Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 204: Ngươi tuyển ai?

Chương 204: Ngươi chọn ai?
Sụp! Hoa Thần tâm tính sụp đổ! Hắn yêu thích nữ thần đến vậy. Thậm chí nguyện ý vì một người đàn ông, cùng những nữ sinh khác cùng hưởng. Thì là, trên thế giới này quả thực rất bình thường. Người có năng lực quả thực cũng có rất nhiều người ba vợ bốn nàng hầu. Nhưng mà......
A a a!! Liễu Gia Nhất, Tiêu Thất Nguyệt! Hai vị nữ thần đại học của các nàng a! Cái này? Uông Minh Nguyệt cũng choáng váng. A? Còn có thể như thế sao? Nàng vốn cho rằng muốn tìm lại thể diện. Nàng vốn cho rằng Liễu Gia Nhất và Tiêu Thất Nguyệt ái mộ bạn trai, trên thực tế các nàng cũng bị lừa rồi. Vậy các nàng còn mặt mũi nào nữa chứ. Hơn nữa còn có một hồi trò hay để xem chứ. Hai nữ thần, bạn thân, vì một người đàn ông mà xé nhau. Điều đó quá sung sướng a. Nhưng mà...... Nàng là vạn vạn không nghĩ tới. Các nàng vậy mà đều là bạn gái của Sở Vân Hiên. Đồng thời, các nàng cũng đều biết. Hơn nữa đều chấp nhận? Các nàng là Tiêu Thất Nguyệt và Liễu Gia Nhất a!
"Con mẹ nó!" Những nam sinh kia nhìn Sở Vân Hiên với ánh mắt phảng phất như đang nhìn thần thánh.
"Người anh em này, con mẹ nó, quá nghịch thiên rồi!"
"A? Hai vị nữ thần của ta a con mẹ nó!"
"Không phải...... Một kiếm chém yêu hoàng liền có thể như vậy sao? Vậy có phải nói nếu ta một kiếm chém yêu hoàng, ta cũng có thể à?"
"Con mẹ nó! Ta mẹ nó hâm mộ khóc a!! A a a!!"
"Sở sinh, ta mộng!"
"Con mẹ nó!?"
"......"
Tiêu Thất Nguyệt và Liễu Gia Nhất không còn cách nào khác. Ít nhất như vậy, coi như có thể chấp nhận. Mặc dù các nàng cũng rất khó chịu khi bị bạn học cho là chấp nhận chung một bạn trai. Nhưng ít ra so với việc để bạn học nghĩ các nàng bị Sở Vân Hiên bắt cá hai tay. Sau đó bạn thân xé nhau thì tốt hơn nhiều đúng không? Dù sao trên thế giới này, chuyện này vẫn được mọi người công nhận. Nói đúng hơn là, cả hai người bọn họ đều là nữ thần hoa khôi, chuyện này có thể mọi người không tiếp thu được. Nhưng không còn cách nào khác. Như vậy đã là phản ứng nhanh chóng và kết quả tốt nhất của các nàng khi đối mặt với tình huống này.
"Ha ha ha, thật... Thật tốt." Hoa Thần khó nhọc nặn ra một nụ cười nói.
"Ta là không nghĩ tới hai người các ngươi vậy mà......" Uông Minh Nguyệt ngơ ngác nói.
Tiêu Thất Nguyệt nói: "Nói như thế nào đây? Chính là thích một người không nghĩ nhiều lắm a, đúng không thất thất?"
Liễu Gia Nhất: "Đúng vậy, ta cảm giác cũng không có gì, được cùng người yêu thích cùng một chỗ chính là một niềm hạnh phúc, đúng không tiên nữ tháng bảy?"
"Ừ, đúng vậy." Tiêu Thất Nguyệt liên tục gật đầu.
"Anh bạn, anh quá ngầu!" Một nam sinh giơ ngón tay cái về phía Sở Vân Hiên.
"A a a a, thật không?" Sở Vân Hiên cũng cười.
Tiếp đó...... Hông của hắn bị hai người phụ nữ cười nhẹ nhéo một cái đồng thời.
Tê ——
"Ha ha ha, mọi người đến đông đủ rồi, vậy thì vào chỗ đi." Sở Vân Hiên cười nói.
"À đúng, vào chỗ vào chỗ."
Sau đó Sở Vân Hiên ngồi xuống, bên trái bên phải là Tiêu Thất Nguyệt và Liễu Gia Nhất.
Sắc mặt Hoa Thần cực kỳ khó coi. Thằng hề! Hắn là thằng hề a!
"Cái kia, đều tới rồi, vậy mọi người nâng chén đi." Hoa Thần nói.
Đám người đứng lên. Uống một ngụm rượu, mọi người bắt đầu trò chuyện riêng. Nhưng mà sự chú ý của phần lớn mọi người chắc chắn là dồn vào Sở Vân Hiên, Liễu Gia Nhất và Tiêu Thất Nguyệt.
"Tháng bảy, kính cậu một ly."
"Vậy tôi cũng phải kính thất thất cậu một ly." Tiêu Thất Nguyệt cũng nâng chén.
Sở Vân Hiên nâng chén: "Ta cũng đến, chúc chúng ta cuộc sống hạnh phúc."
Hai nữ: "......" Thật là ghê tởm!
Ba người chạm cốc.
Hoa Thần nắm chặt nắm đấm dưới gầm bàn. Đáng chết!
"Ha ha ha, các ngươi thật sự hạnh phúc a." Uông Minh Nguyệt chật vật gượng cười nói.
"Thì là vậy đó, sống là sống cho mình, mình vui vẻ hạnh phúc là được rồi." Tiêu Thất Nguyệt nói.
Liễu Gia gật đầu: "Ai nói không phải thì sao."
"Ha ha ha." Hoa Thần uống một ngụm rượu khó chịu cười một tiếng.
Buổi họp lớp này, cũng vì sự xuất hiện của Sở Vân Hiên mà hoàn toàn đổi vị. Chờ một lúc, tất cả mọi người đến mời rượu, bắt chuyện với Sở Vân Hiên. Hoàn toàn bỏ quên Hoa Thần, người tổ chức cuộc họp lớp.
Rất nhanh, buổi họp mặt kết thúc.
"Vậy mọi người lần sau gặp lại nhé." Tiêu Thất Nguyệt vẫy tay nói.
"Lần sau gặp."
"Sở thiếu, sau này phải chiếu cố một chút ta à."
"Đúng vậy đúng vậy Sở thiếu, một kiếm chém yêu hoàng, có thể quen biết Sở thiếu, thật là vinh hạnh của chúng ta a."
"......"
Sở Vân Hiên cười nói: "Mọi người chiếu cố nhau, mọi người chiếu cố nhau."
Sau đó, đám người nhao nhao tản đi.
"Hô." Sở Vân Hiên thở ra một hơi.
Nhưng mà Liễu Gia Nhất và Tiêu Thất Nguyệt vẫn không buông tay Sở Vân Hiên.
Trước mặt Uông Minh Nguyệt, các nàng đã thắng. Bởi vì "bạn trai" của các nàng ưu tú hơn. Vậy bây giờ, là cuộc đấu giữa hai cô gái. Uông Minh Nguyệt không tính là bạn thân thực sự. Chỉ là quen biết lâu dài thôi. Nhưng mà hai người bọn họ, là bạn thân thực sự. Bất quá ai cũng không muốn thua ai cả. Như vậy, bây giờ vấn đề tới rồi. Trong ánh mắt liếc của Liễu Gia, Tiêu Thất Nguyệt quả thực là bạn gái Sở Vân Hiên. Trong mắt Tiêu Thất Nguyệt, Liễu Gia Nhất cũng bị Sở Vân Hiên cưa đổ rồi. Nhưng mà các nàng lại rất rõ ràng, giữa mình và Sở Vân Hiên không có tầng quan hệ kia.
Thế nhưng, nếu như lật bài. Tỉ như Liễu Gia Nhất nói cho Tiêu Thất Nguyệt, Sở Vân Hiên là nàng thuê. Như vậy Tiêu Thất Nguyệt sẽ thắng. Nhất định sẽ chế giễu nàng vì sĩ diện, mà làm ra chuyện thuê bạn trai loại này. Ngược lại Tiêu Thất Nguyệt cũng không khác gì.
"Cái kia, thất thất a, bây giờ không có ai, nói cho thật, là khi nào ngươi bắt đầu hẹn hò với Sở Vân Hiên?" Tiêu Thất Nguyệt hỏi.
"Liền mấy ngày trước thôi." Liễu Gia trả lời.
Đối với Sở Vân Hiên, nàng cũng quen biết rồi. Nguyên lai hắn lại chính là một kiếm chém yêu hoàng Sở Vân Hiên! Như vậy, Liễu Gia sẽ biết Sở Vân Hiên mới đến thành phố Lâm An gần đây thôi. Cho nên nàng phải bảo toàn mối "quan hệ nam nữ" với Sở Vân Hiên, những lời của nàng không thể có sơ hở.
"Vậy sao? Anh yêu." Liễu Gia Nhất kéo cánh tay Sở Vân Hiên, cười hỏi.
"Ừ, đúng vậy." Sở Vân Hiên gật đầu.
Tiêu Thất Nguyệt: "......" Tiểu Hiên Hiên giỏi quá đi!
"Vậy ngươi sao bằng ta được, bản tiên nữ và hắn nói chuyện yêu đương ở thành phố Thiên Hoa, đúng không anh yêu, như vậy bản tiên nữ là lớn, em là nhỏ, bản tiên nữ có thể chấp nhận mối quan hệ này, vậy sau này thì sao, cô bé này ngoan ngoãn phục vụ bản tiên nữ này là bà cả đi, nghe rõ chưa?" Tiêu Thất Nguyệt kéo tay Sở Vân Hiên nũng nịu nói.
Sở Vân Hiên: "......"
Liễu Gia Nhất: "......"
"A, buồn cười, bây giờ là thời đại nào rồi mà còn phân chia lớn nhỏ, ai được sủng ái người đó có quyền nói chuyện, người đó mới có thể sai khiến người khác, rất rõ ràng, đương nhiên là ta được sủng ái rồi."
Nói xong, Liễu Gia lôi Sở Vân Hiên về phía mình.
Tiêu Thất Nguyệt cũng kéo: "Hiển nhiên là bản tiên nữ được sủng ái, thế nào? So tài một chút?"
"Được thôi, so tài một chút."
Tiêu Thất Nguyệt: "Vậy thì đi, đi đến nhà Sở Vân Hiên, hai chúng ta so xem ai làm cho hắn thoải mái hơn."
Sở Vân Hiên: "......"
Liễu Gia Nhất: "......"
Không thể không nói, Liễu Gia Nhất nhượng bộ rồi. Dù sao nàng và Sở Vân Hiên không phải người yêu thật sự. Mà tính cách của Tiêu Thất Nguyệt là vậy, quả quyết dù cho ngươi Liễu Gia hiện tại xem như là bạn gái Sở Vân Hiên, ngươi cũng tuyệt đối không dám bước một bước này.
"Hừ, có gì hay chứ, chẳng phải xem hắn về với ai sao?" Liễu Gia nói.
Tiếp đó nàng liếc nhìn Sở Vân Hiên, trong ánh mắt mang theo một tia cầu khẩn.
Ca ca! Cầu xin ngươi đó! Cho chút thể diện đi mà. Dù sao tôi là khách hàng của anh mà.
Nhưng mà Liễu Gia Nhất lại cảm thấy không hợp lý. Về lý mà nói làm sao có chuyện hắn bằng lòng đắc tội bạn gái mình, chứ không muốn đắc tội vị khách hàng này của cô được chứ? Bây giờ phải làm sao đây? Vừa nói lời này xong, Tiêu Thất Nguyệt cũng luống cuống. Ta dựa vào! Quả nhiên bạn gái là có sức mạnh hơn a. Nàng Tiêu Thất Nguyệt dù sao không phải là bạn gái chân chính của Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên chắc chắn sẽ muốn cùng Liễu Gia Nhất đi mà. Bây giờ phải làm sao?
"Vậy... Hay là chúng ta mỗi người nói chuyện riêng với hắn một phút, xem như là để mình bỏ phiếu vậy, thế nào?" Tiêu Thất Nguyệt hỏi.
"Đồng ý." Liễu Gia Nhất vội vàng nói.
"Tôi trước."
Liễu Gia kéo Sở Vân Hiên sang một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận