Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 122: Ánh mắt cũng không tệ lắm a?

Chương 122: Ánh mắt cũng không tệ lắm a? Uông Tiểu Miêu người choáng váng. Có thể như vậy sao? Hắn mới Huyền Thiên cảnh Ngũ Tinh. Không gian của hắn có thể đem toàn bộ thương trường tầng hai lớn như vậy bao trùm toàn bộ không? Mấy chục con yêu thú a, trong này có gần một nửa cũng là cấp bậc Huyền Thiên cảnh. Hắn chỉ một cái di chuyển không gian, có thể đem nhiều Huyền Thiên cảnh như vậy toàn bộ yêu thú hội tụ đến cùng một chỗ? Điều này hoàn toàn vượt quá nhận thức của Uông Tiểu Miêu. Không gian của hắn phải nắm giữ được trình độ gì, mới có thể làm được đến mức này? Điều này làm được coi như xong. Hắn một cái Huyền Thiên cảnh Ngũ Tinh bạo phát không gian. Dựa vào cái gì có thể trong nháy mắt giết chết mấy chục con yêu thú? Ở trong đó, thế nhưng là có mười mấy con Huyền Thiên cảnh đó. Về lý thuyết, hắn Huyền Thiên cảnh Ngũ Tinh, coi như không gian nắm giữ rất cao. Phong tỏa không gian Huyền Thiên cảnh Nhị Tinh, rồi bạo phát không gian một cái. Về cơ bản cũng chỉ là làm trọng thương Huyền Thiên cảnh Nhị Tinh thôi. "Đi tầng ba." Sở Vân Hiên liếc nhìn Uông Tiểu Miêu nói. "A... Ác ác." Uông Tiểu Miêu sau đó hùng hục đi theo Sở Vân Hiên hướng về thương trường tầng ba. "Không gian của ngươi lợi hại như vậy sao?" Uông Tiểu Miêu hỏi. "Ngươi không thấy sao?" Sở Vân Hiên hỏi lại. "Nhưng mà quá mạnh mẽ, không gian bạo phát của ngươi giết chết ba mươi mấy con yêu thú, thậm chí có một con là Huyền Thiên cảnh Bát Tinh, ngươi mới Huyền Thiên cảnh Ngũ Tinh, ngươi là thế nào có thể giết chết nhiều như vậy, còn có Huyền Thiên cảnh Bát Tinh?" Uông Tiểu Miêu không hiểu. Chỉ có thể nói, hệ thống lực lượng gấp trăm lần quá mạnh mẽ. Hơn nữa bản thân Sở Vân Hiên nắm giữ không gian đã Đại Viên Mãn. Không gian lực bạo phát lượng lật gấp trăm lần, cũng không phải sẽ giết chết Huyền Thiên cảnh Bát Tinh hay sao? "Cho nên sau này ngươi nói chuyện với ta chú ý một chút." Sở Vân Hiên cười híp mắt nói. "Xì." Uông Tiểu Miêu khó chịu bĩu môi. Hai người đi tới tầng ba. Sở Vân Hiên lập lại chiêu cũ. Tầng ba cũng bị hắn mười giây ngắn ngủi thanh không. Uông Tiểu Miêu: “......” "Tầng bốn là Thu tỷ cùng Vưu Khiêm Nhân đang chiến đấu?" "Ừ." Tiếp đó hai người tới tầng bốn. Trương Thu tay cầm một thanh kiếm, đang cùng mấy con yêu thú Huyền Thiên cảnh chào hỏi. Vưu Khiêm Nhân cảnh giới chỉ là Huyền Thể cảnh, cho nên, hắn càng nhiều hơn chính là dùng Linh Vũ thương. Bất quá...... "Thư! Lão tử đánh chính là ngươi!" Một con sư tử Liệt Diễm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh cái lao tới Vưu Khiêm Nhân. Vưu Khiêm Nhân thu hồi Linh Vũ thương. "Phá Thiên Quyền." Vưu Khiêm Nhân vung quyền xông lên. Một người là Huyền Thể cảnh Ngũ Tinh, một con là Liệt Diễm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh Tam Tinh. Về lý thuyết, Liệt Diễm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh Tam Tinh muốn giết Vưu Khiêm Nhân là dễ dàng. Nhưng mà... Khi hai người sức mạnh va chạm trong nháy mắt. Liệt Diễm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh trực tiếp bị đánh bay ra ngoài đụng nát vách tường, từ lầu bốn bay ra ngoài. Uông Tiểu Miêu: "......" Bọn họ bốn tổ này, sao lại có hai người không bình thường thế này? Sở Vân Hiên ánh mắt sáng lên. "Mẹ nó!" Vưu Khiêm Nhân có được sức mạnh quyền tôn lợi hại thật. Đối với loại người khác phái vậy mà có thể khắc chế như thế. Huyền Thể cảnh Ngũ Tinh, không có gì loè loẹt chỉ một quyền. Đem Liệt Diễm Cuồng Sư Huyền Thiên cảnh Tam Tinh đánh ngược. "Thu tỷ, chờ về sau về, ta bù lại các loại đặc điểm yêu thú ma thú đực cái, chờ ta toàn bộ đều nhận ra, về sau mấy con giao phối kia đều cho ta!" Vưu Khiêm Nhân hai tay đấm đấm, nhếch miệng cười nói. "Không thành vấn đề." "Nha! Hiên ca, Miêu tỷ." Vưu Khiêm Nhân thấy được Sở Vân Hiên hai người cách đó không xa. "Sao hai người đi lên đây?" Uông Tiểu Miêu nói: "Sở Vân Hiên giải quyết hết." "Hả?" Vưu Khiêm Nhân há to miệng. Mới một lát mà thôi? Thậm chí, hắn đều không nghe thấy dưới lầu có động tĩnh đặc biệt lớn. Giải quyết hết? "Giao cho ta, di chuyển không gian." Sở Vân Hiên lại lần nữa phóng thích không gian. Tiếp đó, mấy chục con yêu thú hội tụ đến cùng một chỗ. "Oanh ——" Lại là một tiếng nổ thật lớn. Toàn bộ yêu thú nổ tung. Trương Thu: “......” Vưu Khiêm Nhân: “......” Hai người cũng cùng Uông Tiểu Miêu vừa nãy cùng một biểu lộ. "Đây là gì vậy?" Trương Thu người choáng váng. Nàng vừa mới cùng mấy con yêu thú Huyền Thiên cảnh chiến đấu. Nàng là cảnh giới Thần Thông cảnh. Mấy con Huyền Thiên cảnh sở dĩ có thể cùng nàng đánh ngang tay. Là bởi vì mấy con là yêu thú Huyền Thiên cảnh thập tinh. Tiếp đó, bị Sở Vân Hiên dùng không gian hội tụ lại cùng một chỗ, toàn bộ nổ chết? Sở Vân Hiên của hắn không phải Huyền Thiên cảnh Ngũ Tinh sao? Thứ nhất, dựa vào cái gì lực lượng không gian có thể nhẹ nhàng di chuyển Huyền Thiên cảnh thập tinh. Thứ hai, lại dựa vào cái gì không gian bạo phát có thể trong nháy mắt giết? Thật giả thế? "Con mẹ nó! Hiên ca, không gian của ngươi này cũng quá bá đạo." Vưu Khiêm Nhân tiến tới bên cạnh Sở Vân Hiên, một mặt kinh động. "Ha ha ha." Sở Vân Hiên cười ha hả qua loa cho qua. "Đi, chúng ta đi giúp Bạch ca với Quan tỷ trước." Bốn người đi tới tầng năm. Bạch hạc vừa mới giải quyết xong Thần Thông cảnh yêu thú. "Sao các ngươi đi lên?" Bạch hạc nhíu mày hỏi. "Đều giải quyết rồi." Vưu Khiêm Nhân cười nói. Bạch hạc: “......” "Hơn một trăm con đấy." "Ừ a." Bạch hạc: “......” "Xem Quan tổ trưởng." Một đám người đi tới tầng sáu. "Đứng xa ra! Lão nương tất chân đều bị xước rồi." Quan Hinh khó chịu đạp một cái vào xác yêu thú, ngẩng đầu lên nhìn. Trước mắt mấy người đứng ở đó. "Sao lại đi lên đây?" Quan Hinh hỏi. Bạch hạc nói: "Vưu Khiêm Nhân nói đều giải quyết." "Hả?" Quan Hinh sững sờ. Nàng xem một mắt đồng hồ. "Mới 2 phút thôi đấy." Giải quyết hết? Mỗi một tầng đều lớn như vậy, chỉ tìm mấy con yêu thú kia thôi cũng đã không dưới 2 phút rồi? "Ta cũng không biết tình hình thế nào." Bạch hạc nhún vai. Quan Hinh nhìn về phía Vưu Khiêm Nhân. Tiếp đó những người khác nhìn về phía Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên nhún vai. Quan Hinh cùng bạch hạc tựa hồ đã hiểu. Quan Hinh cười một tiếng nhìn về phía bạch hạc: "Thế nào? Ánh mắt của ta cũng không tệ lắm a? Bốn tổ của chúng ta có thêm một mảnh hổ tướng." Bạch hạc đỡ mắt kính gật gật đầu: "Cũng được." "Đi, lên sân thượng xem." Quan Hinh chỉnh lại đôi tất bị xước, hướng về sân thượng thương trường đi đến. "Quan tỷ, nếu không thì em cởi tất chân nhé." Sở Vân Hiên cười nói một câu. "Sao thế?" Quan Hinh hỏi. "Ảnh hưởng chiến đấu." Đám người: “......” "Sắc lang!" Uông Tiểu Miêu lẩm bẩm một tiếng. "Vậy có một loại khả năng không, yêu thú nhìn, cũng sẽ ảnh hưởng yêu thú chiến đấu đấy?" Quan Hinh cười hỏi. "Cũng đúng đấy." Sáu người đi tới trên sân thượng. Gió rất lớn. Bọn họ đứng ở rìa sân thượng quan sát phía dưới quảng trường. Quảng trường, rất nhiều yêu thú đang qua lại. Những phương hướng khác không ngừng truyền đến tiếng chiến đấu. Lúc này, một vệt ánh sáng bao phủ lại, che chắn cả một phạm vi rất lớn của trung tâm thành phố. Cái phạm vi này, chừng đường kính 10km tả hữu, khu vực rất lớn. Rất rõ ràng, đây là do tổ nào đó của những người khác làm. Mục đích là đem toàn bộ yêu thú trong phạm vi trung tâm thành phố này vây khốn. Tiếp đó bọn họ giết hết. Ngược lại, trong một hai giờ tới, đại quân sẽ không đến. Ở bên này, bọn họ cố gắng hết sức giải quyết hết những yêu thú lợi hại, không để chúng tạo ảnh hưởng quá lớn đối với đại quân của tam đại thế lực. "Nếu có biện pháp gì, có thể gom hết yêu thú trung tâm thành phố lại, giết cũng đơn giản, phức tạp những tòa nhà cao tầng thế này, tìm không dễ chút nào." Quan Hinh lẩm bẩm một câu. "Quan tỷ, đây nếu mà thật gom lại, chúng ta chưa chắc đã đánh lại đâu." Uông Tiểu Miêu nói. "Cũng đúng, đi thôi, mục tiêu tiếp theo, làm sạch văn phòng phía trước kia." "......"
Bạn cần đăng nhập để bình luận