Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 427: Không biết xấu hổ!

Chương 427: Không biết xấu hổ!
Mọi người thấy hai người toàn lực giao chiến liền liều mạng tung một chiêu. Cả hai bên vì không muốn thua cuộc, chắc chắn là dốc hết sức lực. Vốn cho rằng Tào Cảnh Du sẽ chiếm thế thượng phong, nhưng bây giờ mọi người thấy tình hình của Sở Vân Hiên, tựa hồ cũng không hề kém cạnh.
“Thất tình ghen sao? Ta có nghe nói qua, ý ta là, chẳng phải là nói Tào Cảnh Du sử dụng càng nhiều linh kỹ và quy tắc tăng phúc thì Sở Vân Hiên càng nhận được nhiều lợi ích?”
“Đây là sức mạnh của hắn sao? Nhưng mà cảm giác vẫn vô dụng thôi, cảnh giới xuất phát điểm của hắn quá thấp, sau khi Tào Cảnh Du tăng phúc, đoán chừng cảnh giới đạt đến lĩnh vực cảnh Cửu Tinh, tăng phúc ba lần từ quy tắc, linh khí, và lĩnh vực.”
“Đúng vậy, nếu như nói về đánh nhau, thì Sở Vân Hiên bây giờ đúng là có thể đấu với Tào Cảnh Du, nhưng một chiêu? Điều đó đơn giản chỉ là chuyện nực cười.”
“……”
Tào Cảnh Du cười lạnh nhìn Sở Vân Hiên: “Ngươi rất mạnh, nhưng dựa vào cái gì mà nói một chiêu? Linh kỹ Thần giai Tam Tinh, Đại Hoang thiên vẫn trảm!”
Tào Cảnh Du lập tức ngưng tụ chiêu mạnh, kiếm trong tay không ngừng run rẩy, ngọn lửa kia như muốn đốt cháy nửa đấu trường. Tất cả hỏa diễm, toàn bộ đều hội tụ vào một kiếm này.
“Ta biết ngươi có cách biệt chi thủ, vậy một kiếm này, ngươi làm sao cản?”
Tào Cảnh Du mang theo uy thế kinh khủng, lao thẳng về phía Sở Vân Hiên. Hắn không tin! Cái tên Sở Vân Hiên này dù có quá đáng thế nào đi nữa! Bản thân hắn đã đến mức này rồi, làm sao Sở Vân Hiên đánh bại hắn? Còn nói một chiêu? Đồ giả tạo!
Sở Vân Hiên trực tiếp lấy Phiên Thiên Ấn ra, ném lên không trung. Sức mạnh của Phiên Thiên Ấn bộc phát.
“Hệ thống đổi, sức mạnh gấp bội.”
Đủ chưa? Không đủ! Bởi vì chênh lệch cảnh giới vốn đã rất lớn. Mà thất tình ghen hắn mới nắm giữ được Tầng Thứ Hai. Tên Tào Cảnh Du này quả thật rất lợi hại. Mặc dù Sở Vân Hiên vẫn còn rất nhiều chiêu thức chưa sử dụng đến. Nếu đánh nhau thì hắn chắc chắn có thể thắng. Nhưng một chiêu, vẫn cần một thứ. Hai mươi tư ngôn tự có chữ "lực", hiệu quả là tăng phúc. Nhưng bây giờ Sở Vân Hiên không muốn dùng, vì không cần thiết.
“Sức mạnh quy tắc!”
Trên cổ tay Sở Vân Hiên, hình vẽ Thiên Tinh kia lóe lên ánh đỏ. Trước đây một lần, Thiên Tinh nhận chủ. Sở Vân Hiên dùng mười hai phương pháp làm nguồn sức mạnh của Thiên Tinh, trên cổ tay của hắn đã biến thành một hình vẽ tiểu kiếm. Hắn triệu hồi Thiên Tinh, chỉ bằng một ý nghĩ. Bên trong Thiên Tinh bây giờ có sức mạnh quy tắc. Sở Vân Hiên rất ít khi dùng đến sức mạnh quy tắc. Nhưng hôm nay lại hữu dụng. Bởi vì Tào Cảnh Du này mạnh thật. Nếu như Sở Vân Hiên là lĩnh vực cảnh Nhất Tinh đấu với hắn lĩnh vực cảnh Lục Tinh thì thật ra cũng không cần dùng đến. Không, nói đúng ra, nếu muốn thắng thì cũng không cần dùng đến. Hắn vì một chiêu.
“Phượng Vũ thiên tường!”
Ngâm — Một bóng Phượng Hoàng hư ảnh dựng lên, sau đó hội tụ vào một kiếm này của Sở Vân Hiên. Phiên Thiên Ấn có thể giúp Sở Vân Hiên nâng uy lực chiêu tiếp theo lên một tầm cao mới. Phượng Vũ thiên tường của Cửu Trọng Thiên vốn là một bóng Phượng Hoàng hư ảnh. Nhưng bây giờ, Phượng Hoàng này trở nên càng lớn, càng thêm nóng bỏng. Sau đó, Phượng Hoàng chui vào Lôi rít gào kiếm của Sở Vân Hiên.
Cả hai bên đều dùng hỏa diễm. Ngọn lửa một kiếm, va chạm đến mức tận cùng.
Tim mọi người đều treo lên. Hai người, hai chiêu này. Bọn họ nhìn thôi cũng không cảm nhận được ai mạnh hơn ai. Nhưng mà, Sở Vân Hiên không phải nói muốn một chiêu giải quyết Tào Cảnh Du sao? Hắn có thể làm được sao? Chắc chắn không thể chứ? Chắc chắn không thể, vậy thì đúng là trang bức thất bại.
Oanh — Sức mạnh đáng sợ va vào nhau. Toàn bộ mặt đất đấu trường trong nháy mắt bị hất tung lên. Ngọn lửa không thể tưởng tượng tràn ngập đấu trường. Sóng xung kích đáng sợ thậm chí trực tiếp xông ra ngoài kết giới bảo vệ đấu trường. Rất nhiều người trên khán đài tóc tai bù xù. Đồng thời, bọn họ cảm nhận được một luồng nhiệt cực kỳ khủng khiếp. Sau đó…… Toàn bộ đấu trường lâm vào tĩnh lặng.
“Con mẹ nó! Tình huống thế nào? Ai thắng? Sao lại yên tĩnh rồi?”
“Cũng không thể nào là Sở Vân Hiên chứ?”
“Nếu như hắn thật sự có thể dùng pháp tắc cảnh Thập Tinh, một chiêu đánh bại Tào Cảnh Du đã toàn lực, thì đúng là nghịch thiên rồi, mặc kệ hắn dùng thủ đoạn gì.”
“……”
Ngọn lửa và bụi trần từ từ tan đi. Một người đứng ở đó. Một người thì nằm rạp trên đất. Đám người đồng loạt đứng lên. Trong mắt họ là vẻ không dám tin.
Hoa — Tiếp theo một khắc, cả đấu trường ồ lên.
“”“???”
“Con mẹ nó? Sở Vân Hiên……Sở Vân Hiên thắng!”
“Mẹ ơi! Hắn thật sự một chiêu giải quyết Tào Cảnh Du? Không phải... Dựa vào cái gì chứ? Hắn làm như thế nào được vậy?”
“À? Mù kiến thức, lại một lần nữa kiến thức của ta lâm vào điểm mù rồi, Sở Vân Hiên tăng phúc thủ đoạn đúng là không thiếu, nhưng Tào Cảnh Du cũng nhiều mà, nói cách khác, Sở Vân Hiên dùng pháp tắc cảnh thập tinh, bộc phát ra uy lực gần với Thiên Tôn cảnh? Điều đó có thể làm được sao?”
“Ta thề!”
“……”
“A! Thắng thắng! Bản tiên nữ phát tài rồi!”
Tiêu Thất Nguyệt không kìm được mà kích động kêu lên. Trong trận luận võ này, rất nhiều người lựa chọn ủng hộ Tào Cảnh Du. Vì vậy, những người đặt cược Sở Vân Hiên thắng có tỷ lệ cược cao hơn.
“Quái vật gì.”
Tịch Thần Quang không nhịn được mà run động nói. Đây là Tào Cảnh Du, không phải là một lĩnh vực cảnh Lục Tinh bình thường. Hơn nữa, ai cũng có thể nhìn ra, Tào Cảnh Du hoàn toàn không nương tay, hắn thật sự đã dốc hết sức. Vậy mà vẫn bị Sở Vân Hiên đánh bại trong một chiêu? Bọn họ chênh lệch một đại cảnh giới! Lúc nào khoảng cách giữa pháp tắc cảnh và lĩnh vực cảnh lớn đến thế lại có thể nhẹ nhàng vượt qua như vậy?
Sở Vân Hiên đánh bại Tào Cảnh Du, trên bảng thần tử, cũng trực tiếp vọt lên vị trí thứ bảy mươi mốt. Còn Sở Vân Hiên, trước đó là người duy nhất ở Thần Thông cảnh trong bảng thần tử. Bây giờ, hắn là người duy nhất ở pháp tắc cảnh.
“Khụ khụ.”
Tào Cảnh Du chật vật bò dậy từ dưới đất. Hắn ho ra một ngụm máu, không dám tin nhìn Sở Vân Hiên. Hắn thua rồi. Vì sao? Vì sao hắn có thể thua? Dựa vào cái gì? Kiếm đạo hắn thua. Liều mạng một chiêu, hắn cũng thua? Sở Vân Hiên chỉ là pháp tắc cảnh thập tinh thôi mà.
Trong mắt Tào Cảnh Du lóe lên một tia âm tàn. “Vị trí thứ bảy mươi mốt trên bảng thần tử, vậy ta sẽ nhận lấy.” Sở Vân Hiên thản nhiên nói. Sau đó, Sở Vân Hiên nhìn một cái: “Ừm, đây là cái gì?” Sở Vân Hiên nhặt lên từ dưới đất một cái hộ oản.
“Trả cho ta!”
Tào Cảnh Du nhanh chóng muốn giật lại. Chiêu vừa rồi sức mạnh va chạm quá mạnh. Tay phải hắn cầm kiếm, lực trùng kích kinh khủng làm cái Hám Thiên hộ oản hắn đang đeo bị văng ra ngoài.
Qua màn hình lớn, rất nhiều người tập trung nhìn vào.
“Con mẹ nó! Đây là…... Hám Thiên hộ oản à?”
“À? Hám Thiên hộ oản của Trương Sơ Trần? Sao lại ở trong tay Tào Cảnh Du?”
“Con mẹ nó? Tên Tào Cảnh Du này hóa ra là luôn đeo Hám Thiên hộ oản khi đánh với Sở Vân Hiên? Vậy có nghĩa là, nếu không có cái Hám Thiên hộ oản này, sức mạnh của Tào Cảnh Du sẽ giảm đi rất nhiều đấy chứ.”
“Con mẹ nó! Âm hiểm như vậy? Ngươi là lĩnh vực cảnh Lục Tinh đánh nhau với pháp tắc cảnh thập tinh, còn vụng trộm đeo Hám Thiên hộ oản? Có phải là người không?”
“Thật buồn nôn, cút đi!”
“Cút đi!”
“Việc này, Trương Sơ Trần cũng không thoát khỏi liên can.”
“Không biết xấu hổ!”
“Không biết xấu hổ!!”
“……”
Tào Cảnh Du nghe thấy mọi người cùng nhau kêu lên “Không biết xấu hổ” sắc mặt của hắn hoàn toàn tối sầm lại. Xong rồi. Hắn không chỉ thua, còn mất hết cả mặt mũi. Bây giờ, ngay cả nhân phẩm cũng mất sạch.
Ở một bên khác. “Đồ phế vật! Thảo!” Trương Sơ Trần giận dữ mắng một tiếng. Chẳng phải là hắn cũng bị kéo xuống nước hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận