Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 241: Hắn chính là một kiếm chém yêu hoàng người kia

Chương 241: Hắn chính là người đã chém yêu hoàng kia Sở Vân Hiên vuốt cằm. Hắn không chắc là có thật hay không. Với tư cách là một bên trung lập. Cái đám Yêu Tộc kia làm ra động tĩnh lớn như vậy, nàng một cái Hư Không Chi Hồ trung lập, có thể lấy được tin tức thật sao? Điểm này Sở Vân Hiên vẫn giữ thái độ hoài nghi. Nhưng mà hắn tương đối tin chuyện như vậy có thể xảy ra.
......
Một bên khác. Lưu Ly Nguyệt trong lòng thầm nghĩ. "Cái tên Phó điện chủ Đệ Ngũ Yêu Thần điện này nói cho ta cũng chưa chắc đã thật." "Nhất là vừa nãy ta còn chửi hắn, liệu hắn có nghi ta thông đồng với Nhân tộc rồi thay đổi kế hoạch không? Vậy thì không những tiền thưởng không có, còn bị Nhân tộc cho vào sổ đen thì làm sao?" Càng nghĩ, Lưu Ly Nguyệt càng hoảng. Không được! Nàng tuyệt đối không có năng lực thay đổi chuyện này. Ít nhất nàng phải đảm bảo tin tức của mình là thật. Tiền, tiền! Cũng là tiểu tiền! Vậy giờ nàng phải làm sao? Nàng lỡ mắng cả Phó điện chủ Đệ Ngũ Yêu Thần điện rồi. Cái vị điện chủ này, dù sao cũng là ở dưới Yêu Thần, đứng trên vạn yêu đó. "Phải làm sao, phải làm sao?" Lưu Ly Nguyệt cứ lẩm bẩm mãi.
......
Bên trong đại điện Đệ Ngũ Yêu Thần điện. "Hỗn trướng!" Phó điện chủ Đệ Ngũ Yêu Thần điện vỗ một cái làm vỡ bàn trước mặt. Phía dưới, đám cường giả cũng run rẩy cả người. "Hư Không Chi Hồ! Hư Không Chi Hồ!!" Mắt hắn lóe lên! Hư Không Chi Hồ, thật sự rất mạnh. Huyết mạch cực kỳ đáng sợ. Lúc trước, con Lưu Ly Nguyệt này cũng ngông cuồng hống hách, chẳng coi ai ra gì. Thế mà dám xông thẳng đến Đệ Ngũ Yêu Thần điện bọn hắn. Nhưng mà, bọn họ cũng không muốn trở mặt với Hư Không Chi Hồ. Hơn nữa, còn muốn lôi kéo Hư Không Chi Hồ! Sơ Tuyết thì không lôi kéo được, nhưng Lưu Ly Nguyệt vẫn còn cơ hội. Vì Lưu Ly Nguyệt khá dễ bị lừa. Hành sự theo ý mình. Không như Sơ Tuyết, rất cứng nhắc. Lưu Ly Nguyệt đối với Nhân tộc cũng không có hảo cảm gì lớn. Cho nên, rất có cơ hội để nàng gia nhập Yêu Thần điện. Bọn họ nể mặt Lưu Ly Nguyệt, không ra tay với nàng. Hiệu quả cũng không tệ. Tiếp đó, quả nhiên, vừa mời nàng đi Nhân tộc bắt cái người chém yêu hoàng kia về. Nàng cũng đồng ý. Chứng tỏ khả năng lôi kéo thành công càng cao. Tiếp đó… Mẹ nó! Vừa rồi cứ nhằm vào hắn mà chửi tới tấp! Hắn là ai? Yêu Thần cảnh giới Thiên Đạo! Người đứng thứ hai Đệ Ngũ Yêu Thần điện! Bị một tên tiểu bối mắng cho cẩu huyết đầy đầu, hắn có thể nhịn sao? Nếu như không vì đại kế của Yêu Thần điện, hắn thật sự không thể nhịn được! Huống chi, Lưu Ly Nguyệt này cảnh giới chỉ mới Thiên Tôn. Vẫn chỉ là một yêu tôn còn chưa trưởng thành. Ai cho nàng ta lá gan? Nhưng mà không còn cách nào. Đây chính là Hư Không Chi Hồ! Nàng Thiên Tôn, nhưng đối mặt với Thiên Đạo, đánh không lại nhưng chắc chắn chạy được. Trên đời này, không tồn tại Không Gian nào có thể vượt qua Hư Không Chi Hồ.
Lúc này, một bóng người chắp tay đi đến. Một người đàn ông trung niên. Rất khôi ngô. Cao hơn 2m. Tóc đỏ rực. Mắt cũng đỏ rực. Nhìn lên liền thấy khác thường. Thấy người tới, đám người nhao nhao hành lễ. "Yêu Thần đại nhân!" "Ừm." Viêm Ma đi lên phía trước, liếc mắt nhìn cái bàn bị đập nát. "Xem ra không được thuận lợi rồi." Đôi mắt đỏ rực của hắn nhìn lướt qua Phó điện chủ. "Yêu Thần đại nhân, cái con Lưu Ly Nguyệt đó không hiểu sao không muốn, ngược lại còn mắng thuộc hạ một trận." Phó điện chủ giận dữ mắng một tiếng. Tả hộ pháp Hùng Thiên nói: "Hay là nàng ta thông đồng với Nhân tộc rồi?" "Chuyện đó không thể nào, đừng nói là bao nhiêu năm qua Hư Không Chi Hồ các nàng chưa từng liên hệ với Nhân tộc, con Lưu Ly Nguyệt này lại càng không có mấy hảo cảm với Nhân tộc, thậm chí có ý muốn gia nhập chúng ta, chỉ là dường như chướng mắt chúng ta thôi." "Hơn nữa, nếu nàng ta thật sự thông đồng với Nhân tộc, làm vậy càng không có khả năng, hay là có ai đó lại trêu chọc đến nàng rồi?" "Hư Không Chi Hồ này quá tự cao tự đại, thật sự phải có người trị bọn họ mới được." "Để lôi kéo được con Lưu Ly Nguyệt này, chúng ta thậm chí không tiếc nói cho nàng ta biết một chút nội dung kế hoạch cụ thể, vậy mà thái độ của nàng ta lại thế này?" "Nhưng mà hết cách, mặc kệ là Nhân tộc, Ma tộc hay Yêu Tộc ta, bất kỳ thế lực nào có được Hư Không Chi Hồ giúp sức, với sức mạnh không gian có một không hai của các nàng, đều có thể giúp đỡ chúng ta rất nhiều." "......" Viêm Ma thản nhiên nói: "Kiểm tra lại đi." "Dạ!" Lúc này, trước mặt điện chủ xuất hiện một hình ảnh. "Yêu Thần đại nhân, đây là tin tức của Lưu Ly Nguyệt đến." "Ừ, nghe xem." "Vâng." Sau đó, Phó điện chủ phất tay lên. "Hư Không Chi Hồ các hạ, không biết ý của ngươi là gì vậy?" Phó điện chủ hỏi. "Khụ khụ." Lưu Ly Nguyệt ho nhẹ một tiếng, thanh âm có vẻ hơi non nớt trong mắt bọn hắn truyền đến: "Xin lỗi nhé, vừa rồi Phó điện chủ liên hệ bản cô nương, nhưng mà bên cạnh có người, cho nên chỉ có thể diễn kịch một chút, nếu có đắc tội, còn xin thông cảm." Nghe vậy, mắt Phó điện chủ sáng lên. "Biết rồi biết rồi, chắc là do lệnh tỷ phải không?" "Ừm." Lưu Ly Nguyệt nói. Sau đó, Lưu Ly Nguyệt tiếp tục nói: "Việc này ta vẫn sẽ tiếp tục làm." "Tốt, vậy hai ngày sau, chúng ta sẽ đúng hẹn ra tay, đến lúc đó, không biết Hư Không Chi Hồ các hạ có thể hỗ trợ Không Gian không?" "Khó." Phó điện chủ: "Biết rồi, chắc là do lệnh tỷ gây áp lực, ta có thể hiểu được, vậy xin Hư Không Chi Hồ các hạ trong hai ngày mang người đó tới đây, chúng ta cần trong khi hành động tra tấn hắn đến chết để suy yếu sĩ khí Nhân tộc." "Ờ, ta sẽ cố hết sức." "Có phải là không tìm được người không? Như vậy, ta sẽ phái người liên hệ các hạ, đưa thông tin người đó cho các hạ." "Ừ." Tiếp đó, hình ảnh Lưu Ly Nguyệt biến mất không thấy gì. "Yêu Thần đại nhân, xem ra vẫn không có vấn đề gì." Phó điện chủ nói. "Ừ, trên lý thuyết thì con Lưu Ly Nguyệt này không có vấn đề quá lớn."
Một bên khác. Trời tối đen. Lưu Ly Nguyệt nằm trên giường ở khách sạn. Cũng không biết tỷ tỷ đi đâu rồi, vẫn chưa về. Đột nhiên, nàng tiếp nhận được tin tức gì đó, biến mất theo trong phòng. Bên ngoài, trong một con hẻm nhỏ. Một người đàn ông chờ ở đó. Lưu Ly Nguyệt xuất hiện trước mặt hắn. "Gặp qua đại nhân." Hắn nhanh chóng thi lễ một cái. Lưu Ly Nguyệt nhìn hắn một cái. "Đây là tư liệu thuộc hạ thu thập được, mời đại nhân xem qua." Lưu Ly Nguyệt cầm lấy đồ vật. "Ừ, cút đi." Lưu Ly Nguyệt bất thiện nói. Biết người này là người của Nhân tộc. Nhưng mà cũng không hiểu sao rất ghét hắn. "Vâng..." Tiếp đó hắn vội vàng rời đi. Lưu Ly Nguyệt sau đó liếc mắt nhìn thông tin trên giấy. "Sở Vân Hiên... Nam, đại học Lâm An... Tuổi..." Mấy thứ này không đặc biệt quan trọng. Sau đó, Lưu Ly Nguyệt liếc mắt nhìn bức ảnh phía sau. Rồi nàng dừng lại. "Hả?" Miệng nhỏ của nàng khẽ nhếch lên. Khoan đã… Ảnh này... Nàng lại nhìn một chút mấy tấm khác. Đây không phải là cái người đó sao? Ờ... Lúc đó nàng còn hỏi hắn có biết cái người một kiếm chém yêu hoàng kia không. Hắn còn nói không biết. Tình cảm thì chính hắn là người đó đúng không? "Dám gạt ta! A a a!! Gạt ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận