Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 663: đi lên chính là nhận sợ hãi?

Chương 663: Đi lên chính là nhận thua?
Mặc dù Sở Vân Hiên là mượn nhờ hệ thống đạt tới Thiên Đạo cảnh, nhưng kỳ thật cũng không kém nhiều. Hiện tại hắn kỳ thật cũng chỉ kém một bước là tấn cấp Thiên Đạo cảnh. Những cố gắng trước khi tấn cấp Thiên Đạo cảnh hắn đều đã trải qua. Cho nên nói, hiện tại mượn nhờ hệ thống tấn cấp Thiên Đạo cảnh, cũng sẽ không có cái gọi là căn cơ bất ổn.
"Như vậy..." Sở Vân Hiên vuốt cằm.
Hệ thống để hắn đánh một trận tử vong sân thi đấu. Đánh là có thể trực tiếp trở thành Thiên Đạo cảnh. Đó không thành vấn đề a. Đối với Sở Vân Hiên mà nói, mặc dù phong hiểm cũng rất lớn, nhưng xét một phương diện khác, hắn là người ít rủi ro nhất. Dù hắn là Thần Hoàng cảnh, nhưng hắn là Sở Vân Hiên! Hắn không thể cam đoan Thần Hoàng cảnh của mình có thể đánh tới 201 trận thắng. Nhưng hắn cam đoan 181 trận thắng này chắc chắn có thể thắng, chắc không có vấn đề chứ? Bất quá, từ 180 trận thắng trở lên đều là những thần tiên cả. Đây cũng là lý do vì sao Sở Vân Hiên rõ ràng có năng lực chiến đấu vượt cấp cực mạnh, thậm chí hiện tại vượt cấp đánh Thiên Đạo cảnh đều dễ dàng, nhưng hắn vẫn không dám đánh. Ngưu nhân quá nhiều. Khả năng lật xe rất lớn. Thiên Đạo cảnh Tam Tinh, Tứ Tinh hoặc Ngũ Tinh bình thường, so với Thiên Đạo cảnh Tam Tinh, Tứ Tinh, Ngũ Tinh đỉnh cấp, đây không phải là cùng một cảnh giới. Mà bây giờ những người có thể đánh tới 180 trận trở lên, ai mà chẳng phải đỉnh cấp? Càng lên cao càng đỉnh cấp.
Bất quá, đánh một trận, hắn vẫn có lòng tin. Hắn vội vàng cần tấn cấp Thiên Đạo cảnh là vì đánh xong trận này. Hắn không tấn cấp Thiên Đạo cảnh thì không xong.
Sau đó, Sở Vân Hiên rời khỏi Nam Thiên Môn...
"Hỗn trướng! Hỗn trướng! Hỗn trướng!"
Đế Huy đôi mắt hằn học, nghiến răng nghiến lợi. Một tên Thần Hoàng cảnh nho nhỏ, vậy mà dám nói với hắn như vậy. Nếu không phải vì hắn ở lại có lợi ích lớn cho Nam Thiên Môn, hắn đã sớm động thủ. Hiện tại, mặc dù Đế Huy cực kỳ khó chịu, cực kỳ muốn giết Sở Vân Hiên, nhưng hắn không thể ra tay. Hắn không nỡ. Chỉ mấy tháng nay, hắn đã đạt được quá nhiều điểm tích lũy. Chưa kể các loại đan dược, trận pháp gì đó, chỉ riêng điểm tích lũy này thôi, hắn đã không nỡ giết Sở Vân Hiên. Nhưng... Ai có thể nhịn?
"Ngươi đạp mã tốt nhất nên thành thật một chút, nếu không, bản tôn cũng sẽ giết ngươi!"
Đế Huy trừng mắt. Cùng lắm thì hắn sẽ bỏ qua số điểm tích lũy này thôi! Hiện tại hắn nhẫn nhịn một chút. Dù sao hắn vẫn muốn đạt được đan dược và trận pháp từ chỗ Sở Vân Hiên. Hắn cảm thấy vẫn còn cơ hội rất lớn để có được. Tuy nhiên, hắn sẽ không cho Sở Vân Hiên quá nhiều cơ hội. Từ việc đối xử hòa khí với hắn lúc ban đầu, biến thành miệt thị hắn như vừa rồi. Đế Huy cảm thấy Sở Vân Hiên sớm muộn cũng muốn rời khỏi Nam Thiên Môn, gia nhập các thế lực khác. Không phải sớm muộn, mà là rất nhanh! Giống như Sở Vân Hiên nói, nếu hắn muốn gia nhập bất kỳ thế lực nào, những thế lực đó đều sẽ muốn giành lấy hắn. Cho nên... Hắn cũng phải mau chóng hành động.
"Tôn chủ."
Đại trưởng lão đi tới.
"Nói."
"Lục trưởng lão đi đánh tử vong sân thi đấu."
"Cái gì?"
Đế Huy sững sờ.
"Hắn làm sao dám?"
Đúng là hắn rất trâu bò. Lấy Thần Hoàng cảnh đánh đến 180 trận thắng, có lẽ hắn là người duy nhất làm được điều đó trong tử vong sân thi đấu. Hắn cũng từng giết không ít Thiên Đạo cảnh, bao gồm cả Thiên Đạo cảnh Thất Tinh. Nhưng... Lúc trước hắn đã cố gắng rất nhiều để tăng lên tới Thiên Đạo cảnh, chẳng phải vì hắn đã không còn nhiều thủ đoạn, và vô cùng cần thiết phải tăng lên Thiên Đạo cảnh để bảo vệ mình sao? Hiện tại, hắn còn chưa đạt tới đã muốn đi tử vong sân thi đấu?
"Sẽ không phải là muốn tấn cấp Thiên Đạo cảnh chứ?"
Đế Huy hơi nhíu mày. Hắn tấn cấp Thiên Đạo cảnh sẽ là một khái niệm khác.
"Không được..."
Đế Huy trong lòng hoảng hốt. Thảo nào kiêu ngạo như vậy. Hắn ra tay thôi. Điểm tích lũy này, hắn từ bỏ. Hắn phải nghĩ cách giải quyết Sở Vân Hiên. Lấy tính mạng uy hiếp hắn, để hắn giao ra đan dược và trận pháp. Đế Huy có một cảm giác, hắn chắc chắn sẽ lập tức rời khỏi Nam Thiên Môn. Vậy thì hắn tuyệt đối không thể trở thành người của thế lực khác.
Nghĩ lại cũng đúng. Một người như vậy, gia nhập Nam Thiên Môn, hắn cho y chỉ có một nơi tu luyện.
Mã Đức!
"Đi, đi xem một chút."
"Vâng."
Tử vong sân thi đấu.
Sở Vân Hiên đang chuẩn bị chiến đấu tại khu chờ đợi. Giờ phút này. Rất nhiều người cũng đã đến tử vong sân thi đấu. Bọn họ xem thông tin trận chiến tiếp theo.
"Sở Bác Ái đấu với Long Đồ."
"Sở Bác Ái này đã tấn cấp Thiên Đạo cảnh rồi sao? Lâu lắm rồi không gặp hắn, nghe nói hắn ở Nam Thiên Môn bế quan tu luyện."
"Nếu Sở Bác Ái tấn cấp Thiên Đạo cảnh, vậy hắn chắc chắn ổn, thủ đoạn của hắn quá nghịch thiên, Thần Hoàng cảnh còn có thể sát Thiên Đạo cảnh Thất Tinh, huống chi hắn đã tấn cấp Thiên Đạo cảnh."
"Nhưng... Long Đồ cũng không đơn giản, Long Đồ là Thiên Đạo cảnh Tứ Tinh đúng không? Ta nhớ trong trận chiến thất trọng thiên kia, hắn đánh Thiên Đạo cảnh Ngũ Tinh thắng rất dễ dàng."
"Không sai, Long Đồ này thực sự rất mạnh, hơn nữa ta nghe nói, hắn có một chút huyết mạch Long tộc, sức mạnh của hắn khỏi phải bàn, hắn cũng là loại người có thể vượt cấp chiến đấu ở Thiên Đạo cảnh."
"Thôi, đặt cược vào Sở Bác Ái, hắn là người sáng lập truyền kỳ, huống chi hắn chắc chắn đã tấn cấp Thiên Đạo cảnh. Nếu là người khác, ta chắc chắn sẽ đặt cược vào Long Đồ, nhưng hắn là Sở Bác Ái."
"Ta cũng vậy, đặt cược vào Sở Bác Ái."
"..."
Và tại hiện trường, một vài người bình thường rất khó xuất hiện ở đây cũng tới. Các tôn chủ của các thế lực lớn. Bởi vì hiện tại bọn họ rất để ý đến Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên và Long Đồ đi ra. Bọn họ cũng nhìn thấy nhau.
"Mặt nạ thỏ..."
Ánh mắt Long Đồ nhìn Sở Vân Hiên, lông mày chợt nhíu lại. Hắn là Thiên Đạo cảnh Tứ Tinh. Nhưng chiến lực của hắn vô cùng đáng sợ. Trong Thiên Đạo cảnh, chỉ chênh một tinh đã có thể khác biệt lớn như một cảnh giới rồi. Thế nhưng, hắn vẫn có thể vượt cấp chiến đấu khá dễ dàng trong Thiên Đạo cảnh. Đủ thấy thực lực của hắn mạnh đến mức nào. Hắn không sợ nhiều người. Thế nhưng Sở Vân Hiên là một trong số những người hắn sợ.
Đúng là ai cũng biết Sở Vân Hiên có thể chém giết Thiên Đạo cảnh nhờ một số thủ đoạn mà bọn họ không biết. Lúc đầu hắn cũng không sợ. Hắn cảm thấy những thủ đoạn đó chỉ dùng được một lần thôi. Hắn cũng nghĩ nếu là mình, chắc chắn sẽ không gặp vấn đề, có lẽ những người kia quá yếu, quá ngu. Thế nhưng, hết lần này đến lần khác, hắn bắt đầu sợ hãi. Hắn hiện tại cũng sợ những thủ đoạn này. Nếu Sở Vân Hiên là Thần Hoàng cảnh, hắn vẫn rất tự tin. Thần Hoàng cảnh và Thiên Đạo cảnh cách xa nhau quá nhiều. Nhưng... Hắn bế quan lâu như vậy, đột nhiên đi đánh tử vong sân thi đấu, vậy xem ra nhất định là đã tấn cấp Thiên Đạo cảnh.
Phải làm sao đây?
Long Đồ cảm thấy sắp lật xe rồi. Sau đó Long Đồ ôm quyền với Sở Vân Hiên: "Sở Bác Ái, cửu ngưỡng đại danh."
Sở Vân Hiên cũng ôm quyền.
"Sở Bác Ái các hạ, trận chiến này, ta nhận thua, không biết có thể bỏ qua cho ta một mạng không?"
Long Đồ trực tiếp hỏi.
Hoa —
Lời này vừa ra, hiện trường lập tức một mảnh cười vang và xôn xao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận