Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 201: Vậy nếu không ta gọi cho hắn?

Chương 201: Vậy nếu không ta gọi cho hắn?
Sở Vân Hiên cùng Liễu Gia ngồi xuống lại với nhau. Liễu Gia Nhất nhỏ giọng nói: “Kế tiếp ngươi khẳng định là đại gia trọng điểm chú ý đối tượng, cố lên.” Sở Vân Hiên khẽ cười gật đầu: “Đó là đương nhiên.” Hoa Thần lúc này nói: “Ai? Tiêu Thất Nguyệt giáo hoa nổi danh của chúng ta còn chưa đến đâu, như vậy không thể động đũa được.” “Đúng a đúng a, Tiêu tiên nữ còn chưa đến đâu, một trong những nhân vật chính còn chưa đến, chúng ta cũng không thể động đũa.” “Thất thất, các ngươi quen, ngươi giục giục, hỏi nàng một chút đến đâu rồi.” Sở Vân Hiên:???
Tiêu Thất Nguyệt?
A?
Là cái Tiêu Thất Nguyệt kia sao?
Liễu Gia lên tiếng: “Nàng lập tức đến, để chúng ta ăn trước.” “Vậy không được, đợi người đến rồi ăn, mọi người chờ Tiêu tiên nữ vẫn rất vui lòng, không có oán trách nào.” “Ha ha ha, đúng là!” “Vậy thì chờ một chút nhé, mọi người trò chuyện một chút, ôn chuyện một chút đi.” “……” Hoa Thần cùng Chú Ý Tuấn liếc nhau một cái, sau đó mỉm cười, nhìn về phía Sở Vân Hiên, hỏi: “Sở thiếu, không biết cao kiến ở đâu?” Sở Vân Hiên nói: “Võ giả, hiện tại ở Lâm An đại học.” Chú Ý Tuấn lúc này tiếp lời: “Đừng nghe Sở thiếu khiêm tốn, Sở thiếu thật không đơn giản, mọi người ai mà chẳng phải võ giả đúng không? Chắc chắn vẫn có thân phận ngầu hơn nữa.” Sở Vân Hiên nghĩ nghĩ nói: “Thân phận ngầu thì ngược lại không có, chỉ là làm chút buôn bán nhỏ.” Liễu Gia Nhất ở bên cạnh rất khẩn trương. Chỉ sợ Sở Vân Hiên nói sai, sau đó bị vạch trần. Bởi vì nàng biết, Sở Vân Hiên nhất định sẽ bị đám người chú ý.
“A đúng vậy, một chút việc làm ăn nhỏ, không đáng nhắc đến.” Liễu Gia Nhất vội vàng nói.
“Thất thất, đàn ông hễ nói một chút việc làm ăn nhỏ thì chắc chắn là khiêm tốn, mọi người lại không có người ngoài, tùy tiện tâm sự đi.” Uông Minh Nguyệt cười nói.
“Ách, ha ha ha, được.” Liễu Gia Nhất lúng túng cười cười.
Hoa Thần hỏi: “Không biết Sở thiếu làm kinh doanh về lĩnh vực nào?” “Dây chuyền quán rượu.” Sở Vân Hiên trả lời.
“A? Dây chuyền sao? Lợi hại à, tuổi còn trẻ đã làm lớn như vậy, vậy có phải hay không cần thường xuyên bay đi các nơi?” Hoa Thần hỏi.
Chú Ý Tuấn nói: “Nếu mà vậy thì mua máy bay tư nhân cho thoải mái, cũng rất thuận tiện, Sở thiếu có không?” Sở Vân Hiên lắc đầu: “Cái này xác thực không có, bất quá ngược lại cũng có ý định về phương diện này.” “Phụt ---” Uông Minh Nguyệt nhịn không được trực tiếp bật cười.
“Khụ khụ, kia, uống trà bị sặc không sao không sao.” Uông Minh Nguyệt cười giải thích.
Chú Ý Tuấn cùng Hoa Thần trong lòng cũng nở nụ cười.
Cũng có thể ra vẻ đấy chứ.
Chú Ý Tuấn sau đó nói: “Như vậy sao? Ta vừa hay quen một ông chủ kinh doanh máy bay tư nhân, máy bay tư nhân của hắn còn có Linh Thạch ủng hộ, có năng lực phòng ngự rất mạnh, thậm chí gặp phải yêu thú tập kích cũng không phải rất sợ, mọi người hẳn là cũng biết, chính là Càng Tài Hoa, ta với hắn đặc biệt quen, có muốn ta giới thiệu một chút cho ngươi không? Giảm giá không thành vấn đề.” “Oa! Ngươi vậy mà quen Càng Đổng à.” “Càng Đổng làm ăn này lớn quá rồi đấy!” “Minh Nguyệt, bạn trai của cậu thật là lợi hại à, đây chính là nhân vật lớn đó.” “Quả nhiên có thể theo đuổi được Trăng Sáng không đơn giản à.” “……” Mọi người thấy Chú Ý Tuấn nhao nhao kinh ngạc.
Uông Minh Nguyệt cũng mặt đắc ý nói: “Ha ha ha, sau này mọi người có cần hỗ trợ, tớ có thể bảo bạn trai tớ liên lạc với Càng Đổng một chút.” Liễu Gia vừa nghe thấy cái này thì đôi mày khẽ nhíu một chút.
Xảy ra chuyện rồi.
Sở Vân Hiên thì gật đầu: “Được.” Ơ?
Nghe được lời Sở Vân Hiên nói, Hoa Thần ngược lại sững sờ.
Vẫn còn khá đấy chứ.
Chú Ý Tuấn cùng Uông Minh Nguyệt cũng không nghĩ đến Sở Vân Hiên này lại có thể ra vẻ đến vậy.
“Vậy được, ta gọi cho hắn một cuộc điện thoại.” Chú Ý Tuấn lấy điện thoại di động ra lật qua lật lại.
“Trí nhớ của tôi này.” Chú Ý Tuấn vỗ trán một cái: “Đây là điện thoại riêng của tôi, điện thoại của Càng Đổng tôi cất ở cái máy khác, trên đó là một số cách liên lạc với giới võ giả và giới doanh nhân lớn, để ở nhà rồi, chờ tôi về sẽ giúp cậu liên hệ.” Liễu Gia thở phào một hơi.
Còn may còn may.
Sở Vân Hiên mỉm cười nói: “Vậy nếu không để tôi liên hệ cho?” “Hả?” Chú Ý Tuấn nhíu mày một cái.
Đám người cũng ngây người ra.
Sau đó Sở Vân Hiên lấy điện thoại di động ra, gọi một dãy số, còn cố tình để loa ngoài.
“Uy, Vân Hiên à.” Giọng Càng Tài Hoa sảng khoái truyền đến.
“Càng thúc, đang bận à?” Càng Tài Hoa cười nói: “Đang trên đường về, có chuyện gì cậu cứ nói đi.” “Là thế này, con muốn mua một chiếc máy bay tư nhân, nghe nói công ty của ngài còn có linh lực che chắn, rất an toàn, con muốn tìm hiểu rõ hơn.” “Ha ha ha, cái đó là thật đấy, một số máy bay quân sự của tam đại thế lực đều là do bên ta cung cấp, quả thực khá an toàn, thậm chí yêu thú cấp lĩnh vực bay đến cũng không đánh tan được phòng ngự linh lực này đâu, nếu cậu muốn thì ta cho cậu một chiếc là được rồi.” Mọi người há hốc miệng.
Thật hay giả vậy?
Liễu Gia Nhất môi nhỏ hơi hé nhìn Sở Vân Hiên.
Hắn thật sự quen Càng Tài Hoa sao?
Không phải, anh chàng này rốt cuộc làm gì vậy chứ?
Thực lực thì mạnh, lại còn quen cả nhân vật như thế này.
Anh đến đây làm bạn trai share à?
Anh thật sự vì tán gái à?
Chán vậy sao?
“Ha ha ha, Càng thúc hào phóng, a đúng rồi là như vầy, con có người bạn này.” Sở Vân Hiên liếc nhìn Chú Ý Tuấn bên cạnh.
“Tên là Chú Ý Tuấn, hắn nói là quen thân với ngài lắm, muốn gửi lời thăm hỏi đến ngài.” Vẻ mặt tuấn tú của Chú Ý Tuấn biến đổi.
Càng Tài Hoa suy tư một chút: “Chú Ý Tuấn...... Còn thân thiết với ta sao? Vân Hiên à, ta không biết người này à, cậu cẩn thận chút nhé, thời buổi này lừa đảo nhiều lắm cẩn thận kẻo bị lừa đó.” Lời này vừa nói ra......
Vẻ mặt tuấn tú của Chú Ý Tuấn trong nháy mắt trở nên tái mét.
Những học sinh khác thậm chí bắt đầu cảm thấy xấu hổ.
Thật là lúng túng quá.
Chính mình nói quen thân với người ta Càng Tài Hoa lắm.
Điện thoại cũng không tìm thấy.
Sở Vân Hiên người ta ngược lại mới là người quen thân với Càng Tài Hoa.
Sau đó, Càng Tài Hoa thậm chí còn không nhận ra Chú Ý Tuấn, còn coi anh ta là lừa đảo.
Thật sự quá lúng túng.
Cũng ra vẻ quá đấy chứ.
“A ha ha ha, thôi, Càng thúc cứ bận đi, con cúp trước.” Sau đó Sở Vân Hiên cúp điện thoại.
Vẻ mặt tuấn tú của Chú Ý Tuấn cực kỳ khó coi.
Uông Minh Nguyệt cũng “Ha ha ha, có lẽ ông chủ Càng quý nhân hay quên thôi, ha ha ha.” Chú Ý Tuấn lúng túng giải thích.
Vẻ mặt của Uông Minh Nguyệt cũng cực kỳ khó coi.
Còn Liễu Gia thì một mặt hớn hở, kéo tay Sở Vân Hiên, khiêu khích liếc nhìn Uông Minh Nguyệt, đối với Sở Vân Hiên nũng nịu nói: “Anh yêu, vậy anh muốn hay không giới thiệu Càng lão bản cho Chú Ý Tuấn đi? Dù sao cũng là bạn trai của Trăng Sáng mà, em với Minh Nguyệt quan hệ tốt như vậy.” Cố ý!
Nàng biết ý đồ của Uông Trăng Sáng.
Vậy nàng Liễu Gia giờ phải phản công, khẳng định là phải trả lại thôi.
Sở Vân Hiên cười nói: “Em hôn anh một cái, anh sẽ nghĩ thử xem.” “Đáng ghét.” Liễu Gia liếc xéo Sở Vân Hiên.
Đáng ghét!
Lại muốn nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô nàng.
Nhưng mà cô nàng vẫn rất thoải mái à!
Sắc mặt của Hoa Thần cũng rất khó coi.
Nếu như hắn và Càng Tài Hoa quen nhau đến vậy.
Vậy chẳng phải hắn có Koenigsegg One1 rất hợp lý sao?
Thảo!
Tách tách tách --- Chú Ý Tuấn nắm chặt nắm đấm.
Sao!
“Minh Nguyệt, có cần không?” Liễu Gia Nhất lại hỏi một câu.
“Ha ha, không cần.” Uông Minh Nguyệt vẻ mặt khó coi đáp.
Mọi người chứng kiến sự phi phàm của Sở Vân Hiên, nhao nhao bắt đầu nhìn thẳng vào hắn.
“Sở thiếu, lát nữa nhất định phải cùng anh uống một ly thật ngon.” Một nam sinh nói.
“Đúng vậy đúng vậy, Sở thiếu, lát nữa chúng ta phải uống một chút nhé.” “Ha ha, Sở thiếu, anh và Liễu Đại giáo hoa thật sự quá xứng đôi, trai tài gái sắc.” “……” “Ha ha ha được, mọi người khách khí.” Sở Vân Hiên cười một tiếng.
Mà điều này khiến cho Uông Minh Nguyệt, Chú Ý Tuấn cùng Hoa Thần rất khó chịu.
Liễu Gia thì một mực vênh váo mặt mũi.
Uông Minh Nguyệt thầm nghiến răng.
“Sở thiếu, cho hỏi anh đã theo đuổi Liễu Đại giáo hoa của chúng ta như thế nào vậy?” Một người cười hỏi.
Nghe được câu hỏi này, Uông Minh Nguyệt, Chú Ý Tuấn cùng Hoa Thần mắt sáng lên!
Cơ hội đến rồi.
Uông Minh Nguyệt cười nói: “Vậy người ta khẳng định là không đơn giản mới có thể theo đuổi được Thất Thất đó, có đúng không Thất Thất?” Liễu Gia gật gật đầu: “A là.” “Vậy cụ thể là chỗ nào không đơn giản vậy, chúng tôi cũng muốn xem mình khác chỗ nào.” “Đúng vậy đúng vậy, tôi cảm thấy không thể chỉ là đơn thuần vì gia sản vững chắc được đúng không? Lúc đại học, gia thất bất phàm thì nhiều lắm, nhưng cũng có thấy họ theo đuổi được Liễu Đại giáo hoa đâu.” “Sở thiếu, nói một chút đi, chúng tôi cũng muốn xem rốt cuộc kém chỗ nào.” “……” Uông Minh Nguyệt nói: “Kém có thể nhiều lắm, mắt Thất Thất cao lắm đó? Nếu các anh 20 tuổi, Thần Thông cảnh, nắm giữ Lôi, Hỏa, Thời Gian, Không Gian bốn thuộc tính, lại còn đẹp trai, các anh cũng có thể theo đuổi được Thất Thất, đáng tiếc là các anh không có bản lĩnh đó thôi, có đúng không Thất Thất?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận