Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 461: Sở Vân Hiên ra tay!

Chương 461: Sở Vân Hiên ra tay!
"Giỏi thật!"
Tiêu Thất Nguyệt kinh hô một tiếng.
"Thật là lợi hại a."
Uông Tiểu Miêu cũng kinh hô.
Quan Hinh bên cạnh cười nói: "Đó là đương nhiên."
Gia Cát Vân cùng Sở Vân Hiên còn có Đinh Mây Thỉnh, Kỷ Phong, An Tâm, Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết bọn người cùng đi tới ngồi xuống.
"Hắn là tỷ tỷ của ngươi à?"
Gia Cát Vân hỏi.
"Ừm."
"Thật mạnh a."
Lúc này, một người đàn ông trung niên đi tới.
Thấy người tới, Gia Cát Vân vừa ngồi xuống lại đứng lên.
"Mấy vị đang nói chuyện đấy à?"
Hắn cười cười.
Sở Vân Hiên bọn hắn cũng đứng lên.
"Đây là phụ thân ta."
Gia Cát Vân nói.
"Gia Cát thúc thúc."
Sở Vân Hiên lên tiếng.
"Ha ha ha, không cần khách khí, cố lên a, ta rất xem trọng các ngươi."
Gia Cát Hải cười nói.
Sau đó, hắn nói với Gia Cát Vân: "Qua đây một chút."
Gia Cát Vân đi theo hắn rồi rời đi.
"Có chuyện gì không?"
Gia Cát Vân hỏi.
"Nhìn thấy Gia Cát Phong chưa?"
Gia Cát Hải hỏi.
"Hắn tới rồi sao?"
Gia Cát Vân lộ ra một thoáng kinh ngạc.
"Tới cũng không phải vì ngươi mà đến, ngược lại là ngươi và Gia Cát gia ta đối lập."
Gia Cát Vân tự nhiên hiểu ý phụ thân.
Gia Cát Phong rời khỏi Gia Cát gia.
Còn đem hai mươi tư chữ truyền cho truyền nhân của hắn, Sở Vân Hiên.
Bây giờ, rất nhiều người đều chú ý chuyện này.
Đường đường Gia Cát thế gia hai mươi tư chữ mà không so được Sở Vân Hiên, vậy thì có ý gì.
"Nếu ngươi và Sở Vân Hiên may mắn trở thành đối thủ, vậy, ta hy vọng ngươi vô luận thế nào cũng phải chiến thắng hắn."
Gia Cát Hải nói.
Gia Cát Vân thản nhiên: "Chiến thắng hắn cũng như bất cứ ai khác là điều ta muốn làm, nhưng không phải vì cái gọi là mặt mũi Gia Cát thế gia. Sở huynh mà mạnh, thì cho dù hắn tu luyện hay không hai mươi tư chữ, ta cũng không phải đối thủ của hắn. Và ta tin tưởng, ánh mắt Gia Cát Phong tiền bối, không giống như bất cứ ai ở Gia Cát gia phải kém."
"Tóm lại, ngươi vẫn phải rõ ràng cái quan hệ lợi hại này. Đương nhiên, điều này cũng không mâu thuẫn. Ta chỉ là hy vọng ngươi có thể phát huy thực lực thật sự, ta biết ngươi ngưỡng mộ Gia Cát Phong, nhưng dù sao ngươi là người Gia Cát gia."
Gia Cát Vân rất bình thản: "Ta chỉ cảm thấy, một vài tư tưởng quá truyền thống cũ kỹ, là cặn bã, ta chưa từng thấy Gia Cát Phong tiền bối có lỗi gì, sai đều tại Gia Cát gia, chỉ là Gia Cát gia không muốn thừa nhận mà thôi."
Nói xong, Gia Cát Vân quay người đi.
"Tiểu tử này."
Gia Cát Hải bất đắc dĩ cười.
Sau đó, hắn liếc mắt nhìn Gia Cát Phong đang ở trên khán đài.
"Gia Cát Phong tiền bối..."
Gia Cát Hải thở dài.
Có đôi khi, cũng thân bất do kỷ a...
Một hồi rồi một hồi đấu xong.
Mà vẫn chưa có nhân vật mấu chốt nào ra sân.
"Mời rút thăm được số mười bảy, hai tuyển thủ ra trận."
Trên khán đài, Sở Vân Hiên đứng lên.
Sau đó, cùng một nam sinh ở xa đi vào đường chuẩn bị chiến đấu.
Đám người bắt đầu hào hứng.
"Sở Vân Hiên, có ý tứ."
"Đối thủ của hắn là ai?"
"Trần Kim Bình, một thiên tài của một gia tộc ẩn thế. Người khác không biết, nhưng ta biết hắn vào vòng cuộc so tài thành tích là hơn 700 tên. Có lẽ hắn cũng có thực lực đấy."
"Mẹ nó, cuối cùng có thể xem cái tên Sở Vân Hiên này rốt cuộc có bản lĩnh gì không. Nếu không được dùng ngoại lực, ta xem hắn mạnh cỡ nào. Ngược lại có nhiều cường giả đỉnh cấp ở đây, ta chắc là hắn không dám vụng trộm sử dụng đâu."
"Rốt cuộc phải lộ nguyên hình sao?"
"Không đúng! Trận này Sở Vân Hiên thắng chắc, Trần Kim Bình này còn chưa lên tới Lĩnh Vực Cảnh, hắn cũng chỉ Pháp Tắc Cảnh thập tinh thôi. Sở Vân Hiên như thế nào đi nữa, cũng không thể bại dưới tay Trần Kim Bình được."
"......"
"Sở Vân Hiên sao?"
Trần Kim Bình nhíu mày.
Sảng khoái!
Không ngờ hắn lại gặp Sở Vân Hiên ngay vòng đầu.
"Nếu vòng một, một ngàn chọn năm trăm này, ta mà bị loại trực tiếp, vậy chẳng phải là quá mất mặt sao?"
Khóe miệng Trần Kim Bình khẽ nhếch.
Dù nghĩ vậy, trong lòng hắn vẫn có chút hoảng.
Dù cho rằng Sở Vân Hiên có thể làm được nhiều chuyện lợi hại đều dựa vào ngoại lực.
Mà bây giờ, không thể dùng ngoại lực, chắc chắn hắn lộ nguyên hình.
Nhưng hắn cũng không thể coi thường.
Trần Kim Bình đi vào đường chuẩn bị chiến đấu.
Ở chỗ không ai có thể nhìn thấy, hắn lấy ra một thứ rồi nuốt vào.
Sau đó, hắn đi tới bên cạnh Sở Vân Hiên.
"Sở Vân Hiên, lát nữa mà lộ nguyên hình, hay là bây giờ ngươi nên nghĩ xem đến lúc đó giải thích thế nào đi? Ngủ không ngon? Hay trạng thái không tốt? Ha ha ha."
Trần Kim Bình cười.
Lúc này, Thương Thánh nói: "Chọn Linh Khí phải dùng."
"Kiếm."
Trần Kim Bình nói.
Sở Vân Hiên sau đó nói: "Không cần."
Trần Kim Bình: !!!
"Ngươi có ý gì?"
Trần Kim Bình nghiến răng nhìn Sở Vân Hiên.
"Đinh... Cảm nhận được Trần Kim Bình nghiến răng nghiến lợi, nhận thưởng: [Thể phách vĩnh cửu đề thăng 0.3%]"
Sở Vân Hiên sau đó nói: "Thật sự không cần đến mà."
"Hảo! Tốt tốt tốt!"
Ánh mắt Trần Kim Bình ngưng lại: "Mẹ nó, tốt nhất lát nữa ngươi vẫn có thể ra vẻ như vậy."
Nói xong, Trần Kim Bình bước ra ngoài.
Sở Vân Hiên theo sát phía sau.
"Ai? Sở Vân Hiên này sao không cầm Linh Khí?"
"Đúng thế, Con mẹ nó! Chắc là mẹ nó đang giả bộ quá đáng đấy thôi?"
"Mẹ nó, sao ta lại ghét cái kiểu của hắn như thế chứ! Đúng là mẹ nó giả bộ! Trời ơi!!!"
"......"
"Đinh... Cảm nhận 195 người nghiến răng nghiến lợi, nhận thưởng: [kéo dài một ngày chiến lực gấp bội]"
Sở Vân Hiên: "..."
Phần thưởng trâu bò.
Thôi vậy.
Vốn là cũng chẳng trông chờ gì vào cái hệ thống này.
"Rốt cuộc tuổi vẫn còn nhỏ, thằng hề."
Trong thính phòng, Trương Sơ Trần khinh thường lẩm bẩm.
Cách làm của Sở Vân Hiên, trong mắt hắn, là cực kỳ ngây thơ, giống thằng hề rất buồn cười.
Một người như vậy, dù cho bây giờ có chút bản lĩnh, tương lai cũng tuyệt đối không đi xa được.
Thượng Quan Vũ ngồi ở đó, cũng có hứng thú nhìn Sở Vân Hiên.
Trước đây chỉ nghe nói, nhìn video. Thiên Vũ Đại Hội là nơi để thực sự phát huy sức mạnh bản thân.
"Bất quá, chắc là cục diện một chiều thôi."
Thượng Quan Vũ trầm ngâm.
Sở Vân Hiên đối mặt Lĩnh Vực Cảnh Ngũ Tinh, Lục Tinh còn thắng được.
Đối mặt với Pháp Tắc Cảnh thập tinh cùng cảnh giới, sao có thể thua được chứ?
Sở Vân Hiên đi tới, cùng Trần Kim Bình mặt đối mặt.
"Mẹ nó, ngươi có thể đừng ra vẻ không?"
Trần Kim Bình cầm kiếm chỉ thẳng vào Sở Vân Hiên.
"Đây tính là ra vẻ sao? Vậy ta cảm thấy ngươi đánh với ta, nói có thể đánh cho ta lộ nguyên hình cũng là đang giả bộ đấy, có vấn đề gì sao?"
"Ta đó là hợp tình hợp lý."
"Ta không cần Linh Khí cũng là hợp tình hợp lý mà."
Sở Vân Hiên nói.
"Ngươi..."
Trần Kim Bình nghiến răng.
"Được! Vậy ta ngược lại muốn xem ngươi rốt cuộc có thực lực đó không!"
Vút -- Trên người hắn ánh lửa bùng lên, ngược lại là ném thanh kiếm sang một bên, xông thẳng đến chỗ Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên sau đó cũng mang theo ngọn lửa trực tiếp nghênh đón.
Ầm -- Hai cỗ sức mạnh va chạm trong nháy mắt, Sở Vân Hiên lùi về sau mấy bước, kéo dài khoảng cách.
"Hừ, có chút bản lĩnh đấy chứ."
Trần Kim Bình nhịn không được cười to.
Bạn cần đăng nhập để bình luận