Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 777: các nàng còn giống như rất không tệ

Chương 777: các nàng hình như cũng không tệ
Lâm Nhã Nhi đứng lên.
"Ta về phòng trước, Tiểu Hiên, ngươi thu xếp một chút."
Lâm Nhã Nhi trở về phòng của mình.
Trong nhóm này người nhiều, vượt ngoài sức tưởng tượng của Diệp Linh U.
"Hai người này là ai?"
Diệp Linh U liếc nhìn Sở Vân Hiên hỏi.
Những người khác nàng đều nhận biết.
Nhưng trong đám có hai người nằm ngoài dự kiến của nàng.
"À, hai tỷ muội ở Hư Không Chi Hồ."
Sở Vân Hiên nói.
Diệp Linh U: ???
"Các nàng cũng ở đây?"
Diệp Linh U kinh ngạc.
Không thể nào?
Nàng biết rõ về Hư Không Chi Hồ.
Dù sao, trước kia đã điều tra về Sở Vân Hiên rất nhiều.
Hư Không Chi Hồ tự nhiên cũng nằm trong danh sách điều tra.
Dù sao, các nàng có thể cung cấp sự giúp đỡ không thể tưởng tượng được cho Sở Vân Hiên.
Lúc đó là đối địch, đương nhiên cần phải tìm hiểu.
Cô em gái kia có thể ở đây, Diệp Linh U cảm thấy có thể hiểu được.
Nhưng người chị kia...
Nàng đã từng được gặp...
Loại tiên nữ ấy cũng có thể ở đây?
Cũng có thể bị Sở Vân Hiên thu phục?
Sở Vân Hiên cười nói: "Ta nói... không phải ta làm, ngươi tin không?"
Sở Vân Hiên tỏ vẻ cũng rất bất đắc dĩ.
Đây đều là Lâm Nhã Nhi làm!
Trong khoảng thời gian ở Tội Ác Chi Đô kia.
Lâm Nhã Nhi đã kéo hết những cô gái có quan hệ tốt với Sở Vân Hiên vào.
Bao gồm Lưu Ly Tuyết, Lưu Ly Nguyệt.
Cả Quan Hinh cũng bị đưa trở vào.
Nhưng Sở Vân Hiên rất vui lòng.
"Không tin." Diệp Linh U nói.
Sở Vân Hiên nhún vai.
Tiêu Thất Nguyệt: "Người mới lộ diện!"
Diệp Linh U lại nhìn Sở Vân Hiên.
"Gửi một tấm xem."
"Không có." Diệp Linh U đáp.
Nàng thật sự không có thói quen chụp ảnh tự sướng.
"Chụp một tấm tại chỗ đi."
"Không." Diệp Linh U nói.
Diệp Linh U thật tò mò, Sở Vân Hiên này tuy lợi hại, tuy đẹp trai.
Nhưng hắn có thể khiến bọn cô gái này chung sống hòa thuận như vậy, quả thực là thần thánh.
"Ta về phòng đây."
Sau đó Diệp Linh U vào một căn phòng.
Vào xong, nàng lại lặng lẽ đi ra.
Liếc mắt một cái là thấy ngay đó là phòng của Sở Vân Hiên.
Sau đó, nàng vào một phòng khác.
Sở Vân Hiên cười cười, cũng trở về phòng mình.
Mọi người đang nói chuyện rất rôm rả.
Đừng thấy Diệp Linh U ở bên cạnh Sở Vân Hiên lạnh lùng như thế.
Về đến phòng, chỉ có một mình, thấy mọi người trong nhóm nhiệt tình như vậy.
Diệp Linh U cũng bị lây.
Nàng liền cùng mọi người nhiệt tình trò chuyện.
"Mỹ nữ, còn chưa cho chúng ta biết ngươi là ai? Tên gì?" Tiêu Thất Nguyệt gõ chữ hỏi.
Diệp Linh U do dự rất lâu.
Nói thật, nàng thật không biết phải đối mặt như thế nào.
Nhưng cuối cùng thì cũng phải đối mặt.
Ít nhất hiện tại, nàng chắc chắn không còn là Sát Minh Thánh Nữ.
"Diệp Linh U."
Khi Diệp Linh U gửi đi, nàng cũng không hiểu vì sao.
Lại thấy hồi hộp chưa từng có.
Trong nhóm im lặng trong một giây lát.
Tiêu Thất Nguyệt gửi một chữ "6" phá vỡ sự im lặng.
Liễu Gia Nhất: "Có phải là người mà ta biết không?"
Diệp Linh U: "Chắc là."
Tiêu Thất Nguyệt: "6."
Giang Ảnh: "Cái này cũng được sao?"
Quan Hinh: "Vậy nên nói, ngươi rời khỏi Sát Minh?"
Lưu Ly Nguyệt: "Tình hình thế nào thế nào? (cười nham hiểm)"
Lưu Ly Tuyết: "Đi tu luyện đi. @Lưu Ly Nguyệt"
Lưu Ly Nguyệt: "6."
Những lo lắng của Diệp Linh U cũng không xảy ra.
Điều khiến nàng bất ngờ là những người này không hề có ác ý với nàng.
Mà thể hiện nhiều hơn sự bất ngờ.
Tiêu Thất Nguyệt: "Tình hình thế nào?"
Diệp Linh U: "Sát Minh bị Huyễn Ma dưới trướng Đế Lâm khống chế toàn bộ, bao gồm cả minh chủ Sát Minh."
Mọi người: !!!
Diệp Linh U: "Cho nên, Yêu tộc và Ma tộc gần đây đột nhiên phản bội, gây tổn thất cho Nhân tộc, rất có thể cũng là do đội của Đế Lâm hành động, việc này Sở Vân Hiên có thể chứng minh."
Quan Hinh: "Thì ra là thế! Vậy còn ngươi?"
Diệp Linh U: "Ta rời khỏi Sát Minh, dù sau này đi đâu, Sát Minh nhất định là kẻ địch của ta."
Các nàng đương nhiên không biết chuyện gì xảy ra.
Nhưng các nàng vô điều kiện tin tưởng Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên nếu biết chuyện này, biết nàng được kéo vào nhóm.
Thì có nghĩa là Sở Vân Hiên chắc chắn có ý định của mình, ít nhất là không lo lắng gì.
Các nàng theo phép lịch sự cũng không hỏi nhiều chuyện liên quan đến chuyện này.
Liễu Gia Nhất: "Vậy ngươi có sao không?"
Diệp Linh U: "Nhờ có Sở Vân Hiên, nếu không ta đã không ở đây rồi."
"Huyễn Ma là Trần Dương, chắc các ngươi có người biết."
Giang Ảnh: "Là Trần Dương ở Đại học Thiên Hoa đó sao? Cái người lúc trước ấy."
Diệp Linh U: "Là hắn."
Giang Ảnh: "Không thể nào? Ta nói!"
Tịch Sơ Tuyết: "Trần Dương, Nhiễm Thu Tuyết, Trương Thu Mạt, tất cả đội của Đế Lâm đều là kẻ địch của Sở Vân Hiên."
Tiêu Thất Nguyệt: "Còn có chuyện bát quái gì không?"
Sau đó Diệp Linh U liếc nhìn qua.
Mấy người đều kết bạn với nàng.
Diệp Linh U cũng kết bạn từng người.
Trong phút chốc Diệp Linh U cảm thấy rất xúc động.
Tuy rằng nói chuyện nghiêm túc với các nàng.
Nhưng sau bao nhiêu năm, nàng hoàn toàn không có một người bạn nào để trải lòng.
Trừ bé trai từng bị minh chủ Sát Minh nhặt về cùng.
Cũng coi là em trai nàng, nhưng đã chết rồi.
Hiện tại, Diệp Linh U nghi ngờ rằng người nhà của cậu cũng bị tên khốn kia giết.
Hiện tại, dường như nàng cảm nhận được cảm giác thoải mái khi giao lưu với người khác.
Sau đó, Diệp Linh U lại kể một số chuyện.
Có những chuyện mà bọn họ đã biết.
Có những chuyện trong nội bộ Sát Minh.
Nhưng những tin tức nội bộ Sát Minh không có ý nghĩa mấy.
Quan Hinh: "Ngươi có thể cung cấp danh sách thành viên của Sát Minh không?"
Diệp Linh U: "Không thể, ta cũng không biết, ta chỉ biết các cứ điểm thôi."
Quan Hinh: "Ngươi có thể cho ta không?"
Diệp Linh U: "Có thể, nhưng việc ta bỏ trốn không còn là bí mật, bọn họ rất có thể sớm có hành động rồi."
Quan Hinh: "Tổng minh bí cảnh của Sát Minh thì sao?"
Diệp Linh U: "Ta cũng có thể cho, bất quá bọn họ chắc chắn cũng sẽ đi, nhất là khi đã bị Huyễn Ma khống chế, thậm chí có khả năng sẽ bày mai phục."
Quan Hinh: "Ngươi nói cũng đúng."
Sở Vân Hiên âm thầm nhìn màn hình.
Thấy mọi người trò chuyện rất nhiều, trong lòng cũng yên tâm.
Hắn gửi tin cho Thượng Quan Nguyệt.
Thượng Quan Nguyệt: "Ừm, ta đã biết, đã báo lên, chờ sau khi cấp trên họp bàn quyết định, sau đó rất có thể là toàn bộ chống lại đội của Đế Lâm."
Sở Vân Hiên: "Nhưng ta đề nghị việc chống lại đội của Đế Lâm là chuyện của riêng Nhân tộc, Yêu tộc và Ma tộc, tốt nhất đừng hợp tác với Yêu tộc hay Ma tộc làm gì, bởi vì bị người khống chế, bọn họ có thể tỏ ra rất bình thường, cho nên, rất có thể chúng ta sẽ hợp tác với người đã bị khống chế, từ đó đẩy người của chúng ta vào nguy hiểm."
Thượng Quan Nguyệt: "Ừm, ngươi nói không sai, nhân lúc còn có thời gian, ngươi cứ nghỉ ngơi cho khỏe, sắp tới có lẽ sẽ có rất nhiều việc cần ngươi giải quyết, có một số việc, có thể chỉ có ngươi mới có năng lực làm được."
Sở Vân Hiên: "Không vấn đề gì."
Sau đó Sở Vân Hiên nằm ở đó ngẩn người.
Chuyện của Đế Lâm là một vấn đề.
Còn một vấn đề nữa, có thể chỉ vài năm nữa nguy hiểm từ thế giới kia sẽ ập đến.
Hắn Sở Vân Hiên... Thật sự là chúa cứu thế sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận