Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 915: Bạch Mặc liền bị giết?

Chương 915: Bạch Mặc liền bị g·i·ế·t? Bị kh·ố·n·g chế, Sở Vân Hiên đi theo nữ t·ử kia liền rời khỏi phòng Tô Điệp. Không thể không nói, Tô Điệp thật có chút không nỡ. Nhưng là, nàng rõ ràng cảm nhận được Sở Vân Hiên cố ý tiếp cận nàng hoặc là đang điều tra nàng. Vậy nàng cũng chỉ có thể làm như vậy. "Bất quá, đúng là có tài hoa." Tô Điệp cảm khái một tiếng. Cái này Tiên Miểu Lâu tồn tại, kỳ thật cùng phương diện tài hoa này cũng không có quan hệ quá lớn. Thuần túy là nàng cá nhân vẫn tương đối thích những thứ này, lại thêm thật sự muốn lấy những phương diện này để hấp dẫn người. Tài hoa của Sở Vân Hiên, thật sự cũng làm nàng sáng mắt. Cái Tiên Miểu Lâu này, thật ra sau này liền không có bối cảnh lớn nào. Nàng chính là chủ nhân Tiên Miểu Lâu. Những cô nương ở Tiên Miểu Lâu, toàn bộ đều là người của nàng. Mà Tiên Miểu Lâu, thật ra nhìn như là một chỗ phong hoa tuyết nguyệt. Nhưng trên thực tế, các cô nương ở đây, các nàng đều không có quan hệ gì với những nam t·ử này. Những nam t·ử kia, cái gọi là ở chỗ này chơi rất vui vẻ, các cô nương rất xinh đẹp, tuy là sự thật. Nhưng bọn hắn lầm tưởng có quan hệ với các cô nương, kỳ thật đều không có. Bọn hắn đều trúng huyễn thuật. Hoặc có thể nói, bọn hắn đều bị khống chế. Nơi này, thật ra là một loại thủ đoạn cần thiết để Tô Điệp phát triển thế lực. Cũng là ưu thế tự nhiên của nàng. Nàng tới đế quốc thần phong nhất trọng thiên này, vậy dĩ nhiên là có đạo lý của nàng. Nàng có việc cần phải làm. Mà lại, thời gian của nàng cũng không nhiều. "Cái Sở Vân Hiên này, có khi nào là người của nàng không?" Tô Điệp trầm ngâm một tiếng. Một lát sau...... Xoạt —— Một đạo hàn quang đột phá cửa sổ, trực tiếp xuyên thấu vào phòng. Tô Điệp ánh mắt ngưng tụ, nàng khẽ đưa tay đón lấy cái phi nhận kia. Trên phi nhận ghim một phong thư. Tô Điệp lộ vẻ nghi ngờ, mở phong thư ra. Khi nàng nhìn thấy nội dung trong thư, nhất thời ngẩn ra. "Hắn vậy mà không bị khống chế?" Tô Điệp nhướng mày. "Có ý tứ, có ý tứ." Một bên khác. Sở Vân Hiên tìm một khách sạn cũng ở lại. "Tiểu tử, còn muốn chơi ta, thật sự cho rằng ta không có phòng bị à?" Sở Vân Hiên lẩm bẩm một mình. Người khác có thể không biết, nhưng Sở Vân Hiên biết rõ nhất nữ nhân này không đơn giản. Cảnh giới là có thể nhìn ra. Mà khi nàng khống chế Sở Vân Hiên, Sở Vân Hiên đã cảm nhận được. Sở Vân Hiên ở Lam Tinh đã tiếp xúc quá nhiều lần với loại lực lượng khống chế tinh thần này. Tô Phỉ cũng vậy, Nhiễm Thu Tuyết cũng thế, bao gồm Huyễn Ma Trần Dương gì đó. Với những lực lượng này, Sở Vân Hiên căn bản không sợ. Cho dù tới thế giới này, đối phương cảnh giới cũng không siêu việt Sở Vân Hiên quá nhiều. Cho nên, Sở Vân Hiên vẫn không lo lắng. Bởi vì linh hồn lực và tinh thần lực của Sở Vân Hiên cực kỳ khoa trương. Mà lại, Sở Vân Hiên còn có pháp tắc linh hồn. Trừ phi là cường giả đỉnh cấp Cửu Châu đến, hoặc là lực lượng cường hãn hơn, nếu không Sở Vân Hiên thật sự không sợ loại lực lượng khống chế tinh thần này. Tô Điệp này cũng coi là tương đối tự tin. Về lý thuyết, sự tự tin của nàng cũng không có vấn đề gì. Cảnh giới của nàng cao như vậy, chênh lệch cảnh giới rõ ràng như vậy thì nàng cũng nên tự tin. Mà bây giờ, Sở Vân Hiên dường như biết đại khái ý định của nàng là gì. "Cái Tiên Miểu Lâu này, rất có thể không phải là một địa điểm phong hoa tuyết nguyệt đúng nghĩa, đây là nơi nàng tạo dựng vì một âm mưu hoặc mục đích nào đó." "Vậy ý nghĩa gì?" Sở Vân Hiên nhìn bóng đêm bên ngoài. "Đa số người có thể đến Tiên Miểu Lâu đều là người có tiền, có tiền thì chí ít có nghĩa là bối cảnh không tầm thường." "Cái nàng muốn là một mạng lưới quan hệ, kết nối khắp nơi, từ đó đạt được mục đích của mình." "Rất có thể, nàng không tùy tiện đi khống chế những khách nhân kia, nhiều nhất chỉ là tạo ảo giác để bọn họ quyến luyến nơi này. Nhưng mà có khả năng, với những người đặc biệt, nàng sẽ cần phải đi khống chế." Sở Vân Hiên vuốt cằm. "Vậy bây giờ, đến lượt ta nắm bắt ngươi rồi." Sở Vân Hiên cười cười. "Bạch Mặc......" Sở Vân Hiên vuốt cằm. "Cái Bạch Mặc này, nên g·iết hắn như thế nào?" Sở Vân Hiên có thực lực này. Tuy có chênh lệch lớn về cảnh giới, nhưng nếu đấu đơn lẻ, Sở Vân Hiên thật sự không sợ hắn. Nhiệm vụ này phải làm. Còn có nhiệm vụ báo thù cho Diệp Tiêu. Sau đó, còn có chút liên hệ đặc biệt giữa mình và Tô Điệp. Cũng không biết là tốt hay xấu....... Hôm sau. Cộc cộc cộc —— Cửa phòng khách sạn của Sở Vân Hiên bị gõ vang. Sở Vân Hiên đang tu luyện liền mở mắt. Sở Vân Hiên đi tới cửa. "Ai?" Bên ngoài truyền đến giọng nữ: "Sở công tử, tiểu thư nhà ta muốn mời ngài qua nói chuyện, ở Mưa Bụi Phủ." Sở Vân Hiên nói: "Có việc để nàng đến tìm ta, bắt ta đi qua thì có ý gì? Thấy tựa như không có thành ý. Nếu không có thành ý thì thôi, khỏi nói." "Tiểu thư tự nhiên là có thành ý, chỉ là do thân phận hạn chế, có thể không tiện. Sở công tử có ý kiến gì mời cứ nói, ta sẽ bẩm báo tiểu thư." Sở Vân Hiên nói: "Người có ý thì không cần dạy, người vô ý thì không dậy nổi, thôi, đừng làm phiền ta." "Cái này...... Mong Sở công tử chỉ rõ." Sở Vân Hiên im lặng. Một lát sau, bên ngoài cũng không có động tĩnh gì nữa. Sở Vân Hiên không để ý. Dù sao hiện tại hắn mới là người nắm quyền chủ động. Bởi vì hắn biết bí mật của Tô Điệp. Dù cho những bí mật sâu hơn thì Sở Vân Hiên không biết. Nhưng mà biết Tô Điệp là người đứng sau Tiên Miểu Lâu, thế là đủ. Nàng có lẽ đúng là không muốn để bất kỳ ai biết. Nàng gặp hắn, thuần túy là do nàng có tự tin. Nhưng mà nàng không nghĩ đến sẽ lật xe. Đêm đó. "Ting... Chúc mừng ngươi hoàn thành nhiệm vụ 【t·r·ảm s·á·t Bạch Mặc】 nhận được phần thưởng: 【Vô Trần kiếm pháp】." Đột nhiên hệ thống vang lên thông báo, khiến Sở Vân Hiên sững sờ. "Ừm?" Sở Vân Hiên cau mày. "t·r·ảm s·á·t Bạch Mặc?" Bạch Mặc, thiếu chủ Linh Kiếm phái kia, bị g·iết rồi sao? Chuyện này... g·iết rồi ư? Nhưng mà hắn, Sở Vân Hiên có làm gì đâu. Ý gì đây? Hắn bị người khác g·iết cũng tính là Sở Vân Hiên hoàn thành nhiệm vụ sao? Ai sẽ g·iết hắn? Sở dĩ Sở Vân Hiên không động thủ là vì biết Bạch Mặc vào nhất trọng thiên thì bên cạnh nhất định sẽ có cường giả tông môn đồng hành. Cường giả đó, tuyệt đối không đơn giản chỉ là cảnh giới Thần Đạo. Sở Vân Hiên thật sự không đối phó được với loại người đó. Nhưng mà... liền c·hết? Ngay lúc Sở Vân Hiên nghi ngờ thì cửa phòng của hắn lần nữa bị gõ vang. "Sở công tử, tiểu thư mời ngươi đến Tiên Miểu Lâu một chuyến." Sở Vân Hiên: "......" Đột nhiên nghe giọng nói này, Sở Vân Hiên như ý thức được gì. Ngọa Tào! Chẳng lẽ nữ nhân Tô Điệp kia làm sao? Ác vậy ư? "Ta nói, các ngươi không thể chọn địa điểm khác không phải là địa bàn của các ngươi được à?" "Tiểu thư nói, Sở công tử sẽ không sợ." Sở Vân Hiên: "......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận