Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 87: Các ngươi tiến triển nhanh như vậy?

Chương 87: Các ngươi tiến triển nhanh như vậy?
Sở Vân Hiên mặc quần áo vào.
"Tiểu Nhã nhi, ta đi ra ngoài một chuyến nha." Sở Vân Hiên gọi.
Lâm Nhã Nhi đi ra khỏi phòng.
"Đi đâu? Lúc nào về?"
Sở Vân Hiên cười nói: "Đi chỗ Giang Ảnh, khả năng cao ở chỗ nàng."
Lâm Nhã Nhi: "......"
"Quan hệ của các ngươi tiến triển nhanh như vậy sao?" Lâm Nhã Nhi hỏi.
Sở Vân Hiên mở một đoạn ghi âm.
Là tiếng Giang Ảnh nghẹn giọng nói "Ca ca, người ta chờ anh nha".
"Giang Ảnh khác quá nhỉ."
Sở Vân Hiên cười nói: "Đúng không? Ta đi nhé."
"Ừ."
Sau đó Sở Vân Hiên rời khỏi nhà.
Theo địa chỉ Giang Ảnh gửi, hắn đi đến nhà Giang Ảnh.
Hai người ở khá gần nhau, chỉ khoảng 2km.
Tùng tùng tùng ——
Sở Vân Hiên gõ cửa.
"Đến rồi, đến rồi."
Tiếng bước chân vội vã từ bên trong vọng ra.
Cửa phòng mở, Giang Ảnh mặc bộ đồ ngủ màu hồng trắng đơn giản, đứng trước mặt Sở Vân Hiên.
"Nha." Sở Vân Hiên nhìn nàng, nhướng mày.
"Nha cái gì mà nha?" Giang Ảnh hỏi.
"Thay đổi thành con gái rồi."
"Bản cô nương vẫn luôn là con gái được không, vào đi."
Rồi nàng lấy cho Sở Vân Hiên đôi dép lê.
Trong nhà có ba phòng ngủ và một phòng khách.
Rất ấm cúng, cũng rất xinh đẹp.
"Ngươi cứ ngồi tự nhiên, nước tự rót nhé, ta đang nấu cơm." Giang Ảnh nói.
Đột nhiên, nàng nghĩ ra điều gì, rồi khóa cửa phòng ngủ của mình lại.
"Cần thiết vậy không?" Sở Vân Hiên hỏi.
Giang Ảnh nhìn Sở Vân Hiên, nói: "Đề phòng vẫn hơn, ngươi là tên háo sắc, nhỡ ngươi lén chạy vào phòng ta, giở trò đồi bại với đồ lót của ta thì sao?"
"Ta bỉ ổi vậy sao?"
"Ai biết được."
Sở Vân Hiên: "......"
Giang Ảnh đi vào bếp.
Sở Vân Hiên cũng đi theo.
"Là thế này, lát nữa cái gã anh họ xa nhà ta sẽ đến xem ta, việc ngươi cần làm là đóng giả làm bạn trai của ta, để hắn tin là ta có bạn trai là được." Giang Ảnh nói.
Sở Vân Hiên liền ôm eo nàng.
Giang Ảnh run lên, nhanh chóng đẩy Sở Vân Hiên ra, giơ dao thái lên: "Ngươi muốn chết à!"
Sở Vân Hiên cười nói: "Ngươi phản ứng thế này, làm sao để người nhà tin chúng ta là bạn trai bạn gái?"
"Bình thường không nói mình có bạn trai, người ta vừa tới thăm, ngươi liền bảo có bạn trai? Nếu ngươi là hắn, có nghi ngờ không?"
Giang Ảnh gật đầu: "Ngươi nói đúng đấy, thảo nào ta nói với hắn hôm nay muốn cùng bạn trai ăn cơm ở nhà, mà hắn vẫn cứ đòi đến, rõ là không tin."
Sở Vân Hiên: "Bây giờ mạng phát triển như vậy, đủ loại kịch bản giả làm bạn trai bạn gái cũng đầy, mấy cái tình tiết này trong tiểu thuyết đều viết nát rồi, ngươi nghĩ cái tên anh họ kia có tin không?"
Nghe Sở Vân Hiên giảng giải, Giang Ảnh buông dao.
"Hắn vốn hay đa nghi."
"Đúng đó, một khi bị vạch trần, sẽ rắc rối thêm."
Giang Ảnh hỏi: "Vậy giờ sao?"
"Chúng ta càng cần chú ý đến chi tiết, để hắn tin chúng ta thật sự là bạn trai bạn gái, khoản này ngươi không rành, cứ giao cho ta."
Giang Ảnh hỏi: "Ví dụ như?"
Sở Vân Hiên nói: "Ít nhất ngươi phải cho thấy trong nhà có dấu hiệu của đàn ông chứ?"
"Ý ngươi là ở chung?"
Sở Vân Hiên gật đầu: "Đúng, nếu ngươi cho thấy chúng ta ở chung, hắn có phải là sẽ bớt dây dưa với ngươi không?"
"Có lý, thế nào để lộ dấu hiệu?" Giang Ảnh lại hỏi.
"Dép lê nam, trong nhà vệ sinh thì bàn chải đánh răng của đàn ông, khăn mặt, trên ban công tốt nhất là treo thêm hai bộ quần áo nam nữa, thế này không được sao?"
Đôi mắt đẹp của Giang Ảnh sáng lên: "Quả nhiên là ngươi hiểu, ta đi mua ngay, ngươi đi cùng ta."
Mua đồ xong, hai người trở về, Giang Ảnh bắt đầu sắp xếp.
Nàng cười phủi tay, đắc ý nói: "OK, xong!"
Trong lúc trò chuyện với nàng, Sở Vân Hiên cũng biết được sơ bộ về người anh họ kia.
Hắn tên là Bạch Hạo, là một thiên tài không thua gì Giang Ảnh.
Gia cảnh cũng có tiền có thế.
Cha của Bạch Hạo và cha của Giang Ảnh quen nhau đã lâu.
Thêm nữa Bạch Hạo cũng thực sự rất ưu tú, cha của Giang Ảnh cũng thấy hai người rất xứng đôi.
Điều này càng làm tăng thêm sức mạnh Bạch Hạo theo đuổi Giang Ảnh.
Còn Giang Ảnh thì ghét hắn cực kỳ.
Cũng giống như ghét Tống Thư Hằng.
Ý nghĩ hiện giờ của nàng là để Bạch Hạo triệt để hết hy vọng, về sau đừng có quấy rầy nàng nữa.
Nhưng vì quan hệ hai nhà, không thể đối xử với Bạch Hạo như với Tống Thư Hằng được.
"Còn gì cần chú ý nữa không?" Giang Ảnh hỏi.
Sở Vân Hiên nói: "Lát nữa hắn đến, chúng ta phải tỏ ra thân mật chút, vậy nên ngươi đừng để lộ sơ hở."
"Ngươi có phải muốn thừa cơ chiếm tiện nghi của ta không đấy?"
Sở Vân Hiên: "Tùy ngươi thôi, ngươi không cần thì cũng không sao, không liên quan đến ta."
"Thật đó thật đó." Giang Ảnh liên tục gật đầu.
Sở Vân Hiên tiếp tục nói: "Ta tìm cơ hội, làm chút hành động thân mật với ngươi, rồi cố tình để hắn thấy, như vậy sẽ càng cho thấy hai ta là một đôi tình nhân thân thiết."
"Ví dụ như?"
"Ví dụ như ngươi vào bếp lấy chén, ta đi theo, rồi sờ mông ngươi."
"Cút ngay! Mẹ nó ngươi tuyệt đối là muốn chiếm tiện nghi của ta!"
Sở Vân Hiên nhún vai: "Tùy ngươi!"
"Cùng lắm thì cho ngươi ôm một cái thôi."
"Vậy thì không ăn thua rồi, phải kiểu lén lút thì mới có sức thuyết phục hơn."
Giang Ảnh vừa định nói gì, Sở Vân Hiên nói: "Đại tỷ à, ta có thèm chiếm tiện nghi của ngươi chắc?"
"Ngươi!!"
"Đinh... Nhận thấy Giang Ảnh tâm tình tiêu cực, sức mạnh +30."
"Muốn ngực không có ngực, muốn mông không có mông, được cái dáng dấp dễ nhìn, chân đẹp một chút, những cái khác thì còn thua xa Tiểu Nhã nhi."
"Đinh... Nhận thấy Giang Ảnh tâm tình tiêu cực, sức mạnh +50."
"Tốt tốt tốt!" Giang Ảnh nghiến chặt hai hàm răng trắng.
Khốn kiếp Sở Vân Hiên!
A a a!!
Nhưng mà......
Hắn nói quả thực có lý.
Dù sao Bạch Hạo quá đa nghi.
Giang Ảnh nghiến răng nói: "Đi! Chỉ một chút thôi, với lại đừng có bóp!"
Sở Vân Hiên cố nén cười.
Ha ha ha!
Ngươi xong rồi!
"Hay là tập trước một chút?" Sở Vân Hiên hỏi.
"Không cần."
Sở Vân Hiên thừa dịp nàng quay người, sờ mông nàng một cái.
Chớp mắt, Giang Ảnh suýt nữa nhảy dựng lên.
"Đinh... Nhận thấy Giang Ảnh tâm tình tiêu cực, hệ thống giá trị +50000."
Nàng vừa định nổi cáu với Sở Vân Hiên, thì Sở Vân Hiên nói: "Ừm, chỉ một cái như thế thôi, ngươi đã phản ứng vậy rồi? Anh họ ngươi mà thấy, hắn không nghi ngờ sao?"
"Ngươi!!"
Giang Ảnh hít sâu vài hơi.
Cái tên Sở Vân Hiên này, hắn chắc chắn là mượn danh nghĩa giúp mình để chiếm tiện nghi của nàng.
Nhất định là!
Nhưng mấu chốt, nàng thật sự không tìm được người con trai nào khác đến giúp.
Chủ yếu là Sở Vân Hiên quá đẹp trai, chỉ xét về nhan sắc, Giang Ảnh cảm thấy anh họ kia của nàng chắc phải tin ba phần.
"Cút đi!"
Sở Vân Hiên cười cười.
"Đinh... Nhận thấy Giang Ảnh tâm tình tiêu cực, nhanh nhẹn +100."
Ngay lúc này, cửa phòng có tiếng gõ.
"Má ơi! Sao sớm vậy đã tới, không phải hẹn 6 giờ sao? Mới 5 giờ 10 phút."
Sở Vân Hiên: "Đến sớm, để bắt thóp ngươi thôi."
Giang Ảnh nhỏ giọng: "Ngươi nhất định phải diễn tốt đấy."
"Ngươi phối hợp là được."
"Ừ."
Sau đó Giang Ảnh đi ra cửa, mở cửa.
Một nam sinh đẹp trai mỉm cười đứng ngoài cửa.
"Tiểu Ảnh, lâu rồi không gặp nha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận