Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 88: Tâm tính sập a

Chương 88: Tâm tính sụp đổ
Sở Vân Hiên nói không sai. Bạch Hạo cố tình đến sớm hơn một giờ. Chính là để bắt được sơ hở của Giang Ảnh. Bình thường, chưa bao giờ nghe nàng nói chuyện bạn trai, tự dưng mình bảo đến thăm nàng, vừa đến Thiên Hoa thành phố đã đột nhiên nói có bạn trai, còn muốn ăn tối ở nhà bạn trai? Giang Ảnh là người thế nào, Bạch Hạo rõ nhất. Xinh đẹp như thế, lại dồn hết tâm tư vào tu luyện. Với chuyện bạn trai, nàng không hề để trong lòng. Nói đúng ra, cũng chẳng có người đàn ông nào lọt vào mắt nàng. Bạch Hạo đương nhiên không tin. Hắn đến sớm là muốn xem liệu Giang Ảnh có chưa chuẩn bị gì hay không.
“Lâu rồi không gặp, mau vào đi.” Giang Ảnh mỉm cười nói. Bạch Hạo gật đầu rồi đi vào. Ánh mắt nhìn đến Sở Vân Hiên. Hắn hơi cau mày. Có lẽ, Giang Ảnh tìm một người đóng giả bạn trai. Nhưng mà, lúc nhìn thấy Sở Vân Hiên, hắn lại cảm thấy không ổn. Đẹp trai vậy sao? Không, không, không!! Càng đẹp trai càng có thể là giả! Chắc chắn là Giang Ảnh tìm người đóng thế.
Rồi Bạch Hạo thấy giày nam trên tủ giày. Không chỉ một đôi. Lòng hắn hẫng một nhịp.
“Đinh... Cảm nhận được tâm trạng tiêu cực của Bạch Hạo, thể phách +10.”
Giang Ảnh đi đến cạnh Sở Vân Hiên, rồi kéo tay Sở Vân Hiên: “Biểu ca, giới thiệu một chút, đây là bạn trai ta, Sở Vân Hiên.”
Bạch Hạo cười bắt tay: “Đẹp trai đấy, chào ngươi, ta là biểu ca của Tiểu Ảnh, Bạch Hạo.”
“Biểu ca khỏe, vừa nghe Tiểu Ảnh nhắc qua, Sở Vân Hiên.” Sở Vân Hiên bắt tay hắn nói.
Giang Ảnh: “......” Buồn nôn quá.
Bạch Hạo cười rồi nói: “Tùy tiện mua chút quà ra mắt, ta để dưới đất đây.”
“Đi thôi, em đang nấu cơm, vốn định cùng Vân Hiên ăn tạm, mà biểu ca tới, nên làm thêm vài món.” Giang Ảnh nói. Bạch Hạo cười gật đầu. “Vậy em vào bếp làm cơm, Vân Hiên, hai người cứ trò chuyện nhé.”
Giang Ảnh lén lút nháy mắt ra hiệu với Sở Vân Hiên, ý bảo hắn nhất định phải làm tốt việc, rồi đi vào bếp.
“Biểu ca, ngồi đi.”
Sở Vân Hiên ngồi xuống ghế sofa, rồi lấy thuốc lá. “Biểu ca hút không?”
“Không hút.” Bạch Hạo lắc đầu.
Tách——Sở Vân Hiên châm thuốc, hít một hơi. Giang Ảnh trong bếp đang nghe lén cuộc nói chuyện của hai người. Chuyện thuốc lá cũng là chi tiết nhỏ do Sở Vân Hiên nghĩ ra. “Nàng không thích mùi thuốc.” Bạch Hạo nói. Sở Vân Hiên cười: “Đúng vậy, bình thường nàng cũng không cho anh hút trong nhà.”
Lúc này, Giang Ảnh phối hợp Sở Vân Hiên bước ra.
“Thuốc lá hôi!” Sở Vân Hiên cười, dập thuốc đi. “Phiền chết, em có hút thì ra ban công, ai lại hút trong phòng khách thế này.” Giang Ảnh trừng mắt nhìn Sở Vân Hiên, rồi đi vào bếp. Nàng thực sự là vua diễn xuất! Nhưng Sở Vân Hiên thực sự chuyên nghiệp. Những chi tiết nhỏ thường thấy ở các cặp đôi như thế này càng khiến người khác tin tưởng vào mối quan hệ của họ.
“Đinh... Cảm nhận được tâm trạng tiêu cực của Bạch Hạo, thể phách +10.”
Thật sự, lúc này Bạch Hạo có chút nghi ngờ. Chẳng lẽ Sở Vân Hiên này không phải giả vờ làm bạn trai? Không được! Hắn nhất định phải xác nhận một chút. “Ha ha ha, đi thôi, ra ban công hút đi, ta cũng làm một điếu.” Bạch Hạo cười nói. “Ơ hay, biểu ca còn nói không hút.” Sở Vân Hiên cười đáp. “Dù sao Tiểu Ảnh cũng không thích mùi thuốc lá.”
Hai người đi ra ban công. Việc ra ban công cũng là chủ ý của Bạch Hạo. Hắn thấy quần áo nam đang phơi ở ban công, mắt hơi khựng lại. Thảo? Lại còn có cả quần áo nam?
“Đinh... Cảm nhận được tâm trạng tiêu cực của Bạch Hạo, thể phách +15.”
Bạch Hạo nhận thuốc, rồi cả hai người ra ban công nhả khói. “Hai người quen nhau thế nào?” Bạch Hạo hỏi. “Cũng ở đại học Thiên Hoa.” Sở Vân Hiên đáp. “Thì ra là vậy…”
Lực chú ý của Bạch Hạo dồn hết vào quần áo. Hắn phát hiện một chi tiết! Quần áo này trông rất mới. Thậm chí trông như đồ mới chưa giặt. Mấy bộ đều thế! Ha ha ha, thì ra là vậy. Không ngờ Giang Ảnh lại chu đáo đến thế. Còn muốn tạo ra ảo giác là có người đàn ông ở trong nhà. Nếu hắn đoán không sai, thì những đôi giày nam ở tủ giày ngoài cửa kia, chỉ có đôi hắn đang mang là cũ. Còn lại đều là giày mới.
Hút thuốc xong, cả hai người vừa cười vừa nói đi vào. Bạch Hạo đi đến chỗ cửa, ánh mắt liếc nhìn qua giày. Đế giày có vẻ cũng không có bụi bẩn. Toàn là giày mới! Ha ha ha! Quả nhiên là bạn trai giả! Vậy bây giờ, còn thiếu một chút nữa! Nhà vệ sinh!
“Biểu ca, cơm chín rồi.” Giang Ảnh nói. “Ừ, ta đi vệ sinh trước đã.” Bạch Hạo sau đó đi vào nhà vệ sinh, đóng cửa lại. Cùng lúc đó, hắn bắt đầu quan sát. Mấy cái khăn mặt. Hai bộ đồ rửa mặt. Trong đó có một bộ… Hắn cầm bàn chải đánh răng lên. Đúng là hoàn toàn mới. “Quả nhiên là giả, thậm chí Tiểu Ảnh còn muốn tạo ra vẻ có đàn ông sống trong nhà, chỉ tiếc là không qua mắt được ta.” Khóe miệng Bạch Hạo hơi nhếch lên.
Bên ngoài, Sở Vân Hiên đang ngồi trên sofa. Giang Ảnh lén lút lại gần, nhỏ giọng hỏi: “Sao rồi?” Sở Vân Hiên lắc đầu: “Chắc chắn là lộ rồi.” “Hả? Anh nói gì? Sao lại lộ rồi?” Giang Ảnh ngơ ngác. “Cái ông biểu ca của em đa nghi thật, đồ nam treo ở ban công, với giày ở tủ, đều là đồ mới, hắn chắc chắn phát hiện rồi.”
Giang Ảnh vỗ trán: “Ôi, em quên mất vụ đó.”
“Giờ hắn đi vào nhà vệ sinh, chắc là đang nhìn đồ dùng cá nhân, bàn chải đánh răng với cốc súc miệng của em cũng mới mở hộp rồi để đó phải không?”
Giang Ảnh khổ sở: “Lần này xong, lộ hết rồi.” “Giọng nũng nịu kêu một tiếng hảo ca ca đi, anh giúp em ngăn sóng dữ.” Sở Vân Hiên cười nói. Giang Ảnh: “Còn có thể chuyển cơ?” “Chuyển cơ lớn ấy chứ.”
Rồi Giang Ảnh giả giọng ngọt ngào, còn kéo tay Sở Vân Hiên: “Hảo ca ca.” Sở Vân Hiên vẫn rất hưởng thụ. “Biến thái!” Giang Ảnh lầm bầm trong lòng. Vừa mới nãy còn nói mình đừng có nũng nịu với hắn. Bây giờ lại chủ động đòi. Đàn ông, đúng là một lũ biến thái.
A phi! Nhưng không còn cách nào khác, Bạch Hạo này phiền quá. Nàng nhất định phải thoát khỏi hắn. Chỉ có thể dựa vào Sở Vân Hiên. Lúc này, tay nắm cửa nhà vệ sinh xoay. Cùng lúc đó, Sở Vân Hiên một tay đặt sau đầu Giang Ảnh, trực tiếp hôn lên môi nàng.
“Ưm…” Giang Ảnh trợn to mắt, trong khoảnh khắc đó, não nàng cũng trống rỗng. Nàng… bị hôn? Ơ?
Tâm trạng Bạch Hạo rất tốt. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, Sở Vân Hiên là người mà Giang Ảnh tìm đến đóng giả bạn trai. Vậy thì, Giang Ảnh vẫn là cô nàng thanh thuần trong suy nghĩ của hắn. Nice!
Rồi, trong một chớp mắt. Bạch Hạo vừa mở cửa ra, nụ cười trên mặt liền cứng đờ. Giang Ảnh và Sở Vân Hiên đang ngồi trên sofa… hôn nhau.
Ầm ầm ——Khoảnh khắc đó, Bạch Hạo như bị sét đánh trúng đầu. Không!! Không!!! Trong lòng hắn gào thét điên cuồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận