngầu vậy? Sao lại thế này?"
"Oa xoa! Sở Vân Hiên hả? Là cái người chém yêu hoàng bằng một kiếm Sở Vân Hiên sao? Vị trí thứ nhất bảng giáo thảo? Hắn đang kiếm chuyện với Trần Thiên Sở à?"
"Má nó, hắn thật là phách lối nha, Má nó thật trâu bò! Mới vừa đến đại học Lâm An, đã làm ra chuyện lớn vậy rồi? Lần này có trò hay để xem."
"Đây chính là Trần Thiên Sở đó, trước đó bên ngoài trường có người chỉ buột miệng nói mấy câu với bạn gái cũ của Trần Thiên Sở, Huyền Thiên cảnh thập tinh đó, bị Trần Thiên Sở chặt đứt chân."
"Má nó! Ghê vậy, mới vừa đến đại học Lâm An liền đụng đến Trần Thiên Sở, mà ngươi lại còn dám dùng tên thật nữa chứ, ta nể ngươi là một hảo hán! 666!"
"@Trần Thiên Sở, Trần ca, ra đây, ngươi bị Sở Vân Hiên mắng rồi!"
"Có drama!"
"......"
Giờ khắc này.
Bên trong một căn biệt thự riêng của đại học Lâm An.
Học sinh lớp thiên tử của đại học Lâm An, mỗi người trong bọn họ đều có thể sở hữu một tòa biệt thự của riêng mình trong khu thiên tử cực lớn của trường.
Không phải người lớp thiên tử, không thể tới khu vực này, trừ khi được thành viên lớp thiên tử mời.
Trần Thiên Sở ngồi trên ghế sô pha lướt điện thoại di động.
"Mấy người thành phố Thiên Hoa này toàn là loại ngưu quỷ xà thần gì đó, Tống Thư Hằng, Trần Hạo Bân, mắc cười chết."
Bởi vì bây giờ khắp nơi ở thành phố Lâm An đều là người thành phố Thiên Hoa.
Bao gồm cả đại học Lâm An cũng đến rất nhiều người của các trường đại học và võ giả cùng thế hệ của thành phố Thiên Hoa.
Trần Thiên Sở có chút cảm giác nguy cơ, định tìm hiểu một chút.
Không tìm hiểu không biết, vừa tìm hiểu đã cười thảm.
Chuyện Trần Hạo Bân chạy trốn hắn đã biết.
Bởi vì Trần Hạo Bân là em họ hắn, mà lại là loại em họ rất thân thiết.
Cậu của Trần Hạo Bân chính là cha của Trần Thiên Sở.
Mẹ của Trần Hạo Bân là dì ruột của hắn.
Mấu chốt là tên Tống Thư Hằng này......
Được xưng là mấy thiên tài đứng đầu của đại học Thiên Hoa, thậm chí hắn đều biết người này.
Nhưng mà, cũng là một thằng hề.
Thân bại danh liệt.
Bây giờ không biết đang trốn ở xó nào.
Toàn bộ thành phố Thiên Hoa, hắn phát hiện chẳng có mấy người lọt được vào mắt xanh của hắn.
Thẩm Thiên Quân tính ra một người, đoán chừng cũng tầm Thần Thông cảnh.
Mấy nữ sinh vẫn khá ưu tú.
Lâm Nhã Nhi, Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết.
"Sở Vân Hiên...... Một kiếm chém yêu hoàng."
Trần Thiên Sở nhíu nhíu mày.
Nói thật, người này, Trần Thiên Sở vẫn tương đối để ý.
"Dùng Linh ấn thạch, Thiên Tôn cảnh Nhất Tinh chém Thần Hoàng cảnh Nhị Tinh, mặc dù có rất nhiều người đã thấy, nhưng sao mà cảm thấy thái quá vậy."
"Bất quá, gia hỏa này không thả linh lực, vậy mà giây Tần Hạo, đúng là rất khoa trương, ta Thần Thông cảnh Nhị Tinh, nếu không thả linh lực và không thả 🔥Hỏa Thuộc Tính đánh nhau với Tần Hạo, ta tuyệt đối không lấy được lợi ích gì, rốt cuộc là nguyên nhân gì đâu? Là Linh Khí sao?"
Trần Thiên Sở suy tư.
"Tịch Sơ Tuyết......"
Nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ này ngày hôm qua.
Hắn rốt cuộc hiểu vì sao một con bé ở thành phố Thiên Hoa lại có tiếng tăm lớn như vậy ở thành phố Lâm An này.
Đã sớm biết nàng xinh đẹp, không ngờ lại xinh đẹp đến như vậy.
Nhất là cái khí chất băng sơn đó.
Hắn nhìn một cái là chìm đắm ngay.
"Ta nhất định phải có được ngươi! Còn nói mình có bạn trai, nực cười đâu, ngươi cho rằng ta sẽ tin sao?"
Tịch Sơ Tuyết loại băng sơn này, tuyệt đối không có khả năng có bạn trai.
Thành phố Thiên Hoa cái loại địa phương nhỏ đó, cô ta dựa vào cái gì mà có nam sinh có thể lọt vào mắt cô ta?
"Xem diễn đàn một chút, sao mà cái tên Sở Vân Hiên này xuất hiện, mà lại đá ta từ hạng tư bảng giáo thảo xuống thứ năm, thật sự đẹp trai vậy sao? Ta thực sự phải tìm cơ hội đi xem mới được."
Trần Thiên Sở lầm bầm một tiếng, rồi mở diễn đàn.
Vừa mở, đột nhiên phát hiện tin nhắn riêng của mình là 99+.
Mặc dù hắn là một nhân vật nổi bật.
Nhưng hắn mới vừa đăng nhập cách đây 5 phút.
5 phút sao có thể có 99+ tin nhắn riêng được?
Trần Thiên Sở mở tin nhắn riêng ra nhìn sơ qua.
Sau đó mắt hắn ngưng lại!
"Cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận