Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 643: chiến ba vị Thiên Đạo cảnh thất tinh

Chương 643: Chiến ba vị Thiên Đạo cảnh thất tinh.
Bị vây công, lão già thật muốn khóc. Cánh tay của hắn đều bị chém đến cụt rồi. Cho Huyết Châu có thể là giả sao? Vì cái gì những người này cứ hoài nghi hắn cho Huyết Châu là giả thế?
"Huyết Châu ở trên người ngươi dừng lại thời gian lâu như vậy, không phải ngươi đánh tráo thì là ai đánh tráo?"
Một tên lão giả lạnh lùng nói.
"Khẳng định là người khác đánh tráo chứ."
Lão già ôm lấy cánh tay cụt của mình quát.
"Vậy ngươi nói với ta, trừ ngươi ra, còn có ai có thể đánh tráo!"
"Không phải... nói đơn giản nhất, vừa rồi Huyết Châu không phải rơi vào một nhân thủ trúng sao?"
Hắn chỉ chính là Sở Vân Hiên.
"Ngươi quả thực mặt cũng không cần, hắn vì bảo mạng, trước tiên liền đem Huyết Châu ném ra, một cái Thần Hoàng cảnh mà thôi, ngươi cảm thấy hắn có thể làm được đây hết thảy?"
"Hừ! Còn cố chấp không tỉnh ngộ đúng không? Vậy thì giết ngươi!"
"Giết!"
"..."
Lão già:??? Không phải...
Một bên khác.
Sở Vân Hiên đã đi tới một bên khác của thành. Trong lúc đó gặp một số người. Nhưng là những người này hiển nhiên đều không chút để ý Sở Vân Hiên. Dù sao tại Huyết Thành, bọn hắn trên cơ bản cũng là vì Huyết Châu.
Đi vào một cái ngõ nhỏ không người. Đột nhiên, huyết châu trong nhẫn không gian của Sở Vân Hiên bạo phát ra lực lượng cường đại. Nguồn lực lượng này đối với Sở Vân Hiên không có bất kỳ nguy hại gì. Nhưng mà... quá chói mắt.
Đạo huyết quang này như cột trụ phóng thẳng lên trời. Đừng nói người trong thành, người ngoài thành đều có thể thấy được.
"Cái gì?"
Vừa mới giải quyết xong đám cường giả có lão già bị cụt tay, bọn hắn còn đang tranh đoạt thi thể đây. Bởi vì bọn hắn cảm thấy Huyết Châu ở trên người lão già này. Đột nhiên phát hiện, nơi xa của Huyết Thành lại có cột sáng vọt lên trời. Cái này khiến bọn hắn ngây người. Không phải... Huyết Châu thật không có ở trên người hắn à? Vậy lúc nào thì bị người khác đánh tráo vậy Ngọa Tào?
"Tào! Đuổi!"
Xoát——
Một đám người trực tiếp hướng phía cột sáng nhanh chóng bay đi. Quang mang tiếp tục trong khoảng mười giây. Nhưng mười giây này, thật sự rất khó nhịn. Sở Vân Hiên bên cạnh đã có rất nhiều người tới.
Sở Vân Hiên hiện tại đang ở trong một gian phòng. Đột nhiên một đạo kinh lôi trực tiếp đem căn phòng của hắn san thành bình địa. Mà Sở Vân Hiên khi lao tới sau đó đã chuẩn bị kỹ càng.
Xoát——
Lực lượng không gian phóng ra. Sở Vân Hiên biến mất trong phòng, đi tới một gian phòng ở bên ngoài Huyết Thành vài km. Sau đó hắn từ trong phòng đi ra. Trên đường, không trung, trên nóc từng kiến trúc, đều có đại lượng thân ảnh đang nhanh chóng bay về phía vị trí ban đầu của Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên từ trong phòng đi ra, cũng không gây chú ý gì. Mà Sở Vân Hiên đã dùng sáng tạo pháp tắc, đổi cho mình một bộ quần áo mới rồi đi ra ngoài. Hắn đi theo đám đông đến vị trí Huyết Châu phát nổ. Vị trí kia, một đám người bên trái nhìn ngó bên phải.
"Người đâu người đâu?"
"Chỗ này không ai thấy sao? Lúc nãy ở đây không có ai sao?"
"Huyết Châu đâu?"
"..."
"Lão phu vừa nãy ở chỗ này, lúc đó thấy Huyết Châu bùng phát sức mạnh ở trong căn phòng này, sau đó bị một người khác dùng lôi đình oanh kích, bụi tan đi, người liền biến mất."
"Nói cách khác, người có thể vẫn ở trong số chúng ta sao?"
"Không, lúc đó ta cảm nhận được một cỗ lực lượng không gian, ta hoài nghi hắn dùng lực lượng không gian chạy đi."
"Không gian..."
Nghe vậy, rất nhiều người cau mày. Kỳ thực, bọn họ lo lắng nhất Huyết Châu rơi vào tay võ giả có thuộc tính không gian. Cứ 20 phút lực lượng lại bộc phát, có thể cho bọn họ khóa chặt mục tiêu. Nhưng mà nếu có không gian, sau khi khóa chặt, đối phương có thể trực tiếp bỏ trốn.
"Phế vật, không thể đánh gãy lực lượng không gian của hắn sao?"
Không ai trả lời.
Sở Vân Hiên đang ở trong đám đông. Hắn có thể đi theo đám người chừng mười mấy phút.
"Có gì đặc thù không?"
"Ta thấy rồi, mặc quần áo màu trắng, đeo mặt nạ khô lâu."
Đám người bắt đầu dò xét bốn phía. Mà Sở Vân Hiên đã đổi một thân trang phục hoàn toàn mới, cho nên căn bản không lo mình sẽ bị nhận ra.
"Đại hộ pháp, nghe ý tứ, hình như là Sở Bác Ái đạt được Huyết Châu."
Đại hộ pháp gật gật đầu: "Ừm, có thể chính là hắn, mà hắn xác thực cũng có thuộc tính không gian."
"Vậy chúng ta đi tìm hắn đi."
"Khó tìm, không gian của Sở Bác Ái là một chuyện, mặt khác, hắn có sáng tạo pháp tắc, sáng tạo pháp tắc có nghĩa là hắn có thể trong nháy mắt thay đổi trang phục của mình, chỉ có thể chờ, chờ một chút, sau 20 phút Huyết Châu bộc phát, khóa chặt hắn."
"Rõ!"
Mà vừa khéo, Sở Vân Hiên đang ở cạnh ba người. Ba người đối thoại, Sở Vân Hiên nghe rất rõ.
Đại hộ pháp? "Chẳng lẽ là Cửu Trọng Thiên Giết Lâu sao?"
Sở Vân Hiên trong lòng trầm ngâm. Ngoại trừ Cửu Trọng Thiên, Sở Vân Hiên tạm thời nghĩ không ra người muốn ra tay giải quyết mình. Cảnh giới thật sự không biết là cái gì. Nhưng phần lớn là từ Cửu Trọng Thiên mà đến. Ít nhất cũng là Thiên Đạo cảnh ngũ tinh.
Chơi vậy đúng không? Sở Vân Hiên còn thật sự không sợ. Đừng quên hắn hiện tại đã mở hệ thống gì.
"Vậy trước tiên giải quyết ba tên này đã." Sở Vân Hiên suy nghĩ một phen. Sở Vân Hiên đi theo những người này làm bộ như cùng đi tìm "chính mình". Sau đó, khi Sở Vân Hiên ở gần ba người đại hộ pháp, cố ý lộ ra một chút sơ hở. Chính là ở gần bọn họ, trực tiếp dùng lực lượng không gian rời đi. Mặc dù nói, người có thuộc tính không gian không nhất định là Sở Vân Hiên. Nhưng mấu chốt là, cảnh giới của Sở Vân Hiên là Thần Hoàng cảnh. Khi bọn họ cảm nhận được thuộc tính không gian thêm Thần Hoàng cảnh thì chắc chắn sẽ gây chú ý cho bọn họ.
"Đại hộ pháp, có phải Sở Bác Ái không?"
Trong mắt đại hộ pháp lóe lên tia sáng: "Hình như thật sự là hắn." Phù hợp cảnh giới, phù hợp thuộc tính, lại thêm sự thay đổi khác thường của trang phục hắn, càng thêm có khả năng.
"Đi!"
Bọn hắn đuổi theo khí tức không gian của Sở Vân Hiên, một đường truy đến. Tại một chỗ không người, Sở Vân Hiên xuất hiện ở đây. Mà cùng lúc, ba người đại hộ pháp cũng xuất hiện bên cạnh Sở Vân Hiên.
"Trấn Thiên Tháp!"
Sau đó, Tam hộ pháp không chút do dự lấy ra linh khí của mình. Trấn Thiên Tháp cường đại bay lơ lửng trên không trung, kết giới kinh khủng bao phủ bọn họ.
"Sở Bác Ái, lần này ngươi không chạy thoát đâu."
Sở Vân Hiên nhíu mày. Thực ra, hắn không sợ kết giới này. Vì hắn có Tuyệt Linh Chi Thủ. Chỉ cần hắn chạm vào kết giới này, lập tức có thể khiến nó mất hiệu lực. Nhưng Sở Vân Hiên không muốn làm vậy.
"Các ngươi là ai?"
Sở Vân Hiên ra vẻ không biết gì.
"Hừ! Xem ra ngươi cũng giả vờ ngu ngốc, chúng ta là ai, ngươi có thể đoán không ra sao?"
Sở Vân Hiên nói: "Cửu Trọng Thiên Giết Lâu?"
"Xem ra ngươi cũng khá thông minh, hôm nay cho ngươi chết ở đây, ngươi cũng không có lời oán giận chứ?"
Sở Vân Hiên hỏi: "Cảnh giới gì?"
"Ba tên Thiên Đạo cảnh thất tinh."
Sở Vân Hiên giả vờ một bộ biểu hiện tuyệt vọng.
"Có thể chừa cho ta một mạng không? Ta nguyện ý giao ra tất cả điểm tích lũy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận