Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 139: Thiên Tinh lực lượng chi nguyên, mười hai phương pháp thì

Chương 139: Nguồn sức mạnh của Thiên Tinh, mười hai pháp tắc
Khi hắn nghe đối phương bảo hắn mau chóng chạy đi, hắn liền phản ứng lại chuyện gì. Vì sao phải bảo hắn mau chóng chạy? Nguyên nhân chỉ có một, người biết thân phận gián điệp của hắn chỉ có vị Yêu Hoàng này. Không có Yêu tôn nào biết, thậm chí manh mối về thân phận của hắn cũng không ai hay. Vậy chỉ có thể nói, hắn đang ở trong bẫy.
Cho đến khi sức mạnh không gian xuất hiện trong nháy mắt đó. Hắn muốn chạy cũng không kịp nữa.
Xoát——
Đột nhiên, Tần Phong, Khương Văn Chu cùng một cường giả không gian thuộc tính cảnh giới lĩnh vực xuất hiện trước mặt hắn.
“Phó chỉ huy Lưu, ta thật không ngờ, hợp tác với ngươi mười năm mà ngươi lại là kẻ phản bội Nhân tộc.” Khương Văn Chu lạnh lùng nói, đôi mắt hơi nheo lại.
Lúc này, phó chỉ huy Lưu không làm gì được. Bởi vì hắn biết ba người trước mặt là ai, có thực lực như thế nào.
“Chỉ huy Khương, ba vị, các ngươi có ý gì? Ta là gián điệp? Nói đùa cái gì, chỉ huy Khương, ngươi cũng nói rồi đấy, ta hợp tác với ngươi mười năm, mười năm này ta giết bao nhiêu yêu thú, ngươi hẳn là rõ nhất, sao có thể là gián điệp?”
Khương Văn Chu lấy ra một máy đọc thẻ. Trong đó phát ra đoạn ghi âm cuộc trò chuyện vừa rồi của phó chỉ huy Lưu.
“Yêu Hoàng đại nhân......”
Nghe vậy, con ngươi của phó chỉ huy Lưu co lại!
“Trên người ta có máy nghe trộm?” Làm sao có thể!
Một giây sau, hắn lập tức lao ra ngoài cửa sổ. Mặc dù hắn biết, với cảnh giới lĩnh vực của mình mà đối đầu với hai vị Thiên Tôn cảnh thì căn bản không thể trốn thoát. Nhưng hắn vẫn không thể không thử xem sao?
Kết quả là, vừa lao ra, hắn muốn dùng không gian tinh thạch để chạy trốn thì đã bị Thiên Tôn cảnh Tần Phong đánh nát không gian bằng một chưởng. Ngay sau đó, hắn liền bị khống chế chắc chắn.
Khương Văn Chu đi đến trước mặt hắn: “Vì sao? Ta thực sự rất tin tưởng ngươi! Như lời ngươi nói, sự căm hận với Yêu Tộc của ngươi những năm qua ta đều thấy rõ, con của ngươi chết trong tay yêu thú, nếu ngay cả thù này ngươi cũng có thể bỏ qua thì ta chỉ có thể nói, ngươi thực sự không phải người tốt lành gì.”
Phó chỉ huy Lưu bị đè xuống đất, gầm lên: “Con trai ta chết trong tay yêu thú, nhưng người thực sự hại chết nó là Tần Phong! Tần Phong, ngươi là kẻ tham sống sợ chết, vì sao con trai ta phải chết! Vì sao! Khương Văn Chu ngươi nói cho ta biết vì sao Tần Phong hắn còn sống sót!”
Tiếp đó, phó chỉ huy Lưu nước mắt tuôn rơi: “Bọn chúng nói có thể phục sinh con trai ta... Ta chỉ có một đứa con trai thôi...”
Khương Văn Chu tức giận quát: “Bởi vì ngươi mà có mấy vạn người chết oan uổng, bọn họ cũng đều là con của cha mẹ! Vì ngươi mà cha mẹ của bọn họ giờ cũng đau khổ muốn chết.”
Tần Phong bên cạnh khẽ thở dài. Rất nhanh, người của thần minh đến giải phó chỉ huy Lưu đi.
Tạch—
Tần Phong đốt điếu thuốc đứng đó. Khương Văn Chu đi tới vỗ vai hắn một cái.
Tần Phong nói: “Mười năm trước, ta vẫn chỉ là một tổ trưởng của thần tử tổ, Lưu Vũ Kiệt là người trong tổ ta.”
“Thiên Hải Thị gặp đại địch, lần đó tổ của chúng ta có nhiệm vụ di tản mọi người, trong quá trình di tản thì đột nhiên gặp phải một Yêu Vương dẫn quân, Lưu Vũ Kiệt cùng những người khác ngăn chặn Yêu Tộc, còn ta thì dẫn mấy trăm người di tản, bây giờ nghĩ lại, ta là tổ trưởng, dù thế nào đi nữa thì người ngăn chặn Yêu Vương cũng phải là ta.”
“Trong trận chiến đó, người của tổ ta toàn bộ hy sinh, Thiên Hải Thị cũng thất thủ.”
Khương Văn Chu cũng đốt một điếu thuốc, nói: “Chuyện này nhiều năm như vậy vẫn luôn là một khối uất ức trong lòng ngươi, ta hiểu.”
“Nhưng, tôn chỉ của thần minh vẫn luôn là lấy an nguy của bách tính làm trọng, vào tình cảnh lúc đó, chỉ có ngươi mới có thể hộ tống bọn họ đến Thiên Hoa thành phố an toàn, trên thực tế, trên đường hộ tống thì lại gặp phải mấy Yêu Vương, mạng của ngươi cũng là ta cứu, nếu để bọn họ hộ tống thì e là khó sống, mà ngược lại bách tính sẽ chết nhiều hơn.”
Khương Văn Chu tiếp tục nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi không có vấn đề, bọn họ cũng không có vấn đề, bọn họ là anh hùng, xứng đáng được ca tụng, không phải vì ngươi còn sống mà phải chịu đựng những thứ này, phó chỉ huy Lưu, ta có thể hiểu được, nhưng hành động của hắn đã không thể chấp nhận.”
Một bên khác.
Sở Vân Hiên và Uông Tiểu Miêu cùng nhau trở về.
“Này Tiểu Miêu Miêu, chẳng phải lúc trước chúng ta từng nói chuyện phiếm trên mạng về thanh kiếm này sao?” Sở Vân Hiên đột nhiên hỏi.
“Ừ, sao vậy?”
“Ta tò mò, thanh kiếm lợi hại như vậy, nguồn sức mạnh của nó rốt cuộc là cái gì?” Sở Vân Hiên hỏi.
Uông Tiểu Miêu nhìn Sở Vân Hiên rồi hỏi: “Ngươi muốn biết đến thế sao?”
“Chỉ là đơn thuần hiếu kỳ.”
“Ta cũng quên rồi, nhà ta có một quyển sách rất cổ, trên đó có ghi chép, chờ ta về chụp cho ngươi xem.”
“Được, cảm ơn nha.”
Uông Tiểu Miêu nói: “Cảm ơn ngươi, ngươi cũng cứu mạng ta.”
“Ái chà, ngươi không phải miệng cứng nhất sao? Vậy mà lại nói cảm ơn ta.” Sở Vân Hiên cười híp mắt nhìn nàng.
Mặt Uông Tiểu Miêu đỏ lên.
“Tránh ra, đáng ghét.” Nàng đẩy Sở Vân Hiên rồi chạy nhanh đi.
Sở Vân Hiên cười cười, vươn vai một cái sau đó đi về phía nhà Giang Ảnh.
Tùng tùng tùng——
Sở Vân Hiên gõ cửa. Không ai mở cửa.
“Không phải là đi giúp Tiêu Thất Nguyệt rồi chứ?”
Nghĩ vậy, Sở Vân Hiên dịch chuyển tức thời vào nhà nàng. Bố cục vẫn như lần trước đến, sạch sẽ, xinh xắn và có mùi hương thoang thoảng. Lâm Nhã Nhi ở trong nhà Sở Vân Hiên chắc chắn sẽ không thoải mái.
“Sau này sẽ là thời gian ở chung mà.” Sở Vân Hiên vươn vai.
Một lát sau. Uông Tiểu Miêu gửi tin nhắn tới, là mấy tấm hình cô chụp. Trong ảnh chủ yếu là giới thiệu sơ về Thiên Tinh. Xem cuốn sách mà cô chụp thì chắc chắn đã trên trăm năm tuổi.
“Cảm ơn.” Sở Vân Hiên gửi tin nhắn cho cô, sau đó nhìn ảnh chụp. Đại khái thông tin thu được là, Thiên Tinh dường như là xuất hiện cùng thời với Yêu Tộc và Ma tộc rất nhiều năm về trước. Nhưng cũng không rõ thanh kiếm này đến cùng là của ai, là ai tạo ra. Bên Yêu Tộc rõ ràng cũng không rõ, không thể nói gì nhiều. Chỉ biết là ban đầu nó nằm trong tay Yêu Tộc. Mà Thiên Tinh này được coi là một trong những Linh Khí mạnh nhất từng được biết đến. Thậm chí có thể là do thần tạo ra, chỉ tồn tại trong lý thuyết.
Nguyên nhân rất đơn giản, đó là vì nguồn sức mạnh của nó. Mà nguồn sức mạnh của Thiên Tinh chính là mười hai pháp tắc.
“Nguồn sức mạnh... mười hai pháp tắc, thuộc tính pháp tắc, không gian pháp tắc, thời gian pháp tắc, tử vong pháp tắc, sinh mệnh pháp tắc, sức mạnh pháp tắc...” Sở Vân Hiên nhanh chóng tra cứu mười hai pháp tắc.
“Ra là vậy.” Sở Vân Hiên bừng tỉnh đại ngộ.
Mười hai pháp tắc đều là những pháp tắc đã được xác nhận là tồn tại. Sức mạnh của pháp tắc cực kỳ mạnh mẽ và đáng sợ. Có thể nói là lực lượng mạnh nhất từng biết đến. Nếu một cường giả có thể nắm giữ một loại sức mạnh pháp tắc, về cơ bản gần như vô địch.
Mà trong tay nhân tộc có ba loại pháp tắc, mỗi loại nằm trong tay ba thế lực lớn. Yêu Tộc và Ma tộc bên kia cũng đều có pháp tắc tồn tại. Trong các trận đại chiến trước đây, cũng không ít người đã sử dụng sức mạnh pháp tắc. Nhân tộc có thể trụ vững đến giờ, một phần nguyên nhân rất quan trọng là do có ba loại pháp tắc này.
Nhưng trong mười hai pháp tắc thì quá nửa pháp tắc chưa từng xuất hiện. Cũng có thể chúng nằm trong tay một số người, nhưng chưa từng được thể hiện ra. Cho nên hiện tại trong nhận thức của nhân tộc, họ không biết sáu loại pháp tắc còn lại là pháp tắc gì. Cũng có thể có người biết, chỉ là những người ở tầng lớp cao nhất của nhân tộc mới rõ.
“Thảo nào lại được xưng là vũ khí do thần tạo ra, nguồn sức mạnh lại là mười hai pháp tắc, vậy chẳng phải vượt xa thủ đoạn của Yêu Tộc và Ma Tộc rồi sao?” Sở Vân Hiên lẩm bẩm.
“Chờ chút...”
Mười hai pháp tắc làm nguồn sức mạnh. Nhưng rõ ràng hiện tại Thiên Tinh đang có sức mạnh, vậy tức là có một người mang một nguồn sức mạnh của Thiên Tinh.
“Băng... Chẳng lẽ là thuộc tính pháp tắc?” Sở Vân Hiên vừa nghĩ, thanh Thiên Tinh liền xuất hiện trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận