Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 506: Thụ thương xinh đẹp MM

Chương 506: Thụ thương xinh đẹp MM
Sở Vân Hiên cảm giác được có động tĩnh. Có người đi vào rồi. Hắn vô ý thức cho rằng, là yêu thú trong cái hang này trở về. Sở Vân Hiên chuẩn bị vọt thẳng ra ngoài, xem có thể mượn nhờ không gian, thừa dịp yêu thú kia không phản ứng kịp trực tiếp rời đi nơi này. Dù sao ở đây, Sở Vân Hiên muốn tận lực tránh xung đột với yêu thú thì chắc chắn sẽ tránh. Nhưng mà......
"Khục..."
Sở Vân Hiên nghe được bên ngoài truyền đến một tiếng nữ nhân rất yếu ớt ho khan.
A?
Rất suy yếu hắn khẳng định. Nữ nhân, hắn cũng khẳng định. Thậm chí tiếng ho khan này, còn cảm giác âm thanh của nữ nhân này dường như thật dễ nghe. Tuổi không lớn lắm bộ dáng.
Là yêu thú hóa hình?
Bịch——
Tiếp đó, Sở Vân Hiên nghe được âm thanh giống như ngã xuống. Sau đó thì không có bất kỳ động tĩnh gì. Sở Vân Hiên lặng lẽ từ trong hang đi ra ngoài. Tiếp đó hắn thấy được một người mặc quần áo màu lam trắng nõn ngã xuống đó. Trên người rất nhiều chỗ đều bị thương và có máu. Sở Vân Hiên theo bản năng cho rằng chính là một trong số 20 người bọn họ đã tiến vào, trong đó có một nữ sinh. Tịch Sơ Tuyết, Thượng Quan Vũ, Lâm Nhã Nhi mấy người. Dù sao Sở Vân Hiên không thấy rõ mặt nàng.
"Uy."
Sở Vân Hiên nhanh chóng tiến tới, tiếp đó liếc mắt nhìn. Bên miệng có máu. Không phải là bất kỳ ai trong số họ. Nhưng mà, nàng thật đẹp. Sở Vân Hiên thấy qua mỹ nữ rất nhiều. Mà nàng, thực sự là một mỹ nữ hàng đầu khiến Sở Vân Hiên có thể hoàn toàn kinh diễm. Thậm chí, so với nữ nhân Sơ Tuyết còn có chút hơn. Nhìn có vẻ tuổi còn không lớn, cũng không kém quá nhiều so với Lâm Nhã Nhi và những người khác. Rất trắng, cánh tay rất nhỏ. Tay đặc biệt đẹp đẽ.
"Ai vậy?"
Sở Vân Hiên nhíu mày. Bọn họ chỉ có hai mươi võ giả đương thời tiến vào. Sau đó còn có 50 cường giả Nhân tộc. Không có nàng.
"Yêu Tộc hoặc Ma Tộc?"
Sở Vân Hiên nhíu mày. Dù sao hắn biết, Yêu Tộc và Ma Tộc cũng có những khe hở thông tới thánh di chi địa. Cứ 5 năm một lần, bọn họ sẽ phái người tiến vào. Yêu Tộc hoặc Ma Tộc muội tử hóa hình mà thôi. Chắc hẳn rất mạnh. Có nên cứu không?
Nói thật, Sở Vân Hiên đối với Yêu Tộc và Ma Tộc kỳ thực cũng có cái nhìn khá tốt. Có người xấu thì tự nhiên cũng có người tốt. Tỉ như Lưu Ly Nguyệt, tỷ muội Lưu Ly Tuyết. Muội tử này, mấu chốt xác thực rất xinh đẹp. Xem ra cho đến bây giờ, không có kiểu nữ nhân đáng ghét đó.
"Ta sát? Mấy cái này ý gì?"
Sở Vân Hiên giật mình một chút. bảo tàng 🗺Bản Đồ🗺 biểu hiện, vị trí này của mình là màu cam, chính là thiên địa linh vật trong đó không có vấn đề! Nhưng lại xuất hiện một bảo vật màu xanh lam. Vừa rồi không có. Cho nên... Sở Vân Hiên nhìn muội tử trước mắt. Ý là, nàng sao? Nàng thuộc về cấp màu lam, gần với bảo vật màu tím? Không đúng không đúng! Cái hệ thống gọi là tầm bảo này, có phải bảo vật này không nhất định đại diện cho các loại linh khí thực tế tồn tại mà còn có cả cơ duyên hay không? Đúng rồi! Có giải thích như vậy. Có thể nghĩ đến một cách giải thích đơn giản nhất. Mình cứu được muội tử này. Muội tử này có thể có thân phận không đơn giản. Nàng có thể mang đến cho mình một chút trợ giúp. Như vậy về một ý nghĩa nào đó, thực sự coi như là cơ duyên.
"Ai, ai bảo ta tâm địa thiện lương đâu, trước tiên cho ngươi thay bộ quần áo sạch."
Đương nhiên, Sở Vân Hiên cũng chỉ đang tự trêu ghẹo mình một chút. Hắn dò xét một chút trạng thái của nữ nhân này, tiếp đó nhíu mày. Cái gì thế này! Thương thế của nàng nặng quá rồi. Nếu không trị thì nhất định sẽ chết. Ngoại thương không quan trọng, phần lớn là nội thương. Ngũ tạng lục phủ đều bị tổn thương đến một mức độ nhất định.
"A Di Đà Phật, ta chỉ kiểm tra thương thế cho ngươi thôi, thực sự không có ý gì khác."
Sở Vân Hiên cởi bớt quần áo của nàng. Làn da thật trắng, không tì vết chút nào. Ở sau lưng nàng, có một vết chưởng. Rất rõ ràng, ít nhất một chỗ thương của nàng là do một cường giả đánh lén từ phía sau lưng. Một chưởng này, làm tổn thương bên trong nàng. Mặt trước thì chưa nhìn. Ngạo nghễ ưỡn lên đúng là thật sự. Sở Vân Hiên cũng không biết y thuật. Điều hắn có thể làm là 🍀Mộc thuộc tính và sáng tạo pháp tắc chữa trị. Có chữa khỏi hay không thì hắn không chắc chắn. Nếu trị không được, vậy thì hắn thực sự không còn cách nào.
"Rời khỏi nơi này trước đã."
Sở Vân Hiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Vừa khéo ở chỗ này có cây thiên địa linh vật này, hiệu quả của nó chính là chữa thương. Giống như thật sự là may mắn cho nàng gặp phải nó. Sở Vân Hiên dùng lực lượng không gian bao bọc nàng lại, sau đó đi trở lại vào trong sơn động. Hắn có thể dùng cách ly chi thủ. Vì vậy, những chuyện lặt vặt như vậy lấy thiên địa linh vật cho dù có linh lực mạnh mẽ, Sở Vân Hiên cũng có thể trực tiếp lấy. Ngay khoảnh khắc hái xuống, Sở Vân Hiên mang theo MM kia, một bước nhảy không gian, trực tiếp biến mất tại chỗ.......
Một mảnh hồ nước xinh đẹp. Nơi này có một số động vật đang uống nước. Về yêu thú, Sở Vân Hiên tạm thời không thấy gì cả. Sở Vân Hiên đặt muội tử xuống đất. Sau đó lấy ra cây thiên địa linh vật kia, cho nàng ăn.
"Có cứu sống được ngươi hay không thì phải xem tạo hóa của ngươi rồi, dù sao ta cũng chỉ có thể làm đến thế này thôi."
Sau đó, Sở Vân Hiên phóng ra sức mạnh chữa trị 🍀Mộc thuộc tính. Sau đó lại thả ra hai mươi bốn chữ ngôn tự "Càng". Tiếp tục dùng sáng tạo pháp tắc lên người nàng. Thử nghiệm tạo ra sự hoàn hảo cho nội tạng bị thương của nàng.
"Mẹ nó, hiệu quả kém vậy sao? Cảnh giới gì vậy?"
Sở Vân Hiên dùng Khuy Linh đồng tử dò xét một chút. Dựa vào! Toàn dấu chấm hỏi. Nói cách khác, nàng ít nhất cũng là Thiên Tôn cảnh Ngũ Tinh rồi. Như vậy quá đáng sao? Thảo nào sáng tạo pháp tắc của hắn không có tác dụng nhiều đối với nàng. Mặc dù không nhiều, nhưng Sở Vân Hiên vẫn tiếp tục cố gắng phóng thích.
"Phong trần thiên diễn quyết, Thất Tình Nộ!"
"Phiên thiên Ấn!"
Cường thế gia trì, hiệu quả sáng tạo pháp tắc của Sở Vân Hiên đối với nàng cũng không tệ rồi. Một lát sau. Sở Vân Hiên thở ra một hơi.
"Mẹ nó, nếu như ngươi không lấy thân báo đáp nói thật, vậy thật đúng là đồ vô tâm vô phổi."
Sở Vân Hiên ngồi ở cách đó không xa khôi phục. Nhưng mà, để cho an toàn. Hắn vẫn là dùng sáng tạo pháp tắc tạo ra cho mình một không gian sức mạnh. Không ngừng tăng cường độ cho sức mạnh không gian này. Vạn nhất nữ nhân này tỉnh lại lật mặt không quen biết thì Sở Vân Hiên cũng có thể chạy thẳng. Không đúng à. Chạy gì mà chạy? Nàng tỉnh lại, trạng thái cũng chỉ như vậy. Mình còn phải sợ nàng à? Không ổn. Ai biết nàng có giữ nguyên cảnh giới Thiên Tôn Ngũ Tinh hay không, trên thực tế có phải là cao hơn hay không? Vẫn là cẩn thận vẫn hơn.
Vì sao muốn đến chỗ này chứ? Cũng không thể lãng phí thời gian? Căn cứ vào hệ thống tầm bảo. Bên trong hồ này, có bảo bối. Cấp màu đỏ. Cấp màu cam là thiên địa linh vật cấp gần ngàn năm. Màu đỏ, là cái gì đây? Sở Vân Hiên nghĩ một lát, dùng lực lượng không gian bao phủ lấy nàng. Lại dùng ⚫️Ám thuộc tính che giấu nàng. Hắn đi xuống xem một chút. Nếu như một hồi nữa, yêu thú rất lợi hại đến thì có thể phá được không gian của Sở Vân Hiên và giết chết nàng. Vậy thì hết cách. Sở Vân Hiên cũng không thể vì một người không quen biết mà lãng phí thời gian của mình được. Cho dù nàng là một muội tử rất đẹp.
Phù phù——
Sở Vân Hiên tiến vào trong hồ nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận