Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 05: Hắn đánh ta, hắn còn muốn nói cám ơn ta

Chương 05: Hắn đánh ta, hắn còn muốn nói cám ơn ta
Sở Vân Hiên đi trên đường ở đại học Thiên Hoa.
Đổ Xăng Muội cùng Mưa Nhỏ đều bị hắn đẩy ra, nhưng bởi vì hắn thật sự quá đẹp trai, cứ vậy mà đi, lúc nào cũng có mấy nữ sinh thẹn thùng tới bắt chuyện. Quen thuộc.
Vì sao hắn tới đại học Thiên Hoa? Cũng là vì [Hệ Thống Bại Tướng Dưới Tay]. Đại học Thiên Hoa, nơi võ giả tụ tập. Hắn phải cố gắng đánh bại thật nhiều người. Hệ thống chỉ có thời gian một ngày, không thể lãng phí. Đánh bại Sử Khai Văn cảnh giới của hắn tăng lên tới Minh Khiếu Cảnh lại càng có thêm khuyến khích.
"Hệ thống, đem năm mươi thuộc tính phân phối vào lực lượng."
"Đinh... Phân phối thành công."
Sở Vân Hiên lại liếc mắt nhìn thuộc tính của mình.
[Túc chủ]: Sở Vân Hiên
[Tuổi]: 18
[Tiểu huynh đệ]: 18
[Chủng tộc]: Nhân tộc
[Cảnh giới]: Minh Khiếu Cảnh Nhất Tinh
[Thuộc tính]: Lôi
[Sức mạnh]: 253 (Minh Khiếu Cảnh Nhất Tinh bình quân: 200)
[Tốc độ]: 201
[Thể phách]: 200
[Linh lực]: 2000
[Tinh thần]: 180
[Thiên phú kỹ]: Không
[Ban thưởng]: ⚡️Lôi Thuộc Tính, Thần Cấp thiên phú tu luyện...
Có thuộc tính thêm vào, thuộc tính của hắn trong tương lai có thể mạnh hơn xa so với võ giả cùng cảnh giới. Trước mắt, lực lượng của hắn đã mạnh hơn cùng cảnh giới 1/4.
"Vậy, bây giờ phải đi đánh bại Minh Khiếu Cảnh thì ban thưởng mới phong phú được."
Bất quá nghĩ lại, có thể thuận tay nhẹ nhàng đánh bại kẻ yếu hơn mình cũng được. Dù sao hệ thống cũng không có giới hạn số lượng người.
"Lớp sơ cấp ban một."
Sở Vân Hiên nhìn một cái bảng số lớp học rồi suy tư một chút. Lớp sơ cấp chắc là lớp của những võ giả nhập học trong một năm. Tân sinh sẽ ở ban tân sinh. Như vậy, cả lớp sơ cấp ban một này đều là Luyện Khí cảnh.
Sở Vân Hiên đi tới cửa ra vào. Một vị đạo sư dường như đang giảng bài cho khoảng bốn mươi, năm mươi người ở bên trong. Tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Sở Vân Hiên. Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn. Ta dựa vào! Trong này còn có mấy người quen thuộc là nữ học sinh.
"Vân Hiên ca ca."
Thấy Sở Vân Hiên đột nhiên xuất hiện ở cửa lớp, mấy nữ sinh trong ban một lộ vẻ kinh hỉ. Các nàng đều lầm tưởng Sở Vân Hiên đặc biệt tới tìm các nàng để tái hợp.
"Có chuyện gì sao?"
Vị đạo sư của lớp một hỏi một tiếng. Sở Vân Hiên sờ lên chóp mũi, hỏi: "Ngại quá, ta hỏi một chút, các ngươi thiếu người tập luyện cùng sao?"
"Hả?"
Mọi người nhìn nhau. Đạo sư hỏi: "Ý ngươi là gì?"
"Nói đơn giản thì ta muốn khiêu chiến các bạn học lớp một, không biết có được không? Nếu quấy rầy thì thôi vậy."
Lời này vừa nói ra, đám nam sinh lớp sơ cấp ban một đều không chịu nổi.
"Mẹ nó! Cái quái gì? Điên cuồng vậy?"
"Giả bộ cái gì? Khiêu chiến mà lại còn tới đầu ta?"
"Lão tử tới! Đừng cản ta! Đều đừng cản ta."
"Có ai cản ngươi đâu, ngươi cứ đi đi."
"Khụ khụ... Chỉ đùa thôi, chỉ đùa thôi."
Đạo sư nhíu mày.
"Ngươi là ban nào?" Hắn hỏi.
"Ta là học sinh mới tốt nghiệp cấp ba ở trường Tài Đức."
Sau khi nghe đạo sư cười một tiếng: "Tân sinh à?"
"Không không không, không có thi vào đại học." Sở Vân Hiên lắc đầu nói.
"Hả?"
Lần này, tất cả mọi người đều ngây người. Đạo sư chỉ vào ngực Sở Vân Hiên, hỏi: "Vậy huy chương học viện trên ngực ngươi là?"
Sở Vân Hiên sờ lên huy chương, nói: "Đây là chị ta cho ta, nói là mang cái này có thể ra vào học viện Thiên Hoa, nếu có đạo sư đồng ý thì có thể dự thính."
Các học sinh liếc nhau.
"Không phải, vậy ngươi giả bộ cái gì vậy?"
"Đại học võ giả còn thi không đậu, ngươi chắc là không có thức tỉnh thành công đúng không?"
"Ý gì? Không phục số mệnh, không tin tà? Muốn lấy phàm thai nhục thể thử xem cường độ của võ giả? Thảo, coi thường ai vậy?"
"Lý đạo sư, ta tới!"
Một nam sinh đứng lên. Lý đạo sư gật đầu: "Đi đi, vậy ngươi đi đi, chú ý giữ chừng mực, những người khác tiếp tục học."
Rõ ràng, Lý đạo sư không để Sở Vân Hiên vào mắt.
"Mời."
Sở Vân Hiên và nam sinh kia đi ra ngoài.
Lý đạo sư: "Tiếp theo ta muốn giảng chính là yêu thú có độc trên Trái Đất, thường thấy nhất......"
"A——"
Lúc này, một tiếng hét thảm từ cửa ra vào truyền đến. Lý đạo sư nhíu mày, mặt lộ vẻ bất mãn hô: "Trương Mạnh, ta không phải bảo ngươi chú ý chút chừng mực sao? Còn xuống tay nặng như vậy?"
Sau đó hắn nhìn về phía cửa ra vào. Trương Mạnh che ngực, tóc bị sét đánh thành đầu nổ tung. Hắn mặt khổ sở nói: "Bên trên người mẹ nó có bẫy rập, Lý đạo sư, hàng này giả vờ! Ta bị hắn đánh gục ngay lập tức, dựa vào!"
Lý đạo sư: "......"
Đám người: "......"
Hoa——
Đám người lớp sơ cấp ban một xôn xao, toàn bộ đứng lên nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Sở Vân Hiên đi tới.
"Đinh... Chúc mừng ngươi đánh bại Luyện Khí cảnh Bát Tinh, nhận được phần thưởng [Cảnh giới đề thăng Nhất Tinh] [Thuộc tính Tốc độ +20]."
"Cái đó...... Còn có ai không?"
Sở Vân Hiên gãi đầu hỏi.
Khóe miệng Lý đạo sư co giật, hỏi: "Ngươi không phải nói là không có thi lên đại học sao? Một chiêu đánh gục Luyện Khí cảnh Bát Giai, lại còn là ⚡️Lôi Thuộc Tính?"
"Thật mà, vừa rồi mới vào cổng trường còn bị coi thường." Sở Vân Hiên thật thà nói.
"Má nó!"
"Quá đáng ghét! Ta dựa vào! Thật là quá đáng ghét! Ta không chịu nổi!"
"Mẹ nó! Lão tử tới!"
"Triệu Nghi Ngờ, ngươi là Luyện Khí cảnh thập tinh, chơi hắn!!"
Lý đạo sư gật đầu: "Ừm, Triệu Nghi Ngờ thử đi."
Triệu Nghi Ngờ đi ra.
"Tới đây! Để ta xem ngươi được bao nhiêu cân lượng!"
Triệu Nghi Ngờ tới nắm lấy cổ áo Sở Vân Hiên, muốn kéo hắn ra ngoài dạy cho một bài học.
"Không cần."
Sở Vân Hiên nói.
"Ha ha, thấy chưa, biết ta luyện khí cảnh thập tinh nên sợ."
Triệu Nghi Ngờ cười một tiếng.
Sở Vân Hiên nói: "Ý ta là không cần phiền phức vậy, hay là các ngươi cùng lên đi."
Đám người;???
Hoa——
"Mẹ nó! Hắn thật là ngông cuồng! A a a!!"
"Đi! Ngươi nói đi! Ngươi đừng hối hận!"
"Mẹ nó! Lão tử không chịu nổi, quá đáng ghét! Từ đâu ra tên đáng ghét thế này!"
"Tới đi! Ngươi đừng hối hận!"
"Oa! Vân Hiên ca ca đẹp trai quá nha!"
"......"
Một đám nam sinh tức giận xắn tay áo đi ra.
Lý đạo sư nhìn các học trò của mình: "Các ngươi......"
"Lý đạo sư, thầy không cần lo, việc này liên quan đến tôn nghiêm của đàn ông!"
Sau đó bọn họ một đám nam sinh đẩy Sở Vân Hiên ra.
"Tới đi! Đánh thế nào?"
Bọn họ đứng trước mặt Sở Vân Hiên.
"Trực tiếp cùng lên đi."
Sở Vân Hiên nói.
"Mẹ nó! Mẹ nó vẫn là không giảng võ đức! Các huynh đệ, cùng lên, ta muốn xem hắn giỏi được đến đâu!"
"Lên!"
Sưu sưu sưu ——
Từng võ giả phóng thích linh lực, ào ạt lao về phía Sở Vân Hiên.
"⚡️Lôi Thuộc Tính!"
Xì xì xì ——
Lôi đình quấn quanh, sau đó tuôn về phía trước. Mười mấy nam sinh phía trước, bất luận là lửa hay là 🍀Mộc Thuộc Tính, trong nháy mắt bị lôi đình phá hủy.
Lý đạo sư đứng tại chỗ.
"Minh Khiếu Cảnh Nhị Tinh? Còn là ⚡️Lôi Thuộc Tính... Không phải... Vậy vì sao hắn không thi được vào đại học?"
Hắn thật sự không hiểu. Cảnh giới nghiền ép, lực phá hoại của ⚡️Lôi Thuộc Tính nghiền ép, khiến bọn họ căn bản không thể chống lại. Lý đạo sư trơ mắt nhìn từng học viên nam của mình ngã xuống.
Minh Khiếu Cảnh Nhị Tinh, lại còn là ⚡️Lôi Thuộc Tính, chỉ cần bảo đảm không bị tấn công thì chắc chắn không có vấn đề gì. Trong đầu Sở Vân Hiên không ngừng vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống. Vô số điểm thuộc tính được tăng lên. Thêm nữa, thưởng tu vi đề thăng Nhất Giai, tu vi đã tới Minh Khiếu Cảnh Tam Tinh. Thật sự là sảng khoái!
"Đa tạ các vị!"
Sở Vân Hiên hướng về bọn họ ôm quyền.
"Hả?"
Những nam sinh bị Sở Vân Hiên đánh bại ai nấy đều ngơ ngác. Tiếp đó bọn họ nhìn Sở Vân Hiên cứ vậy mà đi ra.
"Ha ha ha thảo! Quá nhục nhã! Lão tử bị hắn đánh cho tơi bời, hắn còn muốn cảm ơn ta? A a a!!"
Lý đạo sư cau mày, nhìn Sở Vân Hiên bước ra. Tiếp đó trơ mắt nhìn Sở Vân Hiên gõ cửa lớp sơ cấp ban 2. Khóe miệng Lý đạo sư co giật một cái. Hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn đánh cho toàn bộ lớp sơ cấp một lượt? Một lát sau, hắn trơ mắt nhìn mấy chục học sinh nam của lớp 2 tức giận đùng đùng chạy ra.
Xì xì xì ——
"A——"
Lý đạo sư bất đắc dĩ lắc đầu.
(Luyện Khí cảnh, Minh Khiếu Cảnh, Huyền Thể cảnh, Huyền Thiên cảnh, Thần Thông cảnh, Pháp Tắc cảnh, Lĩnh Vực cảnh, Thiên Tôn cảnh, Thần Hoàng cảnh và Thiên Đạo cảnh, mỗi đại cảnh giới lại phân làm từ một đến mười sao.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận