Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 388: Đánh đập bắt đầu

Chương 388: Đánh đập bắt đầu
Phòng khách sạn. Sở Vân Hiên cùng Tô Phỉ đi đến. Phải nói là không nói, phòng lớn view sông 4000 tệ một đêm, bầu không khí này thực sự rất đỉnh.
“Rất đẹp đấy.”
Tô Phỉ đôi mắt đẹp nhìn cảnh sông phồn hoa xung quanh qua cửa sổ sát đất, khóe miệng hơi cong lên.
“Đúng vậy.”
Sở Vân Hiên khẽ gật đầu.
“Hơi nóng.”
Tô Phỉ nhân tiện cởi áo khoác ngoài của mình ra.
“Ta đi tắm.”
Sở Vân Hiên nói: “Đi thôi.”
“Ngươi sẽ không nhìn trộm chứ?” Tô Phỉ nháy mắt mấy cái, mỉm cười hỏi.
“Chính nhân quân tử.” Sở Vân Hiên mỉm cười đáp.
“Phì, được thôi.”
Sau đó Tô Phỉ đi vào phòng tắm rộng lớn.
Sở Vân Hiên sờ cằm.
“Cảm giác không hợp lý cho lắm.”
Hắn đích thực có mị lực kinh người. Sự thể hiện của Tô Phỉ cũng đích thực có vẻ như không có vấn đề gì. Thiết lập nhân vật của nàng là kiểu yêu tinh vũ mị, quyến rũ hồn phách. Nàng cũng không hề che giấu. Từng cử động của nàng đều phù hợp với thiết lập nhân vật. Nhưng là, là một cô gái xinh đẹp của gia tộc võ giả ẩn thế, một vài hành động có cảm giác không giống như điều nàng nên làm. Nhưng có vẻ lại không có vấn đề gì. Dù sao Sở Vân Hiên lại không biết nàng rốt cuộc là người thế nào. Nàng thật sự cùng mình đến quán rượu? Sở Vân Hiên vẫn giữ sự hoài nghi. Đã là thời đại nào rồi, đến khách sạn làm gì, mọi người khẳng định đều ngầm hiểu. Mà nàng lại trực tiếp đi tắm.
Trong phòng tắm.
Tô Phỉ mở nước.
Một nam sinh một nữ sinh đi khách sạn. Sẽ làm gì tuy không chắc chắn. Như vậy, nếu như nữ sinh đi nói đi tắm thì sao? Đây không phải là ám hiệu mà là nói thẳng phải không? Cho nên, nàng biết, Sở Vân Hiên nghe thấy mình đi tắm rửa thì nhất định đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra sau đó. Cho dù hắn vẫn còn chút cảnh giác. Nhưng mà, hắn là một võ giả, hơn nữa ở khu náo nhiệt, hắn có thể sợ cái gì? Tiên Nhân Khiêu? An nguy tính mạng? Không thể nào cân nhắc đến những thứ này được đúng không?
Tô Phỉ chậm rãi cởi bỏ quần áo. Nhân lúc này tắm rửa cũng không tệ.
Trong lúc cởi đồ, nàng lấy điện thoại di động ra nhìn thoáng qua. Sau đó nhắn tin cho Tịch Thần Quang đã sớm không thể chờ đợi.
【Mọi thứ đã chuẩn bị xong, địa chỉ gửi cho ngươi rồi, nửa tiếng nữa đến bắt tại trận là được, điện thoại hết pin, ta sẽ không trả lời.】
Sau khi gửi tin nhắn, Tô Phỉ khe khẽ hát khi tắm rửa.
Một lát sau, Tô Phỉ đi ra. Loại mỹ nữ này, sau khi tắm xong cảm giác này đúng là có chút tuyệt vời.
Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn. Cô gái này thậm chí còn chưa thay quần áo, nàng chỉ dùng khăn tắm quấn quanh thân hình mềm mại của mình.
“Ngươi không tắm sao?” Tô Phỉ tựa như một bộ dáng lười biếng hỏi.
Sở Vân Hiên vừa xếp bài poker, vừa nói: “Ta tắm làm gì? Để đánh bài.”
Tô Phỉ cũng không nghĩ nhiều, rồi sau đó đi tới ngồi xuống trước mặt Sở Vân Hiên. Tên này vẫn có thể duy trì được sự bình thản. Thật sự là muốn đánh bài sao? Nhưng nghĩ kỹ cũng rất hợp lý. Dù sao bọn họ cũng không có cơ sở tình cảm gì, vừa lên đã nhanh như vậy, chắc là Sở Vân Hiên cũng có chút căng thẳng. Dù sao nàng cũng không phải cô gái bình thường. Đánh chút bài, nói chuyện tâm sự, tăng tiến chút tình cảm cũng không tệ.
“Chơi gì?”
Sở Vân Hiên: “Sao cũng được.”
Tô Phỉ sau đó nói: “Vậy cũng phải thêm chút tiền thưởng chứ?”
Sở Vân Hiên khẽ gật đầu.
Sau đó Tô Phỉ khóe miệng hơi nhếch lên, nói “Không thể chơi thua cởi quần áo đâu nhé, ta chỉ có một chiếc khăn tắm thôi đấy.”
Sở Vân Hiên cười nói: “Vậy thì chơi tiền thôi.”
Tô Phỉ: “……”
Sở Vân Hiên: “Chơi lớn chút? Như vậy kích thích hơn.”
Tô Phỉ tùy ý vuốt nhẹ mái tóc, nói “Được thôi, ngươi có bản lĩnh thì lấy được của ta đi.”
“Bắt đầu đi.”
Sau đó hai người bắt đầu chơi bài poker.
Hết vòng này đến vòng khác.
Sở Vân Hiên thắng của Tô Phỉ hơn một vạn tệ.
“Ha ha ha, đôi hai, ngại quá, hôm nay vận may hơi tốt.” Sở Vân Hiên cười híp mắt nói.
Hô ——
Tô Phỉ thở ra một hơi.
“Chuyển khoản.”
Tô Phỉ chuyển cho Sở Vân Hiên 2000 tệ, nói “Tiếp tục!”
“Hay là chơi nhỏ lại chút đi, mới có năm phút đã thắng của ngươi hơn một vạn, không hay lắm.” Sở Vân Hiên nói.
“Nực cười, vừa nãy vận xui, vừa rồi vẫn chưa đủ lớn, chơi nổ kim hoa, như thế này kích thích hơn, 1000 tệ tiền cược ban đầu, không giới hạn, ngươi dám không?” Tô Phỉ nói.
“Chơi được không?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Đương nhiên, xào bài đi.” Tô Phỉ mạnh miệng nói.
Chơi đi chơi lại, dường như nàng có chút quên mất mục đích của mình. Chủ yếu là bị Sở Vân Hiên làm cho bực mình. Đồ khốn. Vì sao nàng đánh ván nào cũng không thắng? Tên Sở Vân Hiên này không lẽ chơi gian với một võ giả như nàng đấy chứ? Sau đó nàng thắng lại được một ván.
Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn ba lá bài của mình.
“Không giới hạn?” Sở Vân Hiên hỏi.
Tô Phỉ kín đáo nhìn qua bài của mình. Đẹp trai! 7, 9, 10, bích cùng hoa! Nàng cố tình ra vẻ như bài không được tốt, khẽ nhíu mày.
“Đúng vậy, không giới hạn.”
Sở Vân Hiên sau đó nói: “Vậy ngươi ra trước đi.”
Tô Phỉ gõ bàn một cái nói: “1000.”
Sở Vân Hiên cũng gõ một cái xuống bàn: “1000 theo.”
“Thêm 1000.”
Sở Vân Hiên: “Theo.”
Sau đó, Tô Phỉ cố tình do dự một chút. Nàng có cùng hoa đấy nhé. Không thể bị Sở Vân Hiên làm cho sợ được.
“Ừm…5000.”
Sở Vân Hiên nhíu mày, sờ cằm: “Bài có vẻ rất tốt nhỉ.”
Tô Phỉ ngẩng đầu: “Hừ hừ, rất tốt, còn theo không?”
Nàng cho rằng, trước mặt mình ra vẻ do dự, bây giờ lại làm ra vẻ rất tự tin, Sở Vân Hiên xác suất lớn sẽ cảm thấy bộ dạng tự tin hiện tại của mình là giả vờ. Hắn chắc sẽ nghĩ bài của mình lớn, nhưng không lớn đến thế.
“Theo thôi.” Sở Vân Hiên nói.
Tô Phỉ trong lòng vui sướng. Đẹp trai! Hắn mắc bẫy rồi!
“Vẫn theo à, vậy ta tiếp, 5000!”
Ván này thắng lại tiền vốn!
“Tiếp tục theo.” Sở Vân Hiên nói.
Tô Phỉ: “10.000.”
Sở Vân Hiên: “Theo.”
“Vẫn theo?” Tô Phỉ lông mày nhướng lên, sau đó khóe miệng khẽ nhếch nói “100.000.”
Đủ rồi! Sở Vân Hiên lần này chắc phải biết mình là bài lớn đúng không? Nhưng mà ngươi đã theo nhiều vòng như vậy rồi, bây giờ bỏ cuộc, tiền đã cược lúc trước sẽ không còn.
“Theo.”
Tô Phỉ: “……”
Nàng đã cược 100.000, Sở Vân Hiên vẫn theo? Tô Phỉ liếc nhìn Sở Vân Hiên một chút. Chắc chắn rồi! Tên Sở Vân Hiên này không thể nào diễn giỏi hơn cả nàng được? Nàng có cùng hoa đó!
Tô Phỉ cắn răng một cái: “200.000!”
Sở Vân Hiên: “Theo.”
Tô Phỉ: “……”
“200.000, mở bài.”
Sau đó, Tô Phỉ lật ngay bài của mình.
“Ngươi.” nàng nhìn về phía Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên sờ cằm: “Cùng hoa nha.”
“Hừ hừ.”
“Vậy thì ngại quá, ta cũng là cùng hoa, vừa hay, hơi lớn hơn ngươi.”
Sở Vân Hiên lật ngay bài của mình. Cơ 3, 7, K.
Tô Phỉ: “……”
Sở Vân Hiên sau đó cười nói: “Đoán được ngươi là cùng hoa, chỉ sợ ngươi có át, nếu không K này của ta cũng đã đủ lớn rồi, ta sao có thể không theo?”
“Hay là, nợ chút điểm nhé?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Trả! Chẳng lẽ lại không trả được.” Tô Phỉ nghiến chặt răng trắng đáp.
Xem một bộ phim của ngươi, ở một đêm khách sạn của ngươi, thua ngươi mấy trăm ngàn đúng không? Oa kháo! Ngươi chờ đấy! A a a a!! Một hồi là có ngươi khóc đấy! A a a!! Tịch Thần Quang sắp tới rồi! A a a! Không đánh nữa không đánh nữa, sau đó, nàng sẽ cùng Sở Vân Hiên làm “Chuyện chính” trước đã. Để Tịch Thần Quang đến bắt tại trận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận