Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 287: Đây rốt cuộc là gì tình huống?

Chương 287: Đây rốt cuộc là tình huống gì? Huyết Ma Thiên càng nghe, trong lòng càng kinh sợ. Mặc dù nội dung trò chuyện này xác thực rất thái quá. Nhưng mà, ngẫm kỹ lại, nó có phải hợp tình hợp lý không? Những người khác sẽ không tin. Nhưng ngược lại chính bọn họ những người đứng trên đỉnh cao đại lục lại nguyện ý tin. Bởi vì có nhiều thứ, chỉ có bọn họ biết. Nếu không thì, một nhân loại sử dụng Linh ấn thạch tăng lên tới Thiên Tôn cảnh Nhất Tinh, dựa vào cái gì có thể một kiếm chém yêu hoàng? Hắn lại dựa vào cái gì có Trấn Hồn Phiên? Hắn lại dựa vào cái gì bị Viêm Ma bắt đi, không có động tĩnh gì, Viêm Ma chết ở trong điện Đệ Ngũ Yêu Thần của mình? Không phải hắn ra tay, vậy tất nhiên là người ở sau lưng hắn ra tay. Trước mắt nguy cơ, người ở sau lưng hắn không cần ra tay. Nhưng mà Viêm Ma gặp nguy, người ở sau lưng hắn không thể không ra tay!
"Ừm, các vị nói cũng có đạo lý, người này, không thể coi thường." Huyết Ma Thiên trầm ngâm một tiếng nói.
"Ma Thần đại nhân, nhưng bây giờ, chúng ta có phải đã gây thù hằn với hắn?" Một vị cường giả hỏi.
Ma Thần suy tư một hồi: "Gây thù hằn thì gây thù hằn, lại có gì phải sợ hãi? Hết thảy chẳng qua là suy đoán mà thôi, sợ cái gì? Suy đoán không có nghĩa là sự thật, những thứ này không quan trọng, uống rượu!"
"Vâng!"
Ngay lúc này, một thân ảnh xông vào.
"Tham kiến các vị đại nhân, Ma Thần đại nhân."
"Nói." Huyết Ma Thiên thản nhiên nói.
"Có người xông vào Đệ Tam Ma Vực của ta."
"Những năm này, cứ có chút không biết sống chết mưu toan đi vào bí cảnh Ma Vực của ta xem một chút, giết là được rồi, cần gì phải báo cáo." Một cường giả nói.
"Là... một nhân loại."
"Cái gì? Nhân loại? Một nhân loại cũng dám tiến vào bí cảnh Ma Vực của ta?"
Bọn họ lộ ra vẻ kinh ngạc. Bình thường mấy con yêu thú xâm nhập vào, hoặc là vì gia nhập bọn họ, vào bày tỏ sự chân thành. Đây là chuyện khá phổ biến. Nhưng mà nhân loại... Mấy trăm năm qua, liền không có nhân loại nào đặt chân qua bí cảnh Ma Vực của bọn họ. Ai dám tới?
"Nhân loại nào?" Huyết Ma Thiên nhíu mày.
Lúc này, một ông lão vung tay lên. Trên đại điện của họ xuất hiện một hình ảnh. Hình ảnh, chính là Sở Vân Hiên lúc này đang đi lại trong bí cảnh Ma Vực.
"Là hắn!"
Thấy Sở Vân Hiên, đám người này lập tức sắc mặt hơi đổi một chút. Cho dù là cường giả nhân loại Thiên Đạo cảnh, bọn họ cũng sẽ không thất kinh như vậy. Nhưng người vừa vặn lại là Sở Vân Hiên... Bởi vì bọn họ vừa rồi còn đang nói chuyện về hắn. Viêm Ma chết rành rành trước mắt.
Phanh...
Tả hộ pháp tức giận một tát đập nát cái bàn.
"Hắn có ý gì? Một tên Thần Thông cảnh, tại bí cảnh Ma Vực của ma tộc ta? Đơn giản là không xem ai trong Đệ Tam Ma Vực vào mắt, tự tìm cái chết! Bản tôn sẽ bắt hắn lại."
Nói xong, Tả hộ pháp đứng lên. Hữu hộ pháp vội vàng ngăn cản: "Tả hộ pháp, không nên hành động thiếu suy nghĩ."
"Có ý gì?" Tả hộ pháp nhíu mày.
"Quên những gì chúng ta vừa mới nói sao?" Hữu hộ pháp nhắc nhở.
Nghe vậy, Tả hộ pháp lại nhíu chặt mày, nói: "Vậy thì sao? Thật sự phải sợ hắn?"
"Ngươi nhìn xem, ngươi nhìn xem." Hữu hộ pháp chỉ vào Sở Vân Hiên trong hình.
"Đây quả thực là ngang ngược càn rỡ, không xem chúng ta ra gì, hắn đến bí cảnh Ma Vực của ta mà cũng dám huênh hoang như vậy, cái tư thế đi nghênh ngang đó, sợ chúng ta không biết hắn đến vậy."
"Đúng vậy a, sao có thể như vậy?"
"Tại sao có thể như vậy? Bởi vì hắn có chỗ dựa nên không sợ a! Hắn mới dám có sức mạnh như vậy a!"
Nghe vậy, bọn họ khẽ gật đầu. Tựa hồ, có lý! Viêm Ma bị giết như vậy. Hắn chắc chắn có vấn đề. Nhưng mà... Ở bí cảnh Ma Vực mà dám đi như vậy. Liền chứng minh... Khéo không thì cao thủ ngay bên cạnh? Hắn đương nhiên có chỗ dựa không sợ!
"Không tốt!"
Trong hình, một số thủ hạ ma thú của họ trực tiếp xông qua dự định cắn chết Sở Vân Hiên. Dù sao cũng là cảm nhận được khí tức nhân loại của Sở Vân Hiên. Chắc chắn muốn động thủ.
"Nhanh, mau ngăn cản!" Huyết Ma Thiên thấy cảnh này, con ngươi co rụt lại, nhanh chóng quát lớn một tiếng. Sao! Nếu hắn chết ở bí cảnh Ma Vực của mình. Khéo không thì, kết cục của Viêm Ma chính là kết cục của hắn, Huyết Ma Thiên. Ở Địa Cầu, hắn không phải không có đối thủ. Nhưng hắn cũng không sợ ai. Đánh không lại, chạy vẫn được chứ sao? Nhưng mà... thiếu niên nhân loại này, sau lưng chỉ sợ không phải người Địa Cầu! Lại có Trấn Hồn Phiên trong tay, lại có chiến lực khoa trương, lại có thể lặng lẽ tiêu diệt Viêm Ma. Huyết Ma Thiên cũng không dám đánh cược a.
Oanh...
Mấy đạo sấm sét màu đen từ trên trời giáng xuống. Trực tiếp đánh chết hết những ma thú muốn tấn công Sở Vân Hiên.
"Hô..." Thấy vậy, bọn họ thở phào nhẹ nhõm.
"Nhanh! Trước tiên đưa hắn vào, xem hắn rốt cuộc muốn làm gì." Huyết Ma Thiên nói.
"Vâng!"
Cùng lúc đó. Ở bên ngoài Sở Vân Hiên có chút mộng bức. Tình huống gì? Vừa nãy có mấy con ma thú lợi hại hướng hắn mà đến, Sở Vân Hiên còn định trực tiếp đi thẳng tới ma điện phía trước. Sau đó để cường giả trong ma điện ra tay giết hắn. Ai ngờ đột nhiên có người ra tay, đem mấy con ma thú này miểu sát?
Còn chuyện vì sao Sở Vân Hiên ở Ma Vực lại đi đường nghênh ngang, lớn lối như vậy. Bởi vì hắn chính là đến chịu chết đó a. Hắn còn sợ gì chứ. Không nghênh ngang mới là lạ.
Sưu sưu sưu...
Tiếp theo một cái chớp mắt, trước mặt hắn lóe lên hơn mười cái thân ảnh cường giả. Bọn họ đang cẩn thận quan sát Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên thấy bọn họ, sắc mặt vui mừng. Quá tốt rồi! Đám người này, thấp nhất cũng là Thiên Tôn cảnh, khéo không bên trong còn có Thần Hoàng cảnh, Thiên Đạo cảnh. Ngược lại chết trong tay cao thủ đó cũng không lỗ!
"Tiểu tử!" Địa Ma Vương chỉ vào Sở Vân Hiên, nói: "Ngươi có ý gì? Đây là bí cảnh Ma Vực Đệ Tam Ma Vực của ta, ngươi làm sao dám tới đây? Còn ngang nhiên, nghênh ngang như vậy."
"Ta chính là nghênh ngang, chính là ngang nhiên, thì sao? Có ý kiến? Có ý kiến ngươi giết ta đi!" Sở Vân Hiên đắc ý nói.
Lời này vừa thốt ra. Bình thường ngươi cũng nên động thủ chứ?
"Ngươi!" Địa Ma Vương chỉ vào Sở Vân Hiên, vừa định chửi ầm lên.
Hồi tưởng lại những nội dung trò chuyện vừa nãy cùng với suy đoán của mọi người. Hắn nhịn được. Không dám. Sợ bị hắn mang hận. Đến lúc đó muốn tiêu diệt khẩu thì sẽ không tốt.
"Không có ý kiến, ha ha ha." Địa Ma Vương nặn ra một nụ cười.
Sở Vân Hiên:???
A? Tình huống thế nào? Cái kịch bản mẹ nó không đúng a. Chẳng phải... Hắn là một võ giả Nhân tộc Thần Thông cảnh, tới đại bản doanh đệ tam Yêu Thần của các ngươi! Còn kiêu ngạo như vậy. Các ngươi không tức giận sao? Không muốn giết hắn sao? Có ý gì? Chẳng lẽ... Hiểu rồi! Sợ là cùng một ý nghĩ với Viêm Ma. Vì cái gọi là Trấn Hồn Phiên. Lại vì muốn lôi kéo hắn. Đoán chừng là Ma Thần hạ lệnh không cho bọn họ giết mình.
"Không có ý kiến thì cút sang một bên, đồ rác rưởi." Sở Vân Hiên trực tiếp chửi ầm lên. Dù sao thì Sở Vân Hiên lại không sợ chết. Vậy còn sợ cái gì chứ?
Địa Ma Vương:???
"Ngươi!!" Địa Ma Vương nghiến răng nghiến lợi.
"Mẹ nó ngươi lại chỉ ta thử xem? Tin hay không lão tử giết chết ngươi?" Sở Vân Hiên chỉ vào Địa Ma Vương giận dữ mắng một tiếng.
Con ngươi Địa Ma Vương kịch liệt co rụt lại. Hắn muốn giết mình!? Nguy rồi nguy rồi! Mình bị hắn nhớ mặt. Vạn nhất hắn trở về nói với đại năng phía sau lưng, vậy chẳng phải là hắn Địa Ma Vương? Không nên không nên.
"Xin lỗi, là vấn đề của ta, không nên nói như vậy, xin các hạ có thể tha thứ cho ta." Địa Ma Vương vội vàng hành lễ nói.
Sở Vân Hiên: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận