Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 101: Nguyên lai là vì Thiên Tinh

Chương 101: Thì ra là vì thiên Tinh, Thiên Diện Ma Hồ không một tên nào chạy thoát. Bọn họ bị đánh gục toàn bộ. Bất kể có bị uy hiếp hay không, bọn họ đến nhân tộc, giết mấy chục sinh viên đại học Thiên Hoa. Việc đó đã định là không thể tha thứ. Thật không may...... Mấy người bạn học của phụ thân, có hai người đã chết vì nhiều nguyên nhân khác nhau. Nhưng tổn thất đã giảm xuống mức thấp nhất. Sở Vân Hiên cùng Tiêu Thất Nguyệt đứng đó.
“Khạc.” Sở Vân Hiên phun một bãi nước bọt.
“Ngươi sao vậy?” Tiêu Thất Nguyệt nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Tiểu gia bị dính đầy phấn.” Sở Vân Hiên nói.
Tiêu Thất Nguyệt:???
“Ngươi thả cái rắm ngũ vị hương ấy! Bản tiên nữ trang điểm tự nhiên, có được không!” Tiêu Thất Nguyệt lập tức cáu.
“Đinh... Cảm nhận được Tiêu Thất Nguyệt tâm tình tiêu cực, thể phách +1000!”
Sở Vân Hiên cũng chỉ vì mấy điểm thưởng tâm tình tiêu cực này mà cố tình nói. Nàng thật sự là trang điểm. Đối với nữ sinh thế giới này mà nói, cảnh giới không thấp, thể hiện da sẽ đặc biệt tốt. Vốn không cần mấy loại mỹ phẩm dưỡng da hay đồ trang điểm. Nhất là với loại mỹ nữ như Tiêu Thất Nguyệt.
Tiêu Thất Nguyệt hít sâu một hơi. Cũng không muốn cãi nhau với Sở Vân Hiên nữa.
“Này.” Nàng thúc cùi chỏ vào Sở Vân Hiên, hỏi: “Sao ngươi lại mạnh như vậy?”
Quá mức dọa người. Huyền thiên cảnh Tứ Tinh, huyết ngược Thần Thông cảnh Nhất Tinh Thiên Diện Ma Hồ. Dù năng lực thực chiến của Thiên Diện Ma Hồ không mạnh lắm, nhưng đó cũng là Thần Thông cảnh mà.
“Hy vọng lần sau ngươi hỏi ta chuyện này ở chỗ khác.”
Tiêu Thất Nguyệt: “......” Nàng liếc mắt nhìn vị trí tiểu huynh đệ của Sở Vân Hiên.
“Xì.”
Sở Vân Hiên: “......”
“Này, nói mới nhớ, lúc nãy ngươi dùng là Phong Trần Thiên Diễn quyết tầng thứ tư?”
Sở Vân Hiên gật đầu.
Tiêu Thất Nguyệt: “......” Tầng thứ tư! Hắn dùng là tầng thứ tư á! Ta dựa vào! Nàng tu luyện đến tầng thứ tư, tốn bảy tám năm á! Hắn mới bao lâu?
“Đinh... Cảm nhận được Tiêu Thất Nguyệt tâm tình tiêu cực, hệ thống giá trị +100000.”
Phong Trần Thiên Diễn quyết tầng thứ tư, đề thăng Tứ Tinh cảnh giới. Mà Sở Vân Hiên cũng chỉ Huyền Thiên cảnh Bát Tinh. À, phải rồi. Vừa nãy hình như còn có sức mạnh tình thánh nữa. Vậy cũng không thể nào huyết ngược Thần Thông cảnh chứ? Siêu quá đáng.
Tần Phong đi tới.
“Huynh đệ, trâu bò!” Anh ta nhìn Sở Vân Hiên nói.
Sở Vân Hiên cười gãi đầu.
“Suýt nữa thì chúng ta đều bị Thiên Diện Ma Hồ lừa rồi, may có ngươi, nếu không bọn chúng chạy hết, mười mấy tên Thiên Diện Ma Hồ trà trộn vào Thiên Hoa thành phố, thật là khiến người ta hoảng sợ! Quá đỉnh.”
“Không có gì.” Sở Vân Hiên nói.
“Quan Hinh.” Tần Phong gọi một tiếng.
Quan Hinh đi tới: “Bộ trưởng.”
“Huynh đệ này lập công lớn, lát nữa phần thưởng của thần minh, cô nhớ để ý, nhanh chóng đưa cho cậu ấy.”
Quan Hinh cười: “Okay.”
Tần Phong vỗ vai Sở Vân Hiên: “Tốt.”
Sở Vân Hiên sau đó hỏi: “Nói mới nhớ, mục đích của kẻ uy hiếp Thiên Diện Ma Hồ đến giết người là gì?”
Tần Phong lắc đầu: “Còn chưa biết, chuyện này thật sự là lần đầu gặp, giống như là đang muốn làm gì nhỉ? Đang muốn giáng cho ta một đòn phủ đầu, hay đang uy hiếp chúng ta.”
Quan Hinh vuốt một lọn tóc, nói: “Nhưng mà kỳ lạ thật đó, mặc kệ là Ma tộc hay Yêu Tộc, bọn chúng có cần làm vậy không? Chúng nó cùng lắm thì đến tấn công Thiên Hoa thành phố thôi mà.”
Uông Tiểu Miêu chạy tới.
“Chị Quan, chị Quan, có biến!”
Sở Vân Hiên nhìn về phía Uông Tiểu Miêu. Thì ra Uông Tiểu Miêu này là người của Thần tử tổ. Lợi hại vậy sao? Khuy Linh đồng tử phóng thích. Cảnh giới của cô nàng mới chỉ Huyền Thể cảnh thôi mà. Mặc dù cô chỉ mới mười bốn tuổi. Thuộc dạng người thức tỉnh sớm. Nhưng sự vượt trội của cô ấy là gì? Hay là do thiên phú quá mạnh?
“Chuyện gì?”
Uông Tiểu Miêu đưa máy tính xách tay tới. Trên đó là một hình ảnh phát trực tiếp. Nội dung trực tiếp là người đứng đầu Thiên Hoa thành phố đang thông báo chuyện ở đại học Thiên Hoa với người dân. Để mọi người không hoang mang. Nhưng mà......
“Sao mắt ông ta lại đỏ vậy?”
Uông Tiểu Miêu nói: “Vừa nãy, mắt người đứng đầu Thiên Hoa thành phố đột nhiên đỏ lên, cả người cũng đứng yên bất động, hơn nữa trong buổi trực tiếp vừa có mấy tiếng kêu thảm.”
Con ngươi của Tần Phong co rút lại: “Không hay rồi, lại có chuyện rồi!”
Ngay lúc đó, trong màn hình, tiếng người đứng đầu Thiên Hoa thành phố vang lên.
“Lũ sâu kiến nhân tộc hèn mọn.”
Sở Vân Hiên nhíu mày.
“Đại học Thiên Hoa là một bài học dành cho các ngươi.”
“Là người uy hiếp Thiên Diện Ma Hồ!” Tiêu Thất Nguyệt nhíu mày nói.
Người đứng đầu tiếp tục nói: “Thiên Hoa thành phố các ngươi có người cầm đồ không nên cầm, nếu không giao đồ ra thì, Thiên Hoa thành phố từ hôm nay trở đi, vĩnh viễn không yên, chuyện như ở đại học Thiên Hoa, sẽ diễn ra mỗi ngày ở khắp mọi nơi trong Thiên Hoa thành phố.”
Mọi người nhíu mày.
Mà toàn bộ Thiên Hoa thành phố, giờ phút này cũng lâm vào hoảng loạn.
“Còn món đồ mà ta đang nói tới, ta cho các ngươi một gợi ý, vài ngày trước cây cột năng lượng màu xanh trắng xuất hiện ở Thiên Hoa thành phố.”
Sở Vân Hiên: “......”
Mẹ nó! Thiên Tinh!
Có thể người khác không biết cột năng lượng hôm đó là gì. Nhưng người Yêu Tộc biết, chắc chắn có người có thể nhận ra khí tức phát ra từ nó chính là Thiên Tinh. Trong mắt người Yêu Tộc. Thiên Tinh xuất hiện ở Thiên Hoa thành phố, chắc chắn bị người nào đó ở Thiên Hoa thành phố cầm mất. Mà việc bọn họ đang làm, chính là đang uy hiếp nhân tộc, giao ra Thiên Tinh.
“Thần minh, Thiên Vực, nếu các ngươi không muốn Thiên Hoa thành phố bị luân hãm, không muốn có thêm người tộc tử vong, nếu vật đó đang trong tay các ngươi, mong các ngươi giao ra, bằng không, hừ!”
Sau đó, trong màn hình, người đứng đầu ngã xuống bàn.
“Cái gì vậy?” Quan Hinh nói: “Cái cột sáng màu lam kia, tới giờ chúng ta vẫn chưa biết là cái gì, Yêu Tộc sao lại coi trọng nó vậy?”
Đôi mắt Tần Phong ngưng trọng: “Bất kể là gì, bất kể nó trong tay ai, tuyệt đối không được giao cho Yêu Tộc! Đi tìm tổng chỉ huy, thỉnh cầu toàn bộ thần minh ở Thiên Hoa thành phố, tiến vào trạng thái giới bị cấp một!”
“Rõ!”
Tần Phong nhổ một bãi nước bọt: “Mẹ nó! Coi chúng ta vẫn là nhân tộc mấy trăm, ngàn năm trước dễ bị ức hiếp sao?”
Uông Tiểu Miêu nói: “Nhưng mà hình như bọn chúng không định tấn công Thiên Hoa thành phố, mà chỉ muốn làm Thiên Hoa thành phố mỗi ngày phải sống trong lo sợ, ép buộc chúng ta phải giúp Yêu Tộc tìm ra đồ kia để giao ra.”
“Chuyện này cao tầng sẽ bàn, ta ngược lại muốn xem, khi có ánh sáng che chở rồi, Yêu Tộc có thể làm gì được! Đi thôi!”
Uông Tiểu Miêu nhìn Sở Vân Hiên một cái, cái mũi nhỏ đáng yêu nhíu lại.
“Hừ.”
Sau đó cô đi theo Quan Hinh rời đi.
Tiêu Thất Nguyệt nghi ngờ nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Này, sao em gái người ta lại nhìn ngươi? Cô bé con như thế, chẳng lẽ ngươi làm gì người ta rồi hả?”
“Mười bốn tuổi, cũng không nhỏ đâu.” Sở Vân Hiên hỏi.
Tiêu Thất Nguyệt: “......”
“Đúng là đồ biến thái.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận