Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 338: Hắn còn tại kiên trì!

Chương 338: Hắn vẫn còn cố gắng! Sở Vân Hiên tỏ vẻ, vẫn là coi thường. Mấu chốt là, hắn thực sự không ngờ tới, giữa bao nhiêu người trên đường như vậy, mang theo Giang Ảnh lại có thể đụng phải Tiêu Thất Nguyệt. Nếu như không đụng phải thì...... Ừm...... Vậy hẳn là vẫn không có vấn đề gì lớn. Cho nên nói, việc này thực ra có thể được. Chỉ có điều vận khí không tốt thôi. Đúng rồi! Chính là như thế. Sau đó có cơ hội thì cải tiến. Vậy bây giờ không còn cách nào. Đã bị bắt gặp rồi. Chuyện đồng hồ đeo tay cũng chỉ có thể nói mơ hồ. Chỉ có thể thừa nhận có người thứ ba. Sở Vân Hiên dự định đi tìm Liễu Gia Nhất. Để một mình Tịch Sơ Tuyết không biết chuyện, ừm...... vẫn được! Có thể chấp nhận! Chứ không thể để cả bốn người đều bại lộ được? “Hừ! Đáng ghét thật.” Giang Ảnh nhăn mũi nói. “Ôi chao, ta đây chẳng phải là không có cách nào sao.” Sở Vân Hiên cười híp mắt kéo tay Giang Ảnh. “Vậy ta hỏi ngươi, thật sự không được thì mọi người cùng nhau đi cũng được mà, chính ngươi cự tuyệt, nói với ta chỉ cùng một mình ta đi, tiếp đó lại lén lút cùng những người khác, hừ.” “Ôi chao, đây chẳng phải muốn để nàng xúc động chút sao, sẽ không có lần sau đâu, tuyệt đối sẽ không!” Sở Vân Hiên cười làm lành. Biết các nàng chắc chắn là không có giận. Chỉ là trong lòng không thoải mái. Sở Vân Hiên cũng không còn cách nào. Ai bảo vận khí không tốt mà gặp phải Tiêu Thất Nguyệt chứ. “Hừ, tốt nhất là thế đấy.” Giang Ảnh lẩm bẩm một tiếng. “Chắc chắn là vậy.” Giang Ảnh sau đó hỏi: “Vậy cái người thứ ba là ai? Tịch Sơ Tuyết à?” Sở Vân Hiên kéo Giang Ảnh qua một bên. Tiêu Thất Nguyệt khoanh tay nói: “Ê ê ê, tiểu Hiên Hiên chột dạ kìa, ngươi cũng đã bại lộ rồi, còn muốn kéo Tiểu Ảnh Ảnh đi nói nhỏ, có gì mà bản tiên nữ không nghe được à?” “Nói đi nói đi, vậy thì cùng nhau nói.” Sau đó Sở Vân Hiên nói: “Người thứ ba là Tiểu Thất Thất.” “Liễu Gia Nhất?” Tiêu Thất Nguyệt nhướng mày. Sở Vân Hiên gật gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi theo ta hẹn mục đích, chẳng phải chủ yếu là muốn tương lai khi nàng đắc ý trước mặt ngươi thì lấy ảnh chụp ra dìm nàng sao?” “Hừ hừ.” Sở Vân Hiên: “Nàng cũng có ý nghĩ này.” “Tốt tốt tốt! Khuê mật tâm liên tâm, nàng còn chơi xỏ bản tiên nữ, tốt tốt tốt.” Tiêu Thất Nguyệt liên tục nói. “Ngươi cũng đang chơi xỏ người ta đấy thôi.” “À… ha ha ha.” Tiêu Thất Nguyệt xấu hổ cười. Sở Vân Hiên sau đó nói: “Cho nên, Tiểu Ảnh Ảnh à, kỳ thực ta cũng không lừa gạt ngươi, ngươi nhìn xem, ta cùng tiên nữ đạo sư hẹn hò, mục đích chủ yếu là giúp nàng, đúng không?” “Ừm…” Giang Ảnh gật đầu. Tiêu Thất Nguyệt cũng gật gật đầu. “Ta cùng Tiểu Thất Thất hẹn hò, mục đích cũng là vì giúp nàng.” “Cho nên, việc ta hẹn hò cùng Tiểu Ảnh Ảnh ngươi, ý nghĩa xác thực là không giống nhau.” Nói xong, Sở Vân Hiên cảm thán mình thật thông minh! Cái này chẳng phải là “cpu” thành công rồi sao? Tiêu Thất Nguyệt: “……” “Ai chẳng phải thế…” Trong mắt Tiêu Thất Nguyệt, nàng biết mình không phải là bạn gái của Sở Vân Hiên. Nhưng mà nàng cho rằng, Liễu Gia Nhất là bạn gái của Sở Vân Hiên. Như vậy, mặc kệ ngươi có phải đang giúp Liễu Gia Nhất hay không, Giang Ảnh cũng là bạn gái của ngươi. Vậy thì có gì khác biệt chứ? Ngươi đừng tưởng Tiểu Ảnh Ảnh trông không được thông minh, lại cứ suy nghĩ lung tung. “Ngươi muốn nói gì?” Sở Vân Hiên “hung dữ” trừng Tiêu Thất Nguyệt một cái. Tiêu Thất Nguyệt: “……” “À, ha ha ha, không có gì không có gì.” Tiêu Thất Nguyệt cười ha hả. Thôi vậy thôi vậy. Tiểu Hiên Hiên cũng không dễ dàng. Hơn nữa, còn cho nàng cả thiên đạo cảnh long huyết đấy. Ừm, thôi không nên làm trái ý hắn. Hắn cũng khó khăn lắm rồi. “Cho nên, Tịch Sơ Tuyết không đến sao?” Giang Ảnh hỏi. Thực ra, người Giang Ảnh để ý hơn chính là Tịch Sơ Tuyết. Cũng như việc Sở Vân Hiên nói với nàng là tốt nhất, chỉ cùng một mình Giang Ảnh nàng hẹn hò. Trên thực tế lại cùng Liễu Gia Nhất, cùng Tiêu Thất Nguyệt đi hẹn hò. Vậy thì Giang Ảnh chắc chắn sẽ không thoải mái! Sở Vân Hiên lừa nàng! Hừ! Lâu lắm rồi cũng không cho hắn chạm vào. Nhưng liên quan đến Liễu Gia Nhất và Tiêu Thất Nguyệt, mặc kệ Sở Vân Hiên có hỗ trợ hay là thật sự hẹn hò, Giang Ảnh đều hơi chấp nhận được. Nếu còn có Tịch Sơ Tuyết nữa thì ngược lại Giang Ảnh cảm thấy nếu là Tịch Sơ Tuyết thì chắc chắn sẽ hành Sở Vân Hiên nhiều hơn mấy lần. Nếu như không có Tịch Sơ Tuyết...... vậy Sở Vân Hiên vẫn là rất tốt. Đương nhiên rồi. Nàng không phải là muốn tranh giành với Tịch Sơ Tuyết. Chỉ là trước việc Sở Vân Hiên nói chỉ hẹn hò với mình nàng. “Đúng vậy! Ta là người đầu tiên nói cho nàng, ta thực sự cũng đã làm xong chuẩn bị cùng ý nghĩ muốn hẹn hò riêng với ngươi, nhưng hai người bọn họ thuộc dạng nửa đường gia nhập, ta thật sự thật sự không thông báo cho Tiểu Sơ Tuyết! Cho nên, ý ta với ngươi, ngươi hẳn là hiểu, ta cũng không tính là lừa ngươi, đúng không?” Nói xong, Sở Vân Hiên hôn “chụt” vào má Giang Ảnh. “Hừ! Tin là ngươi cũng không có tinh lực đó.” Sở Vân Hiên đồng thời cùng với nàng, Tiêu Thất Nguyệt, Liễu Gia Nhất ba người hẹn hò. Đây đã là đang “nghịch thiên mà đi” rồi. Hắn sao có thể còn có người thứ tư chứ? Cho nên, Giang Ảnh cảm thấy câu này Sở Vân Hiên nói hẳn là không có vấn đề gì. Vậy là, Sở Vân Hiên vẫn thích nàng hơn. Ừm, hơn Tịch Sơ Tuyết một chút. Thế thì vẫn có thể chấp nhận. “Đúng đúng đúng.” Sở Vân Hiên liên tục gật đầu. “Thật vậy đấy, tiểu Hiên Hiên dù ngươi có giỏi hơn nữa thì cũng không thể đồng thời hẹn hò với 4 cô gái được chứ?” Tiêu Thất Nguyệt gật đầu nói. Nàng cũng cảm thấy hẳn là không có Tịch Sơ Tuyết. “Nhưng mà, ba người chúng ta đều ở đây, duy nhất không có Tiểu Sơ Tuyết, nếu Tiểu Sơ Tuyết mà biết chắc chắn sẽ không vui, nếu chỉ có một mình cô ấy thì có lẽ còn đỡ hơn.” Sở Vân Hiên: “Cho nên, đừng nói với nàng, chờ ta sau này sẽ đền bù cho nàng, ai da, chuyện này chẳng phải là tại ngươi với Tiểu Thất Thất sao? Nếu không có hai người các ngươi tìm ta thì cũng đâu có chuyện này.” “Được thôi được thôi.” Tiêu Thất Nguyệt nhún vai, sau đó nói: “Vậy chúng ta đi tìm Thất Thất thôi, hừ! Bản tiên nữ phải vạch trần ngay âm mưu quỷ kế của nàng ta.” “Đến lúc đó các ngươi nói giúp ta vài câu tốt đẹp nha, dù sao Tiểu Thất Thất cũng nghĩ là ta chỉ hẹn hò với nàng mà.” Sở Vân Hiên nói. Giang Ảnh trừng mắt liếc Sở Vân Hiên: “Đáng đời! Hừ!” Sở Vân Hiên ngượng ngùng cười. Cũng tốt cũng tốt. Bên Tịch Sơ Tuyết không có sụp đổ là được! Che giấu! Nhất định phải che giấu! A a a!!! “Đang ở đâu?” Sở Vân Hiên chỉ về một hướng: “Ở quán táo lớn bên kia.” Giang Ảnh trừng Sở Vân Hiên một cái: “Ngươi với ta cũng là ở đó ăn đúng không? Lúc chúng ta ăn thì nàng cũng ở đó à?” “Không có, nàng vẫn chưa tới đâu, ta không đến mức làm đến mức độ này chứ?” “Hừ! Tin là ngươi cũng vậy thôi.” Sau đó bọn họ cùng nhau đi về phía quán ăn. Sở Vân Hiên sắp xếp cho Liễu Gia Nhất ở trên lầu ba. Cho nên, đến lúc đó phải trực tiếp lướt qua lầu hai. Nhưng bây giờ Tịch Sơ Tuyết đang phải chờ thì rất sốt ruột. Cho nên, Sở Vân Hiên vẫn phải nhắn tin với nàng…… Một bên khác. Tịch Sơ Tuyết nhận được tin nhắn của Sở Vân Hiên. Hiện tại nàng và Liễu Gia Nhất đang ngồi chung một chỗ. Hai người cũng đang bàn tán về chuyện của Sở Vân Hiên, đều cảm thấy có chút buồn cười. “Sở Vân Hiên nhắn tin.” Tịch Sơ Tuyết nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận