Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 569: 13 ức, cứ như vậy không còn?

Chương 569: 13 ức, cứ như vậy không còn? Ma Uyên chắp tay tự tin đứng ở đằng kia.
“Bản tôn để ngươi ba trăm chiêu, có được không?”
Ma Uyên cười lạnh nói.
“Ha ha ha ——”
Trên đài những người kia nhao nhao cười lớn.
Dù sao bọn hắn đều cược Ma Uyên có thể thắng.
Hơn nữa, tất cả mọi người là người của Tội Ác Chi Đô.
Tử vong thấy đã quá nhiều.
Thậm chí thấy đã quen.
Một chút trò t·ử v·ong kiểu này, ngược lại sẽ làm cho bọn hắn càng thêm hưng phấn.
Lần này, nhà cái ở sân t·ử v·ong, phải bồi thường thảm rồi.
Sở Vân Hiên nói: “Ba trăm chiêu quá nhiều, ba chiêu thôi.”
“Ha ha ha! Tốt! Vậy bản tôn liền để ngươi ba chiêu, ba chiêu này, bản tôn tuyệt không đ·á·n·h trả, ngươi xem đi.” Ma Uyên cười lạnh nói.
Gã này thật sự không đơn giản.
Nhưng mà cảnh giới chênh lệch quá quá lớn rồi.
Hắn dù cho đứng im.
Thậm chí có thể linh lực đều không phóng t·h·í·c·h.
Thiên Tôn cảnh Tam Tinh, làm sao có thể p·h·á được thể phách phòng ngự của hắn chứ?
Sở Vân Hiên sử dụng lôi gào thét.
Xì xì xì ——
Trên người hắn quấn lấy Lôi Đình.
“Phong Trần Thiên Diễn Quyết Tầng Thứ Bảy!”
Trên thân Sở Vân Hiên uy thế kinh khủng bạo phát ra.
Ma Uyên đầu lông mày nhướng một chút.
Trước kia tại Lục Trọng thiên, khi hắn xem trận đấu đã thấy qua thực lực của Sở Vân Hiên này.
Thật sự rất mạnh.
Khả năng vượt cấp chiến đấu cực mạnh!
Hắn biết gã này có một cái Linh kỹ tăng phúc rất khoa trương.
Theo hiểu biết của hắn, hầu như chưa từng gặp qua Linh kỹ tăng phúc đến mức độ như vậy.
Hắn rất muốn!
Đơn giản quá khoa trương.
Đáng tiếc, đó có lẽ chỉ là Linh kỹ mà nhân tộc mới có thể tu luyện.
Hắn không cách nào tu luyện được.
Bất quá!
Bởi vậy có thể thấy được, kẻ trước mắt này nhất định có không ít đồ tốt trên người.
“Cái tên Sở bác ái này vẫn rất mạnh, một Thiên Tôn cảnh Tam Tinh, hắn vậy mà bộc phát ra uy thế gần Thần Hoàng cảnh a!”
“Khủng khiếp cỡ nào, đáng tiếc, nếu như hắn gặp không phải Ma Uyên, nói không chừng hắn thật có thể đánh ra một phen thiên địa ở Tội Ác Chi Đô.”
“Loại tình huống này, hắn cơ hội nhiều nhất cũng không có, trong nhận thức bất kỳ lực lượng nào đều không thể để Thiên Tôn cảnh đánh thắng Thiên Đạo cảnh, Thần Hoàng cảnh còn có thể thử xem, huống chi, hắn lại là Ma Uyên.”
“......”
Thiên đạo hệ thống của Sở Vân Hiên sẽ giúp Sở Vân Hiên nắm giữ sức mạnh của Thiên Đạo cảnh!
Nhưng mà, khí tức của hắn không thay đổi.
Nói cách khác, bây giờ lực lượng của Sở Vân Hiên là Thiên Đạo cảnh.
Tăng phúc sau đó là Thiên Đạo cảnh Bát Tinh.
Nhưng mà khí tức của hắn là khí tức của Thiên Tôn cảnh Tam Tinh tăng Thất Giai, là khí tức của Thiên Tôn cảnh thập tinh.
Cho nên, Ma Uyên căn bản chính là không hề hoảng.
Bọn họ vẫn đang chiến đấu trên đấu trường.
Không gian rất lớn.
Nhưng mà cuộc chiến của Thiên Tôn cảnh cơ bản không thể trụ vững.
Bất quá, đấu trường này có kết giới.
Kết giới này mạnh đến sức mạnh của Thiên Đạo cảnh đều không thể phá tan được.
Cho nên, bên trong có thể tùy ý chiến đấu.
Hơn nữa vì hạn chế sân bãi, khiến hai bên chỉ có thể liều c·hết giao chiến, tuyệt không tồn tại bất kỳ khả năng bỏ chạy nào.
“Phượng Vũ Thiên Tường!”
Ngâm ——
Một tiếng phượng gáy truyền đến.
Sở Vân Hiên mang theo Lôi Đình, mang theo hỏa diễm, mang theo một hư ảnh Phượng Hoàng kinh khủng đến không dám tin hướng tới Ma Uyên.
“Cái gì?”
Ma Uyên kia cau mày.
Hắn nhìn Phượng Hoàng phô thiên cái địa kia, sửng sốt một chút.
Vì sao?
Bởi vì nhìn vào thị giác, đây tuyệt đối không phải sức mạnh một Thiên Tôn cảnh có thể phóng t·h·í·c·h ra.
Thần Hoàng cảnh cũng phóng t·h·í·c·h không ra!
Linh kỹ loại trình độ này, kiểu tấn công kinh khủng, phô thiên cái địa.
Đây mẹ nó rõ ràng là Thiên Đạo cảnh mới có thể phóng t·h·í·c·h ra, đúng không?
Nhưng mà rất kỳ lạ.
Cảm nhận về thị giác thì rất khoa trương, nhưng cảm thụ một chút khí tức thì...
Thật sự không có mạnh như vậy.
“Giả thần giả quỷ.”
Ma Uyên kia hướng về phía Sở Vân Hiên đưa tay ra.
Nói không động thủ là không động thủ.
Nói để ba chiêu, là để ba chiêu.
Cản lại dễ như ăn cháo thôi.
Đoán chừng chỉ là tia chớp đánh xuống không có mưa mà thôi.
Oanh ——
Sở Vân Hiên mang theo sức mạnh kinh khủng của Phượng Vũ Thiên Tường, trực tiếp ập tới.
Ma Uyên trong nháy mắt bị biển lửa nuốt hết.
“Con mẹ nó!”
Chấn động quá lớn, khiến cho sân t·ử v·ong dường như rung lên nhè nhẹ.
Đám người ngồi trên khán đài, bị sức mạnh kinh khủng kia đập thẳng vào mặt thì sợ hãi hết hồn.
Có một cảm giác, nếu như không có kết giới.
Bọn họ chỉ sợ đều đã c·hết hết.
“Không đúng! Sao có thể mạnh như vậy? Đây là sức mạnh mà Thiên Tôn cảnh có thể phóng t·h·í·c·h ra?”
“Không phải, sao cảm giác nhìn có vẻ khoa trương vậy, ta cảm giác nó giống như sức mạnh mà Thiên Đạo cảnh mới phóng t·h·í·c·h ra.”
“Có thể chỉ là bề ngoài thôi, hắn - Sở bác ái chắc chắn không phải Thiên Đạo cảnh, chắc chỉ là nhìn bề ngoài lợi h·ạ·i thôi!”
“Ừ, chắc chắn là vậy, làm lão t·ử giật mình.”
“......”
Trong khán phòng.
Nữ t·ử mang mặt nạ kia, cô Thỏ tiểu thư khẽ nhíu mày.
“Sở Vân Hiên?”
Nàng lộ ra biểu hiện thoáng chút không thể tin.
Nàng không nhận quá nhiều.
Nhưng mà nàng nhận ra Linh kỹ này.
Sở Vân Hiên từng phóng t·h·í·c·h.
Tại đại hội thiên vũ.
Nàng tận mắt nhìn thấy.
Lẽ nào có thể là hắn?
Hơn nữa, trên đời này có quá nhiều người dùng Linh kỹ giống nhau.
Bản thân Linh kỹ của Sở Vân Hiên có thể là đến từ mạch Phượng Hoàng.
Vậy, có khả năng Sở bác ái chính là người của mạch Phượng Hoàng chăng?
Hoặc, hắn cũng luyện được Linh kỹ này của Sở Vân Hiên.
Rất có khả năng.
Nhưng mà......
“Sở bác ái......”
Sở...
Bác ái......
Sao nghe hoàn toàn giống như có thể so sánh với Sở Vân Hiên vậy?
Chẳng lẽ thực sự là hắn sao?
Cảnh giới......
Đã nửa năm không gặp.
Hắn tấn cấp Thiên Tôn cảnh cũng hợp tình hợp lý.
Cũng phù hợp.
Chờ một chút!
Nếu là hắn.
Vậy thì... Con mẹ nó! không hợp lý!
Nếu hắn là Sở Vân Hiên.
Vậy thì theo nhận thức của nàng, hắn là một trong số ít người có thể đối mặt với Thiên Đạo mà có thể thay đổi chiến cuộc.
Nói cách khác......
Nếu như là Sở Vân Hiên, trận chiến này, hắn thật không chắc sẽ thua!
Nếu hắn thắng.
13 ức tích phân của mình.
A?
Ngọn lửa từ từ tản đi.
Hoa ——
Một giây sau.
Tất cả mọi người chấn động, trợn tròn mắt đứng lên.
“Cái gì!?”
Trong sân.
Ma Uyên đã là một cỗ t·hi t·hể.
Bị cháy rụi.
Phả ra khói xanh.
“Cái này? Cái gì!? Cái này cái này cái này? Xảy ra chuyện gì?”
“A? Ma Uyên... C·hết? Hắn là Thiên Đạo cảnh ma tộc, hắn c·hết?”
“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng! Sở bác ái kia chỉ là một Thiên Tôn cảnh, hắn làm thế nào có thể giây được Thiên Đạo cảnh chứ, ta đ·i·ê·n rồi sao? Hay là thế giới này đ·i·ê·n rồi?”
“Sao có thể như vậy! Sao có thể như vậy a? Ta...... Điểm tích lũy của ta! Ta đến đây đã tám mươi năm, tất cả số điểm tích lũy đó của ta a! Điểm tích lũy của ta!”
“......”
Tất cả mọi người há hốc mồm nhìn trân trối!
Không thể nào mà!
Đây tuyệt đối là không có khả năng!
Nhưng mà nó lại vừa xảy ra ngay trước mắt bọn họ!
Dựa vào cái gì mà có thể như vậy?
Sở Vân Hiên bước tới, nhặt không gian giới chỉ của hắn lên.
Thiên Đạo cảnh Nhất Tinh, tăng Thất Tinh tu vi, Thiên Đạo cảnh Bát Tinh.
Đối phương còn chưa kịp làm sao phóng thích sức mạnh phòng ngự.
Không phải muốn bị Sở Vân Hiên của hắn giây sao?
Hệ thống mạnh là một chuyện, một chuyện khác, che giấu khí tức lại càng kỳ quái hơn.
Bằng không thì Sở Vân Hiên và Ma Uyên này, thật phải đánh một trận!
Một Thiên Đạo cảnh tung hết bài thì Sở Vân Hiên thật sự không dễ dàng đánh như vậy.
Cô Thỏ tiểu thư:???
13 ức của nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận