Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 268: Hữu nghị luận bàn?

Chương 268: Thảo luận hữu nghị? La Thiến đập bàn một cái, đứng phắt dậy. "Thái độ gì đấy? Chúng ta đến giúp các người mà các người không vui à?" Giang Ảnh cũng đập bàn một cái đứng lên: "Kêu cái gì? Mấy chục người bọn ta, toàn tổ trưởng, phó tổ trưởng đều đến nghênh đón các ngươi rồi, hắn không đến thì sao? Chảnh hả? Buồn cười không? Ngươi hơn ai? Ngươi là lãnh đạo của ta hay gì? Hả? Còn bảo lãnh đạo không tới, ý là, ta mà đi thần tử tổ của thành phố Thiên Hàng các ngươi, bộ trưởng của các ngươi cũng phải ra chiêu đãi chắc? Rốt cuộc ai chảnh hơn?" "Đủ!" Lý Nhược Quân và Tạ Thụy Đình đồng thời quát lớn một tiếng. Tạ Thụy Đình liếc La Thiến, nói: "Ổn ào cái gì? Cũng là người cùng một tổ chức, có gì mà phải ồn ào? Chuyện có đáng gì." Nói xong, hắn nhìn về phía Lý Nhược Quân, cười nói: "Tổ trưởng Lý, cũng là mấy người trẻ tuổi thôi, máu nóng bốc đồng, bình thường thôi, mọi người đừng để bụng." "Hừ!" La Thiến hừ lạnh một tiếng rồi ngồi xuống. Lý Nhược Quân nói: "Giang Ảnh, em cũng ngồi xuống đi, người ta từ xa đến giúp đỡ, thái độ này của em phải kiểm điểm." Vưu Khiêm Nhân nói: "Giúp thì giúp, bọn em hoan nghênh, cũng rất cảm ơn, nhưng mà Hiên ca không đến lại bảo hắn chảnh, đây không phải là coi thường người khác sao?" "Thôi thôi, mọi người đều là người của thần tử tổ, sau này còn hợp tác, kề vai chiến đấu nhiều, nên khách sáo một chút, đừng có nóng nảy quá." Quan Hinh lên tiếng giảng hòa. "Không thèm giúp thì về, mặt nóng dán mông lạnh." Một tên Hoàng Mao đứng lên đi thẳng ra ngoài. "Dừng lại!" Tạ Thụy Đình quát một tiếng. "Ngươi oai phong thật đấy Võ Lại, thứ nhất, thần tử tổ đều thuộc về thần minh, mọi người đều là anh em tỷ muội, giúp đỡ lẫn nhau là đương nhiên, hôm nay ta giúp bọn họ, ngày mai chúng ta gặp khó khăn, bọn họ cũng sẽ giúp ta." "Thứ hai, đây là mệnh lệnh của cấp trên." "Thứ ba, bọn họ nói có sai à? Ta là tổ trưởng, các ngươi là tổ viên, bọn họ đến đều là tổ trưởng cùng tổ viên ngang cấp, có vấn đề gì? Còn cần bộ trưởng tới? Thái độ của các ngươi là gì vậy? Xin lỗi!" Hoàng Mao cắn răng: "Xin lỗi." Lý Nhược Quân nói: "Chuyện có lớn gì đâu, mọi người đừng nóng giận, hòa thuận." "Thật là mất mặt." Tạ Thụy Đình cũng bất đắc dĩ lắc đầu. Võ Lại trở về chỗ ngồi, ánh mắt liếc nhìn đám người, ngữ khí thậm chí mang theo một chút khinh thường, giống như là trời sinh cảm thấy mình cao hơn bọn họ một bậc vậy, nói: "Đằng nào chúng ta cũng đến rồi, vậy thành viên thần tử tổ hai thành phố chúng ta hữu nghị luận bàn một chút, không biết các vị thấy thế nào?" Đang có mâu thuẫn, trở tay đã muốn luận bàn. Ý đồ gì, mọi người đều rõ. "Được thôi, ta không ý kiến." Giang Ảnh đáp ngay. "Tính thêm ta một cái!" Kỷ Phong nói. "Ta cũng rất muốn thử xem thực lực các huynh đệ thần tử tổ thành phố Thiên Hàng như thế nào, mọi người cùng nhau luận bàn cũng rất tốt đúng không?" "Vậy thì tốt, xem như khu vực giáp giới yêu thú, kinh nghiệm thực chiến của các vị phong phú, ta cũng thực sự rất muốn cùng các vị ở thành phố Lâm An luận bàn một chút đấy." "......" Cái này khiến các tổ trưởng không kịp lên tiếng, mọi người đã đồng ý trong nháy mắt. Nói thẳng ra thì, thần tử tổ thành phố Thiên Hàng tự cho mình là giỏi. Họ cảm thấy mình đến giúp đỡ. Cảm giác thái độ của đối phương làm cho họ rất khó chịu. Muốn dạy dỗ bọn họ một chút. Còn đối với những người ở thần tử tổ thành phố Lâm An mà nói. Thần tử tổ thành phố Thiên Hàng thì sao chứ? Hơn ai? Dựa vào cái gì mà ra vẻ cao hơn họ một bậc như vậy? Trong lòng lão tử không vui đây. Các người còn muốn luận bàn? Đến đi! Ai không tới là hèn. "Luận bàn một chút cũng được." Tạ Thụy Đình trầm ngâm một chút rồi nói, ánh mắt nhìn về phía Quan Hinh, Lý Nhược Quân. "Ừm..." Bọn họ hơi do dự, nhưng cũng gật đầu. Có những thứ, đương nhiên là ai cũng hiểu. "Vậy được, mọi người đều là thiên tài, luận bàn một chút cũng tốt cho tất cả." Quan Hinh nói. "Thiên tài là thiên tài, thiên tài đỉnh cấp là thiên tài đỉnh cấp, vẫn là phải phân rõ." La Thiến nhìn Giang Ảnh cười lạnh một tiếng nói. "Đúng đấy, có người nào đó nên nhận rõ chính mình một chút." Giang Ảnh đáp trả. "Ha." "......" Tạ Thụy Đình nói: "Rất tốt, luận bàn như vậy mọi người có thể nâng cao không ít, vậy làm phiền các vị định thời gian và địa điểm." "Buổi chiều hôm nay là được, địa điểm thì... Đại học Lâm An có võ đài, ta đi thông báo một tiếng." Lý Nhược Quân nói. "Tốt, vậy chúng ta cứ đi loanh quanh ở thành phố Lâm An đã." "Được." Sau đó, đám người thần tử tổ thành phố Thiên Hàng đi ra. Trước khi đi, La Thiến còn đưa tay làm động tác cắt cổ về phía Giang Ảnh, rồi đắc ý đi ra ngoài. "Mẹ nó! Cái quái gì vậy? Lão tử muốn chửi quá, không phải, bọn nó chảnh cái gì chứ? Đến giúp không có vấn đề, sao lại cứ ra vẻ mình cao hơn mình vậy? Lão tử cần đến bọn nó à? Cứ như bọn nó vừa tới đã hoàn thành nhiệm vụ ngay vậy, bắt được người hay không còn là một ẩn số đấy." Vưu Khiêm Nhân khó chịu nói thẳng. Kỷ Phong: "Bình thường thôi, dù sao cũng là thành phố Thiên Hàng mà, trước đây vài năm, tao cũng thế, tự nhiên coi thường võ giả ở các thành phố nhỏ, giờ thì không dám nữa rồi." "Tẩu tử, đám nương môn đó cứ giao cho tao." Vưu Khiêm Nhân nhìn Giang Ảnh nói. Giang Ảnh nói: "Ta tự mình xử lý." Lý Nhược Quân bất đắc dĩ lắc đầu: "Không biết nên nói các em thế nào, nhưng thực tế là, thực lực của bọn họ phổ biến mạnh hơn chúng ta không ít." "Không quan trọng! Cứ để cho bọn họ thua thì bọn họ mới biết sai." "Vậy được, trong đám các em chọn ra 20 người cùng bọn họ luận bàn." Bên kia. "Mẹ kiếp! Đại ca, nể mặt bọn nó làm gì? Chúng ta cứ đi là được rồi, để bọn nó từ từ mà bắt người, tao xem bọn nó có bản lĩnh đó không." Võ Lại nhổ một bãi nước miếng. "Đúng đấy! Chúng ta đến giúp mà lại bảo mình ra vẻ? Có mà, mình chảnh hồi nào? Chẳng lẽ không phải mình hơn bọn nó chắc? Bản thân tao đã không muốn tới rồi." La Thiến khó chịu nói. "Luận cảnh giới, luận thực lực, cái nào mình chẳng áp đảo bọn nó? Cũng chỉ có cái tên chém yêu hoàng kia có vẻ lợi hại chút, nhưng tao cũng không cảm thấy có gì ghê gớm, Thần Thông cảnh thắng được Pháp Tắc cảnh đúng không? Tao ngược lại muốn xem thực lực hắn thế nào." "Nói thẳng ra thì, một tổ của mình chấp bốn tổ của bọn nó cũng không có vấn đề gì, cũng không xem thử bản thân mình trình độ nào, toàn bọn giả bị, đụng trúng tụi mình làm gì." "......" Tạ Thụy Đình nói tiếp: "Các ngươi đúng là không làm ta bớt lo." Nhưng trong lòng hắn, hắn cũng thực sự rất khó chịu. Bởi vì hắn cũng thật sự có cảm giác tự cho mình là giỏi. Hắn cũng cho rằng, thần tử tổ thành phố Thiên Hàng của hắn, chính là cao hơn thần tử tổ thành phố Lâm An một bậc. Không phải sao? Chỉ là hắn sẽ không biểu hiện ra ngoài giống như các thành viên mà thôi. Sau đó Tạ Thụy Đình nói tiếp: "Đã luận bàn, vậy phải đánh ra được phong thái của mình, 20 người, thắng 15 trận, không quá đáng chứ?" "15 trận? Đại ca, anh coi thường bọn em hả? Bọn nó thắng một trận đã là may lắm rồi." "Ha ha ha, La Thiến, chắc chắn lát nữa cậu phải đấu với con Giang Ảnh đấy, nó có vẻ lợi hại." La Thiến vuốt dao găm trong tay, nói: "Thiên tài thuộc tính Ám hả, xét về thuộc tính Ám, trong cùng thế hệ ai là đối thủ của tao? Tao thấy con đó ngứa mắt lắm rồi, lát tao rạch hai nhát lên mặt nó." "......" Tạ Thụy Đình nói: "Đi đi, chỉ cần đừng làm mất mặt bọn mình là được." Bên kia. "Ha ha ha, thật là có ý." Bộ trưởng thần tử tổ Tần Phong biết chuyện bên này cũng chỉ cười cười. "Bộ trưởng, cái này không phải quá đáng rồi sao? Bọn nó cao nhất cũng chỉ có Tạ Thụy Đình tổ trưởng thần tử tổ, tới giúp đỡ mà nói bóng gió ám chỉ bộ trưởng không đích thân ra đón, thật đúng là coi mình cao hơn người ta." Tần Phong nói: "Cũng bình thường thôi mà, chuyện này gặp ít hả?" "Nói thì nói vậy nhưng mà chuyện này thật sự là coi thường chúng ta mà." Tần Phong nói: "Vậy cứ luận bàn xem thế nào, ta thấy cũng rất có hứng thú." Sở Vân Hiên vừa kết thúc tu luyện. Quan Hinh gọi điện trực tiếp cho hắn. "Chị Quan." Quan Hinh nói: "Thần tử tổ thành phố Thiên Hàng đến để tiến hành luận bàn hữu nghị." "Hả?" Quan Hinh giải thích: "Việc này tốt cho cả hai bên, các thiên tài hàng đầu luận bàn sẽ giúp tăng cường năng lực chiến đấu." "Nhưng mà thành phố Thiên Hàng chẳng phải là thành phố tuyến hai sao?" Thành phố Lâm An thuộc tuyến ba. Thành phố Thiên Hàng thuộc tuyến hai. Sự chênh lệch lớn nhất nằm ở số lượng và chất lượng võ giả. Giống như chất lượng võ giả của đại học Thiên Hoa và đại học Lâm An. Thần tử tổ thành phố Thiên Hàng, chắc chắn trình độ phải cao hơn một bậc. "Đúng vậy, trình độ của họ rất cao." "Thôi vậy, ta không có hứng thú." Sở Vân Hiên nói. Quan Hinh: "Ừm, cũng không phải là chuyện gì to tát." Sau khi cúp điện thoại. Vưu Khiêm Nhân gọi điện cho hắn. "Má nó, Hiên ca, tẩu tử bị bắt nạt rồi." Sở Vân Hiên cau mày: "Sao vậy?" Vưu Khiêm Nhân kể hết chuyện ở hội nghị cho Sở Vân Hiên nghe. "Có vẻ xem thường người quá nhỉ?" "Đâu chỉ xem thường, mẹ nó ta tức điên rồi." "Ừm...Luận bàn ở đại học Lâm An đúng không? Tính ta một chân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận