Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 936: Đổi tên (length: 3794)

Ha ha, ngươi còn biết nhất cử lưỡng tiện a, thật là một cái đại thông minh.
Những người khác cũng là một lời khó nói hết biểu tình.
Tam Nha nói xong, thấy mọi người đều không lên tiếng, thời gian trầm mặc có hơi lâu, nàng ý thức được không đúng.
Ngẩng đầu lên thu hồi lại, tiểu cô nương chớp chớp mắt, sau khi nhận ra mới hỏi, "Cái tên này không dễ nghe sao? Vậy ta còn có, ta có thể gọi Lộ Đại Đảm. Trước kia gan của ta rất nhỏ, hiện tại cái gì cũng không sợ."
Đại Hổ ở một bên nói móc, "Đại Mật nghe xong liền là tên con trai, thôn mình có người tên Đại Mật."
Tam Nha mím môi, cảm thấy có đạo lý, "Vậy gọi Lộ Phiêu Lượng, có phải nghe xong liền là tên con gái, hơn nữa hay không?"
Xem ai còn dám gọi nàng xấu bát quái, mặc dù vết sẹo trên mặt nàng không còn, nhưng người khác không biết nàng xinh đẹp a.
Người nhà Lộ nghe xong, lại có cảm giác bị bóp cổ không nói nên lời.
Chuyện này bảo bọn họ làm sao t·rả lời?
Thư Dư cầm b·ú·t, mãi mà không viết xuống được.
Đại Hổ thở dài một hơi, "Muội, ngươi không biết chữ sao?"
Tam Nha giận dữ, "Ngươi có ý gì?"
Đại Hổ không có ý gì, hắn chỉ hiếu kỳ vì sao nàng đặt tên không lật xem sách?
Thật ra Tam Nha có lật sách, nhưng lật qua lật lại cũng không thấy cái tên nào hay, liền để sách qua một bên tự mình nghĩ.
May mà lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Đại Hổ nhanh chân chạy ra mở cửa, không ngờ tới lại là Triệu Tích và Mạnh Duẫn Tranh.
Lộ Nhị Bách quả thực như thấy cứu tinh, nhanh chân đi ra nghênh đón, cười nói, "Sao các ngươi lại tới đây? Mau mau mau, vào trong ngồi."
Triệu Tích còn hơi ngơ ngác, muốn đến nhà Lộ là chủ ý của hắn, hắn ban ngày tới Đại Nha đều không có ở, rõ ràng vẫn còn trốn tránh hắn.
Triệu Tích cảm thấy như vậy không được, phải lộ mặt nhiều mới được, cho nên đêm hôm khuya khoắt qua đây quấy rầy.
Mạnh Duẫn Tranh con hàng này rõ ràng bản thân cũng muốn gặp A Dư, hết lần này đến lần khác còn ra vẻ "Ngươi có thể sẽ bị đ·á·n·h, mà hắn qua đây hỗ trợ cầu tình".
Xem kìa, hắn không những không bị đ·á·n·h, Lộ thúc còn rất hoan nghênh hắn.
Triệu Tích đương lúc muốn tiến lên chào hỏi, không ngờ Lộ Nhị Bách đi thẳng đến bên cạnh Mạnh Duẫn Tranh, "Duẫn Tranh tới đúng lúc, ta vừa có chuyện muốn hỏi ngươi."
"Chuyện gì? Lộ thúc đừng k·h·á·c·h khí, cứ nói chính là."
Vừa nói, vừa cùng Lộ Nhị Bách đi vào trong viện.
Triệu Tích ở lại phía sau nghiến răng, lặng lẽ đóng cổng viện lại.
Lộ Nhị Bách nhỏ giọng nói với Mạnh Duẫn Tranh, "Chẳng phải là đang muốn đổi tên cho mấy đứa nhỏ sao? Ngươi học rộng tài cao, giúp nghĩ mấy cái tên hay dễ nhớ."
Mạnh Duẫn Tranh bước chân khựng lại, bảo hắn đặt tên? Hắn có nên nói với Lộ thúc, thật ra hắn ở khoản này không rành không?
Bất quá khi hai người nói chuyện thì đã vào chính đường, Đại Hổ cũng đã nói rõ ngọn ngành sự tình.
Mạnh Duẫn Tranh và Triệu Tích đều bị cái tên mà Tam Nha đặt làm cho kinh ngạc.
Tiểu nha đầu. . . Có chí khí.
Nhưng tiểu cô nương rõ ràng không phục, nàng cảm thấy mình đặt tên hay hết chỗ chê, mấy ca ca của nàng đều quá nông cạn, căn bản không cảm nhận được chiều sâu bên trong.
Nàng một mặt tức giận đùng đùng, Mạnh Duẫn Tranh đương nhiên không thể trực tiếp phủ nhậ‌n được, bèn trầm tư một lát rồi nói, "Tam Nha chẳng phải nói tên của A Dư dễ nghe sao? Vậy các ngươi là chị em, đương nhiên nên đặt một cái tên không sai biệt lắm với nhị tỷ, như vậy người khác nghe xong liền biết các ngươi là người một nhà."
Tam Nha ngẩn ra, cơn giận thu về, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Đúng đó nha, sao ta không nghĩ ra."
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận