Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 707: rung động một trận chiến!

Chương 707: Rung động một trận chiến!
Ai cũng rất khó nghĩ đến, Sở Vân Hiên có thể một mình với cảnh giới Thiên Đạo nhất tinh, giết tám mươi vị Thiên Đạo cảnh Yêu tộc. Ai cũng đều không thể nghĩ đến, Yêu tộc vì một Sở Vân Hiên mà lấy ra Thiên Hồn Địch. Phải biết, ở chiến khu thứ nhất, thứ hai, loại chiến đấu cấp bậc kia, lại còn là chiến trường chính, Thiên Hồn Địch đều không có lấy ra. Ở bên đó, đều là cường giả đỉnh phong Nhân tộc. Thiên Hồn Địch không dùng để đối phó bọn họ, ngược lại dùng để đối phó Sở Vân Hiên?
Đúng! Chỉ riêng chiến tích trước mắt của Sở Vân Hiên, hắn có thể "phong thần" tại Nhân tộc. Nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Thiên Đạo cảnh nhất tinh. Vì hắn, lại lấy ra Thiên Hồn Địch trong truyền thuyết! Lần cuối Thiên Hồn Địch được sử dụng là gần một ngàn năm trước rồi. Thiên Hồn Địch tuyệt đối không phải thứ tùy tiện có thể dùng, bởi vì sức mạnh của nó quá mức cường đại. Trong một chiến trường lớn, Thiên Hồn Địch có thể khiến thế yếu một bên trong nháy mắt chiếm ưu thế áp đảo, nghiền ép đối phương. Lại không ngờ dùng nó lên người Sở Vân Hiên.
Đúng, vì pháp tắc, quả thật cũng có cần thiết. Nhưng có nhất thiết phải dùng Thiên Hồn Địch không? Để an toàn, Thiên Hồn Địch quả thật đáng dùng. Cộng thêm việc Sở Vân Hiên có chiến lực nghịch thiên, bỏ ra lực lượng một lần sử dụng Thiên Hồn Địch để giết Sở Vân Hiên, đoạt lấy lực lượng pháp tắc, cũng quả thật hợp tình hợp lý.
Xong... Khi nhìn thấy Thiên Hồn Địch, không biết bao nhiêu người lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng. Theo họ nghĩ, Sở Vân Hiên là hoàn toàn là hi vọng của Nhân tộc. Tướng phù Đại Hạ nghiêng, có thể xoay chuyển tình thế lúc đã sụp đổ. Nhưng Thiên Hồn Địch đã lấy ra rồi. Lúc này, mặc kệ ngươi có thủ đoạn gì. Ngươi dù là Chí Tôn Thiên Đạo, nhưng trước Chí Tôn Thiên Đạo La Uyên dùng Thiên Hồn Địch, cũng phải chết. Mà còn chết không có một chút sức phản kháng.
La Uyên tùy theo thổi lên Thiên Hồn Địch. Âm thanh du dương nhưng âm trầm vang vọng xung quanh. Chỉ có thể thấy khi thổi Thiên Hồn Địch, tóc và quần áo của La Uyên đang múa may. Linh lực đang bão táp. Cây cối xung quanh, bụi đất và cục đá bị một lực lượng vô hình đánh thẳng vào. Kế tiếp, tình tiết bình thường sẽ là Sở Vân Hiên và Dạ Ảnh Tổ đang chiến đấu đều mất năng lực chiến đấu trong nháy mắt, có khả năng lớn sẽ ngất đi trong nháy mắt. Vận may mà không ngất thì cũng không có năng lực thúc giục linh lực của mình. Không phải vì bị cấm linh, mà là linh hồn bị thương nặng, trên cơ bản đã tàn phế, còn đâu sức mà thúc giục linh lực. Sau đó chỉ còn chờ chết.
Mà bởi vì âm thanh của Thiên Hồn Địch theo linh lực có thể truyền rất xa. Một chiến trường lớn, hai bên đều có mấy trăm vị Thiên Đạo. Lúc đó dùng Thiên Hồn Địch, đổi lấy sẽ là vô số Thiên Đạo tử vong. Cho nên, dùng Thiên Hồn Địch ở trong tình huống đó sẽ tốt hơn. Bất quá, một mình Sở Vân Hiên, có Thiên Tinh cùng lực lượng pháp tắc, lại giết tám mươi vị Thiên Đạo. Hắn tiếp tục trưởng thành, trong toàn bộ cuộc chiến tam tộc, hắn chỉ sợ sẽ trở thành biến số. Cho nên thật không lỗ!
Nhưng mà... La Uyên mở to mắt, khi thổi Thiên Hồn Địch lông mày đột nhiên nhíu lại. Không đúng... Cái gì vậy? Sở Vân Hiên không sao cả? Sở Vân Hiên không sao thì thôi đi, những người khác trong Dạ Ảnh Tổ cũng không sao? Điên rồi à? Tình huống thế nào vậy?
La Uyên nhìn Thiên Tinh trong tay Sở Vân Hiên lóe lên ánh sáng màu tím thần bí. Đồng thời, sức mạnh đáng sợ kia đang bao phủ chiến trường và tất cả mọi người trong Dạ Ảnh Tổ. Con ngươi La Uyên kịch liệt co rút lại. “Cái gì! Pháp tắc linh hồn!” Dù cho hắn chết cũng không nghĩ có thứ như pháp tắc linh hồn! Thiên Hồn Địch là một loại linh khí có tác dụng gây chấn động cực kỳ khủng bố lên linh hồn! Bởi vì lực lượng của nó quá mạnh, Chí Tôn Thiên Đạo nếu không có cách nào tốt, một khi trúng chiêu, cũng sẽ chết. Nhưng, thế gian này có bất kỳ loại lực lượng nào liên quan đến linh hồn, làm sao có thể so được với pháp tắc linh hồn chứ?
Linh hồn chí cao lực lượng, tất cả các loại lực lượng về linh hồn, trước pháp tắc linh hồn cũng chỉ là rác rưởi. Dù cho việc đối kháng về linh hồn là sức mạnh dễ hiểu nhất của pháp tắc linh hồn, cũng đủ để miểu sát Thiên Hồn Địch.
"Nguy rồi." La Uyên trừng lớn mắt, theo bản năng lẩm bẩm một tiếng. Hắn thậm chí không kịp phản ứng.
Xoát—— Một đạo tử quang, với tốc độ mắt thường khó bắt trong nháy mắt, 360 độ lao đi khắp nơi. Ngay lúc tử quang đó bùng phát... Tất cả Yêu tộc trên chiến trường, đồng loạt phun ra một ngụm máu tươi. Nhao nhao tê liệt ngã xuống đất. Hoặc là chết, hoặc là linh hồn bị thương nặng, mất khả năng hành động. Nếu không chết, không có ai can thiệp, cũng sẽ bị thương nặng, có lẽ phải mất hàng trăm ngàn năm để khôi phục. Nhưng trong thời gian ngắn là chắc chắn không có năng lực hành động. Mà ở chiến trường này, khoảng thời gian ngắn đó đủ để lấy mạng bọn họ.
Sở Vân Hiên hiện tại không thể dùng pháp tắc linh hồn làm được như vậy. Hắn lại càng không thể dùng lực lượng pháp tắc linh hồn gây tổn thương quá nhiều đến các võ giả có cảnh giới cao hơn mình. Nhưng có thể thực hiện màn vừa rồi hoàn toàn là vì Sở Vân Hiên dùng sức mạnh pháp tắc linh hồn để phản kích Thiên Hồn Địch. Nói cách khác, bọn chúng bị lực lượng của Thiên Hồn Địch phản phệ.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Giang Ảnh và những người khác đang chiến đấu ngơ ngác cả mặt. Những cường giả Thiên Đạo cảnh xung quanh họ, trong nháy mắt đều tê liệt ngã xuống đất. Chết thì chết, phế thì phế, thật là kỳ lạ.
“Ngọa Tào, ta... vừa rồi Hiên Thần đã cứu mạng ta sao?” Bạch Sương run rẩy ở đó. Nếu vừa rồi pháp tắc linh hồn của Sở Vân Hiên không tính cả nàng vào, vậy lực lượng của Thiên Hồn Địch đã muốn lấy mạng nàng. Nhưng nàng nghe được âm thanh của Thiên Hồn Địch, đồng thời lại ở hiện trường, không hề bị tổn hại gì. Chỉ có thể là Sở Vân Hiên đã cứu được nàng.
Mưa Đạn: “????”
“????”
“Thiên Hồn Địch không dùng được? Bọn họ đều bị Thiên Hồn Địch phản phệ?”
"Ngọa tào! Pháp tắc linh hồn? Trong tay Sở Vân Hiên lại có pháp tắc linh hồn? Hả?”
“Lực lượng pháp tắc, pháp tắc linh hồn hợp lại, ngọa tào! Sở Vân Hiên đây là muốn nghịch thiên à!”
“……”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc há hốc mồm.
Vạn Yêu Minh.
“Cái gì!?” Vẻ mặt của Minh chủ Vạn Yêu Minh cuối cùng không còn bình tĩnh được nữa. Hắn tuyệt đối không ngờ rằng Sở Vân Hiên lại có pháp tắc linh hồn! Sao mà ai có thể nghĩ đến điều này? Xong! Trên khuôn mặt của Minh chủ Vạn Yêu Minh lộ ra vẻ kinh hoàng.
…Sưu —— Sở Vân Hiên lao thẳng về phía La Uyên.
La Uyên không hổ là La Uyên. Dù sao hắn cũng là Chí Tôn Thiên Đạo. Hắn dù cũng bị Thiên Hồn Địch phản phệ, nhưng vì dù sao Thiên Hồn Địch là chính hắn dùng nên khi bị thương nặng, hắn vẫn rất nhanh chóng phản ứng. Hắn không có khả năng đánh xuống. Ý nghĩ duy nhất của hắn hiện tại là chạy trốn.
Nhưng... Linh lực còn lại của Sở Vân Hiên không nhiều lắm. Hắn thúc giục tất cả linh lực. "Thất Tình Giận!" "Phong tỏa không gian!" "Thời gian dừng lại!" Thiên Tinh bao quanh ba màu đỏ, tím và đen. Màu đen đại diện cho phép tắc tử vong! Sưu —— Ánh sáng chợt lóe lên. Thân thể La Uyên như dừng lại trên không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận