Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 47: Đến cùng là ai hại ta a!

Chương 47: Rốt cuộc là ai hại ta a!
Một bên khác.
Thiên Độc Huyết Giao dùng lưỡi của mình, liếm láp máu tươi trên tay.
"A ——"
Tiếng kêu thảm thiết của Lý Hải ở trước mặt hắn truyền đến.
Một cánh tay của hắn, cứng rắn bị Thiên Độc Huyết Giao xé xuống.
Mà hai người khác vừa mới còn sống sót.
Đã bị Thiên Độc Huyết Giao xé nát.
Cứ như vậy sống sờ sờ giết chết.
Vô cùng thê thảm.
"Đây chính là bản vương muốn cho các ngươi, những kẻ được gọi là người bảo hộ của nhân tộc, người của thần minh một chút quà nhỏ, thế nào? Còn thích không?"
Thiên Độc Huyết Giao hài hước nhìn Lý Hải trước mắt.
"Mấy cái Huyền Thiên cảnh, cũng dám đến giết bản vương? Chỉ bằng các ngươi?"
Lý Hải: ???
"Không... Không...... ngươi có phải hay không hiểu lầm gì đó? Chúng ta không có ý định giết ngài, không có."
Lý Hải lắc đầu liên tục.
Cái gì?
Thiên Độc Huyết Giao này cho rằng bọn họ đến giết hắn?
Sao hắn lại nghĩ như vậy?
Hắn thật sự không có ý đó mà.
Hắn là tới giết Sở Vân Hiên đó mà!
"Không có?"
"A, sâu kiến hèn mọn! Thần minh của các ngươi không phải rất phách lối sao? Còn uy hiếp yêu thú Huyền Thiên cảnh ở Nam Hải trấn, hỏi bọn họ bản vương ở đâu, thế nào? Bản vương đến rồi, còn nói không có chuyện đó?"
Lý Hải: ???
Hắn một mặt mờ mịt.
Cái gì vậy?
Chỗ nào có người của thần minh làm như vậy chứ?
Là ai hại hắn vậy!?
A a a!
Thiên Độc Huyết Giao hừ lạnh nói: "Rất là phách lối đấy, hỏi tung tích bản vương, thậm chí còn dám dẫn người đến mà không coi bản vương ra gì, bản vương còn tưởng là một đám gia hỏa lợi hại gì, thì ra cũng chỉ có thế?"
Lý Hải: ???
"Không có...... Ta không có."
Ánh mắt Thiên Độc Huyết Giao ngưng lại: "Nếu ngươi dám thừa nhận, bản vương còn kính ngươi là hán tử, có thể cũng chỉ phế hai tay ngươi, lưu ngươi một mạng, thì ra là một kẻ hèn nhát, vậy bản vương liền giết ngươi đi."
Nói xong, Thiên Độc Huyết Giao ngưng kết một cỗ lực lượng!
"Không! Yêu Vương các hạ, ta thề! Ta dùng tất cả của mình để thề, mục đích của ta không phải là ngài, ta là vì giết một người loại, hắn đã giết con trai ta! Ta là vì báo thù cho con trai ta!"
Lý Hải nơm nớp lo sợ nói.
"A? Vì con trai ngươi báo thù?"
"Đúng! Ta là vì báo thù cho con trai ta! Chứ không phải là vì ngài!"
Cỗ lực lượng kia của Thiên Độc Huyết Giao ẩn ẩn tan đi.
Nếu thật là như vậy, hắn xác thực có thể tha cho người này một mạng.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn muốn thả cho một người đi, để hắn trở về nói cho người của thần minh biết.
Đây chính là kết cục của việc trêu chọc hắn.
Xoẹt ——
"A ——"
Một giây sau, cánh tay thứ hai của Lý Hải bị kéo xuống.
"Ngươi rất may mắn, bản vương tin ngươi, cút đi, sâu kiến."
Thiên Độc Huyết Giao khinh miệt nói một câu.
Mặc dù bị kéo xuống hai cánh tay, nhưng ít ra Lý Hải bảo vệ được mạng.
Hắn run rẩy đứng lên, muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Đúng lúc này, trên trời, mấy cỗ uy thế cường đại đang chạy nhanh tới.
"Mấy vị Thần Thông cảnh."
Thiên Độc Huyết Giao cảm nhận được mấy cỗ khí tức này, đôi mắt ngưng lại.
Hắn khẽ vươn tay, Lý Hải vừa mới chuẩn bị đào tẩu, trong nháy mắt bị hắn hút tới, nắm lấy cổ.
"Suýt chút nữa bị ngươi lừa bản vương, quả nhiên người của thần minh tới không chỉ có mấy người các ngươi, bản vương thật sự đã tin ngươi, dù sao cũng chỉ là mấy cái Huyền Thiên cảnh, thì ra còn có mấy vị Thần Thông cảnh a."
Lý Hải liều mạng giãy giụa.
"Không... Không phải...... Không phải."
"Dừng tay!" Tần Chấn Hải lớn tiếng quát.
Mấy cường giả Thần Thông cảnh rơi xuống trước mặt Thiên Độc Huyết Giao.
"Súc sinh! Thả hắn!"
Tần Chấn Hải chỉ vào Thiên Độc Huyết Giao gầm thét một tiếng.
"Đi...... Các ngươi đi... Các ngươi là ai vậy...... Ta không có quen các ngươi."
Lý Hải bị nắm cổ, chật vật nói.
Sao vậy! Tại sao đột nhiên lại có cường giả Nhân tộc đến vậy chứ?
Hắn vừa mới đã sắp được cứu rồi mà!
"Đội trưởng Lý Hải, chúng ta sẽ tận lực cứu ngươi."
Một vị cường giả nói.
Lý Hải lập tức cảm thấy huyết áp tăng vọt.
"Quả nhiên là quen biết!" Ánh mắt Thiên Độc Huyết Giao ngưng lại, rồi hỏi: "Các ngươi tới giết bản vương sao?"
"Đó là đương nhiên!" Tần Chấn Hải đáp.
Xùy ——
Một giây sau, một tay khác của Thiên Độc Huyết Giao trực tiếp xuyên thủng lồng ngực của Lý Hải.
"A ——"
Lý Hải thống khổ kêu thảm một tiếng.
"Các ngươi hại ta...... Các ngươi hại ta a!!" Lý Hải gào thét.
Một giây sau, nội tạng của hắn bị Thiên Độc Huyết Giao bóp nát.
"Hỗn trướng!" Ánh mắt Tần Chấn Hải ngưng lại.
Tiêu Thất Nguyệt nhíu mày: "Tại sao hắn lại nói chúng ta hại hắn?"
Rõ ràng cũng là dự định tiện tay cứu hắn.
Không cứu được cũng xác thực không còn cách nào, vậy cũng không thể nói là bọn họ hại hắn chứ?
Phù phù.
Thi thể Lý Hải bị ném sang một bên.
Thiên Độc Huyết Giao liếm liếm máu tươi trên tay.
"Mấy cái Thần Thông cảnh, cũng vọng tưởng tru sát bản vương sao?"
Tần Chấn Hải nói: "Chiến!"
"Vâng!"
Sau đó, sức mạnh của mấy người Thần Thông cảnh đồng thời phóng thích ra ngoài.
"Tự tìm cái chết!"
Ánh mắt Thiên Độc Huyết Giao ngưng lại, uy áp kinh khủng đến từ Pháp tắc cảnh bộc phát ra.
"Phong Trần Thiên Diễn quyết."
Tiêu Thất Nguyệt ngay lập tức lấp lóe đến trước mặt hắn.
Phanh ——
Hai cỗ sức mạnh va chạm trong nháy mắt, mặt đất xung quanh hơn năm trăm thước trong nháy mắt tan nát.
Cùng lúc đó.
Sở Vân Hiên cùng Giang Ảnh xông tới nơi đây.
"Là viện trưởng bọn họ." Giang Ảnh nói một câu.
Sở Vân Hiên nhìn thi thể trên đất.
Nhếch mép cười.
Giang Ảnh tự nhiên cũng thấy được.
Thật sự để hắn làm được sao?
Giang Ảnh sau đó nhìn cảnh tượng trước mắt:
"Mấy tên Thần Thông cảnh, có thể cùng Pháp tắc cảnh Thiên Độc Huyết Giao đánh một trận, nhưng mà nếu muốn giết hắn thì khó."
"Nếu hắn không địch lại muốn chạy, căn bản không ai ngăn được, tiên nữ đạo sư dù cho có không gian thuộc tính, cũng không ngăn được hắn."
Nói xong, Giang Ảnh nhìn về phía Sở Vân Hiên, hỏi: "Ngươi không phải nói ngươi có biện pháp sao?"
"Có."
Nói xong, Sở Vân Hiên cũng xông lên.
"Còn có người!"
Thiên Độc Huyết Giao kéo dài khoảng cách, ánh mắt nhìn Sở Vân Hiên và Giang Ảnh đang xông tới.
Hắn cười khẩy: "Xem ra các ngươi chuẩn bị vẫn rất đầy đủ."
"Chỉ có điều......"
Thiên Độc Huyết Giao chỉ vào Sở Vân Hiên: "Trong thần minh của các ngươi không có ai sao? Một tên Huyền Thể cảnh nho nhỏ cũng kéo qua? Ha ha ha."
Thiên Độc Huyết Giao không nhịn được ngửa mặt lên trời cười lớn.
"Sở Vân Hiên! Ngươi đến làm gì vậy! Mau chóng lui ra phía sau."
Tần Chấn Hải chỉ vào Sở Vân Hiên quát lớn một tiếng.
Mấy người nhíu mày.
Sở Vân Hiên đứng ở nơi đó, nói: "Đương nhiên là tới giết hắn."
"Ngươi? Giết bản vương?" Thiên Độc Huyết Giao lại cười.
Sở Vân Hiên sau đó nói: "Ngươi còn nhớ hôm qua ngươi làm tổn thương một cô gái Nhân tộc sao?"
"Nhớ kỹ, thật sự là mỹ mạo, đáng tiếc không có giữ nàng lại, thì thế nào?" Thiên Độc Huyết Giao khinh miệt hỏi.
Sở Vân Hiên: "Nàng là tỷ của ta."
"Thì ra là như vậy à, những điều được gọi là nhân nghĩa đạo đức của các ngươi Nhân tộc, thật khiến người ta buồn cười, ha ha ha, cho nên, ngươi một Huyền Thể cảnh nho nhỏ, là vì báo thù cho tỷ của ngươi sao?"
Sở Vân Hiên chỉ vào hắn: "Giết ngươi lấy yêu tinh!"
"Ha ha ha ——"
Thiên Độc Huyết Giao cười lớn một tiếng.
Mọi người Tần Chấn Hải nhíu mày.
Sở Vân Hiên đây là muốn làm gì?
"Có ý tứ, có ý tứ."
"Cho nên, tiếp chiêu!"
Trên thân Sở Vân Hiên, sau đó bốc cháy lên ngọn lửa.
Thiên Độc Huyết Giao cảm nhận được uy thế xác thực của Sở Vân Hiên là Huyền Thể cảnh, hắn cười lớn: "Ha ha ha, buồn cười, buồn cười quá, bản vương liền đứng ở chỗ này bất động, ngươi có thể làm được gì đâu? Ha ha ha."
"Phần Thiên!"
Sau đó, Sở Vân Hiên phóng thích võ kỹ Phần Thiên Hỏa thuộc tính Thiên Giai thập tinh.
Trong nháy mắt, trên thân Thiên Độc Huyết Giao bốc cháy lên ngọn lửa.
Nhưng hắn vốn dĩ không hề hoảng sợ.
Không cần biết ngươi là thủ đoạn gì.
Một Huyền Thể cảnh có thể làm nên chuyện gì chứ?
Thế nhưng một giây sau......
Oanh ——
Ngọn lửa trên người hắn nổ tung.
Một cánh tay bị nổ bay ra ngoài.
Đám người: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận