Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 686: không thể rút lui

Chương 686: Không thể rút lui
Không ai biết ngày mai và chuyện bất ngờ cái nào đến trước. Dù mọi người ai nấy đều không muốn nghĩ, không dám nghĩ, không hề muốn nghĩ. Nhưng mà, chiến tranh tàn khốc. Bọn họ cũng sợ hôm nay ở đây nói chuyện phiếm, ngày mai sẽ thiếu đi một người. Ở đây đánh lâu như vậy. Các nàng mỗi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời chiến tử ở chiến trường.
“Mẹ nó! Cái tên Đại trưởng lão Quỷ Sát của Yêu Thần điện thứ ba kia, cái loại người bẩn thỉu đáng ghê tởm nhất, ông đây sớm muộn cũng sẽ giết chết hắn.” Kỷ Phong ánh mắt hơi ngưng lại nói ra. Cũng không phải là giữa bọn họ có gì mâu thuẫn đặc biệt. Đơn thuần là người này có chút ghê tởm, hơn nữa giết quá nhiều người của bọn hắn. Mỗi lần muốn quấn lấy hắn, hắn đều sẽ dùng một chút năng lực của mình chạy đi, sau đó tìm cơ hội nhằm vào những người không có thực lực Thiên Đạo cảnh ra tay.
“Nếu như Sở Vân Hiên ở đây thì tốt, không gian của hắn nhất định có thể chế trụ Quỷ Sát kia, ta không chừng giết chết được hắn rồi.” Giang Ảnh lẩm bẩm. Sở Vân Hiên...... Đúng vậy a. Nếu như hắn ở đây thì tốt rồi.
“Các vị, tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, dưỡng thương, ta đoán chừng bọn chúng muốn tới.” Thượng Quan Nguyệt vội vàng nói.
“Đoán chừng bọn chúng cũng không có nhiều quân, chúng ta nhất định có thể giữ vững, chờ viện binh đến, chúng ta trực tiếp phản công.” Kỷ Phong nói ra.
“Ừm......”
Ngay tại lúc này. Nơi xa một cột sáng từ trên trời giáng xuống.
Xoạt —— Bọn họ đám người lập tức đứng dậy.
“Tới rồi.” Bọn họ cũng không ngờ nhanh như vậy đã tới. Lúc này mới vừa kết thúc chiến đấu được mấy giờ.
Trong cột sáng, một lượng lớn yêu thú và ma thú nhao nhao xuất hiện, sau đó tràn về phía nơi này.
“Sao lại nhiều như vậy?” Thấy cảnh này, bọn họ cau mày. Chiến đấu lâu như vậy, tình huống hai bên cơ bản đều rất rõ ràng. Theo lý mà nói, cho dù tình huống hiện tại của các nàng rất nghiêm trọng, nhưng các nàng thật sự có thể giữ vững. Thế nhưng các nàng tuyệt đối không nghĩ tới, bọn chúng vậy mà lại lôi ra được nhiều quân lực như vậy? Từ đâu ra vậy?
“Bọn chúng muốn không cho chúng ta bất cứ cơ hội nào thở dốc và chờ viện binh, nhanh chóng phá hủy Tân Nghi Thị.” Thượng Quan Nguyệt vừa nói, vừa vươn tay ra. Trong tay một thanh kiếm hiện ra. Đám người cũng nhao nhao tế ra linh khí.
“Đó là......” Nhìn thấy vài bóng người, Thượng Quan Nguyệt cau chặt mày.
“Cuồng Bạo Trời Tinh Tộc!”
Yêu tộc này, bọn chúng vốn thuộc trung lập. Nhưng hiện tại, bọn chúng vậy mà gia nhập Yêu Thần điện thứ ba, đột nhiên triển khai tiến công. Trên hư không. Một đám Yêu tộc và Ma tộc cường giả đi đầu đến. Phía sau bọn chúng vài cây số, là lượng lớn yêu thú và ma thú mang theo bụi mù trời đang ập đến.
Vút —— Hai vị cường giả Thiên Đạo cảnh ngũ tinh phụ trách phòng thủ nơi đây cũng đứng trên hư không. Tùy theo, Thượng Quan Nguyệt, Giang Ảnh, Tịch Sơ Tuyết, Tiêu Thất Nguyệt, người nhà họ Liễu... cũng lao lên hư không, đứng trên không.
“Sao vậy? Thượng Quan tổng chỉ huy, các ngươi chỉ còn lại chút quân thủ thành này thôi sao?” Đại trưởng lão Quỷ Sát của Yêu Thần điện thứ ba đứng trên hư không, chắp tay cười lớn.
Thượng Quan Nguyệt nói: “Nếu ta là ngươi, tổn thất mấy lần ở chỗ chúng ta, ta không có ý tứ nói ra lời như vậy.”
Đôi mắt Quỷ Sát hơi ngưng lại: “Từ xưa đến nay, chiến đấu chỉ nhìn kết quả, không nhìn quá trình, kết quả chính là các ngươi tất bại, mà các ngươi, hôm nay phải chết!”
“Vậy ta ngược lại muốn xem xem các ngươi lấy đâu ra bản lĩnh này.”
Xoạt —— Thượng Quan Nguyệt vung kiếm trong tay: “Tất cả mọi người nghe lệnh, chiến!”
“Giết!” Vút —— Tùy theo, nàng lao thẳng về phía trước, hướng Quỷ Sát mà đi.
Quỷ Sát quát: “Giết cho ta!” Tùy theo, lượng lớn yêu thú và ma thú lao thẳng qua.
“Giết!” Vút —— Tịch Sơ Tuyết bọn người lao thẳng hướng đám cường giả Yêu tộc kia.
Chiến đấu hết sức căng thẳng. Thời gian chậm rãi trôi qua. Một giờ. Ba giờ. Năm tiếng...... Quân thủ thành nhân tộc càng đánh càng ít. Rất nhanh, tiếng súng, âm thanh chiến đấu cũng nhỏ dần. Cơ hồ chỉ còn lại Dạ Ảnh tổ lẻ tẻ không còn mấy võ giả vẫn còn kiên trì. Mà Tân Nghi Thị đã cáo phá. Lượng lớn yêu thú và ma thú, bọn chúng đã đột phá tường thành, tràn vào Tân Nghi Thị bên trong.
Mặc dù hiện tại trong Tân Nghi Thị đã không còn người nào. Nhưng tòa thành này thất thủ, đại biểu cho lãnh địa của nhân tộc bị xé mở một lỗ hổng rất quan trọng. Ngày càng nhiều thân ảnh bao vây Tịch Sơ Tuyết các nàng.
“Thật là khó giải quyết a.” Quỷ Sát nhìn đám người còn lại lẻ tẻ, đối mặt với sự vây công của một lượng lớn cường giả của bọn hắn, mày cũng nhíu chặt lại. Thật lòng mà nói, không bội phục là giả. Hơn một năm nay, tổn thất của bọn họ không thể tưởng tượng nổi! Kỳ thật “binh” bọn họ có thể lấy ra thật cũng không nhiều. Lần tiến công trước và lần này, vẫn tính là mượn tới. Lần này, càng phải dùng các loại áp chế, mời cả Cuồng Bạo Trời Tinh Tộc đến giúp. Không có cách nào, bọn hắn quá cần bắt được Tân Nghi Thị. Mà bây giờ thì sao? Quân thủ thành của nhân tộc ở Tân Nghi Thị đã chết hết rồi. Giống như Tân Nghi Thị đã hoàn toàn cáo phá. Tiếp theo, thành viên Yêu Thần điện thứ ba sẽ chiếm lĩnh Tân Nghi Thị. Sau đó lại nghĩ cách thực hiện kế hoạch tiếp theo. Nhưng mà...... Chỉ có mấy người như vậy, các nàng vẫn còn đang ác chiến, các nàng vẫn không hề lui lại! Các nàng dù đã bị đội hình như vậy vây hãm, các nàng vẫn còn đang đánh! Không khâm phục là giả. Chỉ có vài người phụ nữ và vài người đàn ông. Chỉ có một ít người như vậy. Các nàng đã giết không biết bao nhiêu cường giả của mình! Rất nhiều cường giả của Yêu Thần điện thứ ba của hắn, rõ ràng mạnh hơn các nàng, nhưng lại bị các nàng từng người chém giết! Đơn giản là không hợp lẽ thường! Việc Tân Nghi Thị có thể thủ lâu như vậy, phần lớn là nhờ mấy người tản mát của Dạ Ảnh Tổ!
“Giết cho ta!” Quỷ Sát ra lệnh một tiếng, hắn và mấy cường giả bên cạnh cũng lao thẳng vào chiến trường.
“Tịch Sơ Tuyết cẩn thận!” Giang Ảnh hô to một tiếng.
Tóc Tịch Sơ Tuyết cuồng vũ.
“Băng phong ngàn dặm!” Xoạt —— Lấy nàng làm trung tâm, hàn lực kinh khủng nhanh chóng lan ra bốn phía. Nơi đi qua, yêu thú và ma thú tu vi không cao trong nháy mắt bị đóng băng. Nhưng mà...... Bởi vì cường giả Yêu tộc và Ma tộc bên người nàng thực sự quá nhiều. Cho dù nàng một chiêu này bức lui được rất nhiều cường giả. Nhưng mà...... Những cường giả kia hợp lực ngăn cản từ bốn phương tám hướng. Dần dần ngăn được, rồi dùng lực lượng đó đang áp sát Tịch Sơ Tuyết. Thể lực, linh lực có chút không chịu nổi nữa rồi.
“Vô dụng, bản tôn biết ngươi rất lợi hại, nhưng mà hiện tại, ngươi còn có bao nhiêu thể lực và linh lực?”
Thượng Quan Nguyệt cắn răng một cái. Thất bại. Các nàng vẫn không đợi được viện quân đến. Cho dù nàng biết, viện quân có lẽ cũng không có nhiều, có thể căn bản cũng không giúp ích gì được nhiều. Thậm chí có khả năng cho dù viện quân đến, các nàng vẫn không đánh lại trận này. Mệnh lệnh của các nàng là tử thủ Tân Nghi Thị. Hiện tại thủ không được. Nhưng mà......
“Giang Ảnh, ngươi mang Tiểu Miêu rời đi.” Giang Ảnh chau mày: “Muốn đi thì cùng đi, không đi thì ta cũng không đi.”
“Không! Tiểu Miêu đối với tương lai của nhân tộc là một sự tồn tại rất quan trọng, nàng không được xảy ra chuyện gì, ngươi bảo vệ tốt nàng chính là bảo vệ tốt phần hi vọng tương lai của nhân tộc.” Thượng Quan Nguyệt nói. Tùy theo, mái tóc nàng cuồng vũ: “Chư vị, còn lại giao cho chúng ta.”
“Đến đây đi!!” Đinh Vân Thanh lau đi máu tươi nơi khóe miệng.
“Bản tiên nữ đây cũng đã giết đến đỏ mắt, không đi nổi một chút nào.”
“Có khả năng nào, chúng ta có thể giết hết bọn chúng không?”
Kỷ Phong: “Ha ha ha, ta cảm thấy vẫn có khả năng này, hơn nữa khả năng rất lớn, Ngọa Tào, ta cũng không dám nghĩ mọi người biết chuyện này, sẽ có bao nhiêu cô nương yêu ta.”
“......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận