Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 454: Vào vòng thi đấu kết thúc

Chương 454: Vào vòng thi đấu kết thúc Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong một khoảnh khắc.
Sở Vân Hiên có chút mơ màng.
Nếu như hắn không nghe lầm thì...
Hắn nhận được chính là...
Linh hồn... pháp tắc?
Trong một khoảnh khắc, Sở Vân Hiên có chút không dám tin.
Võ giả pháp tắc cảnh nhận được đủ loại pháp tắc sức mạnh, có pháp tắc linh hồn sao?
Hình như là có.
Nhưng mà...
Không thể nào chứ?
Trong pháp cầu màu đen thiên đạo cảnh, không thể ban thưởng cái này được?
Hoàn toàn không xứng mà!
Vậy nên... Vậy không phải là...
Sở Vân Hiên nhìn một luồng sức mạnh màu tím đột phá pháp cầu màu đen.
Loại lực lượng này... Không thể nào hình dung được.
Cảm giác nó dường như vô cùng đơn giản, lại vô cùng hùng vĩ, phảng phất như dung nạp hết thảy mọi thứ trên thế gian này.
Kinh khủng, thần bí, khiến người nghẹt thở.
Tay phải của Sở Vân Hiên hơi run nhẹ.
Hắn nhanh chóng giơ tay lên.
Trên cổ tay, đồ án đến từ thiên Tinh lập lòe tia sáng.
Sau đó, tia sáng bắn ra, hóa thành thanh kiếm thiên Tinh kia.
Ngay sau đó, luồng sức mạnh màu tím trông có vẻ không lớn kia trong nháy mắt phóng về phía thiên Tinh.
Trong quá trình phóng tới, ánh sáng tím trở nên vô cùng lớn, chiếu sáng tất cả xung quanh.
Tóc và quần áo của Sở Vân Hiên bay múa.
Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, và cũng kết thúc rất nhanh.
Xung quanh tối lại, cũng yên tĩnh trở lại.
Sở Vân Hiên đưa tay ra, khẽ động ý nghĩ.
Thiên Tinh bay trở về trong tay hắn.
Trong đồ án thiên Tinh, bây giờ xuất hiện ba màu tím, đỏ và vàng.
Điều này tượng trưng cho 3 loại pháp tắc quy vị.
Pháp tắc thuộc tính, là thứ Sở Vân Hiên nhận được khi thiên Tinh vừa xuất hiện, khi đó hắn biết, pháp tắc thuộc tính đã quy vị vào thiên Tinh.
Lúc đó cũng gây ra thiên địa dị tượng và hàn lực kinh khủng.
Chỉ là, từ đó đến nay, Sở Vân Hiên vẫn không biết làm thế nào để nắm giữ pháp tắc thuộc tính.
Hắn chỉ có thể đơn giản thúc đẩy luồng sức mạnh pháp tắc này, nhưng trong thực chiến, hắn chưa từng thúc đẩy qua, bởi vì thiên Tinh, hắn cũng mới dùng có vài lần.
Sức mạnh pháp tắc, quá là vô não.
Còn bây giờ, pháp tắc linh hồn cũng quy vị.
Hắn, Sở Vân Hiên, người mang 3 loại pháp tắc.
Phải biết rằng, bất kể là pháp tắc gì, chỉ một cái thôi cũng đủ gây nên tinh phong huyết vũ trong tam tộc.
"Pháp tắc linh hồn, vậy ta nên dùng nó như thế nào?"
Sở Vân Hiên biết ý nghĩa nguyên tắc của linh hồn.
Nhưng tác dụng cụ thể của pháp tắc linh hồn là gì?
Sở Vân Hiên thực sự không hiểu.
Mà pháp tắc là một thứ cao thâm khó lường như vậy, Sở Vân Hiên hiện tại muốn tìm hiểu cũng không có bản sự đó.
Mặc dù bây giờ thiên Tinh nhận hắn làm chủ.
Nhưng Sở Vân Hiên cảm thấy, có thể hắn phải đạt đến thiên đạo cảnh mới có đủ tư cách đi tìm hiểu sự cường đại của pháp tắc.
"Thứ này bây giờ còn không biết dùng thế nào, hơn nữa, về cơ bản 99% tình huống là không thể dùng."
Mặc dù người nhận ra thiên Tinh không nhiều, nhưng hiện giờ Sở Vân Hiên tiếp xúc cao thủ cũng ngày càng nhiều.
Luôn có người có thể nhận ra hoặc cảm nhận được pháp tắc.
Một khi bị nhận ra, Sở Vân Hiên phải đối mặt với sự tấn công của tam tộc.
Sẽ không có chỗ cho hắn dung thân.
Ít nhất là bây giờ không được.
"Cũng không biết uy lực của thiên Tinh bây giờ như thế nào."
Ba loại pháp tắc được xem là cội nguồn sức mạnh, giới hạn là bao nhiêu.
Chỉ là, với cảnh giới hiện tại của Sở Vân Hiên, hắn cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực của pháp tắc và thiên Tinh.
"Tiếp tục."
Lần này có thể nhận được pháp tắc, hoàn toàn là ngoài dự kiến.
Lời to rồi...
Thời gian thoáng một cái.
Năm ngày cứ thế trôi qua.
Đối với Sở Vân Hiên mà nói, những ngày tiếp theo thực tế không có quá nhiều thú vị.
Nhận được không ít rèn luyện, cùng rất nhiều yêu thú ma thú cảnh pháp tắc và lĩnh vực giao đấu.
Phần thưởng thì vô số kể.
Sức mạnh, tốc độ, thể phách, linh lực, thậm chí cả sức mạnh linh hồn đều tăng lên.
Đủ loại thuộc tính cường độ đều tăng lên vĩnh viễn.
Thiên phú, ngộ tính, lực phản ứng, cảm giác cũng đều tăng lên.
Linh kỹ, linh khí các loại đều có.
Mặc dù phần lớn là vô dụng.
Nhưng, đồ hữu dụng cũng rất nhiều.
Dù sao thì số lượng yêu thú mà Sở Vân Hiên giết được cũng rất nhiều.
"Đã đến giờ, cần phải trở về."
Phân phát tinh thạch truyền tống, đến giờ sẽ có tác dụng truyền tống trở về.
Sở Vân Hiên lấy ra tinh thạch truyền tống, sau đó trực tiếp bóp nát...
Giờ phút này.
Tại quảng trường rộng lớn của công hội Thần Thủ Sử Thánh Đô.
Từng đạo tử quang lóe lên.
Từng bóng người rơi xuống.
"Ha ha ha, Lý Xương Dân, sao rồi? Bao nhiêu điểm tích lũy?"
"Ôi, vận khí kém quá, vừa mới phá bảy ngàn, còn ngươi?"
"Ta hả? Vận khí cũng không tốt lắm, bảy ngàn năm mà thôi."
"Nha, ghê vậy, ôi, với bảy ngàn điểm của ta chắc không thể vào vòng thi đấu thiên vũ đại hội rồi, ha ha ha."
Rõ ràng, hắn đang trêu đùa.
Bảy ngàn điểm mà không vào được thi đấu, vậy thì quả thật là trò đùa.
"Ha ha ha, ngươi đây là đang khiêm tốn quá mức rồi đấy, mấy năm nay vào vòng thi đấu thiên vũ đại hội, bảy ngàn điểm thì xấp xỉ top 200, coi như thiên vũ đại hội năm nay khó hơn thì vào vòng cũng không thành vấn đề."
"Ha ha ha, đúng vậy."
"..."
Rất nhiều người trong số họ cũng đang không ngừng bàn luận.
Đương nhiên, cũng có rất nhiều người trong số họ đang chữa thương, tĩnh dưỡng.
Nhưng cơ bản là không có võ giả nào bị trọng thương.
Bởi vì võ giả bị trọng thương, bọn họ đều chọn sử dụng tinh thạch truyền tống về trước thời hạn.
Sở Vân Hiên rơi xuống.
"Ở đây."
Sở Vân Hiên vẫy tay với Giang Ảnh.
Giang Ảnh chạy tới.
"Ngươi được bao nhiêu điểm vậy? Mấy ngày nay ta gặp không ít tuyển thủ, nhưng không thấy ngươi, ngươi đến khu vực trung tâm thành phố đó à?"
Sở Vân Hiên gật đầu: "Đúng vậy."
"Nơi đó ta cũng có đi, nhưng nghe người ta nói là yêu thú và ma thú mọc đầy cả đồng, cảm thấy có gì đó không ổn nên không dám đến gần." Giang Ảnh bất đắc dĩ nói.
"Vậy sao?"
"Ừ, ngươi được bao nhiêu điểm?"
"Ờ... sáu chữ số."
"Ngươi phá vạn chắc là bình thường, ta cũng chín ngàn điểm, Tịch Sơ Tuyết cũng phá vạn, cảm thấy mọi người ai cũng mạnh cả." Giang Ảnh nói.
Sở Vân Hiên nói: "Thực ra thứ hạng này ngược lại không quan trọng, qua vòng là được."
"Đúng đó, ta cảm thấy chín ngàn điểm của ta, qua vòng chắc không vấn đề chứ?"
"Vậy thì chắc chắn rồi."
Ánh mắt Giang Ảnh nhìn về phía một bóng hình.
"Đó là Gia Cát Vân."
Sở Vân Hiên cũng nhìn sang.
Quả là một nam sinh rất đặc biệt.
Ngoài vẻ rất đẹp trai ra.
Hắn đứng trong đám người, thực sự có một loại khí chất khác biệt so với những người khác.
Chỉ cần nhìn thoáng qua, hắn đã rất khác biệt.
Cứ như thể hắn không hòa nhập được vào đám người.
Không!
Đúng hơn là đám người không hòa nhập được vào hắn vậy.
Gia Cát Vân quay đầu sang chỗ khác, liếc nhìn Sở Vân Hiên.
Tiếp đó, hắn hơi khẽ cười một chút, khẽ gật đầu với Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên cũng gật đầu đáp lại.
"Nghe nói rất lợi hại." Sở Vân Hiên nói.
"Thiên tài ngàn năm có một của Gia Cát thế gia, hình như hắn còn kinh khủng hơn cả Mệnh Thánh tiền bối cùng tuổi, ta cảm thấy hắn còn lợi hại hơn cả Trương Sơ Trần, tất nhiên, chỉ là đoán thôi."
Sở Vân Hiên nhíu mày, nói: "Không hề đơn giản, có thể đây là người mạnh nhất mà ta từng thấy trong số các thiên tài."
Bạn cần đăng nhập để bình luận