Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 228: Có Yêu Thần tiến Lâm An thành phố ?

Chương 228: Có Yêu Thần tiến vào thành phố Lâm An?
Sở Vân Hiên nhìn vào thương thành hệ thống thứ ba. Vật phẩm bên trong, độ mạnh lại tăng lên một bậc. Nhưng mà, trước mắt có thể nói đều không quan trọng. Thái quá là cái gì? Cuối cùng là cái này, dùng 100 triệu giá trị hệ thống để đổi… Tiền phục sinh? Có thể phục sinh người khác? Ta thao? Cái này có thể thực sự tồn tại sao? A? Chỉ cần cơ thể người đó còn ít nhất được bảo toàn nguyên vẹn. Dù chết cũng có thể phục sinh? Cái này thật quá đáng. Người chết còn có thể sống lại sao? "Ta thao!" Sở Vân Hiên cũng không kìm được kinh ngạc.
Xem lại giá trị hệ thống của mình một lần nữa. Lên đến 40 triệu rồi. Thời gian ngắn, hắn cũng không biết nên dùng vào việc gì. Cứ để đó đã. Chắc chắn sẽ có lúc dùng đến. Sau đó, Sở Vân Hiên đến căn cứ của tổ thần tử Lâm An.
Bốn tổ. Vưu Khiêm Nhân, Quan Hinh, Uông Tiểu Miêu, Bạch Hạc và Trương Thu đều ở đây.
“Tới rồi à.” Quan Hinh nhìn Sở Vân Hiên đi đến. Sở Vân Hiên gật đầu. Bạch Hạc nói: “Đến rồi thì họp thôi.” Sở Vân Hiên liền ngồi xuống bên cạnh Vưu Khiêm Nhân.
“Hắc hắc, Hiên ca, tối qua ở nhà em nào thế?” Vưu Khiêm Nhân tò mò hỏi.
“Chắc chắn là em xinh đẹp rồi.” Sở Vân Hiên cười nói.
Uông Tiểu Miêu bĩu môi: “Đồ cặn bã.”
Quan Hinh nói: “Được rồi, họp trước đã.” Bạch Hạc nói: “Cuộc họp hôm nay, chủ yếu có hai chuyện khá quan trọng.”
Vẻ mặt mọi người đều nghiêm túc. Bạch Hạc nói: “Chuyện thứ nhất, tối qua hệ thống quang năng che chắn của thành phố Lâm An bị tê liệt.”
Sở Vân Hiên cau mày: “Quang năng che chắn bị tê liệt? Là do Yêu tộc hay Ma tộc làm?”
Quan Hinh nói: “Lúc đầu, mọi người đều cho là cường giả Yêu tộc hoặc Ma tộc nào đó lén lút phá hoại nó, nhưng mà... bây giờ phát hiện, không phải như vậy.”
“Quang năng che chắn, có thể ngăn chặn hữu hiệu Yêu tộc hoặc Ma tộc tiến vào thành thị Nhân tộc, phương pháp tắt có 3 cái, thứ nhất, dùng sức mạnh tuyệt đối đánh vỡ nó, tối qua, không có bất kỳ công kích hay động tĩnh nào.”
“Thứ hai, là người cấp cao cố tình đóng lại, điều này cũng loại bỏ, vậy thì chỉ có khả năng thứ ba thôi.”
“Gì?” Vưu Khiêm Nhân tò mò hỏi.
Bạch Hạc: “Có thể có Yêu Thần hoặc một dạng tồn tại nào khác đã vào thành phố Lâm An rồi.”
Sở Vân Hiên cau mày. Bạch Hạc tiếp tục giải thích: “Là như vậy, quang năng che chắn có thể ngăn Yêu tộc và Ma tộc ở bên ngoài, nếu như trong điều kiện không đánh vỡ hàng rào quang năng mà thành công tiến vào trong nhân tộc, bị quang năng che chắn phát hiện, loại lực lượng mạnh mẽ này sẽ khiến quang năng che chắn tê liệt trong thời gian ngắn, trừ phi sức mạnh của hàng rào quang năng tăng lên đến mức có thể chặn cả Yêu Thần, không đánh mạnh thì không thể vào, nhưng như vậy sẽ tốn rất nhiều tài nguyên.”
"Dù không tăng cường quang năng che chắn, muốn trực tiếp xuyên qua quang năng che chắn để vào cũng đâu dễ?" Sở Vân Hiên hỏi.
Quan Hinh: “Không dễ dàng, thậm chí có thể nói, đây là lần thứ hai xuất hiện tình huống như vậy trong ghi chép từ trước đến nay."
“Vậy thì bình thường Yêu tộc hay Ma tộc nào, có năng lực không phá được quang năng che chắn mà có thể trực tiếp thông qua vậy?”
"Lần trước, là một Yêu Thần cảnh Thiên Đạo cưỡng ép tiến vào.”
“Vậy có nghĩa là lần này về cơ bản cũng xác định là có Yêu Thần tiến vào thành phố Lâm An rồi?”
Quan Hinh nói: "Khả năng cao, nhưng không nhất định, vì có khả năng một loại sức mạnh nào đó khác cũng có thể trực tiếp xuyên qua quang năng che chắn, lần này, là địch hay bạn thì không thể xác định, nhưng nhất định có nguy cơ rất lớn, việc này, tam đại thế lực đã bắt đầu điều tra, nhưng độ khó rất lớn, các ngươi chỉ cần biết, trong nội bộ thành phố Lâm An hiện tại, rất có thể tồn tại một Yêu Thần.”
“Hiểu rõ rồi.” Mọi người gật đầu.
“Chuyện thứ hai, nhìn màn hình lớn.”
Sở Vân Hiên nhìn qua. Trên màn hình lớn, là ảnh chụp vài thi thể người chết.
“Mấy ngày gần đây, thành phố Lâm An xuất hiện mấy chục vụ giết người, người chết đều là nữ giới, nơi tử vong đều là ở chỗ không có camera, nguyên nhân cái chết của người chết, đều là bị hút khô tất cả máu."
"Người chết có từ cô gái bình thường đến nữ Huyền Thiên Cảnh, không có vết thương, nhưng mắt, mũi và miệng đều có máu.”
Uông Tiểu Miêu: "Không giống Yêu tộc hay Ma tộc hút máu thông thường.”
“Đúng! Có khả năng hơn là đang tu luyện một loại tà ác linh kỹ, lấy tinh huyết của nữ giới làm thức ăn, khả năng cao là rút máu tươi từ thất khiếu của nữ giới, nhưng theo ghi chép, chưa từng xuất hiện loại linh kỹ này.”
Sở Vân Hiên nói: "Bất quá cũng có thể thấy, mục tiêu này cảnh giới không cao, hơn nữa... hắn còn biết né tránh camera, khả năng cao là người đang tu luyện linh kỹ gì đó."
“Đúng vậy, nhưng mà rất khó tìm ra, nhiệm vụ lớn nhất của mấy tổ thần tử chúng ta tiếp theo, là giải quyết chuyện này."
"Có manh mối gì không?" Sở Vân Hiên hỏi.
Quan Hinh lắc đầu: "Không tìm ra manh mối, thậm chí có thể nói, ở hiện trường hơn chục người chết, không lưu lại dấu chân có ích nào, người này có một chút kiến thức phản trinh sát nhất định.”
“Hiểu rồi.”
“Ừm, chỉ có hai chuyện này, các ngươi hiểu rõ trong lòng là được, cụ thể thì chờ manh mối, cũng đừng tùy tiện xuất kích, còn nữa, Vân Hiên.” Quan Hinh nhìn về phía Sở Vân Hiên, nói: “Ta có chút nghi ngờ, có thể Yêu Thần vào Lâm An tối qua là nhắm vào ngươi mà đến.”
“Không đến mức đó chứ? Chẳng phải đã chém Yêu Hoàng rồi sao?"
“Khó nói lắm.” Sở Vân Hiên gật đầu.
Nhưng đúng lúc này... Điện thoại Quan Hinh reo.
"Ừ, tôi hiểu rồi." Cúp điện thoại, Quan Hinh nhìn Sở Vân Hiên và mọi người.
"Vừa rồi, hệ thống quang năng che chắn thành phố Lâm An lại bị tê liệt một lần nữa."
“A?” Sở Vân Hiên cũng ngớ người.
Uông Tiểu Miêu nghĩ nghĩ rồi nói: “Điều này cho thấy, hoặc là Yêu Thần vào hôm qua đi ra ngoài, quang năng che chắn phát hiện sức mạnh rời đi của hắn, lại một lần nữa bị tê liệt, hoặc là...lại đến một cái nữa.”
Sở Vân Hiên: "......" Ta thao! Không ổn rồi.
"Tóm lại, bây giờ thành phố Lâm An đang trong tình trạng cảnh bị cấp một, tất cả mọi người phải chú ý an toàn, nhất là Sở Vân Hiên." Quan Hinh nói.
Sở Vân Hiên gật đầu: "Ừm."
“Tan họp.”
Sở Vân Hiên đi ra ngoài. Giang Ảnh và Tịch Sơ Tuyết cũng đi đến bên cạnh hắn.
"Tổ trưởng nói, có thể là nhắm vào ngươi đấy." Giang Ảnh lo lắng nhìn Sở Vân Hiên nói.
“Không đến mức phải phái Yêu Thần đến để giết ta chứ?" Sở Vân Hiên nói.
Dù sao hắn vẫn chưa lộ ra Tinh Thiên mà.
“Chém Yêu Hoàng, cứu mấy trăm ngàn người, làm Yêu Thần của Điện Ngũ Yêu Thần mất hết mặt mũi.” Sở Vân Hiên vẫn cảm thấy không có khả năng.
"Này, cô bé, đừng chạy, trả tiền!" Một ông chú từ xe taxi chạy xuống, vừa hô hào vừa đuổi theo. Sở Vân Hiên và mọi người nhìn qua.
Một cô gái trẻ tuổi vội vàng chạy đi. Rồi ngay sau đó…
Một luồng sức mạnh không gian bùng phát, nàng biến mất không thấy.
Sở Vân Hiên, Giang Ảnh và Tịch Sơ Tuyết nghi ngờ nhìn nhau.
"Ai vậy không biết." Ông chú đó khó chịu lầm bầm một tiếng.
"Chú, sao vậy?" Giang Ảnh tò mò hỏi.
“Chính là con bé kia vừa nãy, xinh như vậy, ăn mặc cũng đẹp, ngồi xe của tôi nói đi lung tung, tôi chở nó nửa tiếng nó lại nói không có gì rồi muốn xuống xe, xuống xe thì thôi, tôi chở nó mấy chục cây số, tiền xe cũng không trả cho tôi."
"Tôi đòi tiền xe, nó giống như đang rất nghi hoặc, như kiểu đáng ra nó không phải trả tiền xe là chuyện rất khó tin, tôi đòi tiền, còn nói không có, vậy nên tôi định kéo nó đến đồn cảnh sát, ai ngờ nó liền chạy mất.”
Ông chú kia khó chịu nói: “Lại còn là võ giả không gian, thiếu tôi một hai trăm tệ làm gì chứ? Thật là phong hóa đạo đức suy đồi.”
Sở Vân Hiên và ba người cau mày. Hình như… có chút không ổn thì phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận