Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ - Chương 821: Được phong hương quân nguyên nhân (length: 4002)

Thư Dư cũng không từ chối, trên đường trở về, Vương Trường Đông vẫn luôn đi ở phía trước.
Người gặp trên đường quả thật không còn tiến lên tìm nàng bắt chuyện nữa.
Có thời gian rảnh rỗi, Thư Dư liền nghĩ đến lời Mạnh Duẫn Tranh nói lúc trước, hắn nói hắn nhận được tin tức trước tiên.
Nàng liền hỏi ngay, "Trong thư đó viết những gì? Có nói tại sao hoàng thượng lại phong ta làm hương quân không?"
Nhắc tới việc này, thần sắc Mạnh Duẫn Tranh hơi phức tạp, trầm mặc một lát rồi mới lên tiếng, "Có lẽ, là vì mối quan hệ với Đông Thanh quan chủ."
"Liên quan đến sư phụ ta?"
"Ừm, không chỉ vậy, còn liên quan đến tranh đấu nhiều mặt nữa."
Thư Dư rửa tai lắng nghe.
Thật ra chủ yếu vẫn là do triều đình hiện giờ chia làm mấy phe phái, giống như Thư Dư đã nghĩ, nơi sử dụng p·h·át nhiệt bao rộng rãi nhất chính là quân đội phòng thủ biên cương, nơi đó cực kỳ giá rét.
Có một thứ đồ vừa rẻ vừa có thể cải thiện điều kiện sinh hoạt cho tướng sĩ như vậy, người của Binh bộ không biết vui mừng đến mức nào.
Dù sao Thư Dư chỉ là một nữ tử, sẽ không uy hiếp gì đến bọn họ, họ vui mừng thì đương nhiên sẽ nói giúp nàng vài lời. Bọn họ vừa mở đầu, người của nhị hoàng tử và tam hoàng tử liền bắt đầu suy tính.
Binh bộ là những người mà họ muốn lôi kéo, giờ đây một cái p·h·át nhiệt bao lại khiến Binh bộ coi trọng như vậy, bọn họ đương nhiên cũng không tránh khỏi việc hùa theo phụ họa. Chỉ là một nữ tử mà thôi, ban thưởng cao hơn nữa thì đã sao?
Vì thế hoàng đế liền coi trọng chuyện này, vốn dĩ ngài chỉ định tuyên bố nàng vô tội rồi thả về nguyên quán.
Sau đó liền chú ý hơn một chút, hỏi han cặn kẽ tình hình của nàng.
Hay thật, người lúc trước thẩm tra xử lý vụ án Thư gia lại chính là Thiếu Khanh Đại Lý Tự, vị này ngoài mặt là người của hoàng đế. Hắn đương nhiên nói giúp cho Thư Dư, lời lẽ xa gần có vẻ không thiên vị, nhưng thực chất lại cố gắng tách bạch mối quan hệ giữa nàng và Thư gia.
Thân thế này của Thư Dư khá khiến hoàng đế bất ngờ, nghĩ đến nàng ở trong hoàn cảnh khắc nghiệt như vậy mà vẫn có thể làm ra p·h·át nhiệt bao hữu ích cho dân chúng, liền tìm hiểu về cuộc sống lưu đày của nàng.
Đúng lúc này Diêu Thiên Cần vừa trở về kinh thành, bắt đầu lại một lần nữa thượng triều.
Hắn cũng vừa mới biết vị nhị cô nương nhà Lộ lão đệ kia lại làm ra chuyện lớn như vậy, nhân cơ hội này, hắn liền kể lại toàn bộ những chuyện Thư Dư đã trải qua từ đầu đến cuối.
Đương nhiên, điểm nhấn của hắn cũng rất thú vị, hắn đặc biệt cảm khái một phen về tình thâm nghĩa trọng của người Lộ gia đối với nàng, nói rằng Lộ gia vì người con gái này mà cả nhà đã theo từ huyện Giang Viễn xa xôi ngàn dặm chạy đến phủ Lâm Chương.
Hoàng đế lúc đầu chỉ khâm phục lòng dũng cảm của người Lộ gia, kết quả nghe một hồi lại nghe thấy tên của Đông Thanh quan chủ.
Thì ra người Lộ gia dám nghĩa vô phản cố chạy đến Tây Nam như vậy là nhờ có sự chỉ dẫn của Đông Thanh quan chủ?
Hoàng đế rất coi trọng Đông Thanh quan chủ, hắn biết rõ hơn bất kỳ ai rằng muốn có được một lời chỉ điểm từ vị quan chủ kia khó khăn đến mức nào. Vậy mà quan chủ lại cho người Lộ gia phương hướng rõ ràng như vậy, giúp cả nhà họ đoàn tụ.
Hoàng đế cảm thấy, quan chủ sẽ không vô duyên vô cớ giúp người Lộ gia.
Quả nhiên, Lộ Thư Dư này không phải đã nghiên cứu ra p·h·át nhiệt bao rồi sao? Biết đâu sau này còn làm ra được nhiều chuyện lợi quốc lợi dân hơn nữa.
Hoàng đế ngay tại chỗ quyết định sắc phong cho nàng, nếu không phải sợ quá mức phô trương, e rằng ngài ấy phong không chỉ dừng lại ở hương quân mà thôi.
Thư Dư nghe xong, "..."
Sư phụ nàng thật sự là người tốt, thật đấy, trước kia nàng đã hiểu lầm người rồi.
Mạnh Duẫn Tranh thấy vẻ mặt không biết nói gì của nàng thì không khỏi bật cười, "Đây đúng là một 'ngoài ý muốn chi hỉ'."
Thư Dư, "Xác thực rất ngoài dự liệu." Thật đúng là... 'nhân sinh khắp nơi là kinh hỉ' mà.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận