Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 930: đây mới là chân tướng

Chương 930: Đây mới là chân tướng
Đám người xôn xao cả lên.
Mà nghe vậy, Diệp Thần và người của Diệp gia mắt lóe lên vẻ phẫn nộ và hung ác.
"Diệp Tiêu! Ngay cả thân nhân cũng giết, ngươi còn là người sao?"
"Hả?" Diệp Tiêu nhướng mày nhìn về phía Diệp Thần: "Thân nhân? Thân nhân chó má, vậy theo ngươi nói, chẳng lẽ phụ thân ngươi không phải người? Sao? Chẳng lẽ ngươi muốn chất vấn lời bệ hạ nói không đúng sự thật à?"
Diệp Thần nhất thời á khẩu không trả lời được.
"Người đâu, cho ta..."
Diệp Tiêu lúc này cắt ngang hắn, ánh mắt nhìn về phía Thần Phong Đế Vương.
"Bệ hạ, thật giỏi trò mượn đao giết người, thật giỏi màn dối trời gạt biển. Diệp Đường chết, ngươi nói gì cũng không ai phản bác được, ngươi cho rằng trên đời này không ai biết chân tướng sự tình, nhưng xin lỗi, trước khi chết Diệp Đường, ta đã hành hạ hắn một phen, mọi chuyện ta đều biết."
Thần Phong Đế Vương con ngươi co lại, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.
"Chư vị không cần chờ, động thủ đi." Thần Phong Đế Vương nói.
Sưu——
Diệp Thần lao thẳng về phía Diệp Tiêu.
Nhưng từ trên người Diệp Tiêu lại bộc phát ra một luồng sức mạnh cường đại.
Hai người đối chưởng, Diệp Thần bay thẳng ra ngoài.
"Cái gì!?"
Thấy cảnh này, tất cả mọi người con ngươi co rụt lại, lộ vẻ không dám tin.
"Thần Đạo cảnh nhị tinh! Hắn còn mạnh hơn ta? Hắn không phải phế vật sao?"
Diệp Thần không dám tin nhìn Diệp Tiêu.
Tất cả mọi người đều không dám tin!
Hóa ra Diệp Tiêu này không phải phế vật!
Hóa ra nhiều năm qua, hắn luôn ẩn nhẫn!
Thảo nào hắn có thể giết Diệp Hải!
"Thú vị đấy."
Tô Điệp ngồi đó, vẻ mặt như đang xem kịch vui.
Diệp Tiêu nhìn Thần Phong Đế Vương nói: "Sự tình đâu có như bệ hạ nói? Độc, là do ngươi cho Diệp Đường, mục đích là để đầu độc phụ thân ta, Diệp Đường thì muốn vị trí gia chủ Diệp Gia, còn ngươi thì muốn binh quyền. Phụ thân ta chinh chiến nhiều năm, được lòng dân, được dân ý, trong quân đội lời ông còn có tác dụng hơn cả ngươi. Công cao lấn chủ đạo lý, ta nghĩ mọi người đều rõ."
"Còn ngươi..."
Diệp Tiêu chỉ vào Thần Phong Đế Vương: "Chỉ là một kẻ hèn hạ, bụng dạ hẹp hòi, vô tình vô nghĩa, Diệp Gia chinh chiến nhiều năm, muốn phản đã sớm phản, mà ngươi, chỉ vì suy đoán của bản thân, không, chỉ vì tư dục bản thân, lại nhẫn tâm hãm hại phụ thân ta, thậm chí hôm nay nhiều năm sau còn muốn đổ hết mọi chuyện cho một mình Diệp Đường, Diệp Đường đáng chết, nhưng ngươi cũng nên chết!"
"Nói bậy! Thật là nói bậy!"
Thần Phong Đế Vương giận dữ mắng mỏ.
"Diệp Tiêu, nếu ngươi cảm thấy vừa rồi bản đế nói những điều đó trúng tim đen của ngươi, thì đó không phải vấn đề của bản đế, bởi vì thực tế ngươi cũng đã thừa nhận những điều đó là do ngươi làm, nhưng việc ngươi bôi đen bản đế, thì chính là không đúng."
Diệp Tiêu nói: "Không thì ngươi cho rằng vì sao sau khi hạ độc ta còn muốn qua chém đầu Diệp Đường? Chẳng phải vì muốn biết những chuyện này từ miệng Diệp Đường sao? Lúc đầu ta tưởng Diệp Hải biết những chuyện này, nên đã khống chế Diệp Hải đến lúc phát hiện xác hắn trong sơn động, đáng tiếc hắn không biết, hết cách, vậy chỉ còn cách tiếp tục ra tay với Diệp Đường."
Thực tế những điều này là từ miệng Diệp Hải mà ra.
Nhưng hắn rất thông minh.
Nếu hắn nói từ miệng Diệp Hải thì Thần Phong Đế Vương sẽ chất vấn Diệp Hải biết cái rắm gì.
Dù sao đây chính là sự thật, nói từ ai đều như nhau.
Mọi người cũng thấy lời Diệp Tiêu nói có đạo lý.
Nhưng không ai lên tiếng.
Diệp Tiêu nói: "Ta biết nói ra những điều này cũng không thể làm gì được ngươi, nhưng đây chính là nguyên nhân ta đến hôm nay, ta chỉ muốn để tất cả mọi người biết bộ mặt ghê tởm của ngươi, vậy là đủ! Còn chuyện có chứng cứ hay không, có tin hay không, xem như tặng cho ngươi, mỗi người một ý! Chẳng phải ngươi hay nói vậy sao?"
Diệp Tiêu nói xong thì cười chế nhạo.
"Người đâu! Bắt Diệp Tiêu lại cho ta!"
Diệp Tiêu tùy tiện nói tiếp: "Đừng vội, còn một chuyện nữa."
Nói xong, Diệp Tiêu nhìn về phía người của Linh Kiếm Phái, nói: "Cái chết của Bạch Mặc, quả thật không liên quan đến ta, ta cũng không biết hắn chết thế nào, những năm này ta đúng là luôn ẩn nhẫn, nhưng cảnh giới của ta cũng chỉ ở Thần Đạo cảnh nhị tinh, nếu chư vị cảm thấy ta ở Thần Đạo cảnh nhị tinh, hoặc Thần Đạo cảnh không tới có thực lực đó thì ta cũng không biết nói gì hơn."
"Hừ! Ta không cần biết có phải do các ngươi hay không, hiện tại các ngươi đều không thể sống."
Bạch Tông Chủ lạnh giọng nói.
Chuyện này nhìn bề ngoài là việc tư giữa Diệp Gia và đế vương.
Quả thực không liên quan gì đến con trai ông Bạch Mặc.
Nhưng bây giờ, ông cũng không rõ tình huống thế nào.
Ông liền tạm thời nhận định là bọn họ làm.
Coi như không phải cũng không sao.
Ông vẫn muốn giết!
Lý do?
Kẻ mạnh cần gì lý do?
"Ôi dào được rồi được rồi."
Sở Vân Hiên cười cười, sau đó vỗ vỗ vai Diệp Tiêu nói: "Cái tên Bạch Mặc đó là do ta giết đấy."
Diệp Tiêu hơi nhướng mày nhìn về phía Sở Vân Hiên.
"Sở Huynh, ngươi?"
Sở Vân Hiên nói: "Dù sao người ta hiện giờ cũng không màng gì mà muốn giết chúng ta, vậy nói ra có phải cũng vậy thôi không? Dù sao hôm nay mục đích của ngươi đã đạt được rồi, cho thế nhân biết Thần Phong Đế Vương này là người thế nào."
"Chỉ bằng ngươi mà giết con trai ta? Ngươi có thực lực đó sao?"
Bạch Tông Chủ đôi mắt nheo lại hỏi.
"Ấy ấy à, ta nói không phải ta giết con ngươi, ngươi lại không tin, nhất định nói là ta giết, hiện tại ta nói chính ta giết, ngươi vẫn không tin, còn hỏi ta có thực lực này không, vậy rốt cuộc có hay không đây? Vậy ngươi nói xem."
Sở Vân Hiên cười nói.
"Hỗn trướng! Bắt chúng cho ta!"
Bạch Tông Chủ cũng tức giận mắng mỏ.
Tô Điệp rất bình tĩnh.
Không ngờ hôm nay có thể xem được trò hay như vậy.
"Bất quá, vị Sở công tử này sẽ không hiểu lầm ta cái gì chứ?"
Tô Điệp nghĩ thầm trong lòng.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì, hắn thông minh như vậy chắc sẽ không.
"Sở Huynh, ngươi lui trước đi, ta giải quyết tên này."
Diệp Tiêu nói.
Lần này bọn họ đến, thứ nhất là nhân cơ hội công bố chân tướng năm đó cho mọi người biết.
Thứ hai, thực ra là định giết chết Thần Phong Đế Vương.
Đương nhiên, đây là ý nghĩ của Diệp Tiêu, Sở Vân Hiên không hề hay biết.
Diệp Tiêu có khả năng giải quyết được hắn, lần này không nắm bắt, sau này càng khó hơn.
Sở Vân Hiên lại nói: "Lui trước, có biện pháp."
Nghe lời Sở Vân Hiên, Diệp Tiêu cau mày.
"Được!"
Hôm nay hắn ra tay, tỉ lệ chém giết Thần Phong Đế Vương không quá 30%.
Mà Sở Vân Hiên đã nói như vậy, Diệp Tiêu càng lựa chọn tin tưởng Sở Vân Hiên.
Có lẽ như vậy cơ hội còn lớn hơn.
Rồi hai người trong tay lấy ra phù lục giống nhau.
Đây cũng là do Diệp Tiêu đưa cho Sở Vân Hiên.
"Ngăn chúng lại!"
Nhưng căn bản không kịp, hai người cứ như vậy biến mất trước mắt bọn họ.
Nói đúng ra, Linh Kiếm Phái đã ngưng tụ kết giới.
Nhưng kết giới không hề ngăn cản được bọn họ.
"Lại là phù lục lục phẩm! Bọn chúng vậy mà có thể lấy ra phù lục lục phẩm đại không gian chú??"
"Quả nhiên không đơn giản! Mặc Nhi nhất định là bị chúng giết! Tìm cho ta! Đuổi theo cho ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận