Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 221: Nội dung cốt truyện này không đúng lắm a

An Tâm kéo tay Sở Vân Hiên đi tới. Nàng nhìn thấy Kỷ Phong và Kỷ Vũ. An Tâm đương nhiên biết Kỷ Phong chính là người mà trong nhà muốn tác hợp cho mình. An Tâm hơi cười, vẫy tay: "Kỷ Phong ca, Kỷ Vũ ca."
"A ha ha ha, Tâm Tâm à, chào buổi tối." Kỷ Phong cũng cười ha hả.
Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn Kỷ Phong. Kỷ Phong...... Theo như An Tâm nói, hắn chính là người nhà trai muốn kết đôi cùng An Tâm. Kỷ Phong liếc nhìn Sở Vân Hiên, rồi hỏi An Tâm: "Tâm Tâm à, vị này là bạn trai của em à?"
An Tâm gần sát Sở Vân Hiên một chút, mỉm cười nói: "Đúng vậy, giới thiệu một chút, bạn trai của em Sở Vân Hiên."
Sở Vân Hiên cũng đưa tay ra, nói: "Chào anh."
Kỷ Phong vội vàng đưa hai tay tới. "Chào anh, tôi là Kỷ Phong, rất hân hạnh được biết anh." Kỷ Phong cũng nở một nụ cười thoáng qua.
Sở Vân Hiên lại sững sờ. Kỳ quái. Nội dung cốt truyện này không đúng lắm. Theo lý mà nói, Kỷ Phong, xem như một thiên tài ưu tú, nhân vật nam chính hôm nay. Mọi người đều đang tác hợp cho hắn và An Tâm. Mà bây giờ, An Tâm dẫn đến một người "bạn trai" như mình. Bình thường theo kịch bản, Kỷ Phong này hẳn phải có đủ loại châm chọc khiêu khích, đủ loại gây khó dễ mới đúng. Sao lại cảm giác thái độ của hắn có chút quá tốt vậy? Không thích hợp! Nếu là đối thủ như vậy, lại dễ đối phó. Đối thủ như vậy, biết che giấu mình, có thể nhẫn nhịn, bụng dạ sâu. Khó đối phó.
Sở Vân Hiên sau đó bắt tay với Kỷ Vũ. "Vậy chúng ta đi vào đi." An Tâm nói.
"Cái kia... Tâm Tâm à, anh có thể nói chuyện riêng với bạn trai em hai câu được không?" Kỷ Phong thăm dò hỏi.
"Hả?" An Tâm chớp mắt mấy cái nhìn về phía Sở Vân Hiên.
"Không vấn đề." Tiếp đó Sở Vân Hiên và Kỷ Phong đi qua một bên.
An Tâm nhíu mày, có chút lo lắng nhìn hai người bọn họ.
Một bên khác.
"Tham kiến Long Vương, A Phi, hạnh ngộ hạnh ngộ, anh, anh khỏe." Kỷ Phong mặt tươi cười xuề xòa. Không còn cách nào. Sở Vân Hiên cho hắn loại cảm giác áp bức quá đủ. Hắn coi như không biết người anh em trước mắt này là ai. Nội dung cốt truyện này, khí chất này, khí tràng này. Tuyệt đối không đơn giản. Vốn dĩ Kỷ Phong hắn không có ý kia, thì càng không có khả năng trêu chọc nhân vật nam chính trước mắt đúng không?
Sở Vân Hiên: "......"
Sau đó Kỷ Phong giải thích: "Anh, em thật không có ý định tranh giành Tâm Tâm với anh, chuyện này là do ý của người nhà, em cũng rất phiền, đương nhiên, không phải nói Tâm Tâm không xinh đẹp, nhìn rất đẹp, nàng rất đẹp, mắt anh thật tốt, chỉ là em càng thích tự do yêu đương, không thích bị người khác sắp xếp, anh hiểu không?"
Sở Vân Hiên: "......" Cái gì thế này?
Tiếp đó Kỷ Phong tiếp tục nói: "Anh, tối nay anh cứ xem Tâm Tâm là của anh đi, những đại lão trong này, đoán chừng có không ít khảo nghiệm dành cho anh, chắc đều nghi ngờ anh là bạn trai thuê của Tâm Tâm, em cũng đã từng nghi ngờ, bây giờ thì không. Em sẽ phối hợp với anh, coi như là giúp chính mình, anh thấy thế nào?"
Sở Vân Hiên có chút mộng. Nội dung cốt truyện này......không thích hợp a.
Tiếp đó Sở Vân Hiên cười nói: "Đa tạ cậu Kỷ đã nhắc nhở, tôi cũng không có ý gì khác, chỉ là đến thăm người nhà của Tiểu Tâm Tâm, cậu đừng gọi tôi là anh, tôi chắc không lớn hơn cậu, gọi tên là được rồi."
"Được rồi Long Vương, A Phi, Sở thiếu, ha ha ha." Kỷ Phong xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.
"Vậy chúng ta đi vào đi." Sở Vân Hiên đề nghị.
"Ừ, đi, Sở thiếu à, tôi vẫn phải cường điệu với anh một chút, tôi tuyệt đối không có bất kỳ ý đối đầu nào với anh."
"Biết rồi, cảm ơn cậu Kỷ." Sở Vân Hiên nói.
Sau đó Sở Vân Hiên đi ra.
Mà Kỷ Phong xoa mồ hôi trán. Quá mẹ nó dọa người. Còn tốt còn tốt, hắn đã kịp thời giải thích với nhân vật nam chính này. Vậy khẳng định không có việc gì.
Kỷ Vũ đi tới cạnh Kỷ Phong: "Cảm giác không phải là bạn trai thuê, người này chắc chắn là bạn trai thật của Tâm Tâm, có lẽ là người nhà của thế gia đỉnh cấp nào đó."
Kỷ Phong nói: "Anh, anh không biết đâu, lúc em nói chuyện với hắn, cái khí tràng mờ mịt của hắn, em suýt chút nữa là thở không nổi luôn, thật đấy, em chỉ sợ sẽ trở thành địch với hắn, đột nhiên xuất hiện một đám người, hô hào cái gì ba năm thời hạn đã tới, cung nghênh Long Vương trở về các kiểu."
Kỷ Vũ khóe miệng giật giật một hồi...
Trong biệt thự.
Mọi người vẫn đang trò chuyện. Thực ra đã biết có người đến. Vì vừa rồi xe của Sở Vân Hiên lái tới, đèn xe khá sáng, thu hút sự chú ý của họ. Chỉ là mọi người đều cho rằng An Tâm thuê được một người bạn trai, nên không quá để tâm. Coi như là bạn trai thật, một tên tiểu bối, cũng không cần bọn họ ra mở cửa đón.
Ông nội An Tâm là An Văn Sơn nhấp một ngụm trà, nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài.
"Đến rồi." Cha An Tâm là An Sơn Hà cũng nhìn sang. Mọi người đều nhìn về phía cửa.
Két ———
Lúc này, cửa lớn mở ra. An Tâm kéo tay Sở Vân Hiên, mà Sở Vân Hiên tay kia mang theo chút quà đi vào.
Trong khoảnh khắc mở cửa. Sở Vân Hiên có chút đau đầu. Mặc dù trước đó thông qua hệ thống đã biết tiệc tối hôm nay có những ai. Nhưng vừa mở cửa, toàn là người, cũng thực sự có chút khó xử. Mà An Tâm nhìn thấy nhóm người này, cũng thầm nghĩ không ổn. Nàng có chút lo lắng cho Sở Vân Hiên. Đây đều là lão hồ ly. Sở Vân Hiên có thể đối phó được không? Nhưng mà...... An Tâm lại không biết.
Khi An Văn Sơn, An Sơn Hà nhìn thấy Sở Vân Hiên lần đầu tiên. Trong lòng họ cũng thầm thì. Ngươi gọi đây là bạn trai thuê? Không thể nào? Đẹp trai thì không nói. Khí chất này, khí tràng này là cái quái gì? Ngay cả An Văn Sơn cũng không có loại khí tràng này. Thậm chí, từng người trưởng bối, đều từng trải, thậm chí có địa vị cao, cũng đều có chút chấn kinh với cỗ áp bức của Sở Vân Hiên. Trong số họ có không ít người nhìn nhau một cái. Phảng phất đang hỏi đối phương. Cái này không đúng à? Đây có phải là thuê không? Ngươi có cảm nhận được loại khí tràng này không? Sao có chút không thích hợp à? Xung quanh trong phút chốc có chút trầm mặc. Sở Vân Hiên trước khi đến, mọi người còn cười nói vui vẻ. Đến rồi, cảm giác không giống như dự đoán. Nhất thời làm họ có chút trở tay không kịp. Vốn đã làm tốt mọi sự chuẩn bị, lại phát hiện đều vô dụng.
"Ách, cái này......" Cha An Tâm là An Sơn Hà ngớ người một chút.
"Ông nội, cha, mẹ, cô cô, dượng, tam thúc, tam thẩm......" An Tâm cũng ngọt ngào gọi rất nhiều người.
"Ôi, Tâm Tâm, mau lại đây để cô ôm một cái, sao càng ngày càng đẹp vậy." Cô của An Tâm cười tươi rói kéo An Tâm lại.
"Cô cô." Mặt nhỏ của An Tâm ửng hồng.
Mọi người cũng nở nụ cười. Kỷ Phong và Kỷ Vũ hai anh em cũng đi tới. Ông của họ là Kỷ Bình vừa đi vừa nhìn cháu trai là Kỷ Phong và Sở Vân Hiên. Chưa nói những cái khác, chỉ nhìn biểu hiện bên ngoài thôi, cũng cảm giác cháu trai mình bị nghiền ép hoàn toàn.
"Tâm Tâm, giới thiệu một chút." An Sơn Hà nhìn về phía Sở Vân Hiên nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận