Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 318: Bóp sao! Hắc lão tử hàng?

Chương 318: Bố láo! Đồ lừa đảo?
Gia tộc võ giả Bắc gia thực lực vẫn rất mạnh. Có Thiên Đạo tồn tại, không mạnh mới là không hợp lý. Nhưng mà, thương thánh, kiếm thánh, mệnh thánh, đơn đấu bọn họ cũng đánh không lại, quần ẩu cũng không chắc chắn có thể giết chết. Hơn nữa, bọn họ còn không chiếm lý. Đúng là thực sự muốn giết bọn họ báo thù! Nhưng mà... Thật sự phải tìm cơ hội mới được. Nếu như không có cơ hội, đời này chỉ sợ đều báo thù không được.
“Sở Vân Hiên, thằng nhóc kia...” Một ông lão hơi trầm ngâm một tiếng: “Chuyện này, mặc dù do hắn mà ra, nhưng... Liều chết cũng không phải vấn đề của hắn.”
“Do hắn mà ra thì đó chính là vấn đề của hắn. Chúng ta có thể không cần thiết bất chấp nguy hiểm đi giết hắn, nhưng mà, nếu có cơ hội, cũng tuyệt đối không bỏ qua!”
“Ừm...”
Một bên khác. Sở Vân Hiên không tìm được cơ hội luyện hóa long huyết. Trong nhà luyện hóa đồ như long huyết này, động tĩnh quá lớn. Bất quá không nóng nảy, trên người hắn nhiều đồ tốt như vậy, tìm thời gian, tìm một cơ hội luyện hóa là được. Trong thời gian ngắn hẳn là có thể xung kích đến pháp tắc cảnh. Hắn phải mau nâng cao cảnh giới. Bây giờ là thời đại tu luyện hoàng kim. Ngày trước, có thể mất mấy trăm năm mới tấn cấp Thiên Đạo, bây giờ, thiên tài đứng đầu nhất, có thể mấy chục năm liền có cơ hội tấn cấp Thiên Đạo cảnh. Bây giờ hắn phải đợi thời gian trôi qua, mau đem gia chú triệt tiêu. Không biết đối phương có người để ý đến long huyết không, rồi lại giở trò vô lại. Sở Vân Hiên cũng không chắc chắn.
Thời gian cũng lập tức đến. Sở Vân Hiên lên website, liên lạc với phục vụ khách hàng.
Phục vụ khách hàng: “Nhất định phải hủy bỏ gia chú phải không?”
Sở Vân Hiên: “Chắc chắn.”
Phục vụ khách hàng: “Tốt, xin một tiếng sau đến chỗ bỏ đồ phía trước, người của chúng tôi sẽ đem đồ trả lại.”
Sở Vân Hiên: “Tốt.”
Đóng giao diện. Mặc dù bây giờ hệ thống của Sở Vân Hiên còn chưa kết thúc. Hắn không sợ chết, nhưng mà Sở Vân Hiên lo lắng cho mình bị người nhận ra. Sau này không có cái hệ thống này ở đây, không được an bình a.
“Tìm Lưu Ly Nguyệt giúp một chút.” Sở Vân Hiên đi tới cửa đối diện, rồi gõ cửa một cái.
Két —— Lưu Ly Nguyệt mở cửa cho Sở Vân Hiên.
“Còn tưởng ngươi chết rồi chứ.” Lưu Ly Nguyệt đôi mắt to xinh đẹp nhìn Sở Vân Hiên nói.
“Sao?”
“Mấy ngày không có động tĩnh, gần đây lại toàn Thiên Đạo chi uy, vừa nãy lại là Thiên Đạo Không Gian, luôn cảm giác ngươi toi.”
Sở Vân Hiên nhún vai, nói: “Cho nên xin ngươi giúp một chuyện.”
“Vào trước đã.”
“Cảm ơn.” Sở Vân Hiên đi vào.
“Tỷ ngươi không có ở đây?” Sở Vân Hiên hỏi.
“Ra ngoài rồi.”
“Vậy được, ngươi dùng sáng tạo pháp tắc giúp ta sáng tạo một con rối thôi.” Sở Vân Hiên hỏi.
“Hả?” Sở Vân Hiên liền đại khái đem ý nghĩ nói với Lưu Ly Nguyệt.
“Đồ gì vậy, thần thần bí bí.” Lưu Ly Nguyệt lẩm bẩm một tiếng.
“Long huyết, ngươi có muốn không?”
Lưu Ly Nguyệt: “...”
“Ta không cần, long huyết thứ này tuy trân quý, nhưng bản cô nương không giống như rồng, thiếu long huyết làm gì?” Lưu Ly Nguyệt lầm bầm một tiếng.
Sở Vân Hiên: “...” Trâu bò!
“Vậy ngươi giúp ta một việc thôi.”
“Đi, đằng nào cũng không có gì trò chuyện, vậy bản cô nương giúp ngươi đi lấy là được rồi, không có gì phiền phức.”
“Ngươi là người sáng tạo pháp tắc, ngươi với ta quan hệ thân mật như vậy, bị người phát hiện là ngươi, chắc chắn cũng sẽ hoài nghi về phía ta, đúng không?”
Lưu Ly Nguyệt trợn mắt: “Ai quan hệ với ngươi thân mật chứ!”
“Cũng rất thân mật mà.”
“Đừng nói nhiều, đừng nói nhiều, ta giúp.”
Sau đó, Lưu Ly Nguyệt phóng thích sáng tạo pháp tắc. Một “người” xuất hiện trước mặt bọn họ. Nhìn thì giống người, nhưng thực chất chỉ là một cái thân thể, không có sinh mệnh. Sau đó Lưu Ly Nguyệt lại dùng sáng tạo pháp tắc giao cho nó một chút năng lực khác.
“Chỗ nào?”
“Ở chỗ này...”
Đêm khuya. Con rối do Lưu Ly Nguyệt tạo ra, mặc quần áo, đội mũ, khẩu trang, giống như một người bình thường, đi tới thùng rác bên cạnh. Cầm được không gian giới chỉ trong tay xong. Một luồng sức mạnh không gian phóng thích, cũng trực tiếp biến mất tại chỗ.
Cùng lúc đó, Sở Vân Hiên ở trong nhà. Con rối được Lưu Ly Nguyệt đưa trở về.
“Cảm ơn nha.”
“Tiện tay mà thôi.”
Sở Vân Hiên lấy không gian giới chỉ ra, rồi...
“Thảo! Trống không!” Sở Vân Hiên thở hổn hển mắng một tiếng.
Lưu Ly Nguyệt nháy mắt, không biết rốt cuộc Sở Vân Hiên có ý gì. Dù sao nàng không biết Sở Vân Hiên làm chuyện gì.
“Ta dựa vào! Cái Sát Minh này cũng quá không tiền đồ rồi, đúng là đồ lừa đảo mà?” Sở Vân Hiên lập tức nổi cáu. Vốn cho rằng, dù long huyết rất trân quý, nhưng mà Sát Minh, dù gì cũng là một thế lực phản diện đối đầu với Tiêu Thần Minh. Các thành thị lớn, mỗi chỗ đều có người của bọn họ. Thành viên Thiên Đạo cảnh nghe nói cũng không phải là ít. Dù là nhân vật phản diện, nhưng bọn họ cũng có sĩ diện, bọn họ cũng cần đãi ngộ tốt các loại để thu hút một số người gia nhập vào bọn họ. Lần này ngược lại hay, vì một giọt long huyết, chơi một vố này? Sở Vân Hiên đã lo sẽ có chuyện này xảy ra, chính là không ngờ, bọn họ lại thật sự làm vậy. Phải biết, hậu quả của chuyện này chính là... website Sát Bảng này, sau này đều không ai tin tưởng. Dù sao biết bọn họ sẽ làm loại chuyện này.
“Mẹ nó!” Sở Vân Hiên xắn tay áo. Long huyết, hắn có một bình. Hắn có rất nhiều, hơn nữa, hắn cũng chỉ cần luyện hóa một hai giọt là đủ, nhiều hơn thì lại không có tác dụng. Nhưng mà, bị bọn chúng chơi một vố lừa hàng như vậy, Sở Vân Hiên rất là khó chịu a.
Lưu Ly Nguyệt ngồi trên ghế sofa một bên ăn khoai tây chiên, một bên nhìn Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên lấy điện thoại di động ra, gửi tin nhắn cho phục vụ khách hàng.
“Mẹ nó mày nói dối tao có phải không?”
Chưa trả lời. Sở Vân Hiên lại gửi tin nhắn đi.
Hiển thị mình đã bị chặn.
“Đậu đen rau muống?” Sở Vân Hiên gãi đầu.
“Bố láo mày chờ đó cho tao, ta thao?”
“Có cần giúp một tay không? Nhưng mà không phải không có đền bù.” Lưu Ly Nguyệt ăn một miếng khoai tây chiên lầm bầm một tiếng hỏi.
“Không cần, bố mày...” Sở Vân Hiên tức giận đùng đùng đi ra khỏi nhà Lưu Ly Nguyệt...
Cùng lúc đó. Trong một căn phòng. Một thân ảnh chắp tay đứng ở đó. Một vệt bóng đen xuất hiện phía sau hắn.
“Đại nhân, đồ vật tới rồi.” Nghe giọng, là một nữ nhân.
“Ừ, để xuống đi.” Bóng đen thản nhiên nói.
“Dạ!”
Bóng đen sau đó nói: “Chuẩn bị một chút, nếu trên mạng có bất kỳ tin tức nào liên quan đến chuyện này, lập tức che đậy lại.”
“Dạ!”
Chuyện này, hắn không chắc chắn người được gia chú có lộ chuyện này trên mạng không. Nếu lộ ra, tam đại thế lực khẳng định là sẽ muốn làm lớn chuyện này lên. Nhưng hắn cho rằng, có thể tùy tiện lấy long huyết ra làm thù lao thì chắc hẳn là người có thân phận bất phàm Thiên Đạo cảnh đúng không? Loại tồn tại này, trước không nói không hiểu mạng internet. Dù có hiểu, cũng chưa chắc có ý định đem tin bọn họ lừa hàng tung lên mạng, sau đó mua hot search các kiểu, khiến mọi người đều biết. Dù gì cũng là Thiên Đạo cảnh, lười làm như vậy. Hắn nghĩ có lẽ người ta chỉ tức giận, không ngừng truy sát các thành viên Sát Minh, xả giận. Nhưng, cái đó cũng không liên quan gì đến hắn. Hắn cũng đang đánh cược. Dù sao, giọt long huyết này, hắn rất muốn.
Lão giả quay người lại. Ánh mắt nhìn vào không gian giới chỉ trên bàn. So với long huyết Thiên Đạo cảnh, cây thiên địa linh vật ba trăm năm kia giá trị không cao bằng. Hắn cầm giới chỉ lên, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Có giọt long huyết Thiên Đạo cảnh này, trong vòng một năm, ta nhất định có thể tăng lên đến Thiên Đạo cảnh Tam Tinh, bằng không mà nói, mấy chục năm, trăm năm, cũng không chắc có thể thăng cái Nhất Tinh này, giới hạn của ta cũng không sai biệt lắm chỉ có thế! Nhưng long huyết cải tạo, lực lượng long huyết cường đại, ta không chỉ trong thời gian ngắn có thể tăng lên tới Thiên Đạo cảnh Tam Tinh, nói không chừng, giới hạn của ta cũng có thể đạt đến Thiên Đạo cảnh Tứ Tinh, cả đời này, thậm chí có cơ hội xung kích cảnh giới đó!”
Sau đó, hắn mở không gian giới chỉ.
Đột nhiên, con ngươi của hắn co rút lại!
“Trống không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận