Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 516: Thứ hai cái bảo vật màu tím chỗ chỗ

Chương 516: Bảo vật màu tím thứ hai xuất hiện.
Sở Vân Hiên chắc chắn là không quay về. Mặc dù người bình thường gặp phải như vậy hẳn là cũng nên thỏa mãn. Nhưng Sở Vân Hiên hiển nhiên là không vừa lòng. Hơn nữa, tầm bảo hệ thống còn có vài ngày thời gian kéo dài. Một tháng này, cũng mới trôi qua hai ngày mà thôi.
Sở Vân Hiên lắc đầu: "Ta trước tiên không trở về, Lô-mê nữ phải về sao?"
"Ừ, bản thân Linh Lung ở đây chính là vì bộ công pháp này, hiện nay càng có địch nhân đuổi theo, tất nhiên công pháp đã có được, cần thừa dịp bọn hắn bị thương nặng mau trở về."
"Ừ, vậy ngươi trở về đi." Sở Vân Hiên nói.
Lạc Linh Lung hơi cúi người: "Sở công tử cẩn thận."
"Yên tâm."
Lạc Linh Lung nghĩ nghĩ, cuối cùng từ bên hông gỡ xuống một cái ngọc bội đưa cho Sở Vân Hiên.
"Sở công tử."
"Đây là?"
"Linh Lung còn nợ Sở công tử ân cứu mạng, sau này nếu có ý, cầm tín vật này tới Phượng Hoàng đài."
Sở Vân Hiên cười cười nhận lấy: "Vậy ta liền nhận lấy rồi."
"Ừ, sau này còn gặp lại."
"Sau này còn gặp lại."
Sau đó, Lạc Linh Lung biến mất trước mặt Sở Vân Hiên.
"Ai da."
Sở Vân Hiên duỗi lưng một cái.
Thật thoải mái!
Hai ngày này, giúp nàng không ít việc. Nhưng cuối cùng thu hoạch của mình vẫn vô cùng phong phú. Cảnh giới cũng tăng lên tới Lĩnh Vực cảnh Thất Tinh.
Sau đó, Sở Vân Hiên liếc mắt nhìn tình huống tầm bảo hệ thống.
Trong vòng 20km.
Phẩm cấp bảo vật cao nhất là thanh sắc. Ngược lại cũng đáng giá đi thử. Ngược lại ít nhất so với không có mục đích muốn mạnh hơn.
Sở Vân Hiên lập tức lên đường.
Rất nhanh, Sở Vân Hiên đi tới một vùng rừng rậm bên ngoài.
"Trong rừng rậm sao?"
Rống——
Một tiếng thú rống từ bên trong truyền ra. Dọa bay một lượng lớn chim muông.
"Tính toán!"
Sở Vân Hiên suy nghĩ một chút. Hắn cũng có loại hệ thống này. Hà tất câu nệ vào phần thưởng thanh sắc? Hắn không chuyên môn đi tìm phần thưởng cấp bậc màu tím, đây chẳng phải là lãng phí sao? Huống chi, trong này khả năng cao là thiên địa linh vật trân quý cấp bậc ngàn năm. Chắc chắn có yêu thú thủ hộ. Sở Vân Hiên chắc chắn là muốn tránh đụng độ với yêu thú cường đại ở đây. Không có ý nghĩa gì cả.
"Đi."
Sở Vân Hiên quay người đi ra.
Sưu——
Lúc này, một thân ảnh bay nhanh đi ra. Nhìn thì có vẻ thập phần chật vật.
"Hô——"
Quân Dật Thần thở ra một hơi, nhìn có vẻ có chút cảm giác sống sót sau tai nạn.
"Hả? Sở Vân Hiên?"
Quân Dật Thần cau mày.
"Trùng hợp như vậy." Sở Vân Hiên nói một câu.
"Ngươi muốn đi vào?" Quân Dật Thần liếc qua hỏi.
"Vốn là muốn đi vào, nghe được bên trong có động tĩnh nên suy nghĩ thôi vậy."
Quân Dật Thần vỗ vỗ người nói: "Bên trong có hai yêu thú Thần Hoàng cảnh đang chiến đấu."
"Ừ." Sở Vân Hiên gật gật đầu.
"Có chiếm được gì không?" Quân Dật Thần hỏi một tiếng.
Sở Vân Hiên cười cười: "Mới có hai ngày, nào có dễ dàng như vậy mà có được?"
"Ha ha ha, cũng phải cũng phải, như vậy thì ta không tiếp chuyện nữa."
Sau đó Quân Dật Thần rời đi. Sở Vân Hiên cũng nhanh chóng rời đi, dựa theo Tầm Bảo Đồ tìm kiếm cơ duyên màu tím.
"Mẹ nó, luôn cảm giác giống như có duyên với cái tên Sở Vân Hiên này."
Quân Dật Thần sau khi rời đi thì cau mày. Cũng cảm thấy Sở Vân Hiên người này có chút tà dị. Luôn có cảm giác hắn lúc nào cũng có thể gặp phải một số đồ tốt mà người khác không gặp được.
"Không được!"
Quân Dật Thần nhìn Sở Vân Hiên rời đi vị trí, sau đó cùng đi theo.
Đi tới đi lui, hắn mất dấu Sở Vân Hiên.
"Mẹ nó, cái tên Sở Vân Hiên này tốc độ nhanh như vậy sao? Tình huống thế nào vậy?"
Đúng là, trước đây Sở Vân Hiên đã giao đấu với Quân Lan, tốc độ của hắn thực sự rất nhanh. Nhưng đó là trong tình huống bật hết hỏa lực, một mực duy trì cường độ cao chiến đấu! Bây giờ chỉ là đang chạy trốn mà thôi. Hơn nữa hắn cũng không cảm nhận được sức mạnh không gian. Sao lại nhanh như vậy?
"Ta đã biết gia hỏa này chắc chắn đã có được thứ tốt gì đó, mẹ nó, rất có thể cảnh giới tăng lên rồi!"
Lúc này, hắn đột nhiên nhìn thấy một bóng người trong rừng cây.
"Trương Thu Mạt tiền bối?"
Quân Dật Thần dừng bước.
Trương Thu Mạt mở to mắt.
"Ồ, là Quân Dật Thần của Thiên Vực đúng không?"
"Đúng vậy! Trương Thu Mạt tiền bối bị thương?" Quân Dật Thần hỏi.
Trương Thu Mạt: "Vết thương nhỏ, cẩn thận một chút, nơi này vẫn có một chút yêu thú Thiên Đạo cảnh rất mạnh."
"Dạ, vừa rồi ta ở khu rừng bên kia liền gặp hai yêu thú Thần Hoàng cảnh đang đại chiến, vốn dĩ gặp phải Sở Vân Hiên hắn cũng định đi vào, nhưng chúng ta đều đi rồi."
Nghe được từ mấu chốt này, ánh mắt Trương Thu Mạt hơi sáng lên. Bất quá hắn vẻ mặt vẫn rất bình thản: "Ừ, sao các ngươi không kết bạn? Giữa hai bên có thể chiếu ứng lẫn nhau cũng tốt."
Quân Dật Thần nói: "Tất cả mọi người đều là tìm kiếm cơ duyên, tuy nguy hiểm, nhưng cùng đi cũng không dễ giải quyết."
"Ừ, bất quá đừng quên, an toàn mới là vị trí số một, à đúng, vừa nãy ta phát hiện một con yêu thú Thiên Đạo cảnh, cái tên Sở Vân Hiên này đi về hướng nào vậy? Cẩn thận gặp nguy hiểm."
"À...... Bên kia."
Quân Dật Thần chỉ vào một hướng.
"Ừm, không ổn rồi, vừa vặn chính là hướng kia."
Nghe được điều này, Quân Dật Thần quyết đoán từ bỏ ý định tiếp tục đuổi theo.
"Vậy vãn bối đi một hướng khác."
"Ừ, chú ý an toàn."
"Dạ!"
Sau khi Quân Dật Thần rời đi, Trương Thu Mạt đứng dậy. Đây chính là ý trời a! Ý trời để hắn liên tục gặp được Sở Vân Hiên! Địa phương lớn như vậy. Vô số phương hướng. Hắn lại gặp phải toàn những người như vậy. Bọn hắn cũng đều nhìn thấy Sở Vân Hiên. Đây không phải là ý trời sao?
"Hắn chắc hẳn là không đi xa lắm, nhưng ta cũng tuyệt đối không thể thả khí tức đi truy tầm, chậm một chút cũng được, ít nhất khẳng định nhanh hơn hắn Sở Vân Hiên."
Trương Thu Mạt đứng dậy đuổi theo.
Mà ở một bên khác.
"Tìm được rồi!"
Tầm bảo hệ thống, chỉ có thể dò xét bảo vật trong phạm vi 20km. Cho nên, Sở Vân Hiên muốn không ngừng tìm kiếm bảo vật cấp bậc màu tím cao nhất, hắn nhất định phải không ngừng di chuyển.
Và bây giờ, trong Tầm Bảo Đồ hệ thống, vị trí một bảo vật màu tím đã xuất hiện. Không biết là cái gì. Nhưng cấp bậc màu tím, Sở Vân Hiên không thể nào bỏ qua. Cho dù có nguy hiểm, ít nhất hắn cũng phải đi xem. Mấy thứ như thanh sắc, lam sắc. Có thể thực sự có giá trị rất cao. Nhưng đã có cái hệ thống này rồi, còn câu nệ những thứ đó làm gì? Sở Vân Hiên dù sao không biết bên kia là tình huống như thế nào. Cho nên, tốt nhất hắn vẫn là đừng dùng linh lực chạy theo đường.
Trương Thu Mạt bên kia đang tìm kiếm Sở Vân Hiên. Mặc dù biết phương hướng, nhưng vẫn có chút khó khăn. Bởi vì đi thẳng, nếu phương hướng sai một chút sẽ càng ngày càng khác biệt lớn. Mà dù sao hắn cũng không dám phóng thích thần thức để tìm Sở Vân Hiên. Bởi vì hắn cảm giác Sở Vân Hiên nhất định có thủ đoạn để bỏ trốn. Hắn tuyệt đối sẽ không xem thường Sở Vân Hiên.
Hơn nữa, hắn cần ổn định! Một khi để Sở Vân Hiên cảm nhận được thần trí của hắn. Lại thêm chuyện hắn từng bị ám sát. Nhưng dù sao hắn cho rằng Sở Vân Hiên không hề biết ai ám sát hắn. Sở Vân Hiên cũng chắc chắn không thể nghĩ ra, người ám sát hắn lại đi tới thánh di chi địa. Một khi Sở Vân Hiên có loại lòng phòng bị này, vậy thì đả thảo kinh xà.
Và cùng lúc đó.
Sở Vân Hiên cuối cùng cũng đã đến vị trí bảo vật màu tím thứ hai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận