Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 927: nguyên lai như thế có ý tứ a

Chương 927: Thì ra là như vậy, có ý tứ đấy.
Sở Vân Hiên đi theo phía sau đám người.
Ngay trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm nhận được có người dùng ngón tay khẽ chạm vào tay hắn hai lần, sau đó liền nhét vào lòng bàn tay hắn một tờ giấy.
Sở Vân Hiên theo bản năng nhìn lướt qua.
Vị đế phi bên cạnh liền đi tới.
Cho nên, Sở Vân Hiên biết vừa rồi ai là người đã làm chuyện này.
Vả lại vừa rồi cái chạm vào rất khẽ đó, hắn xác định đó là tay của một cô gái.
Có ý gì?
Sở Vân Hiên cũng là lẳng lặng nhìn nội dung trên tờ giấy.
“Thần Phong Đế Vương lần này sẽ thiết kế ngươi cùng Diệp Tiêu, mau rút lui.”
Sở Vân Hiên: !!!
Tô Điệp?
Vị đế phi này lại là Tô Điệp?
Khoan đã!
Là nàng.
Nàng ở ngay trong đế cung.
Có thể tùy ý ra vào Đế Cung, là đương kim đế phi cũng thật sự hợp lý.
Ngoan ngoãn!
Nàng là đế phi?
Cũng không đúng a.
Xuất thân của nàng hẳn là tuyệt đối không hề đơn giản.
Ta khỏi cần phải nói, cứ nói Tiên Miểu Lâu này đi.
Cứ nói nàng có thể tùy tiện dưới mí mắt của trưởng lão Linh Kiếm Phái nhị trọng thiên, giết Bạch Mặc mà toàn thân trở ra.
Cao thủ bên người nàng, chắc chắn mạnh hơn nhất trọng thiên Thần Phong Đế Quốc.
Cho nên, nàng đến làm một vị đế phi của Thần Phong Đế Quốc, ý gì?
Lấy chồng?
Chuyện này không hợp lý a.
Làm gì có chuyện gả cho kiểu này.
Thần Phong Đế Vương này cũng không phải là thuộc loại có bối cảnh trâu bò gì cho cam.
Hắn chỉ là một vị đế vương nhất trọng thiên thuần túy, không có lý lẽ nào khác.
Cho nên, việc Tô Điệp tiếp cận Thần Phong Đế Vương, nhất định là có nguyên nhân.
Cũng không có quy định nói, làm đế phi, là phải cùng hắn làm cái loại chuyện kia.
Đúng rồi!
Cộng thêm Tiên Miểu Lâu có cái cốt truyện như vậy.
Ngọa Tào!
Sở Vân Hiên nhất thời có chút mờ mịt.
Không phải, hắn quan tâm cái việc Tô Điệp này làm đế phi, và việc có làm cái kia với Thần Phong Đế Vương người ta hay không làm gì chứ?
Mã Đức!
“Chờ một chút.”
Sở Vân Hiên cau mày.
Cái đám người Tô Điệp này, bọn họ có năng lực khống chế người khác.
Hẳn là mị thuật.
So với mị thuật mà Tô Phỉ của Lam Tinh nắm giữ mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Vậy có khả năng nào, Thần Phong Đế Vương đã trúng mị thuật, trở thành con rối của Tô Điệp?
Không đúng!
Nếu đúng vậy, Tô Điệp sẽ không cho hắn tờ giấy, nhắc nhở hắn Thần Phong Đế Vương hôm nay muốn làm gì.
Nữ nhân này, thật có chút khác thường.
Sở Vân Hiên đương nhiên biết Thần Phong Đế Vương hôm nay dự định làm gì.
Hắn và Diệp Tiêu đã sớm đoán được.
Nhưng mà, bọn họ cũng muốn nhân cơ hội hôm nay Thần Phong Đế Vương, công bố một số chuyện.
Sợ gì mà không dám.
Người khác tin hay không, đó là việc của người khác.
Sau khi việc này xảy ra, đồng nghĩa với việc chân chính tuyên chiến với Thần Phong Đế Vương.
Một khi tuyên chiến rồi, thật ra sẽ có một số việc dễ làm hơn.
Bọn họ tiếp tục đi vào bên trong.
Tô Điệp ở phía sau nhìn lướt qua.
Nàng thấy Sở Vân Hiên và Diệp Tiêu vẫn tiếp tục đi vào bên trong, không nhân cơ hội rời đi.
Nàng biết, Sở Vân Hiên khẳng định là đã đoán ra những điều này.
Và chắc chắn có chuẩn bị ở phía sau.
Nàng đương nhiên biết rõ Bạch Mặc, Diệp Hải, Diệp Đường, Diệp Long bọn họ đã chết như thế nào, là ai làm.
Nàng có lẽ là người duy nhất, ngoài Sở Vân Hiên và Diệp Tiêu ra, biết mọi chuyện trên cơ bản.
Hơn nữa nàng còn ở lại nơi này để làm một vài chuyện.
Nhưng mà dù sao bọn họ cũng không phải là địch nhân mà.
Bọn họ cũng nhanh chóng bắt đầu vào bàn tiệc.
Trong đại điện Diệp gia.
Cũng bày khoảng hai mươi mấy bàn.
Không gian lớn bên ngoài cũng có hơn trăm bàn.
Những người có thể vào đại điện Diệp gia ăn tiệc, thân phận của họ chắc chắn không hề đơn giản.
Diệp Tiêu, cuối cùng cũng là người của Diệp gia, hắn ở đây cũng là hợp tình hợp lý.
Sở Vân Hiên và Diệp Tiêu ngồi cùng nhau.
“Đây là ai?”
Diệp Thần nhìn Sở Vân Hiên ngồi bên cạnh Diệp Tiêu hỏi.
“Sở huynh.”
“Một kẻ ngoại lai, sao có thể ngồi trong đại điện này.”
Đôi mắt của Diệp Thần ngưng lại nói.
Sở Vân Hiên hắn đương nhiên biết.
Bao gồm rất nhiều chuyện, rất nhiều người đều nhắc tới hắn.
Đều cảm thấy hắn có thể có hiềm nghi.
Hắn cũng cảm thấy là như vậy.
Nhưng càng nghĩ, luôn cảm thấy hắn cũng không giống.
Hơn nữa, ngày Diệp Đường bị giết, Sở Vân Hiên căn bản không ở Diệp gia.
Điều này hắn có thể xác định.
Một người không ở Diệp gia, làm sao có thể hạ độc được?
Thông qua Diệp Long?
Nhưng hắn điều tra qua rồi, Sở Vân Hiên và Diệp Long không có bất cứ tiếp xúc nào.
Cũng không biết vì sao Diệp Long lại hạ độc Diệp Đường.
Hắn phần lớn cảm thấy sự việc có vấn đề ở những khâu khác, Diệp Long cũng không biết.
Cho nên, Diệp Long cũng bị giết.
“Không sao, hôm nay là một thời gian đặc thù, Thần Nhi đừng có so đo những chuyện này.”
Thần Phong Đế Vương lên tiếng.
“Dạ.”
Diệp Thần đáp một tiếng.
Hắn liếc nhìn Sở Vân Hiên.
Hắn dù không chắc chắn, nhưng kỳ thực vẫn nghi ngờ chính là Sở Vân Hiên.
Cho nên khi thấy Sở Vân Hiên, hắn sẽ tự nhiên mà rất tức giận.
“Bạch Tông chủ, hạnh ngộ.”
Thần Phong Đế Vương cũng nói với tông chủ Linh Kiếm Phái một câu.
“Bệ hạ.”
Bạch Tông chủ cũng tượng trưng đáp lại hai câu với hắn.
“Về chuyện thiếu chủ Bạch Mặc, bản đế cũng đã phái rất nhiều người tiến hành điều tra.”
“Ừm, làm phiền rồi.”
“Dù sao thì chuyện này cũng xảy ra ở đế đô của Thần Phong Đế Quốc ta, bản đế kỳ thực cũng có trách nhiệm, nhưng mà... gần đây, đế đô và mấy thành trì xung quanh tập trung quá nhiều người ngoại lai, người rồng lẫn lộn, có một số việc rất khó kiểm soát.”
“Ừm.”
Bạch Tông chủ cũng nhẹ gật đầu: “Đế phi diễm lệ nghiêng nước nghiêng thành, bệ hạ thật có phúc khí.”
Tô Điệp cũng hơi lên tiếng: “Bạch Tông chủ quá khen rồi, tiểu nữ tử cũng chỉ là một người bình thường thôi.”
“Đế phi khiêm tốn.”
Thần Phong Đế Vương ngược lại không nói gì.
Tiệc tiếp tục.
Còn Tô Điệp thì dùng lụa mỏng che mặt, cơ bản chỉ nhấp hai ngụm rượu, thỉnh thoảng ăn đồ ăn.
Lúc đầu nàng không định tới.
Nhưng nghe được một vài thông tin liên quan đến Sở Vân Hiên, liền định đến xem thử.
Một lát sau, Thần Phong Đế Vương đột nhiên nói: “Thực ra, bản đế cũng có một chút manh mối.”
“A? Bệ hạ có manh mối gì sao? Xin nói cho chúng tôi nghe.”
Bạch Tông chủ nhìn về phía Thần Phong Đế Vương hỏi.
Sở Vân Hiên và Diệp Tiêu đều nhíu mày.
Thần Phong Đế Vương này quả nhiên muốn bắt đầu.
Tô Điệp thì chỉ xem kịch là nhiều.
Dù sao thì nàng cũng đã nói với Sở Vân Hiên rồi.
Sở Vân Hiên vẫn không đi, vậy thì nàng biết Sở Vân Hiên chắc chắn có át chủ bài.
Nhìn xem trò vui này cũng thật là có ý.
“Chuyện Bạch Mặc, Diệp Hải, tướng quân Diệp Đường, kể cả chuyện Tần Tuấn Kiệt của Tần gia bị giết.”
Đám người cau mày.
“Ừm? Rốt cuộc là có manh mối gì? Không ngại nói thử xem.”
Thần Phong Đế Vương tùy theo ánh mắt nhìn lướt qua Sở Vân Hiên đang ngồi kia, liền đưa tay chỉ Sở Vân Hiên, nói “Vị này là Sở Vân Hiên Sở tiểu hữu phải không?”
Mọi người đồng loạt nhìn về phía Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên đáp: “Bệ hạ vậy mà biết ta? Có chút thụ sủng nhược kinh.”
“Ngươi ngược lại đừng vội thụ sủng nhược kinh, bởi vì mấy việc này, đều có liên quan tới ngươi đấy, Sở Tiểu Hữu?”
Hoa ——
Lời vừa thốt ra, mọi người nhao nhao xôn xao.
Rốt cuộc Thần Phong Đế Vương này có ý gì?
“Bệ hạ nói vậy làm ta có chút không hiểu ra sao.”
Sở Vân Hiên cười một tiếng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận