Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 181: Kiếm đồ

Sóng nhiệt quét sạch mọi người xung quanh. Mà xung quanh cũng chìm vào tĩnh lặng.
“Sao... Thế nào?”
“Bây giờ mặc kệ tình huống của Tiêu Dật thế nào, ta chỉ muốn biết một chuyện, hắn Thần Thông cảnh Nhất Tinh, tung ra một cái Linh kỹ tăng phúc nào đó, rồi cũng chỉ đơn thuần thả ra hỏa diễm, ngưng kết thành một quả cầu lửa, không phải võ kỹ, vậy hắn dựa vào cái gì trong nháy mắt đánh tan Thiên Giai võ kỹ của Tiêu Dật? Hơn nữa còn là Thiên Giai võ kỹ đã qua gia trì!”
“Vừa rồi một màn kia, theo lý thuyết ngược lại Tiêu Dật lôi đình trong nháy mắt đánh tan hỏa diễm của Sở Vân Hiên mới đúng chứ, không biết người khác còn tưởng Sở Vân Hiên cảnh giới nghiền ép Tiêu Dật ấy, đâu có!”
“Kinh khủng quá vậy! Hắn rốt cuộc làm thế nào được? Đơn thuần sức mạnh mạnh đến mức này? Hả?”
“……”
Đừng nói đám học sinh này.
Kiều Kiến Nam mấy người cũng đều không hiểu.
Lúc này…
Một cái thân ảnh toàn thân bị đốt cháy đen, lảo đảo từ trong biển lửa đi ra.
Vụt —-
Nhìn thấy bộ dáng của Tiêu Dật, đám người há hốc mồm.
Bịch —-
Sau đó, Tiêu Dật trực tiếp ngã quỵ xuống đất.
“Nhanh nhanh nhanh, nhanh chữa trị!”
Kiều Kiến Nam vội vàng hô lớn.
Sau đó, một đám võ giả Mộc Thuộc Tính nhao nhao chạy tới.
Đám người rung động nhìn Sở Vân Hiên.
Đó là Tiêu Dật đó!
Thần tử trên bảng tồn tại.
Coi như hắn áp chế cảnh giới xuống Thần Thông cảnh Nhất Tinh, nhưng chiến lực của hắn ít nhiều gì cũng vô cùng đáng sợ.
Mà hắn tung ra Thiên Giai võ kỹ, đó là Thiên Giai võ kỹ đó!
Vậy mà bị Sở Vân Hiên đánh một phát chết luôn?
Thật không thể nào hiểu nổi.
Sau đó, Sở Vân Hiên bị một đám nữ sinh kích động vây lại…
...
Lâm An thành phố.
Tiêu Chiến cũng đi cả ngày lẫn đêm, dùng tốc độ nhanh nhất của hắn để đến nơi này.
Giờ phút này hắn, chật vật đến cực điểm.
Toàn thân bị đánh cháy đen.
Căn bản nhìn không ra hắn là ai.
Trong lòng Tiêu Chiến đắng nghét.
Hắn không biết rốt cuộc là vì nguyên nhân gì.
Tóm lại, hắn chỉ cần hơi dừng bước lại, thì lôi đình kia lại đột nhiên rơi xuống.
Uy lực mỗi lần lại càng mạnh hơn.
Dù cho trong lòng hắn có vạn phần không muốn, hắn cũng chỉ có thể làm theo, đến An thị tìm người tên Sở Vân Hiên kia.
Bởi vì hắn có thể cảm nhận được.
Người thần bí lấy sức mạnh của lôi đình đánh về phía hắn, thực lực còn vượt xa so với hắn.
Sinh tử của hắn là bị người thần bí kia nắm trong tay.
Vậy mà lại bảo hắn đem Phiên Thiên Ấn tặng cho Sở Vân Hiên kia!
Ai mà thoải mái cho được?
Thế nhưng là, tính mạng của hắn bị uy hiếp đó!
Hắn lại không dám không làm.
“Sở Vân Hiên... Là Sở Vân Hiên một kiếm chém yêu hoàng sao?”
Tiêu Chiến chật vật liếc nhìn bốn phía.
“Đại học Lâm An…”
Sau đó, hắn nhanh chóng hướng về Đại học Lâm An đi tới.
Hắn không dám kéo dài nữa…
...
Đại học Lâm An.
“Khụ khụ.”
Tiêu Dật ho khan một tiếng sau đó đứng dậy.
Giờ phút này hắn, chật vật đến cực điểm.
So với chật vật, hắn càng khó chịu hơn là mất hết mặt mũi.
Hắn liếc nhìn những người xung quanh.
Tất cả đều đang chỉ trỏ vào hắn.
Hắn, Tiêu Dật, người của bảng Thần tử!
Pháp tắc cảnh Tam Tinh, áp chế xuống Thần Thông cảnh Nhất Tinh.
Tung ra Thiên Giai võ kỹ, lại bị Sở Vân Hiên ngay cả võ kỹ cũng không tung ra trong nháy mắt đánh bại.
Hắn không hiểu được.
Quả cầu lửa vừa rồi, dựa vào cái gì uy lực lại lớn như vậy.
Hắn thua!
Hắn không chỉ sẽ mất mặt trước Tịch Sơ Tuyết và người của Đại học Lâm An.
Chờ tin tức truyền ra.
Tiêu Dật hắn sẽ thành đá lót chân cho Sở Vân Hiên.
Hắn sẽ không thể ngẩng đầu lên được trước mặt tất cả mọi người.
Tạch tạch tạch…
Hắn u ám nhìn Sở Vân Hiên.
“Tiêu thiếu, sẽ không lại là chưa dùng hết toàn lực chứ?”
Sở Vân Hiên cười híp mắt nhìn hắn hỏi.
“Hiên ca, chắc chắn là dùng hết toàn lực rồi, võ kỹ Thiên Giai Ngũ Tinh cũng dùng ra rồi, Linh kỹ tăng phúc khoa trương như vậy cũng dùng, cái này còn không phải là toàn lực thì ta không tin.”
Vưu Khiêm Nhân nói.
“Đây chính là thực lực lừng lẫy nức tiếng của Tiêu Dật sao? Bị Sở Vân Hiên một chiêu đánh bại luôn á! Má nó!”
“Chênh lệch lớn quá vậy, ta vốn tưởng là Sở Vân Hiên và hắn chênh lệch lớn, không ngờ là hắn và Sở Vân Hiên chênh lệch lớn.”
“Ta thậm chí còn nghi ngờ, nếu như hắn tung ra tu vi Pháp tắc cảnh Tam Tinh của bản thân mình, có phải cũng không đánh lại Sở Vân Hiên không.”
“Mặc dù đây không phải là thực lực chân thật của Tiêu Dật, hắn đã áp chế lại cảnh giới, nhưng cũng có nghĩa là nếu bọn họ cùng cảnh giới, Sở Vân Hiên là đè bẹp Tiêu Dật đó.”
“…”
Đám người nhao nhao lên tiếng.
Tiêu Dật: ???
“Đủ rồi!”
Tiêu Dật hét giận một tiếng, sau đó nhìn chằm chằm Sở Vân Hiên, nói: “Lão tử các ngươi biến thành cái gì hả? Pháp tắc cảnh Tam Tinh mà cũng không đánh lại hắn? Nhục nhã ai đây hả? Hả? Ta hỏi ngươi, mẹ nó ngươi đang nhục nhã ai đấy hả?”
Tiêu Dật chỉ vào nam sinh vừa nói câu này, tức giận hét.
Không sai.
Phòng ngự của hắn bị phá rồi.
Cao cao tại thượng, hắn hầu như chưa từng cảm nhận thất bại.
Ở cái chỗ như Lâm An thành phố này, bản thân hắn đã mang theo cảm giác ưu việt trời sinh.
Nhưng mà, vừa ra tay hắn đã bị dội cho một gáo nước lạnh, lại bị nghiền ép.
Bây giờ, một số người còn nghị luận ầm ĩ nhục nhã hắn!
Nhục nhã hắn, coi như hắn tung toàn bộ sức mạnh, Pháp tắc cảnh Tam Tinh cũng không đánh lại Sở Vân Hiên Thần Thông cảnh Nhất Tinh?
Nam sinh kia bị lửa giận của Tiêu Dật dọa cho cúi đầu không dám nói lời nào.
Thật ra không phải sợ Tiêu Dật.
Chỉ là không dám chọc vào mà thôi.
Hắn chỉ có thể nín thở làm thinh.
“Mẹ nó chứ! Ngươi đang nhục nhã ai đấy? Ngươi thì tính là cái gì hả? Đồ khốn nạn!”
Sau đó, Tiêu Dật tức giận mắng một tiếng, nổi giận xông tới chỗ nam sinh kia, rồi túm lấy cổ áo hắn.
Rõ ràng là hắn mất mặt.
Cả người đầy lửa giận.
Bây giờ hắn định đem lửa giận của mình trút lên người nam sinh này.
“Ta nói Tiêu thiếu, người ta nói thật ra thôi mà, thì tính là nhục nhã cái gì?” Sở Vân Hiên nói.
Đôi mắt của Tiêu Dật ngưng lại!
Tốt lắm!
Chính ngươi đưa tới cửa!
“Ý là, ngươi cảm thấy Pháp tắc cảnh Tam Tinh của ta mà ngươi vẫn có thể đánh thắng được?” Tiêu Dật hỏi.
“Từ lúc mới bắt đầu, chẳng phải là ta muốn để Tiêu thiếu tung ra sức mạnh Pháp tắc cảnh Tam Tinh đó sao?” Sở Vân Hiên nhún vai nói.
Đám người liếc nhau một cái.
Không phải…
Sở Vân Hiên này còn muốn đánh tiếp nữa à?
Không cần thiết đâu mà.
Ngươi đã thắng rồi đó thôi.
Dưới cùng cảnh giới, ngươi nghiền ép Tiêu Dật.
Ngươi thật sự có thể đánh hắn ở Pháp tắc cảnh Tam Tinh sao?
Không thể nào đâu mà.
Dù sao cũng không thể dùng Linh khí.
Ngươi bây giờ đã thắng rồi.
Ngươi mà còn đánh nữa, thua thì coi như không mất mặt lắm, nhưng cũng không có vẻ vang như vậy đâu.
“Ha ha ha.”
Tiêu Dật cười lạnh một tiếng: “Tốt thôi, vậy thì hôm nay bản thiếu sẽ không giữ đạo đức một lần, đã ngươi tự đưa đến cửa, vậy ta còn phải nói cái gì nữa? Giả bộ, không phải là giả bộ như ngươi vậy đâu, thật sự coi Tiêu Dật ta là cái gì hả?”
Nói xong, sức mạnh Pháp tắc cảnh Tam Tinh của Tiêu Dật bộc phát ra, đồng thời càng đáng sợ hơn, lôi đình quấn quanh ở xung quanh hắn.
Thoải mái!
Đây mới là thực lực chân thật của hắn.
Tịch Sơ Tuyết các nàng nhíu mày nhìn Sở Vân Hiên.
“Tiếp chiêu!”
Sau đó, Tiêu Dật mang theo uy thế đáng sợ của Pháp tắc cảnh Tam Tinh xông thẳng về phía Sở Vân Hiên.
Đồ ngốc!
Ngươi còn giả bộ cái gì nữa!
Ngươi giả bộ cái gì chứ hả!!
Còn muốn hắn tung ra thực lực chân thật của Pháp tắc cảnh Tam Tinh.
Lão tử cho ngươi biết chênh lệch rốt cuộc lớn bao nhiêu!
Không cần hoa hòe gì hết, trực tiếp xông lên, trực tiếp nghiền ép là được.
Khí tức này đáng sợ đến cực điểm.
“Thật sự là muốn cướp mạng của hắn rồi.”
Tần Chấn Hải cảm nhận được uy thế vô cùng đáng sợ kia, cả người lo lắng nhìn Sở Vân Hiên.
“Cuối cùng cũng có thể thử xem độ mạnh của ta.”
“Phong trần thiên Diễn quyết!”
“Thất tình, giận!”
Vốn Tiêu Thất Nguyệt chuẩn bị nhìn Sở Vân Hiên biểu diễn.
Đột nhiên, nàng choáng váng cả người.
Hả?
Phong trần thiên Diễn quyết… Tầng Thứ Bảy sao?
Đây là Tầng Thứ Bảy sao?
Hả?
Nàng tu luyện hơn 20 năm mới đến Tầng Thứ Sáu.
Cái tên Sở Vân Hiên này, trong mấy tháng mà đã đến Tầng Thứ Bảy?
Hả?
Nàng vốn tưởng Sở Vân Hiên chỉ đạt Tầng Thứ Năm thôi chứ.
Mặc dù Tầng Thứ Năm đã rất nghịch thiên rồi, nhưng mà nàng vẫn có thể chấp nhận được.
“Uy thế gia tăng thật khủng khiếp, hắn đã tăng lên bao nhiêu lần rồi?”
Đám người rung động nhìn Sở Vân Hiên.
“Võ kỹ Huyền Giai Bát Tinh, Long Khiếu Quyền!”
Ngâm——
Một con hỏa long phát ra tiếng rống, trực tiếp lao tới.
Đám người ngớ ngẩn.
Đại ca, võ kỹ Huyền Giai sao?
Ngươi nghiêm túc đấy hả?
Tiêu Dật bây giờ là Pháp tắc cảnh Tam Tinh đó!
Ngươi lại tung ra võ kỹ Huyền Giai?
Ngay trong khoảnh khắc hai luồng sức mạnh sắp va chạm.
“Thất tình, buồn bã.”
Thất tình buồn bã Tầng Thứ Năm được tung ra.
Sức mạnh mà Tiêu Dật tung ra, trong nháy mắt suy yếu 50%.
Lôi long và hỏa long chạm vào nhau.
Lực lượng đáng sợ, làm nổ tung xung quanh thành một cái hố sâu mấy trăm mét.
Sóng xung kích đẩy rất nhiều người xung quanh bay ra ngoài.
Mọi người ổn định thân hình, ngơ ngác nhìn vào bên trong bụi mù.
“Không có động tĩnh?”
“Chỉ một chiêu mà không có động tĩnh?”
“Sở Vân Hiên có phải chết rồi không?”
“Có thể đấy chứ.”
“…”
Kiều Kiến Nam tung ra Phong Thuộc Tính, thổi tan bụi mù.
Cảnh tượng trước mắt, khiến đám người rung động.
“Cái gì!?”
Sở Vân Hiên đứng ở đó, mặc dù trên người có một vài vết tích do lôi đình đánh trúng.
Nhưng xem ra không ảnh hưởng đến tổng thể.
Mà Tiêu Dật…
Phụt —-
Hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Cơ thể trực tiếp quỳ một gối xuống đất.
Đám người:???
Tất cả mọi người trừng to mắt, lộ ra vẻ không dám tin.
“Hả?”
Tiêu Dật ngẩng đầu nhìn chằm chằm Sở Vân Hiên, con ngươi run rẩy: “Không thể nào! Không thể nào! Ngươi dựa vào cái gì… một Thần Thông cảnh Nhất Tinh, dựa vào cái gì mà áp chế được ta Pháp tắc cảnh Tam Tinh?”
Nhận thức của hắn đã bị lật đổ.
Tiêu Dật hắn là có thể vượt cấp chiến đấu mà.
Pháp tắc cảnh Tam Tinh của hắn, có thể đánh được Pháp Tắc cảnh Lục Tinh!
Nhưng bây giờ, hắn lại bị một Thần Thông cảnh Nhất Tinh đánh bại một cách vượt cấp.
Chênh lệch này quá lớn.
Sao có thể chứ!
Thế nhưng hắn thật sự không có liều mạng qua. Mặc dù, hắn còn có số lớn sức mạnh chưa dùng, số lớn át chủ bài chưa dùng. Nhưng mà, hắn pháp tắc cảnh Tam Tinh đánh Thần Thông cảnh Nhất Tinh, cần phải những thứ này sao? Dựa vào cái gì vậy? Tạch tạch tạch —— Hai mắt Tiêu Dật đỏ ngầu. Mặt mũi của hắn hoàn toàn không còn! "Ta mẹ nó giết ngươi! Ta mẹ nó giết ngươi!" Pháp tắc, lục thiên! "Tiêu Dật sức mạnh pháp tắc kinh khủng bạo phát ra, đồng thời, một thanh kiếm xuất hiện trong tay hắn. Hắn với tốc độ không thể tưởng tượng trong nháy mắt lóe lên đến trước mặt Sở Vân Hiên. "Không tốt!" Tất cả mọi người con ngươi co lại! Hắn không biết xấu hổ. Hắn động sát tâm! Linh Khí, pháp tắc toàn bộ đều dùng. Xảy ra chuyện rồi! "Dừng tay!" Tiếng gầm giận dữ truyền đến, sau đó, một thanh kiếm từ trên trời giáng xuống, chắn trước mặt Tiêu Dật. Phốc —— Tiêu Dật bị cỗ khí thế này oanh bay ra ngoài. "Người nào?" Mọi người nhìn về phía cái thân ảnh đang lóe lên kia. Toàn thân cháy đen. Bị đánh đến nổ tung đầu. Nhìn thoáng qua, cùng bộ dáng chật vật của Tiêu Dật bây giờ đặc biệt giống. "Kiếm Đồ Tiêu Chiến?" Đột nhiên, Kiều Kiến Nam cau mày hỏi một tiếng. "Cái gì? Kiếm Đồ tiền bối?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận