Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 263: Bày hàng vỉa hè

Chương 263: Bày hàng vỉa hè
Sở Vân Hiên dù sao cũng là bày hàng vỉa hè, nơi này nhìn vào có vẻ như thực sự không cho phép bày quầy bán hàng. Hắn không thể làm gì khác hơn là thu lại tấm giấy cứng viết chữ, tiện tay mang theo cái đạo sĩ kỳ "Thật đại sư" cùng ghế đẩu đi. Hắn tính chuyển sang chỗ khác bày quầy bán hàng.
Sở Vân Hiên cưỡi xe đạp công cộng, trong miệng lẩm bẩm: “Kỳ quái, thời đại này cao thủ lợi hại nhiều vậy sao?” Trước có một ông hoàng xem tướng Gia Cát Phong, bây giờ lại xuất hiện một người không rõ lai lịch. Nhưng người ta thực sự tính ra đúng đấy chứ?
Sở Vân Hiên đạp xe đến phố đi bộ. Bây giờ là giữa trưa, nên phố đi bộ không có nhiều người. Sở Vân Hiên lấy ghế đẩu ra, rồi cắm cây cờ ở bên cạnh. Mặc dù hắn không mặc đạo bào, nhưng hệ thống chẳng phải đã nói rồi sao? Sẽ ngẫu nhiên có mấy vị khách hàng may mắn. Giải đáp thắc mắc cho bọn họ, Sở Vân Hiên sẽ nhận được phần thưởng cao cấp hơn. Vì vậy, mục đích chính của Sở Vân Hiên là những khách hàng may mắn này. Do đó, hắn cũng lười mặc đạo bào, trang điểm các kiểu. Tùy duyên thôi.
“Giải đáp tình cảm, giải đáp tình cảm, nếu như ngươi có bất cứ vấn đề gì liên quan đến tình cảm, cứ đến tìm ta! Không được thì không lấy tiền.” Sở Vân Hiên ngồi đó rao lớn. Đoán mệnh, sự nghiệp, nhân duyên gì đó hắn không biết. Nhưng mà dù sao hắn cũng phải tìm hạng mục để giải thích thắc mắc chứ? Hắn liền nghĩ đến việc giải đáp tình cảm. Cái này thì hắn còn khá thành thạo.
Sở Vân Hiên gào to, cũng không thu hút được nhiều sự chú ý. Nhưng mà... Vì Sở Vân Hiên đẹp trai, những cô nàng đi giày cao gót, đi bốt cao cổ, đeo tất đen trắng, những mỹ nhân thành thị, ngược lại đều chú ý đến Sở Vân Hiên.
“Đẹp trai quá, nếu cho điểm tối đa là 100 thì anh ta tuyệt đối được điểm tối đa!” “Không phải chứ, đẹp trai thì đẹp trai nhưng có tay có chân đi làm cái trò lừa đảo này, lập tức giảm hảo cảm xuống nhiều, giảm xuống còn 98 điểm.” “Ê ê ê, con nhỏ kia, tao nhìn thấy hắn trước đấy!” “…”
Rồi một đôi bạn thân cười híp mắt tiến đến trước mặt Sở Vân Hiên.
“Anh đẹp trai, anh có thể giúp người ta giải đáp về chuyện tình cảm không?” Một cô nàng chớp mắt to hỏi.
Sở Vân Hiên chỉ vào tấm biển của mình: “Gợi cảm đại sư, giải đáp tình cảm online, bất kỳ vấn đề tình cảm nào cũng có thể tìm ta, chỉ cần mười đồng, không được trả lại tiền.”
Cô nàng trực tiếp móc ra một trăm đồng đưa cho Sở Vân Hiên, nói: “Tôi thực sự có rắc rối về chuyện tình cảm.”
Sở Vân Hiên cất tiền, nói: “Nói nghe thử xem.” “Ở đây đông người quá, anh có muốn lên phòng trọ của tôi không? Tôi sẽ nói rõ hơn với anh.” Sở Vân Hiên: “…” “Không cần, cứ nói cụ thể vấn đề đi, nếu không có tôi sẽ trả lại tiền cho cô.”
Cô nàng thấy Sở Vân Hiên trông rất chính trực, bèn nói: “Có có có, là như này, đám bạn của tôi toàn không có anh nào đẹp trai, người khác thì đều có, làm tôi cứ thấy mình không được tốt, tôi muốn xin liên lạc của anh, thế là tôi cũng có bạn trai đẹp trai.” “Đây cũng là vấn đề tình cảm sao?” “Đương nhiên rồi, vì không có bạn trai đẹp trai, tôi tự ti, nếu có thêm anh vào thì tôi sẽ tự tin, về sau đối mặt với phái khác sẽ càng biết nói chuyện hơn, thì dễ dàng thoát ế hơn, anh nói thế này có tính là vấn đề tình cảm không?” “Vậy được thôi.” Sau đó Sở Vân Hiên và cô nàng kết bạn.
“Tuyệt!” Cô nàng lộ ra một vẻ mặt vui sướng.
“Đinh... Chúc mừng ngươi giải đáp thành công, nhận được phần thưởng 【 Toàn bộ thuộc tính cường độ vĩnh viễn tăng 0.1% 】.”
Sở Vân Hiên: “…” Cũng được.
“Đến tôi đến tôi.” Trong chốc lát, trước mặt Sở Vân Hiên đã xếp một hàng dài. Nhìn vào thì toàn là con gái.
Lúc này, một chàng trai đi ngang qua đây.
“Tình hình gì vậy? Nhiều người xếp hàng thế.” An Toàn Đào lầm bầm một tiếng. Sau đó hắn liếc nhìn tấm biển của Sở Vân Hiên.
“Gợi cảm đại sư, giải đáp tình cảm? Không phải chứ...” Hắn lại liếc nhìn Sở Vân Hiên. Bao nhiêu tuổi rồi mà bày đặt đại sư? Toàn phụ nữ xếp hàng. Chắc chắn là vì hắn đẹp trai nên người ta xếp hàng thôi.
“Có tay có chân lại bày cái trò này để dụ mấy bà phú bà đúng không? Toàn lừa mấy cô bé nhẹ dạ.” An Toàn Đào lập tức cho rằng Sở Vân Hiên là kẻ lừa đảo các cô nàng ngây thơ.
“Để xem ta vạch mặt ngươi.” An Toàn Đào, với tinh thần trượng nghĩa, đi đến cuối hàng xếp vào.
Những cô gái phía trước giải quyết vấn đề tình cảm rất nhanh. Nên không lâu sau đã đến lượt An Toàn Đào. Sở Vân Hiên bên này rất khó chịu. Sớm biết thế đã trang điểm nhẹ nhàng mà đến đây. Toàn mấy cô nàng dùng vấn đề tình cảm để ngụy trang, tìm trăm phương nghìn kế quyến rũ mình.
Thấy cuối cùng cũng có một chàng trai đến, Sở Vân Hiên trong lòng cũng vui mừng.
“Huynh đệ, có vấn đề tình cảm cần giải đáp không?” Sở Vân Hiên cười hỏi.
Mấy cô gái phía sau nóng lòng: “Nhanh lên, nhanh lên.”
“Đinh… Phát hiện vị khách hàng may mắn đầu tiên, hoàn thành việc giải đáp tình cảm của hắn, có thể nhận được phần thưởng 【 Linh kỹ phẩm cấp Thiên giai ngẫu nhiên 】.” Mắt Sở Vân Hiên sáng lên!
An Toàn Đào nói: “Có thì chắc chắn là có rồi, chỉ là…anh có chuyên nghiệp không đấy?” Rõ ràng An Toàn Đào không hề coi Sở Vân Hiên ra gì. Đã nhận định hắn là một kẻ lừa đảo, lừa gạt các cô gái nhẹ dạ.
“Chuyên nghiệp hay không không phải do ta quyết định, mà do ngươi nói. Ngươi nghĩ sao?” Sở Vân Hiên nói.
“Ồ, có chút ý tứ nhỉ, vậy được, vậy ta thử xem.” Sau đó, An Toàn Đào lấy ra mười đồng đưa cho Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên nhận lấy, rồi nói: “Nói đi, có chuyện gì?”
An Toàn Đào nói: “Là thế này, năm nay ta 26 tuổi, cũng có mấy bạn gái rồi, nhưng vì có tuổi lại không phải một võ giả có thiên phú nên không có tiền đồ gì về võ đạo. Người nhà liền sắp xếp cho ta một buổi xem mắt.” “Thực ra ta đặc biệt khinh thường mấy chuyện xem mắt này. Thực lực của ta thế nào mà phải xem mắt? Nhưng mà ta xem ảnh cô gái xem mắt rồi, thật sự là thanh thuần, da trắng, chân dài, ta thừa nhận, ta thực sự hơi động lòng.”
Sở Vân Hiên gật đầu: “Sau đó thì sao? Ngươi muốn ta giải đáp điều gì?” An Toàn Đào lắc đầu: “Ngày mai ta với cô ấy có buổi hẹn đầu tiên, ta khá là muốn cưa đổ nàng, nhưng lại lo vì một sai sót nhỏ mà nàng không còn chút cảm tình nào với ta nữa, ta muốn xem ngươi có biện pháp nào tốt không. Nếu ta thấy ngươi nói có lý thì số tiền này ta đưa cho cam tâm tình nguyện.”
Sở Vân Hiên khẽ gật đầu: “Gia cảnh của ngươi thế nào?” “Gia cảnh cũng tàm tạm, có thể nói là khá tốt.” “Gia cảnh nhà gái thế nào?” “Nhà nàng cũng khá tốt, tự mình còn mở một công ty dịch vụ.” An Toàn Đào đáp.
“Ta ngược lại tò mò không biết có ảnh chụp không? Cho ta xem một chút.” Sở Vân Hiên nói.
An Toàn Đào nghi hoặc nhìn Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên nói: “Ngươi nói với ta xem thì có thể có sai lệch, ta phải xem cụ thể cô gái này thế nào, nếu đúng như ngươi nói là đẹp như vậy, ưu tú như vậy, ta cảm thấy người con gái xinh đẹp, ưu tú như vậy không đến nỗi phải đi xem mắt chứ? Tiện thể, ta muốn xem thử ảnh có chỉnh sửa quá không, kết hợp nhiều khía cạnh rồi đưa cho ngươi lời khuyên hợp lý hơn.”
“Trông có vẻ chuyên nghiệp đấy.” An Toàn Đào sau đó lấy điện thoại ra, mở một tấm ảnh.
“Sao? Ta đâu có khoác lác đâu? Có phải kiểu tình đầu không? Có phải thanh thuần không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận