Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 776: Xem thượng Đại Nha (length: 3923)

La phụ là đại đương gia của tiêu cục, La Thanh ít nhiều cũng được xem là một thiếu gia.
Hai cha con đều là người sảng khoái lại trượng nghĩa, quan hệ với Lộ gia rất tốt. Nhưng La mẫu lại không như vậy, Lộ Nhị Bách và Nguyễn thị đều từng quen biết La mẫu.
Có lẽ là vì La Thanh yêu thích Đại Nha, cho nên La mẫu đã đặc biệt ghé qua sạp hàng của Nguyễn thị để gọi món.
Vì nàng là thái thái của đương gia Hội Phong tiêu cục, Nguyễn thị còn ngồi nói chuyện với nàng mấy câu.
La mẫu biết Lộ gia có một người con gái đang phải sống xa nhà, nói gần nói xa tỏ vẻ không hài lòng lắm. Sau đó lại bóng gió dò hỏi tình hình của Đại Nha, lấy làm lạ vì sao nàng đã qua tuổi mười bảy mà vẫn chưa thành thân.
Nay mắt thấy sắp ăn Tết là tròn mười tám tuổi, ở Đại Túc triều, mười tám tuổi đã bị tính là cô nương lớn tuổi.
Lộ gia đương nhiên sẽ không đem chuyện Đại Nha đã từng thành thân rồi hòa ly nói cho La gia biết. Chuyện này sẽ rước lấy lời chỉ trích, mang đến phiền toái cho Đại Nha, không cần thiết phải đi nói khắp nơi.
Nơi này không phải huyện Giang Viễn, La mẫu bọn họ càng chưa từng gặp Trương Thụ, bọn họ chỉ biết Đại Nha. Nếu biết Đại Nha hòa ly, bọn họ sẽ chỉ nhắm vào một mình nàng mà bàn tán.
Thái độ dò xét cùng sự khinh miệt bóng gió của La mẫu làm Nguyễn thị vô cùng khó chịu. Tính tình nàng tuy nhu nhược, nhưng cũng hết mực yêu thương con cái của mình. Đại Nha đã chịu nhiều khổ như vậy, nếu lại gặp phải loại mẹ chồng thế này, nửa đời sau sẽ còn phải tiếp tục chìm trong đau khổ.
Nàng lập tức sa sầm mặt, mời La mẫu rời đi. Sau đó La Thanh có đến sạp hàng để gặp Đại Nha đều bị Nguyễn thị ngăn lại.
Lộ Nhị Bách nói: "Huống chi, Đại Nha cũng không yêu thích La Thanh."
La Thanh còn nhỏ hơn Đại Nha hai tuổi, trong mắt Đại Nha, hắn chỉ là một người đệ đệ mà thôi.
Thư Dư nghe xong, gật gật đầu tỏ vẻ tán đồng: "Ta cũng cảm thấy La Thanh không thích hợp với ta tỷ."
"Hôn sự của ngươi tỷ tỷ cũng là không vội. Nàng mới hòa ly không bao lâu, mặc dù trông nàng có vẻ như không sao, nhưng chúng ta đều biết, Trương gia đã mang đến tổn thương quá sâu cho nàng. Bây giờ nói chuyện mai mối sẽ chỉ làm nàng suy nghĩ nhiều thêm."
Trải qua nhiều chuyện như vậy, suy nghĩ của Lộ Nhị Bách hiện tại thực sự đã rất thoáng.
Hai người con gái dù đều đã đến tuổi, nhưng hắn không hề nóng nảy chút nào, thậm chí còn cảm thấy nếu các nàng không tìm được người thích hợp, vậy không lấy chồng cũng được.
So với sự bình an của bọn trẻ, những chuyện khác đều không quan trọng.
Hai người vừa nói chuyện vừa về nhà, Nguyễn thị cùng Đại Nha đã lại ra sạp hàng. Đại Hổ và Tam Nha đang ngồi trên xe đồ chơi trẻ em trong ngõ nhỏ, chơi đùa khí thế ngất trời cùng mấy đứa trẻ khác.
Lão thái thái cầm khay kim chỉ ngồi ở cửa xem, vừa vá quần áo vừa căn dặn hai đứa: "Chậm thôi, đừng để ngã, đừng đùa nghịch đến mức mồ hôi đầy người, coi chừng gió thổi là bị cảm lạnh đấy."
Thư Dư nhìn mà lắc đầu, vừa định vào nhà thì thấy cửa Mạnh gia cách đó không xa mở ra.
Mạnh Duẫn Tranh và Triệu Tích đều bước ra, đang đi về phía bên này.
Bọn họ rõ ràng là đến tìm mình, Thư Dư gật đầu với họ rồi vào sân trước.
Quả nhiên không bao lâu sau, hai người Mạnh Duẫn Tranh cũng tiến vào.
Bọn họ đến để cáo từ: "Tối hôm qua chúng ta đã xem kỹ lại bức thư kia, nhưng không có kết quả gì, cho nên dự định đích thân đi phủ Hòa Thái một chuyến."
Thư Dư đã đoán trước được việc này: "Khi nào thì trở về?"
"Trước Tết."
Cách Tết vẫn còn hơn hai mươi ngày nữa mà.
"Vậy các ngươi đi đường cẩn thận." Thư Dư dặn dò một tiếng, rồi lại hỏi: "Khi nào lên đường?"
"Ngay bây giờ."
Gấp như vậy sao? Thư Dư khẽ nhíu mày, trong thời gian ngắn như vậy, nàng cũng không có cách nào chuẩn bị đồ đạc gì cho họ được.
Nhưng nàng không kịp chuẩn bị, ngược lại thì bên phía Mạnh Duẫn Tranh lại chuẩn bị cho nàng một cái hộp.
( Hết chương này ).
Bạn cần đăng nhập để bình luận