Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 308: Thiên Đạo tề tụ

Chương 308: Thiên Đạo tụ tập
Sở Vân Hiên một bộ dạng như rất sợ hãi.
Tiếp đó, hắn ra vẻ không hề sơ hở.
Theo bản năng liền muốn từ khí tức đến hướng ngược lại chạy trốn.
Vút —— Sở Vân Hiên mau chóng đuổi theo.
Nhưng mà Sở Vân Hiên biết, cái này của mình giả vờ giả vịt là vô dụng.
Đối mặt Thần Hoàng cảnh, hắn dù thế nào chạy cũng vô dụng.
Chẳng qua là muộn 0.5 giây, 1 giây chết mà thôi.
Nhưng nhất định cũng là chết.
“Nhận lấy cái chết!” Mang theo mặt nạ Thần Hoàng cảnh cường giả, toàn thân lôi đình, một chưởng vỗ về phía Sở Vân Hiên.
“Không biết chết dưới tay Thần Hoàng cảnh, có thể ban thưởng cái gì không?” Sở Vân Hiên lẩm bẩm một tiếng, tiếp đó chuẩn bị nghênh đón "tử vong".
Nhưng mà......
Rầm —— Đột nhiên, một đạo hắc quang lóe lên trước mặt Sở Vân Hiên.
Chỉ là vô cùng đơn giản ra tay, nhẹ nhàng chặn một chưởng của Thần Hoàng cảnh.
“Cái gì!?” Con ngươi của Thần Hoàng cảnh kia co rút lại.
Phụt —— Sau đó, Thần Hoàng cảnh phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể bay ra ngoài.
“Một cái Thần Hoàng cảnh nhỏ bé, cũng vọng tưởng lấy đi long huyết của Thiên Đạo cảnh?” Thiên Đạo cảnh cường giả đánh bay hắn lộ ra một nụ cười lạnh.
Nhiệm vụ là ai giết, người đó hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng là của người đó.
Nếu như là người khác giết.
Mà người này chết.
Vậy ban thưởng tự nhiên là không cần phát ra.
Khả năng cao chính là Sát Minh tự mình giữ lại.
Trừ phi một người giết Sở Vân Hiên, rồi một người khác giết luôn người vừa giết Sở Vân Hiên.
Thì người khác mới nói Sở Vân Hiên chính là hắn giết, đi nhận lấy ban thưởng.
Như vậy mới được.
Nhưng mà, hắn lại không xác định, trước mắt Thần Hoàng cảnh này giết Sở Vân Hiên xong, chính mình lại giết hắn, trong bóng tối có người hay không phát hiện.
Nếu có, hắn không lấy được khen thưởng.
Cho nên để cho ổn thỏa.
Hắn vẫn là tự mình động thủ tốt hơn.
“Không muốn chết, cút!” Thiên Đạo cảnh cường giả quát về phía Thần Hoàng cảnh kia một tiếng.
Thần Hoàng cảnh kia âm thầm cắn răng.
Không có cách nào.
Dù hắn không ngại ngàn dặm đến giết Sở Vân Hiên.
Nhưng mà, hắn một Thần Hoàng cảnh gặp Thiên Đạo cảnh thì có thể làm sao?
Hắn cũng không có biện pháp nào.
Chỉ có thể chắp tay nhường người.
Trách thì trách hắn đến chậm một chút.
Giá như hắn đến sớm một phút, cũng đã thành công.
“Hừ! Hy vọng các hạ có thể thành công.” Thần Hoàng cảnh ôm quyền, sau đó rời đi nơi này.
Mà Thiên Đạo cảnh này quay người nhìn về phía Sở Vân Hiên.
“Giết một cái Thần Thông cảnh, làm sao có thể thất thủ được?” Sở Vân Hiên: “......” Vậy thì càng tốt rồi.
Trước mắt đây là Thiên Đạo cảnh.
Bị Thiên Đạo cảnh giết, khẳng định so với bị Thần Hoàng cảnh muốn mạnh hơn.
“Ngươi lại là ai? Tại sao muốn giết ta?” Sở Vân Hiên giả vờ ngốc hỏi.
“Rất xin lỗi phải nói với ngươi, có người muốn dùng long huyết của Thiên Đạo cảnh làm thù lao để lấy mạng ngươi, mặc dù ngươi ta không thù, nhưng mà xin lỗi! Muốn trách thì chỉ có thể trách ngươi trêu chọc phải người không nên trêu chọc.” Sau đó, lòng bàn tay hắn ngưng tụ lôi đình.
“An tâm, Thiên Đạo cảnh giết ngươi, không có bất kỳ đau khổ gì.” Nói xong, hắn khẽ vung lôi đình trong tay.
“Ngươi cũng coi là một thiếu niên anh hùng, lưu cho ngươi một bộ toàn thây, cũng tốt đi giao nộp.” Lôi đình hóa thành một đạo Lôi Nhận, phóng tới Sở Vân Hiên.
Tốc độ nhanh đến mức nào.
Dù Sở Vân Hiên không muốn chết, hắn cũng trốn không thoát.
Hơn nữa, uy thế kinh khủng của Thiên Đạo cảnh áp chế hắn.
Hắn khẽ động cũng không được.
Hô hấp cũng khó khăn.
Ngay lúc Thiên Đạo cảnh này cho rằng, Sở Vân Hiên sắp bị hắn miểu sát.
Một đạo kiếm sắc vàng từ trên trời giáng xuống, trực tiếp chắn trước mặt Sở Vân Hiên.
Rầm —— Lực lượng kinh khủng va chạm.
Lôi Đình tiêu tan.
Sở Vân Hiên: “......” Sao!
Lại là ai?
Sở Vân Hiên chau mày.
“Người nào?” Thiên Đạo này ánh mắt ngưng lại.
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, đứng trên chuôi kiếm khoanh tay.
“Ngại quá, đầu người của Sở Vân Hiên, bản tôn muốn, các hạ từ đâu đến thì về đó đi.” Hắn thản nhiên nói.
“A, ngươi dựa vào cái gì?” Kim quang Thiên Đạo thản nhiên nói: “Bằng bản tôn Thiên Đạo cảnh Tam Tinh, mà ngươi bất quá Nhị Tinh.” Sở Vân Hiên hơi gật gật đầu.
Vậy cũng được.
Bị Thiên Đạo cảnh Tam Tinh giết chết, khẳng định là so với Thiên Đạo cảnh Nhị Tinh muốn mạnh hơn.
“Chỉ kém một Tinh mà thôi!” “Một Tinh kém, khác nhau một trời một vực!” “Vậy bản tôn hôm nay nhất định phải giết hắn?” Lôi Đình Thiên Đạo lạnh lùng hỏi.
“Ngươi có thể thử xem ngươi có bản lĩnh này hay không!” Kim quang Thiên Đạo thản nhiên nói một câu.
Nhưng mà, Kim quang Thiên Đạo này rất giảo hoạt.
Hắn nói xong trong nháy mắt, trực tiếp xoay người một cái, trở tay cách không một quyền đánh về phía Sở Vân Hiên.
Một quyền cách không này của hắn, cũng đủ giết Sở Vân Hiên đến một trăm lần.
Hắn rất xảo quyệt.
Không cần thiết cùng người khác tranh giành ai giết Sở Vân Hiên này.
Hắn trực tiếp thừa dịp đối phương chưa kịp phản ứng, trước tiên giết Sở Vân Hiên lại nói.
Như vậy, hắn liền hoàn thành nhiệm vụ.
Chỉ cần đưa ra nhiệm vụ là được.
Về phần đối phương.
Hắn thất bại, cách duy nhất để mình hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có giết mình.
Rõ ràng, vì một giọt long huyết.
Thiên Đạo cảnh Nhị Tinh cùng Thiên Đạo cảnh Tam Tinh liều mạng, là không có khả năng.
“Âm hiểm!” Thiên Đạo cảnh Nhị Tinh nhìn thấy Thiên Đạo cảnh Tam Tinh đột nhiên ra tay với Sở Vân Hiên, cũng tức giận mắng một tiếng.
Nhưng mà hắn không kịp rồi.
Nhưng mà......
Rầm —— Ngay lúc Thiên Đạo cảnh Tam Tinh cho rằng mình thành công......
Một đạo hắc quang trực tiếp lóe lên tới, chặn một quyền cách không của hắn.
Một người áo đen thản nhiên nói: “Lão phu đã sớm đoán được ngươi sẽ đột nhiên ra tay, cũng may lão phu kịp thời ngăn cản, bằng không thì long huyết này thật sự bị ngươi cầm đi.” “Thật là nhiều chuyện!” Thiên Đạo cảnh Tam Tinh ánh mắt ngưng lại, tiếp đó tức giận nói: “Có bản tôn ở đây, vậy ngươi cũng đừng hòng đắc thủ!” “Vậy còn phải xem bản lĩnh của ngươi! Giết hắn, bất quá trong nháy mắt thôi, lại có gì khó? Định Ảnh!” Thiên Đạo cảnh Tam Tinh cùng Nhị Tinh, hai người trực tiếp bị hắn định trụ!
Dù chỉ có thể định trụ bọn họ một cái chớp mắt.
Nhưng mà, Thiên Đạo cảnh giết một Thần Thông cảnh, Thần Thông cảnh ngay ở bên cạnh.
Chỉ một cái chớp mắt là đủ rồi.
“Nhận lấy cái chết!” Người áo đen kia cách không hướng về phía Sở Vân Hiên bóp, chuẩn bị bóp gãy cổ Sở Vân Hiên.
Rất đơn giản.
Nhưng mà......
Hắn lại phát hiện, lực lượng cường đại của mình vậy mà không thể tác dụng lên người Sở Vân Hiên.
“Ngươi bóp sao?” Sở Vân Hiên mộng bức hỏi.
Sao!
Mấy Thiên Đạo cảnh giết hắn một Thần Thông cảnh, có phiền phức vậy không?
Ai giết mà chẳng được, mẹ nó!
Người áo đen kia chau mày.
Một vệt kim quang tỏa ra trên người Sở Vân Hiên.
Không!
Nói đúng hơn, là một vệt kim quang từ trên trời giáng xuống đang bảo vệ Sở Vân Hiên.
Đây là sức mạnh 🌟Quang Thuộc Tính một trong các loại.
“Người nào?” Hắn ánh mắt ngưng lại hỏi một tiếng.
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống.
“Thật sự xin lỗi, long huyết này bản tôn cũng muốn, cho nên tiểu tử này nhất định không thể để các hạ giết!” Hắc bào nhân ánh mắt ngưng lại.
“Chung quanh còn ai đều đi ra đi! Không cần thiết che giấu.” Từng cái thân ảnh từ chỗ tối đi ra.
Hoặc là mang theo mặt nạ, hoặc là trải qua dịch dung.
Ngược lại có thể cả đám đều biết nhau.
Nhưng mà lần này, ai cũng không biết ai.
“Ha ha ha, người đến cũng thật nhiều a.” Bọn hắn cũng nhìn nhau một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận