Không Có Thi Lên Đại Học Ta Đây, Không Thể Làm Gì Khác Hơn Là Lựa Chọn Đồ Thần

Chương 951: bọn hắn là có mục đích

Chương 951: Bọn chúng có mục đích
Sở Vân Hiên không biết dãy núi mây đen này có gì. Hắn thậm chí còn chưa từng nghe nói qua dãy núi mây đen này. Nhưng, thông qua Khuy Linh Đồng, hắn có thể nhìn thấy những chi tiết mà người khác không thấy được. Hắn thấy được hướng đi của linh lực. Lại thêm cường giả của cái gọi là Hắc Phong Các kia. Sở Vân Hiên cảm thấy có chỗ nào đó không đơn giản.
Dù sao cũng không biết đi đâu. Đi vào xem xét trước rồi tính.
Bởi vì Sở Vân Hiên có Khuy Linh Đồng. Dọc đường dựa theo Khuy Linh Đồng có thể nhìn thấy hướng đi của linh lực, Sở Vân Hiên cũng tương đối dễ dàng có thể tiến vào một số nơi mà trong mắt người khác có lẽ rất bình thường, kỳ thực lại là động thiên khác.
"Nơi đây?"
Sở Vân Hiên nhìn một nơi trước mắt.
"Hình như là chỗ này."
Linh lực từ nơi này tuôn ra ào ạt.
Nhưng thoạt nhìn nơi này, là một vách núi có vẻ rất bình thường. Nhưng nhất định không đơn giản.
"Cái này sao?"
Sở Vân Hiên lấy ra khối khắc đá cổ xưa lấy được trong lúc vô tình. Trên mặt khắc đá có một số đường vân cổ xưa, Sở Vân Hiên cũng không xem hiểu được.
"Ta thao! Thật sự có phản ứng."
Sở Vân Hiên nhìn thời khắc có chút nhấp nháy, nhíu mày.
Nhưng, mặc kệ Sở Vân Hiên sau đó làm thế nào, đều không có động tĩnh gì khác.
Hiểu biết có lẽ quá ít.
Cho nên, làm một võ giả, thực lực cố nhiên quan trọng, nhưng lịch duyệt cũng rất quan trọng. Không phải vậy, ngươi cho dù có khí vận, gặp cơ duyên nghịch thiên. Nhưng bởi vì ngươi không hiểu, ngươi sẽ không nắm giữ được, cho nên bỏ lỡ cơ duyên.
Cũng giống như Sở Vân Hiên hiện tại.
Hắn cũng cảm thấy, khắc đá lấy được không hiểu thấu này có quan hệ với trước mắt.
"Vậy cũng chỉ có thể tạm thời tính toán."
Bất quá, không thể cứ tính toán mãi. Sở Vân Hiên dù sao chắc chắn là luôn ghi nhớ chuyện này.
"Vậy đi trước đã."
Sở Vân Hiên ghi nhớ nơi này.
Nhưng, ngay lúc này, Sở Vân Hiên hơi nhướng mày.
Có khí tức khóa chặt hắn.
Sưu sưu sưu ——
Lúc này, trên hư không có năm thân ảnh lao nhanh đến.
Nói đúng ra là sáu.
Còn có một người, thân chịu trọng thương.
Hình như là bị bọn chúng bắt.
Là nữ nhân.
Máu me khắp người, trên mặt cũng đều là máu tươi.
Giờ khắc này, ánh mắt nữ nhân này cũng liếc nhìn Sở Vân Hiên.
Có thể nhìn ra nàng có ý chí nhờ vả. Nàng hy vọng xa vời Sở Vân Hiên có thể cứu nàng một mạng.
Sở Vân Hiên lập tức đề cao cảnh giác, nhìn qua.
Một người giữ lại nhìn nữ tử kia, còn lại bốn thân ảnh rơi xuống trước mặt Sở Vân Hiên.
Nhìn thấy những người này, Sở Vân Hiên nhíu mày.
Bọn chúng và người của Hắc Phong Các mà Sở Vân Hiên vừa rồi giết, hình như là cùng một bọn.
"Xem ra, Hắc Thạch hẳn là do ngươi giết."
Một thân ảnh nhìn Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên phóng thích Khuy Linh Đồng nhìn thoáng qua.
Còn tốt!
Năm người này, không một ai trong bọn chúng là Thần Tôn Cảnh.
Chỉ cần chưa đạt tới Thần Tôn Cảnh, Sở Vân Hiên liền rất dễ đối phó.
"Thì thế nào?"
Sở Vân Hiên nhàn nhạt hỏi.
"Tốt! Tốt tốt tốt! Trên đời này, xưa nay không thiếu những tên tiểu tử ngông cuồng, trong tay bản tôn, chết cũng không ít, nhưng rất đáng tiếc, ngươi chưa có xếp hạng."
Sở Vân Hiên cười một tiếng: "Ngươi cũng rất đáng tiếc, ở chỗ ta, ngươi càng chưa có xếp hạng."
"Láo xược tiểu nhi, cùng tiến lên."
Chớ nhìn bọn họ nói lời hung ác cỡ nào, nhưng dù sao Sở Vân Hiên giết một thành viên của bọn chúng, bởi vậy bọn chúng cũng không thể quá khinh thị Sở Vân Hiên.
Xoát ——
Sở Vân Hiên tế ra Thiên Tinh.
Thiên Tinh, mặc dù Sở Vân Hiên lấy được từ Lam Tinh. Nhưng thanh Thần khí nghịch thiên dùng 12 pháp tắc làm lực lượng khởi nguồn này, tất nhiên là đến từ Cửu Châu này.
Ở Cửu Châu này, phỏng chừng Hỗn Độn Đỉnh cũng không đủ cho thanh kiếm này xách giày.
Mà khi Sở Vân Hiên tế ra thanh kiếm này, liền mang ý nghĩa hắn muốn đại khai sát giới. Thanh kiếm này, dù cho Sở Vân Hiên không thôi động lực lượng pháp tắc, đơn thuần cường độ linh khí, cũng có thể khiến chiến lực của Sở Vân Hiên tăng lên phi thường khoa trương.
"Hình như là một món linh khí không tệ."
Bọn chúng xông về phía Sở Vân Hiên.
Rất hiển nhiên, Sở Vân Hiên cũng hiểu rõ, cho dù ở Cửu Châu, người có thể nhận biết Thiên Tinh cũng chỉ có lác đác vài người.
Bất quá, Sở Vân Hiên không thể tùy tiện sử dụng thanh kiếm này trước mặt người đời.
Sưu ——
Sở Vân Hiên xông tới.
"Phong Trần Thiên Diễn Quyết."
Phong Trần Thiên Diễn Quyết, tổng cộng bảy tầng, mỗi một tầng có thể khiến cảnh giới của Sở Vân Hiên tăng lên một tinh.
Hắn trực tiếp thôi động tầng thứ bảy.
Uy thế đáng sợ bộc phát ra từ trên thân Sở Vân Hiên.
Vốn dĩ Sở Vân Hiên Thần Đạo Cảnh tam tinh cũng không khiến cho bọn chúng kiêng kỵ, vậy mà trong nháy mắt tiêu thăng đến Thần Đạo Cảnh thập tinh.
Việc này quả thực không hợp thói thường!
Cho nên, Phong Trần Thiên Diễn Quyết này đặt ở Cửu Châu, cũng tuyệt đối là công pháp cực kỳ hiếm thấy, cấp cao nhất.
"Thứ gì!"
Chỉ là vừa đối mặt, hai cường giả Hắc Phong Các trực tiếp bị Sở Vân Hiên chém giết.
Mức độ nhẹ nhõm giống như căn bản không phải cùng một cảnh giới.
Mấy người khác trực tiếp sợ choáng váng. Bọn chúng thậm chí không có dũng khí xuất thủ tiếp, theo bản năng trực tiếp dự định chạy.
Nhưng, Sở Vân Hiên làm sao có thể để bọn chúng chạy mất?
Hiện tại, thuộc về chênh lệch cảnh giới tuyệt đối.
Trong khoảng thời gian ngắn, Sở Vân Hiên nhẹ nhõm giải quyết hai người còn lại.
Không có cách nào. Mặc dù đây là một vị diện cao cấp hơn. Mặc dù người nơi này chính là mạnh hơn người đến từ Lam Tinh rất nhiều.
Nhưng Sở Vân Hiên không giống.
Sưu ——
Tên cường giả trông coi nữ tử kia trực tiếp bỏ chạy.
"Không gian phong tỏa."
Dưới lực lượng không gian tuyệt đối, tên cường giả kia căn bản là không cách nào thoát khỏi hạn chế của Sở Vân Hiên.
"Không, đừng giết ta, đừng giết ta!"
Tên cường giả kia bắt đầu cầu xin tha thứ.
Sở Vân Hiên hơi động ý niệm.
Không gian nổ tung.
Lực lượng đáng sợ trực tiếp chém giết hắn.
Sở Vân Hiên cũng thầm cảm khái. Thế giới này rất mạnh, Thần Đạo Cảnh đến Lam Tinh, là có thể muốn làm gì thì làm.
Nhưng ở thế giới này, Thần Đạo Cảnh chỉ có thể nói là vừa vặn bước vào hàng ngũ cường giả, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.
Sở Vân Hiên lấy xuống toàn bộ nhẫn không gian của bọn chúng.
Đồ vật bên trong có lẽ đối với Cửu Châu mà nói không tính là gì. Nhưng đối với Sở Vân Hiên ở giai đoạn hiện tại mà nói, hẳn là có một ít hữu dụng.
Làm xong những việc này, ánh mắt Sở Vân Hiên nhìn nữ tử kia.
Nàng mặc dù thân chịu trọng thương, nhưng có thể nhìn ra cũng không trí mạng.
"Khụ khụ, đa tạ công tử ân cứu mạng."
Nữ tử thi lễ với Sở Vân Hiên.
Sở Vân Hiên nói: "Ta cũng không phải là vì cứu ngươi."
Nói xong, Sở Vân Hiên liền chuẩn bị rời đi.
"Công tử chậm đã."
Nàng gọi lại Sở Vân Hiên.
Nàng rõ ràng, ở nơi này, với trạng thái của nàng, sợ là không cách nào còn sống rời đi. Nàng có thể cần sự giúp đỡ của người này,
Sở Vân Hiên dừng bước, nhìn nàng một cái.
"Công tử chẳng lẽ không muốn biết, tại sao bọn chúng lại nhìn chằm chằm ngươi sao?"
Sở Vân Hiên: "Nhìn ta chằm chằm? Bọn chúng chẳng qua là cho rằng, đồng bọn của bọn chúng bị ta giết mà thôi."
"Không, bọn chúng tịnh không để ý cái gọi là đồng bọn chết sống, bọn chúng có mục đích khác."
"Bao quát ta, bất kỳ một người nào bước vào vùng núi này, bọn chúng cũng sẽ không buông tha."
Sở Vân Hiên lại nhìn nàng một cái.
"Ta biết một ít chuyện, nếu như công tử cảm thấy hứng thú."
Bạn cần đăng nhập để bình luận