Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 627: lại sáng tạo thế lực

Chương 627: Lại sáng tạo thế lực
Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U đi trên đường trong thành.
Chấn Thiên Thành rất lớn.
Muốn mua bất kỳ thứ gì, tại Chấn Thiên Thành này cơ bản đều có thể tìm thấy.
Hai người đến một nhà khách sạn.
"Nếm thử cái món rượu bát trọng thiên cùng đồ ăn xem sao."
Hai người gọi một ít đồ.
Món rượu và đồ ăn bát trọng thiên này rất nhiều.
Hơn nữa hương vị cũng coi như tạm được.
Dù sao nơi này có rất nhiều dân bản địa bát trọng thiên.
Những dân bản địa này, không ít người đều không có tu vi gì.
Bọn họ sẽ cày cấy, cất rượu, nuôi một chút súc vật.
Cho nên, ở bát trọng thiên này, tuyệt đại đa số cửa hàng, thật ra đều do những dân bản địa này mở.
Có thể nói một cách dễ hiểu, bọn họ giống như là NPC.
Nhưng mà, sản lượng cũng không nhiều.
Đa số người, họ nấu rượu, nuôi súc vật đều là để nhà mình ăn.
Mà lại, những súc vật này không phải là gà, vịt, ngỗng, heo, dê, bò gì.
Mà là những con vật khác thay thế.
Hương vị chỉ có thể nói nghe còn được, chứ không tính là ngon.
"Bất quá vẫn rất đắt."
Sở Vân Hiên nói.
"Đắt là đương nhiên rồi, hai vị vừa mới đến bát trọng thiên đúng không? Rượu ở đây chúng ta, đồ ăn đều rất khan hiếm, của hiếm thì quý thôi."
Ông chủ quán cười nói.
"Bất quá ta nghe nói ở thất trọng thiên có người rất lợi hại, hình như còn sáng tạo ra pháp tắc, các ngươi từ thất trọng thiên đến chắc phải biết chuyện này chứ."
Diệp Linh U: "Ừ, biết."
"Có giống như lời đồn không?"
"Cũng không kém bao nhiêu, rượu dễ uống, đồ ăn so với mấy món này ngon hơn gấp mấy chục lần." Diệp Linh U đáp.
"Ta cũng mới nghe gần đây thôi, ta còn nghe nói là có một số thế lực bát trọng thiên đã phái cường giả qua đó, định nói chuyện hợp tác với người này." Ông chủ nói.
Sau đó ông bổ sung thêm một câu: "Nói là nói chuyện hợp tác, ta đoán nếu không đàm phán được, khả năng lớn là sẽ động thủ."
Sở Vân Hiên và Diệp Linh U nhìn nhau.
Ông chủ: "Nhưng mà ta lại nghe nói người này đã đến bát trọng thiên rồi."
"Chuyện này sao." Sở Vân Hiên sờ cằm.
"Các ngươi ăn đi."
Ông chủ đi ra ngoài.
Diệp Linh U nhìn Sở Vân Hiên: "Tình hình không ổn rồi, trận chiến hôm nay, chắc nhiều người để mắt tới ngươi rồi."
"Có gì mà không ổn, ngươi cứ yên tâm đi, hôm nay dù ta có tuyên bố với toàn bộ bát trọng thiên, ta cũng sẽ không sao."
Chỉ cần là người thông minh, họ sẽ biết, giá trị sống sót của Sở Vân Hiên cao hơn so với việc g·iết hắn gấp mấy trăm lần.
Chỉ riêng một việc sáng tạo ra pháp tắc thôi, hôm nay Sở Vân Hiên đến bất cứ thế lực nào ở bát trọng thiên, những thế lực này đều phải bắt hắn về cung phụng.
Nhưng, một khi Sở Vân Hiên gia nhập thế lực nào đó.
Thì Sở Vân Hiên mới thực sự gặp nguy hiểm.
Bởi vì lúc đó những người khác mới thật sự muốn ra tay.
Sở Vân Hiên vuốt cằm: "Ngược lại, ta đột nhiên có một ý tưởng."
"Hả?"
Diệp Linh U tò mò nhìn Sở Vân Hiên.
"Ăn cơm xong đi một chuyến tới tội ác công hội."
Nhị hộ pháp La Sinh đi theo Sở Vân Hiên và Diệp Linh U đến quán này.
Hắn ngồi ở không xa, gọi một chút đồ ăn.
Vừa gọi xong, Sở Vân Hiên và Diệp Linh U đã đi.
"Không phải chứ......"
La Sinh tranh thủ đứng dậy đuổi theo.
"Này này này, khách quan, rượu còn chưa lên mà."
"Bỏ đi."
La Sinh đuổi theo.
"Hả?"
Hắn nhíu mày nhìn Sở Vân Hiên, vậy mà họ lại đi tới chỗ của các thế lực.
"Có ý gì? Chẳng lẽ hắn định ở bát trọng thiên tạo thế lực sao?"
Điên rồi sao?
Ở thất trọng thiên hắn có thể thành công là vì ở thất trọng thiên có khu an toàn.
Nhưng ở bát trọng thiên này không có cái gọi là khu an toàn.
Cứ lấy cái đơn giản nhất mà nói.
Ngươi mở cửa hàng.
Cửa hàng này lập tức sẽ bị đập phá.
Hoặc là có người trực tiếp đến cửa hàng của ngươi chiến đấu, ngươi làm sao mà đối phó?
Hoặc là nói, các thế lực kia hạ lệnh, ai dám đến mua đồ của hắn, trực tiếp g·iết.
Vậy còn ai dám mua?
Cho nên, cách làm của hắn ở thất trọng thiên không thể nào thực hiện ở bát trọng thiên này.
"Trẻ tuổi, vẫn còn quá trẻ."
La Sinh lắc đầu.
Hắn hy vọng Sở Vân Hiên tiếp tục khiêm tốn.
Sau đó hắn có thể tìm cơ hội tóm lấy.
Bây giờ nếu hắn cao ngạo như vậy, những người để mắt đến hắn sẽ càng nhiều.
Hắn La Sinh bây giờ đã bị đuổi khỏi g·iết lâu rồi, làm sao mà cạnh tranh với những người đó đây?
Sở Vân Hiên đi tới.
"Có thể tạo thế lực không?"
"Tạo thế lực cần một tỷ điểm tích lũy."
Sở Vân Hiên: "Ta ở thất trọng thiên có thế lực, cấp bảy thế lực, đến bát trọng thiên này thì thao tác thế nào?"
"Bắt đầu lại từ đầu, không có bất cứ quan hệ gì với thế lực ở thất trọng thiên, đương nhiên, ngươi vẫn là tôn chủ thế lực ở thất trọng thiên, nhưng tại bát trọng thiên, thế lực của ngươi phải bắt đầu lại."
Sở Vân Hiên gật đầu: "Được, tạo thế lực, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Điện."
Cô gái kia rõ ràng sửng sốt.
Tên tuổi gì mà lại khoe khoang thế?
"Ta nhắc nhở một chút, bát trọng thiên rất nguy hiểm, với tên thế lực này của các hạ, e là..."
Sở Vân Hiên: "Không sao."
"Được."
"Ngoài ra, bên Bắc Phong Thành còn cửa hàng trống không?" Vị trí không quan trọng."
"Không có, hiện tại bất cứ chỗ nào ở bát trọng thiên cũng không có cửa hàng."
Sở Vân Hiên: "Vậy nếu chủ thuê cửa hàng ch·ết thì sao?"
"Vậy thì cũng phải xếp hàng, hiện tại số người hẹn trước mua cửa hàng đã lên đến hơn ba trăm người."
Sở Vân Hiên: "......"
Xem ra, cửa hàng này của hắn không mở được rồi.
"Được, đa tạ."
Sau đó, Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U rời đi.
"Vậy phải làm sao đây?" Diệp Linh U tò mò hỏi.
Cảm thấy rất kỳ quái. Không hiểu sao lại thấy những việc kiểu như “âm mưu xảo quyệt” thế này của Sở Vân Hiên rất hấp dẫn.
Rất mong chờ xem hắn sẽ làm gì tiếp theo.
Dù sao thì Sở Vân Hiên này đúng là một quỷ tài.
Không chỉ thể hiện ở những khía cạnh này.
Mà khi chiến đấu, hắn cũng có thể thể hiện một mặt quỷ tài của mình.
Sở Vân Hiên nói: "Về phủ Thiên Cực trước, nói chuyện với họ xem."
"Ừm."
Phủ Thiên Cực.
Sở Vân Hiên cùng Diệp Linh U đến nơi này.
La Sinh nấp trong bóng tối theo dõi, cau mày.
"Phủ Thiên Cực? Sao họ lại có thể trực tiếp tiến vào phủ Thiên Cực?"
La Sinh bỗng nhận ra: "Thảo nào vào bát trọng thiên mấy tháng không có động tĩnh gì, hóa ra là có dính dáng đến phủ Thiên Cực."
"Ha ha ha, Sở lão đệ, trở về rồi đấy à."
Trần Thiên Hải cười chào hỏi một tiếng.
"Trần phủ chủ."
"Đi đấu trường vong sinh sao?"
Sở Vân Hiên gật đầu.
"Vậy thân phận của ngươi chắc chắn đã bại lộ rồi, có lẽ đã có một số người thấy ngươi tiến vào phủ Thiên Cực."
Sở Vân Hiên gật đầu, cố ý nói: "Cho nên tìm Trần phủ chủ cũng là để cáo từ."
Sở Vân Hiên đương nhiên cố ý nói vậy, chỉ để thăm dò ý của hắn mà thôi.
"Vì sao?" Trần Thiên Hải biết mà vẫn cố hỏi.
Sở Vân Hiên nói: "Thân phận của ta khá đặc biệt, có nhiều kẻ thù, nhất là g·iết lâu, bây giờ tin tức ta ở phủ Thiên Cực chẳng mấy chốc sẽ lan truyền ra, đến lúc đó phủ Thiên Cực có lẽ sẽ chịu ảnh hưởng lớn, cho nên... Hay là rời đi trước thì hơn."
"Ha ha ha! Không cần!" Trần Thiên Hải cười lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận