Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 370: Ngay tại Tam hộ pháp trong tay

Chương 370: Ngay tại trong tay Tam hộ pháp Lộc cộc —— Tam hộ pháp nuốt nước miếng một cái.
“Tránh ra!” Hắn phải đi đuổi theo Sở Vân Hiên!
Hắn bị Sở Vân Hiên hại!
Thấy Tam hộ pháp muốn chạy, nhị trưởng lão tự nhiên là không vui.
Hắn chạy, Sở Vân Hiên cũng chạy, Huyết Ma Châu còn chưa nhận được.
Vậy hắn nhị trưởng lão làm sao mà ăn nói với Minh chủ?
Còn có một Thánh nữ ở đây.
Thánh nữ kia cùng Tam hộ pháp còn có thể đánh phối hợp, vu hãm hắn là người tốt.
“Lăn đi!” Tam hộ pháp giận dữ nói.
“Muốn chạy?” “Lão phu bị cái kia Sở Vân Hiên chơi xỏ! Lăn đi!” “Chơi xỏ? Cái kia Sở Vân Hiên nói chuyện ấp úng với lão phu, đều bị lão phu nhìn ra! Ngươi còn giả vờ!” Nhị trưởng lão tức giận nói.
Tam hộ pháp vạn vạn không ngờ, cái tên Sở Vân Hiên này không muốn sống như vậy.
Hắn không sợ mình sao?
Hắn Tam hộ pháp thế nhưng là thiên Đạo a!
Cái tên Sở Vân Hiên này làm cái gì vậy?
Hắn trước tiên cùng mình “mưu đồ bí mật”, sau đó không hiểu ra sao lấy ra Huyết Ma Châu.
Tam hộ pháp lúc đó còn chưa chú ý.
Nhưng bây giờ đột nhiên hiểu ra.
Hắn lấy ra là cố ý để Diệp Linh U, đám người s·á·t Minh cùng nhị trưởng lão nhìn thấy cái vệt hồng quang đó.
Để bọn họ nghĩ lầm, cái Huyết Ma Châu này giao cho Tam hộ pháp hắn.
Tiếp đó cũng không biết hắn cùng nhị trưởng lão nói cái gì.
Nhưng nghe nhị trưởng lão nói, cái tên Sở Vân Hiên đó khẳng định cố ý ấp úng trả lời không được nhị trưởng lão liên quan tới vấn đề Huyết Ma Châu đi đâu.
Sở Vân Hiên nói với nhị trưởng lão là đã đưa Huyết Ma Châu cho Tam hộ pháp, ngược lại nhị trưởng lão không tin.
Nhưng mà, Sở Vân Hiên cố ý ấp úng không thừa nhận đưa cho Tam hộ pháp hắn.
Cộng thêm bọn họ thấy cái vệt hồng quang đó.
Cộng thêm việc Sở Vân Hiên đột nhiên nói một câu “Tam hộ pháp động thủ”.
Đây là cái gì?
Đây là đang hại Tam hộ pháp hắn!
Để bọn họ cho là Huyết Ma Châu đang ở trên người Tam hộ pháp!
Hắn Tam hộ pháp là g·i·a·n tế, ném cái nồi cho hắn!
Thảo!
Hắn đáng lẽ nên nghĩ tới rồi mới đúng!
Diệp Linh U, nhị trưởng lão là g·i·a·n tế.
Vậy bọn họ cùng Sở Vân Hiên hẳn là một phe!
Chỉ có hắn Tam hộ pháp là người ngoài a!
Không gài hắn thì gài ai?
Vừa làm xong màn này, hai tên g·i·a·n tế này lại tẩy trắng, còn hắn Tam hộ pháp phải ôm nồi!
Hơn nữa, cảnh này còn có hơn tám mươi người của s·á·t Minh chứng kiến!
A a a!!
Thật là thâm hiểm a!
Tên Sở Vân Hiên kia không sợ Tam hộ pháp hắn trả thù sao?
Thảo!
Cái s·á·t Minh này quay về không được rồi.
Rất khó giải thích rõ ràng.
Nhưng mà, nếu như hắn bỏ chạy luôn.
Vậy chẳng phải là để bọn chúng được như ý!
Nhưng nếu không chạy.
Khả năng rất lớn sẽ bị Thánh nữ cùng nhị trưởng lão gài chết!
Bảo m·ạ·ng quan trọng!
Trong sạch, hắn có thể tự mình tìm cơ hội, tìm chứng cứ, bắt được Sở Vân Hiên rồi đi chứng minh!
......s·á·t Minh.
Diệp Linh U cùng nhị trưởng lão trở về đại điện trong bí cảnh.
Mà s·á·t Minh chi chủ, tự nhiên cũng nhận được một ít tin tức.
“Thánh nữ, Tam hộ pháp hắn đã bỏ trốn, ngươi sao không chạy?” Diệp Linh U lười nhác trả lời nhị trưởng lão.
Nàng tức muốn c·h·ết.
“Sư tôn.” Diệp Linh U thi lễ.
“Minh chủ!” Nhị trưởng lão trực tiếp quỳ xuống đất.
“Minh chủ, s·á·t Minh có g·i·a·n tế a, Thánh nữ, Thánh nữ cùng Tam hộ pháp cũng là g·i·a·n tế!” Nhị trưởng lão chỉ vào Diệp Linh U bi phẫn nói.
s·á·t Minh chi chủ đôi mắt hơi ngưng lại: “Sự tình, bản tọa đại khái đã biết.” Diệp Linh U thi lễ nói: “Hành động thất bại, để sư tôn thất vọng.” s·á·t Minh chi chủ nhìn về phía nhị trưởng lão nói: “Nhị trưởng lão, Thánh nữ tự nhiên không thể nào là g·i·a·n tế.” “Thế nhưng Thánh nữ cùng Sở Vân Hiên kia ở giữa......” s·á·t Minh chi chủ nói: “Thánh nữ, cái tên Sở Vân Hiên nói là thật hay giả?” Diệp Linh yếu ớt cắn môi đỏ mọng một cái: “Là thật.” “Hắn làm sao biết?” Diệp Linh U lắc đầu: “Ta cũng không biết tại sao hắn biết, ta với hắn hôm nay còn là lần đầu gặp mặt.” “Bản tọa tạm thời tin tưởng ngươi.” Nhị trưởng lão nhíu mày: “Thánh nữ nếu trong sạch thì cũng chỉ là giữa nàng với Sở Vân Hiên thật sự không minh bạch, nhưng vẫn là trung thành với s·á·t Minh.” “Nhị trưởng lão, ăn nói cẩn thận một chút, ta với ai thật sự không minh bạch?” Diệp Linh U nghiến chặt răng nói.
“Thánh nữ, có một số lời không nói toạc ra, nhưng mọi người đều không phải là kẻ ngốc, trong lòng tự nhiên biết, Thánh nữ cũng không cần thiết phải che giấu, không thừa nhận.” Nếu Diệp Linh U với Sở Vân Hiên không có quan hệ thân mậtt như vậy, sao có thể biết được chuyện riêng tư của Diệp Linh U?
Cho dù giữa hai người không có tình cảm.
Cũng có thể là do một lần nào đó ngoài ý muốn, va chạm cãi vã mà ra.
Tóm lại, chuyện này chắc chắn phải có.
Diệp Linh U: !!!
“Vậy thì, g·i·a·n tế chính là Tam hộ pháp không thể nghi ngờ!” Nhị trưởng lão nói.
Nhị trưởng lão chắp tay nói: “Minh chủ, cái tên Tam hộ pháp này, hắn cùng Sở Vân Hiên mưu đồ bí mật, Huyết Ma Châu cũng bị hắn lấy đi, luôn miệng nói muốn dâng cho ngài, hắn đâu? Sao hắn dám tới? Hắn trốn rồi!” “Huyết Ma Châu chẳng phải trong tay Sở Vân Hiên sao?” s·á·t Minh chi chủ hỏi.
Nhị trưởng lão nói: “Cái gì mà trong tay Sở Vân Hiên, hắn Sở Vân Hiên có mấy lá gan mà dám cầm Huyết Ma Châu? Hắn thừa lúc cùng Tam hộ pháp mưu đồ bí mật, quay lưng lại, lén lút đưa Huyết Ma Châu cho Tam hộ pháp, Thánh nữ chắc đã thấy.” Diệp Linh U gật đầu: “Ừm, có một thoáng Huyết Ma Châu lóe lên tia hồng quang.” Nhị trưởng lão: “Hơn nữa, lúc lão phu nói chuyện với Sở Vân Hiên, hỏi hắn có phải đưa Huyết Ma Châu cho Tam hộ pháp không, hắn không nhận, lão phu hỏi hắn vừa rồi cái tia hồng quang là gì, hắn bắt đầu ấp úng, trả lời không được! Hắn đang giả vờ, cái tên Sở Vân Hiên này đang giả vờ có Huyết Ma Châu trong tay, trên thực tế là đã đưa cho Tam hộ pháp rồi!” “Mà tên cẩu tặc Tam hộ pháp kia, hắn cũng không trở về, sao hắn không về? Còn không phải do chột dạ sao? Hắn phản bội s·á·t Minh, hắn chắc chắn không dám quay về rồi.” s·á·t Minh chi chủ ngồi xuống, suy tư điều gì đó.
“Thánh nữ, ý của ngươi thì sao?” Diệp Linh U nói: “Khả năng cao là đang ở trong tay Tam hộ pháp.” “Ngươi nói thử cách nhìn của mình xem.” Diệp Linh u nói: “Chuyện này, rõ ràng là Tam hộ pháp tạm thời báo tin cho Sở Vân Hiên, bằng không, tam đại thế lực sẽ không vừa hay có động thái này, khi mọi người tụ họp ở Loạn Táng Sơn, ta đã để ý thấy Sở Vân Hiên cứ đi tới đi lui ở phía sau đám người, ta nghi ngờ là lúc đó, tiếp xúc được với Tam hộ pháp, lấy được tin tức từ chỗ Tam hộ pháp.” “Tiếp tục đi.” Diệp Linh U: “Lời nhị trưởng lão nói thực sự là đúng sự thật, mà Huyết Ma Châu, trên lý thuyết thực sự là nên đưa cho Tam hộ pháp, chứ không phải hắn Sở Vân Hiên cầm trong tay, bởi vì rõ ràng là nằm trong tay người thiên đạo cảnh thì sẽ an toàn hơn, tiếp đó bọn họ diễn kịch, để chúng ta nghĩ lầm là do Sở Vân Hiên nắm giữ, còn bảo hộ tên Sở Vân Hiên đó chạy.” “Nhưng mà, khi Sở Vân Hiên chạy, thực ra ta lại có xu hướng không bận tâm đuổi theo hắn, mà là trông chừng Tam hộ pháp, vì ta cũng cảm thấy Huyết Ma Châu ở trong tay Tam hộ pháp.” Nhị trưởng lão nói: “Minh chủ, nhất định phải nhanh chóng bắt được tên phản tặc này, nếu hắn mà đem Huyết Ma Châu giao cho tam đại thế lực thì......” s·á·t Minh Minh chủ nói: “Nhị trưởng lão, nếu như ngươi và tam đại thế lực đã đạt thành hợp tác, ngươi mà có được Huyết Ma Châu, ngươi có giao lại không?” “Tất nhiên là không giao, bảo vật như thế, tự mình giữ lại không tốt hơn sao? Ngược lại cũng đã khai chiến với s·á·t Minh.” “Cho nên, Huyết Ma Châu này, tự nhiên là sẽ ở mãi trong tay Tam hộ pháp hắn.” s·á·t Minh chi chủ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận